Không chỉ có Tú, tất cả những người đang mong chờ nội dung hấp dẫn từ video mới đều không ngừng bối rối và bắt đầu có những màn sỉ vả.
@Tay To Hơn Chân: "Cảm ơn vì đã khiến tôi hiểu rõ hơn về sự kiên nhẫn. Nhưng lần sau nhớ trả lại gần 11 phút cuộc đời của tôi nhé!"
@Cục shet thần bí: "Em cứ ngồi chờ mãi, nghĩ rằng sắp có pha drop test hoành tráng. Cuối cùng thì... chỉ có mỗi chiếc bàn tội nghiệp xuất hiện suốt cả video."
@Đầu trọc vuốt keo: "Khải Trường ơi, anh đi đâu mất rồi? Hay là công ty chuyển sang làm quảng cáo thuốc ngủ mà không báo trước?"
@Vợ chú để anh: "Công ty này chắc định thử nghiệm lòng kiên nhẫn của fan, nhưng mà thế này thì tôi xin rút lui trước khi bị thử thách thêm lần nữa!"
Trên fanpage chính thức của công ty cũng sôi động không kém, bài đăng mới nhất về hình ảnh ăn chơi của Công ty trên đó đã bị thả phẫn nộ không thương tiếc.
“Đúng là công ty chăm sóc nhân viên thật tốt, ăn chơi hưởng thụ trong khi fan ngồi nhà xem video chất lượng... nát!”
"Nhìn các anh chị ăn chơi vui vẻ thế, chắc là vừa dùng hết tiền quảng cáo vào tiệc tùng rồi quên mất phải đầu tư vào video nhỉ?"
"Công ty đổi mục tiêu kinh doanh thành tổ chức tiệc tùng rồi à? Cứ thế này thì clip tiếp theo có khi review món ăn trong tiệc luôn ấy chứ!"
"Hóa ra fan đóng góp view là để các sếp đi nghỉ dưỡng à? Chắc fan phải biết ơn lắm đây, cảm ơn vì đã cho chúng tôi chiêm ngưỡng cuộc sống xa hoa của các anh chị!"
"Tưởng công ty làm video là để chia sẻ kiến thức, ai ngờ là để mấy sếp có tiền đi chơi! Chắc sắp tới phải đổi tên công ty thành 'Hội Ăn Chơi Sành Điệu' thôi!"
Lượng người đăng ký trên YouTube và số lượng theo dõi trên fanpage của công ty giảm mạnh ngay trong giờ đầu tiên sau khi video mới được đăng tải.
Công ty đối mặt với chỉ trích nặng nề từ cộng đồng mạng, và không khí hoang mang lan tỏa khắp văn phòng truyền thông Minh Bảo.
Dù Phương Anh luôn đặt niềm tin tuyệt đối vào giám đốc, cô cũng không khỏi lo lắng trước tình trạng hiện tại.
Thành dù đã đoán trước việc này sẽ xảy ra nhưng vẫn cảm thấy bất lực và không biết làm cách nào để cứu vãn tình hình.
…
Còn lúc đó tại Tổng Công Ty May Mặc Vĩnh Thịnh, tất cả các điều khoản trong hợp đồng đã được xác định rõ ràng.
Cô Hà, sau những nỗ lực không ngừng, đã đạt được thỏa thuận yêu cầu tiêu thụ 95% lô hàng trong vòng hai tuần.
Nếu không đạt được yêu cầu này, Bảo sẽ phải bồi thường toàn bộ giá trị lô hàng. Ngược lại, nếu thành công, công ty sẽ nhận được khoản hoa hồng chiết khấu lên tới 15%.
Hợp đồng sẽ có hiệu lực trong ba ngày tới, đội ngũ truyền thông Minh Bảo sẽ tập trung vào việc chuẩn bị cho chiến dịch livestream.
Kho hàng và bộ phận đóng gói vẫn được giữ tại Tổng Công Ty May Mặc Vĩnh Thịnh, trong khi nhiệm vụ bán hàng sẽ do đội ngũ truyền thông Minh Bảo đảm trách.
Bảo và phó tổng bụng phệ hoàn tất hợp đồng và đều nhếch miệng bắt tay với nhau, còn lại là vẻ lo lắng hiện rõ trên gương mặt cô Hà và đoàn công tác.
Ngay sau khi rời khỏi Tổng Công Ty May Mặc Vĩnh Thịnh, Bảo nhanh chóng mở nhóm chat công việc chung của công ty, nơi mọi người đang tỏ ra lo lắng và bối rối trước tình hình hiện tại.
Bảo cảm thấy khá hài lòng với sự hỗn loạn này, vì tất cả đều đúng như dự đoán của hắn. Bảo nhanh chóng nhắn tin trong nhóm chat để ổn định tình hình.
Hoàng Bảo: "Mọi người cứ bình tĩnh, tiếp tục đăng ảnh về các hoạt động ăn chơi và du lịch của công ty lên. Không cần e dè gì cả. Những bức ảnh vừa đăng tôi thấy quá đơn điệu và phiên phiến rồi."
