Chương 58: Tiểu sư đệ chắc hẳn đối với Kiếp Thánh sớm đã tính trước kỹ càng

【Ngài thi triển Kinh Lôi triệu hoán ba mươi chín đạo thiên lôi đương công kích Lạc Thanh Dao.】

【Độ thuần thục của ngài đối với Kinh Lôi Trận đã được tăng lên | Kỹ năng thuần thục + 1. 】

【Độ thuần thục của ngài đối với Kinh Lôi Trận đã được tăng lên | Kỹ năng thuần thục + 1. 】

. . . . . .

- Nữ oa này. . . . Ừm. . . Không tồi!

Lý Nguyên Thần khẽ gật đầu, nhìn chăm chú bên trong trận, càng xem càng vừa lòng.

Chỉ là trong lúc nói chuyện, trên người Lạc Thanh Dao dĩ nhiên có các loại bảo khí thần thông hiện ra.

Toàn thân xanh thẳm phát quang, lộ ra một cỗ thánh khiết.

Nháy mắt tiếp theo, hắn điều động pháp trận, Hãm Vân Trận xoát nhanh hơn.

Tu vi của Lạc Thanh Dao là cao nhất trong đám người ở bên trong, thần thông nhiều, hộ thân bảo khí cũng cường, chỉ là một trung cấp Kinh Lôi Trận chưa đến cấp hai mươi, cơ hồ là không thể đả thương, lông tóc vô thương.

Cho dù là hiện tại, một lần bị vô số đạo thiên lôi công kích, chỉ sợ cũng không phải toàn lực.

Trên người khẳng định còn cất giấu một số thứ như thiên phú huyết mạch của dị tộc mà hắn hoàn toàn không rõ lắm.

Một ít lá bài tẩy chưa lật.

Cái này không phải là hắn tuỳ ý đoán.

Thần thông pháp lực cảm ứng trên Lạc Thanh Dao hoàn toàn là cùng với thường nhân khác nhau, âm nhu như nước, cực kỳ dầy đặc, cho hắn một cảm giác phi thường kỳ quái, chắc đây là Hải Thuỷ Yêu bộ tộc trong truyền thuyết.

Dị tộc này thường sẽ có thiên phú dị bẩm, có được một số ít thần thông huyết mạch mà thường nhân không thể có được.

Loại thần thông này được xưng là thiên phú thần thông.

Khi hắn ở nam thư lâu, có rất nhiều thư thượng đều có đề cập qua, thần diệu vô cùng.

Theo hắn biết, Hư Không Chúc Long Nhất Tộc cũng có một loại thiên phú thần thông rất khá.

Lạc Thanh Dao hiện giờ chỉ sợ cũng là như thế.

Một khi cấp bậc Kinh Lôi Trận tăng lên, uy lực cũng tất nhiên tăng lên, đến lúc đó sẽ có rất nhiều người tu vi thấp, liền không thể lại xoát kinh nghiệm. Lạc Thanh Dao trước mắt chắc chắn là một bảo bảo kinh nghiệm ngận hảo.

Lạc Thanh Dao càng mạnh, hắn tất nhiên là càng thích.

. . . . . .

Bên trong mảnh mây mù.

- Lạc sư muội, bên ngươi thế nào!

Rất xa, có một đệ tử của Tây Hải Thánh Địa, lớn tiếng thét to.

- Ta bên này. . . Ta bên này. . . . !!

Lạc Thanh Dao cắn chặt hàm răng, toàn thân ửng hồng, tức giận đến nỗi không nói nên lời.

Hiện giờ nàng cơ hồ có thể hoàn toàn xác định, nàng là thứ độc nhất vô nhị nhất bên trong cả cái pháp trận!!

Trong lúc mơ hồ, nàng cũng đã hiểu được ý tứ của "công cụ hình người".

Nàng hiện giờ, hiển nhiên chính là công cụ hình người trong tay Lý Nguyên Thần!

Đồng dạng cùng là đệ tử của Tây Hải Thánh Địa, có người trên đầu chỉ có vài đạo kinh lôi, ít thì một hai đạo, mà nhiều thì cũng chỉ có hơn mười đạo, còn nàng bên này, số lượng kinh lôi ngược lại là càng ngày càng nhiều!

Hiển nhiên là cùng với thực lực bản thân có quan hệ.

Lấy tu vi của nàng, thì chỉ là một cái Hãm Vân Trận nguyên bản cũng vây không được nàng.

Nhưng mỗi lần nàng vừa muốn phá trận, thậm chí còn chưa có kịp tới phá, thì Hãm Vân Trận trước mắt liền biến ảo không biết bao nhiêu lần, quỷ dị khó lường! Nhớ tới chính mình còn phải bị nhốt ở trong này vài ngày nữa, cho Lý Nguyên Thần tiếp tục dùng công cụ hình người là nàng đây, ở nơi đây đánh tới đánh lui.

Duy nhất đáng được ăn mừng đó chính là, đám kinh lôi này tạm thời còn không thể đả thương được nàng.

Nếu nàng đoán đúng, thì Hãm Vân Trận trên núi lúc trước cũng tốt, còn Hãm Vân Trận, Kinh Lôi Trận trước mắt nàng, tất nhiên đều là bút tích xuất từ Lý Nguyên Thần! Lý Nguyên Thần đi đến nơi nào, nơi đó chính là Hãm Vân Trận, Kinh Lôi Trận!

Thân hắn, chính là pháp trận!

Một người như vậy, sớm đã hoàn toàn vượt qua sự tưởng tượng của nàng.

Cũng vượt qua phạm vi lý giải của nàng.

Có lẽ, Kiếp Thánh trong truyền thuyết, vừa xuất thế, liền nhất định sẽ trấn áp muôn đời, cử thế vô địch!

- Thôi. . . . Chỉ là bị hắn lấy đem làm công cụ hình người mà thôi. . . . Dù sao vẫn so với mấy ngàn người cùng một lần độ kiếp tốt hơn. . . . . . .

Nàng hữu khí vô lực tự thôi miên bản thân, nhất định phải nhẫn nại, nhẫn nại, nhẫn nại nữa.

Vài ngày, nhịn một chút liền qua.

Chuyện đã tới nước này, nàng cũng không có lựa chọn nào khác, chỉ có thể âm thầm hối hận trong lần vì đã tới nơi đây.

Mai mốt có lại gặp Lý Nguyên Thần, nhất định phải kiếm đường vòng mà đi!

. . . . . .

Ngoài núi.

Không trung, ba người lăng không mà đứng.

- Liễu tiền bối. . . .Cái này. . . Này rốt cuộc là trận pháp quỷ gì?

Cố Bắc Hàn quan vọng phía xa, hãi hùng khiếp vía, pháp trận trên núi thoạt nhìn như là một Hãm Vân Trận vô cùng đơn giản, chỉ là thấy thế nào cũng không giống, cho dù là thần thông pháp lực của hắn, cũng hoàn toàn phóng không vào được.

Bên trong lại có từng đợt kinh lôi, điện quang lôi động!

Nhớ tới chính mình thiếu chút nữa là vọt vào, hắn chỉ cảm thấy sau lưng phát lạnh từng đợt.

Cho dù là Lạc Thanh Dao, hiện giờ chỉ sợ là đã hoàn toàn bị vây bên trong.

Sau đó, hắn lơ đãng mà nhìn Hình Phương Thư, vẫn là Hình Phương Thư ổn, có tính toán trước.

Bằng không thì hiện giờ kết cục của hắn rất là thê lương a.

- Cái trận pháp này. . . Trận pháp này. . . . .

Liễu Tân Không hé ra nét mặt già nua cực kỳ xấu hổ.

Ngay tại vừa rồi, hắn chính là ở trước mặt hai người nói cái pháp trận đó không có gì đáng kinh ngạc, không xem cũng thế.

Không nghĩ tới chẳng qua chỉ chớp mắt một cái, Hãm Vân Trận lúc trước bị huỷ đi liền đã kỳ tích sống lại. Chẳng những sống lại, mà còn trở nên càng thêm mạnh, càng ngày càng thần diệu khó lường, dù cho là hắn, cũng hoàn toàn xem không thấu.

- Đây là Hãm Vân Trận gia tăng thêm Kinh Lôi Trận. . . Quá huyền diệu. . . . .

Hình Phương Thư tấm tắc làm kỳ, một trăm mạch suy nghĩ cũng không giải được.

- Không bằng chờ Lạc Thanh Dao đi ra, rồi lại hỏi nàng một chút là được rồi, ngươi không phải cùng nàng rất quen thuộc sao? Lấy tu vi của nàng, hẳn là không có vấn đề gì lớn.

- . . . . . Trở về rồi hỏi nàng một chút là được rồi.

. . . . . .

- Xem ra vị tiểu sư đệ này của chúng ta không chỉ tinh thông Huyền Thuỷ Pháp Trận a!

Xa xa, Tử Dong cùng một đám kiếm chủ đưa mắt đánh giá từng đợt, bên trong ánh mắt lộ vẻ vui mừng.

Một đám người cho dù không có tự mình đi qua, thì một đám cũng tự mình biết rõ trong lòng, thủ đoạn thần thông như này, cái thế gian này có lẽ chỉ có một mình Lý Nguyên Thần.

- Phải, sư đệ thời gian trước vẫn là đứng ở nam thư lâu chuyên nghiên pháp trận, chắc hẳn là có điều lĩnh ngộ.

- Tử Diễn a, ngược lại là Tiểu Vong Phong ngươi. . . rực rõ hẳn lên, hiện giờ chỉ sợ Thập Nhị Chư Phong chúng ta, không ai có thể so được với ngươi rồi.

Tử Đức chân nhân cảm khái một tiếng.

