Chương 49: Lá thư gửi Ộp pa Min Jae Hyun

Nhận! Nhận ngay bây giờ cho ta!

Tinh Tinh!

"Tài khoản số 0123456789 tại ngân hàng VayDiBank chủ tài khoản HOANG MINH BAO +20.000.000đ từ tài khoản số 9876543210 ngân hàng DoiNoBank, chủ tài khoản TRAN HE THONG nội dung: Tra nv, số dư tk: 21.591.250đ."

Ngài giám đốc thực sự rất vui vẻ, tâm trạng phấn khởi hẳn lên khi thấy thông báo tiền về.

Tuy nhiên, trong khoảnh khắc hứng khởi ấy, hắn chợt nhớ ra rằng đáng lẽ mình đã có nhiều hơn con số đó nếu hệ thống không trừ đi một khoản lớn.

Suy nghĩ này khiến hắn hơi chững lại, rồi nghĩ đến hoàn thành nhiệm vụ tân thủ ngoài tu tiên công pháp ra còn có 3 tỷ rồi, xoắn quẩy nhiều làm gì.

Chẳng mấy chốc, giờ làm việc đã kết thúc. Ngài giám đốc, vẫn giữ nguyên sự ân cần, mời các nhân viên nhanh chóng ra về, nhắc nhở mọi người không được ở lại tăng ca để tránh ảnh hưởng sức khỏe.

Sau khi tất cả đã rời khỏi, Bảo xuống lầu, nơi anh Phong đã sẵn sàng lái xe đưa Bảo cùng Thành trở về khu tập thể.

Trên đường về, anh Phong đột ngột ngỏ lời:

"Giám đốc, hôm nay là ngày đầu tiên tôi đi làm, có việc mới cũng coi như một bước ngoặt trong cuộc đời. Hay cậu với sếp Thành qua nhà tôi ăn cơm, coi như ăn mừng nho nhỏ?"

Bảo thoáng suy nghĩ, rồi gật đầu đáp: “Được thôi anh Phong. Hết giờ làm rồi anh không phải xưng hô chức vụ ở công ty đâu. Em nhất định sẽ đến.”

Cũng đã ăn cơm nhà ông Lâm rất nhiều lần, nhưng lần này Bảo muốn đi còn mục đích để chứng tỏ sự coi trọng đối với anh Phong. Cũng nhân tiện để ông Lâm yên tâm phần nào về công việc mới của con trai mình.

Anh Phong cười hài lòng: "Cảm ơn giám đốc. Thế thì cứ quyết định vậy nhé!"

Khi xe đỗ vào sân khu tập thể, không còn bất kỳ lời đồn thổi tai tiếng nào như trước đây. Trước đó, ông Lâm đã quán triệt lại toàn bộ hội những người thích đưa chuyện trong khu, làm cho tình hình thay đổi hoàn toàn.

Hiện tại, cả khu tập thể đều biết "thằng Bảo cháu ông Báu, làm giám đốc, công ty hợp tác với tập đoàn quốc tế, tiền đồ vô lượng."

Chính vì thế, dù có tin đồn Bảo đã có người yêu, tối hôm nọ có người còn nhìn thấy họ ôm nhau ở chân cầu thang khu tập thể.

Nhưng khi thấy Bảo, rất nhiều bác gái trong khu không ngừng niềm nở bắt chuyện, hỏi han giới thiệu đối tượng cho Bảo. Với các bác gái này, chưa đi đăng ký kết hôn thì con gái hay cháu gái mình vẫn còn cơ hội.

Bảo phải rất khó khăn mới có thể rút lui về nhà giữa sự nhiệt tình của mấy bác gái này.

Bữa cơm tại nhà ông Lâm vẫn giản dị như mọi ngày, với hai món mặn: Đĩa thịt quay và cá chiên giòn rụm, một bát canh rau đay nấu cua, cùng một đĩa rau lang xào tỏi xanh mướt.

Nhưng hôm nay, bữa cơm có thêm Ly, con gái anh Phong. Cô bé hôm nay không phải đi học thêm, nên hiếu kỳ quan sát "chú giám đốc" từ đầu bữa đến giờ.

Trong khi ông nội và bố mẹ không ngừng trò chuyện vui vẻ với Bảo và Thành, Ly vẫn thỉnh thoảng liếc nhìn “chú Bảo”. Cô bé tò mò, lén so sánh “chú” với hình ảnh một vị giám đốc mà mình từng tưởng tượng.

Ngoài việc có chút dễ nhìn, “chú Bảo” này chẳng giống một vị giám đốc chút nào.

Trong ký ức của Ly, “chú Bảo” trước kia trầm mặc, ít nói, chỉ ra khỏi nhà khi đi học hoặc khi bị ông nội gọi sang chơi. Ấy vậy mà dạo gần đây, cô lại thấy “chú” còn có vẻ đam mê... nhậu nhẹt nữa.

Trong tưởng tượng của Ly, một vị giám đốc phải giống hệt như ộp pa Min Jae Hyun trong bộ phim Sâm Quốc mà cô bé mê mẩn.

Giám đốc trong phim cao ráo, lạnh lùng, mỗi bước đi đều toát lên vẻ soái ca đầy uy nghiêm.

Ộp pa Min Jae Hyun không chỉ thông minh, tài giỏi mà còn rất ga lăng, luôn có những hành động khiến trái tim thiếu nữ rung động.

Đôi mắt anh ta sâu thẳm, mỗi lần nhìn vào là khiến người ta như bị hút hồn, nụ cười nhếch môi của anh ta đủ làm cả thế giới sáng bừng lên.

Ly yêu chết ộp pa rồi, nên khi nhìn sang chú Bảo một ông giám đốc chẳng có vẻ gì là lạnh lùng, uy nghiêm như trong phim, thậm chí còn đam mê nhậu nhẹt nữa cô bé không khỏi thất vọng chút xíu.

Bữa ăn kết thúc trong sự vui vẻ, cả nhà cùng nhau dọn dẹp. Khi Ly nhấc balo từ phòng khách trở về phòng, một mảnh giấy gấp hình trái tim vô tình rơi ra.

Bảo vừa từ nhà vệ sinh rửa tay ra, thấy mảnh giấy dưới sàn, liền nhặt lên. Đúng lúc đó, chị Huyền mẹ của Ly vừa rửa bát xong, bước ra từ bếp.

Bảo chìa mảnh giấy ra, nói một cách tự nhiên, “Chắc Ly đánh rơi mảnh giấy này, em nhờ chị trả lại cho con bé nhé.”

Chị Huyền nhìn thấy mảnh giấy gấp hình trái tim không khỏi sửng sốt, nhưng vẫn giữ bình tĩnh, mỉm cười nhận lấy.

“Cảm ơn em, để chị đưa lại cho Ly,” chị nói, rồi mời Bảo ra uống trà với bố chồng và chồng mình.

Sau khi mọi người ngồi quây quần, chị Huyền bước vào bếp và tò mò giở mảnh giấy ra. Nội dung bên trong khiến chị không khỏi giật mình. Đầy những lời tỏ tình ngọt ngào, khen ngợi Ộp pa nào đó kiểu như:

"Anh thật tuyệt vời, sao anh lại có thể đẹp trai, tài giỏi đến vậy chứ giám đốc của em?"

"Mỗi khi anh xuất hiện, tim em như muốn vỡ ra. Làm sao mà em có thể tập trung được khi cứ nghĩ về anh?"

"Nếu một ngày nào đó anh mời em đi ăn, em sẽ vui đến phát điên mất!"

Nội dung khiến chị Huyền không khỏi hiểu lầm, chị thoáng nghĩ rằng Ly đang ám chỉ Bảo. Mặt chị Huyền hơi sầm lại, lo lắng:

"Có chuyện gì thế này? Con bé Ly có khi nào thích Bảo rồi sao? Mới bé tí đã yêu sớm thế này à?"

Chị quay ra nhìn Bảo đang ngồi uống trà với gia đình, trong lòng có chút bối rối. Nhưng rồi chị lại nghĩ:

"Cậu Bảo này cũng chu đáo thật, biết được con gái mình có cảm tình mà không muốn làm lớn chuyện. Cậu ấy kín đáo đưa cho mình để mình tự giải quyết, chẳng muốn làm con bé ngại. Quả thật là một người hiểu chuyện, không hổ ông chủ một công ty đang phát triển."

Sau đó, chị Huyền suy nghĩ sâu hơn, lại thấy rằng Bảo và Ly chỉ hơn kém nhau có 5 tuổi, thêm vài năm nữa yêu đương cũng đâu có gì là sai trái.

Đây là chàng rể mơ ước của cả khu tập thể, ai ai cũng nhắm tới. Chị bất giác suy nghĩ: "Hay bây giờ lại quay về xưng hô là cô chú như ngày xưa nhỉ?"

Chị Huyền với đầu óc đầy những suy nghĩ mông lung, quyết định gõ cửa phòng con gái và bước vào.

Ly đang ngồi trên giường, cười tươi rói, không có dấu hiệu gì bất thường. Chị Huyền cảm thấy hơi ngượng ngùng, nuốt những lời định nói vào trong bụng.

"Thôi, cứ làm như không biết gì đi," chị tự nhủ. "Thành tích học tập của con bé vẫn rất tốt, năm nay lại cuối cấp rồi.

Nếu có chuyện gì xảy ra, mình sