Chương 88: Xem ra ngươi còn muốn giữ ta qua đêm a

- Lý công tử, có người của Thần Tiêu Kiếm Tông ở đây, ngươi cứ ở nơi này trước hảo hảo nghỉ ngơi điều dưỡng một hồi.

- Phải, Lý công tử, ngươi trước hết nghỉ ngơi một chút đi.

Trong lúc nói chuyện, lại có một đám ngươi đi xuống tiếp.

- Các ngươi cũng đừng ở chỗ này đợi, cứ trước đi xuống đi.

Hoả Vũ tuỳ tiện nói một câu, hiện giờ Lý Nguyên Thần chính là mắt mở trừng trừng nhìn người của Thần Tiêu Kiếm Tông lao xuống, nàng cho dù có lại dốt, thì cũng hiểu được một ít.

- Nơi này áp chế quá lớn, ta. . . . Hảo hảo chuẩn bị một chút.

Lạc Thanh Dao vẫn đứng ở bên cạnh, một câu nói ra, ngay cả bản thân cũng đều đỏ cả mặt.

- Xác thật, chúng ta cũng muốn hảo hảo chuẩn bị một chút, cũng không vội. . . . .

Hình Phương Thư cũng rất nghiêm túc mà gật gật đầu.

Hả?

Tình huống gì đây?

Cố Bắc Hàn vừa định kéo mấy người cùng đi xuống.

Nhưng mà bây giờ vừa thấy tình huống của hai người, hoàn toàn không đúng a!

Bọn họ ở ngay tại phụ cận vòng xoáy không xa, cho dù là hắn, cũng quả thật cảm nhận được áp chế cường đại. Chẳng qua là đối với tinh anh đệ tử trong tông môn như bọn họ mà nói, trên thân một đám người có đủ loại hộ thân bảo cụ phòng thân, căn bản là ảnh hưởng không lớn.

Đây quả thực chính là trợn tròn mắt mà nói dối!

- Tiểu muội, chúng ta cũng đi xuống đi.

- Chờ một chút đi. . . . . Chúng ta cũng muốn hảo hảo chuẩn bị một chút. . . . . .

Đường Vũ Tiên đứng ở tại chỗ, hoàn toàn không muốn động.

Vừa mới bắt đầu, nàng vẫn là cấp bách muốn đi xuống.

Nhưng vừa thấy Lý Nguyên Thần, ngay cả nửa điểm tâm tư muốn động cũng đều không có.

Lý Nguyên Thần nói là linh lực không đủ, xem chừng cũng giống như là bị thương, ngồi ở tại chỗ cũng quả thật là rất giống đang điều tức. Kết quả là cầm được một đống linh đan diệu dược thế gian ít có, không chỉ nói dùng, liền ngay cả nhìn cũng chưa có nhìn nhiều hơn một lần!

Trong nháy mắt nàng liền hiểu ra.

Chuẩn bị?

Đây còn có cái gì để mà chuẩn bị?

Đường Vũ Phi trực tiếp liền mộng.

Hiện tại đều ở cửa, một đám người cũng không biết rốt cuộc là phải chuẩn bị cái gì!

. . . . . .

- Đi thôi, không sai biệt lắm thì ta đã khôi phục xong.

Lý Nguyên Thần đứng lên.

Lúc trước người đi xuống, hắn đã sắp cảm ứng không được khí tức.

Dứt lời, thân hình hắn nhảy một cái, bay thẳng đến vòng xoáy.

- Đi thôi, ta. . . . Không sai biệt lắm cũng chuẩn bị xong.

Lạc Thanh Dao cũng đứng dậy nói.

Xa xa, Lý Nguyên Thần đi không hề nhanh.

Hắn một mặt tinh tế dò xét người đi ở phía trước, một bên thì cảnh giác đánh giá bốn phía.

- Áp chế ở nơi này cường đại như thế, cư nhiên còn có thể có thảm thực vật.

Phía sau, Cố Bắc Hàn chỉ là mới tiến vào một bước, liền đó là tấm tắc lấy làm lạ.

Cả vòng xoáy giống như một cái hang động ngầm to lớn, không ngừng lượn vòng, một đường kéo dài xuống dưới. Tại bốn phía các nơi của vách động, ẩn ẩn mọc ra một ít gốc cây, toàn thân cành lá lưu quang, sáng bóng rực rỡ, vừa nhìn là biết không phải phàm vật.

Tầm mắt đưa về cực xa xa, thậm chí loáng thoáng còn có một đám người đang cùng một yêu vật Trực Sa Trùng đánh nhau.

Dường như đang tranh đoạt một gốc cây yêu diễm vô cùng.

- Gốc cây bên này hẳn là Thánh Viêm Quả chỉ dùng để đến đột phá Nhập Thánh Cảnh, bất quá bị người hái đi rồi.

Đường Vũ Tiên trước khi tới hiển nhiên là đã làm không ít bài học, liếc mắt một cái liền nhận ra.

- Quả thật không hề ít thứ tốt.

Lý Nguyên Thần nhìn quét bốn phía, thật cũng không có để ở trong lòng.

Bốn phía là một mảnh điềm khí đằng đằng, là một mảnh tu hành thần thổ khó có được, những thứ ở tại đây mọc ra tất nhiên là có sự bất phàm. Chỉ là đại đa số cơ duyên diệu vật trên đời này, với hắn mà nói cơ hồ là không có tác dụng gì.

Cho dù cơ duyên có tốt, cuối cùng, có lẽ vẫn bất quá chỉ bằng một cái tổ kiến.

Đương nhiên, nơi này tất nhiên cũng là một mảnh ách thổ!

Nguy cơ chồng chất!

Đoàn người càng đi càng sâu.

- Linh lực ở đây. . . . .Thế mà lại dồi dào như thế.

- Các ngươi mau nhìn. . . . . ! Linh lực đều ngưng kết thành tinh thể!

Cố Bắc Hàn kinh hô một tiếng.

Theo thanh âm, Lý Nguyên Thần nhìn về nơi xa.

Bên trong sa địa, ẩn ẩn có một ít quang trạch lóng lánh.

Đó là thiên địa linh vận, ở dưới pháp trận áp chế to lớn, không ngừng ngưng tụ, ngưng kết thành tinh thể.

Hắn đưa tay ra, một ít linh lực kết tinh thể trên mặt đất liền tới trong tay của hắn.

Nháy mắt tiếp theo, trong tay hắn có một ít vầng sáng pháp trận loé lên.

- Hử?

Lý Nguyên Thần trong lòng ngẩn ra, cước bộ cũng theo đó mà dừng lại.

Điểm linh lực kết tinh thể ở trong bàn tay hắn vẫn không nhúc nhích!

- Làm sao thế?

- Tinh Thuật Dược Thiên. . . . . Không thể trực tiếp truyền về Trường Ly Kiếm Tông. . . . . ?

Lý Nguyên Thần thầm kêu không ổn.

Chính như dự liệu của hắn lúc trước như nhau, pháp trận dưới chân này quá mạnh mẽ!

Căn bản không phải là một cái Tinh Thuật Dược Thiên có thể bằng được.

Một khi tiến vào nơi sâu trong pháp trận, chịu đựng áp chế to lớn của pháp trận, coi như là loại pháp trận cao cấp như Tinh Thuật Dược Thiên, cũng vô cùng có khả năng cũng sẽ mất đi hiệu lực!

Hắn tâm niệm vừa động, một ít vầng sáng pháp trận trong tay lại loé lên.

Nháy mắt tiếp theo, điểm linh vận tinh thể trên lòng bàn tay biến mất đi.

Giây lát qua đi, điểm linh vận tinh thể lúc trước biến mất lại quay về trong lòng bàn tay hắn.

- Làm sao thế, phía bên kia có cái gì không đúng sao?

Thấy Lý Nguyên Thần đột nhiên đứng lại, thần sắc ngưng trọng, Lạc Thanh Dao lại gần.

- Nơi này thật là không khéo a.

Mày hắn trầm xuống, tinh tế đánh giá bảng thông báo ở phía trên.

【Cảnh cáo! Ngài đang gặp công kích mãnh liệt của Sa Chi Tức Nhưỡng! 】

. . . . . .

Từ lúc vừa tiến vào, trên bảng thông báo liền đã bắt đầu cấp tốc đổi mới.

Tần suất đổi mới cũng càng lúc càng nhanh.

Hiện tại, lại giống như phát điên, điên cuồng đổi mới!

- Xem ra người của Thần Tiêu sợ là đã xông tới hang ổ của đối phương!

Hắn vừa nhấc đầu, bầu trời vốn có cũng tựa như tiêu thất, thành một mảnh hôi vụ sương mù.

Cực kỳ quỷ dị, âm trầm.

Chính là trong lúc nói chuyện, màu sắc của phiến hôi vụ sương mù trên bầu trời kia cũng càng ngày càng đậm, càng ngày càng đậm.

Hắn chỉ là thoáng quét nhìn bốn phía, bốn phía tinh thể do linh lực ngưng tụ, cũng giống như bắt đầu hoà tan, càng ngày càng nhỏ, rất nhanh, liền tựa như triệt để bay hơi, biến mất không thấy.

- Sư thúc tổ. . . . . .

Hoả Vũ sắc mặt trắng bệch, thân thể không hiểu sao lại dường như bắt đầu suy yếu.

- Làm sao thế?

- Lực lượng của ta giống như đang mất đi. . . . .

Bên cạnh, mấy người Lạc Thanh Dao, cũng là đột nhiên trở nên hữu khí vô lực.

Lưc lượng dần dần mất đi.

- Được rồi, chúng ta trước đi ra ngoài. . . . . !

Lý Nguyên Thần không chút suy nghĩ, trực tiếp liền có quyết định.

Thân thể hắn hiển nhiên không phải là nhóm người bên cạnh có thể bằng được. Cho dù có lại tiếp tục đứng ở đây, thì hắn cũng sẽ không có vấn đề gì, nhưng mà Hoả Vũ ở bên cạnh, chỉ sợ rất nhanh liền sẽ không chịu nổi.

Nguyên bản ngay từ đầu, hắn cũng nghĩ muốn khiến cho người của Thần Tiêu Kiếm Tông đi trước dò xét.

Thậm chí là thời điểm lúc trước khi cùng Thích Tôn Tín chiến đấu, hắn cũng chỉ là muốn đối phương trực tiếp truyền đi.

Không muốn bại lộ nhiều về thực lực của bản thân.

Dù sao, thì đối thủ của hắn, tòng thuỷ chí chung đều ở dưới chân hắn mà nhìn chằm chằm.

Hiện tại xem ra, hắn vẫn là xem nhẹ đối phương rồi.

Dứt lời, hắn đi qua, duỗi tay ra liền trực tiếp kéo Hoả Vũ đi.

- Sư thúc tổ, lực lượng của ta giống như. . . . . Không biết bị cái gì đó hút ra. . . . . . !

- Yên tâm, có ta ở đây!

Lý Nguyên Thần an ủi một tiếng.

Nếu là Tinh Thuật Dược Thiên còn có truyền tống đi ra ngoài, chỉ cần một cái pháp trận là có thể.

Nhưng bây giờ, cũng chỉ có thể đi ra ngoài.

- Các ngươi không có việc gì chứ.

Lý Nguyên Thần hỏi một tiếng.

- Còn có thể trụ một hồi. . . . .

Lạc Thanh Dao cũng là hoa dung thất sắc, sắc mặt ảm đạm.

- Được, vậy nhóm các ngươi trước từ từ, ta sẽ đỡ mỗi người các ngươi đi.

Lý Nguyên Thần nghĩ nghĩ.

Chuyện tới đã tới nước này, một đám đều hữu khí vô lực, còn muốn chạy ra ngoài sợ là rất khó.

Cũng chỉ có thể để hắn kéo một đám đi ra ngoài.

May mà nơi này cũng coi như chưa có đi sâu quá mức, khoảng cách đến cửa động không xa.

- Được. . . . Ta chờ ngươi. . . .

Lạc Thanh Dao gật gật đầu.

Chỉ là nàng còn chưa nói dứt, trong hư không, tựa như có một thanh âm truyền đến, thẳng thấu hư không.

- Lý Nguyên Thần, Kiếp Hoả thân của ngươi chính là tốt nhất trong nhóm người, nếu đã tiến vào, cũng đừng hòng đi ra ngoài!

- Ah? Xem ra ngươi còn muốn giữ ta a.

Lý Nguyên Thần ngẩng đầu liếc mắt một cái.

Nếu hắn đoán đúng, thì đối phương chỉ sợ là ngay từ đầu liền đã dán mắt vào hắn.

Dán mắt vào Kiếp Hoả thân của hắn!

--------------------------------

**Đa tạ vị đạo hữu - lmhkkk - đã tặng TLT.

--------------------------------