- Cũng không biết tiểu sư đệ rốt cuộc là làm như thế nào a.

- Chúng ta cũng đừng có suy nghĩ cái này, chỉ có thần thông pháp lực chí thuần chí tịnh mới có thể làm được thôi!

Tử Dong chân nhân thật sâu cảm khái.

Kỳ thật lấy tu vi của đám kiếm chủ, muốn làm cho một gốc cây Vân Kiếm Mộc trọng hoán tân sinh cũng là miễn cưỡng có thể làm.

Chỉ là quá khó khăn, quá khó khăn.

Tu hành giả theo thiên địa hấp thụ linh lực, tiến hành luyện hoá hấp thu, trở thành lực lượng của bản thân. Mà Vân Kiếm Mộc cũng là như thế, hấp thu số linh lực mênh mông cuồn cuộn của thiên địa.

Chỉ là thần thông pháp lực trên người bọn hắn trải qua tu luyện, dĩ nhiên là có thuộc tính của riêng bản thân.

Cho dù có cho Vân Kiếm Mộc hấp thu, nhưng cũng là cực kỳ gian nan.

Mà Lý Nguyên Thần không giống, thần thông pháp lực tinh khiết vô cùng, cùng căn nguyên của thiên địa mênh mông như nhau!

Vân Kiếm Mộc cũng tốt, Long Hồn Mộc cũng tốt, đều không có vấn đề gì mà hấp thu, chỉ cần linh lực đủ, liền có thể trong nháy mắt lỗi lạc lớn dần! Không chỉ Vân Mộc ngàn năm, cho dù là Vân Mộc vạn năm, triệu năm cũng có thể dễ dàng tạo nên!

Đó là chỗ tốt của thần thông pháp lực chí thuần chí tịnh!

Thế gian này, tất nhiên cũng chỉ có Lý Nguyên Thần mới có thể làm được điểm ấy!

Lúc ban đầu, hắn thậm chí còn hỏi Thái Hư Kiếm Tông, muốn hay không điều tra một chút về Lý Nguyên Thần.

Kết quả đạt được là không cần.

Hiện giờ, hắn rốt cuộc hiểu được.

Thần thông pháp lực của Lý Nguyên Thần là chí thuần chí tịnh, tất nhiên là không có tu luyện tâm quyết của tông môn khác.

Trong lúc nói chuyện, trên mặt Sở Nam Diễn dần ngưng trọng, đưa ngón tay lên đám mây, nơi xa xôi trên hư không bất tri bất giác đã ảm đạm xuống, không khí áp lực, cực kỳ quỷ dị.

- Tiểu sư đệ sẽ không phải là muốn độ kiếp đi?

Lời nói chưa dứt âm, một đám người không tự giác được mà ngẩng đầu nhìn về nơi xa.

- Cái đó. . . Cũng không phải là không có khả năng.

Tử Dong chân nhân cũng hoàn toàn xem không thấu.

Cho dù là bọn họ, thì sự hiểu biết đối với Kiếp Thánh cơ hồ là con số không.

Duy nhất chỉ biết đến một điều trong cái truyền thuyết đó, người bình thường muốn siêu việt Nhập Thánh, phải đủ ba kiếp. Mà muốn đạt thành tựu Kiếp Thánh, thì nhất định phải đủ ngũ kiếp gia thân.

Về phần ngũ kiếp này rốt cuộc là gì, rốt cuộc khi nào thì đánh, căn bản là không có người biết.

- Muốn hay không qua đó thông tri cho tiểu sư đệ cẩn thận một tí, cái này thoạt nhìn tình huống không đúng a. . . . . . .

- Tiểu sư đệ hiện giờ e rằng đang chuyên nghiên pháp trận, chúng ta vẫn không nên đi quấy rầy hắn, trước không nói đến có phải ngũ kiếp gia thân hay không, cho dù là phải, thì chẳng lẽ tiểu sư đệ hắn còn không biết sao?

- Nói phải, tiểu sư đệ nếu theo ngay từ đầu đó là hạ quyết tâm đạt thành tựu Kiếp Thánh, thì lại sao mà đối với Kiếp Thánh hoàn toàn không biết gì chứ.

- Không sai, tiểu sư đệ chắc hẳn đối với Kiếp Thánh sớm đã tính trước kỹ càng.

Một đám người đều gật đầu đồng ý.

Mấy ngày qua, cho dù là bọn họ, cũng cơ hồ không có ở trước mặt Lý Nguyên Thần đàm luận Kiếp Thánh.

Lấy sự nhận tri thô thiển của bọn họ, mà ở trước mặt Lý Nguyên Thần đàm luận Kiếp Thánh thì không khác gì múa rìu qua mắt thợ!

Lý Nguyên Thần hiện giờ trong lúc lặng yên dĩ nhiên là đã qua tam kiếp gia thân, hiển nhiên sớm đã dự mưu, hết thảy nắm trong tay!