Phương Anh: "Nhưng giám đốc, tình hình đang rất tồi tệ, cư dân mạng đang giận giữ, mọi người lo lắng quá."
Hoàng Bảo: "Tôi đã dự đoán trước điều này. Hãy giữ bình tĩnh và chờ tôi về rồi chúng ta sẽ xử lý. Cứ làm như tôi đã chỉ đạo."
Trên xe, Khải Trường không ngừng lo lắng. Anh thở dài, nhìn chăm chăm ra ngoài cửa sổ rồi quay sang Bảo:
"Giám đốc, tình hình trên trang cá nhân của tôi cũng không khá hơn đâu. Có rất nhiều chỉ trích và bình luận tiêu cực."
Bảo nhìn Khải Trường với ánh mắt thông cảm, ông anh này tự nhiên bị tai bay vạ gió. Tuy nhiên, vì nhiệm vụ, Bảo cần phải giữ vững tinh thần. Hắn quyết định phải trấn an khuyên nhủ Khải Trường.
"Đừng quá lo lắng về những chỉ trích đó. Dù hiện tại có vẻ như chúng ta đang gặp khó khăn, nhưng đó là điều bình thường trong quá trình thực hiện một chiến lược lớn.
Em đã lên kế hoạch rất kỹ và có các bước tiếp theo để xử lý tình hình. Hãy giữ vững tinh thần và tin tưởng vào khả năng của em."
Khải Trường gật đầu, vẫn có chút không yên tâm nhưng phần nào cảm thấy yên lòng hơn.
Giám đốc đã nói có kế hoạch thì chắc chắn việc này không vấn đề gì. Phải tin tưởng vào giám đốc như cách cậu ấy tin tưởng mình.
Bảo cũng trao đổi về các nhân sự mới. Linh thông báo rằng Vy Vy sẽ cần khoảng 2 ngày nữa để thu xếp việc cá nhân và mới có thể ra Hà Đô.
Cùng lúc, Khải Trường cũng thông báo rằng hai cậu em họ sinh đôi của anh, Thành Phát và Thành Đạt, sẽ cần thời gian tương tự để hoàn tất việc thanh lý đồ đạc trước khi bắt đầu công việc.
Bảo ân cần bảo không cần gấp, nhấn mạnh rằng mọi việc cần được chuẩn bị kỹ lưỡng. Hắn dặn Linh chuẩn bị vé máy bay và thu xếp đưa đón cho Vy Vy và hai cậu em khi họ sẵn sàng.
Mặc dù cả đoàn công tác đều lo lắng và sốt ruột về tình hình tại công ty, Bảo lại giữ thái độ bình thản.
Bảo còn yêu cầu lái xe đi tới điểm mua sắm các đặc sản địa phương bằng kinh phí của công ty, coi đó như một món quà công tác dành cho các nhân viên tại công ty thưởng thức.
Sau khi mua sắm xong, đoàn công tác trở về sân bay với những túi đồ đầy ắp. Bảo cũng đã gọi điện thông báo cho cô Hà và chú Thuần, xin lỗi vì không thể quay lại chào tạm biệt do công việc gấp.
Máy bay hạ cánh xuống Hà Đô vào khoảng 18h. Anh Phong, người phụ trách đón Bảo tại sân bay, đã chờ sẵn. Trong khi đó, các nhân viên khác chủ động bắt taxi về trả bằng công tác phí của công ty.
Trên chiếc BMW 530i, không khí trong xe có phần trầm lắng, nhưng anh Phong, với kinh nghiệm lái xe chuyên nghiệp, vẫn giữ sự im lặng và sự tập trung cần thiết.
Dù biết tình hình tại công ty hôm nay không mấy khả quan, anh không hỏi thêm hay phát biểu gì.
Khi về đến khu tập thể, Bảo đề nghị anh Phong mang hai túi đặc sản từ cốp xe lên nhà. Đó là quà công tác mà Bảo đã mua về để gửi tặng gia đình anh. Anh Phong nhận lời với thái độ trân trọng và cảm ơn Bảo.
Trong lòng anh, việc được tặng quà từ công ty không chỉ là một cử chỉ tử tế mà còn thể hiện sự quan tâm của Bảo dành cho anh và gia đình.
Bảo cũng nhanh chóng lên căn hộ tập thể. Khi Bảo mở cửa, hắn thấy ngài phó giám đốc ngồi chờ mình từ lúc nào với vẻ mặt nghiêm trọng. Thấy bạn mình trông như vậy, Bảo không bỏ lỡ cơ hội trêu chọc:
“Mày vừa mất sổ gạo à?”
Thành đáp lại với vẻ tức giận, không thể kiềm chế được sự lo lắng:
“Mày có định làm gì nữa không đây? Hôm nay youtube tụt hơn 200.000 người theo dõi. Fanpage còn thảm hại hơn, không chỉ thế còn bị chửi bới không ngừng. Nói cho tao biết mày định làm gì? Cứ đà này sớm muộn cũng sập tiệm thôi!”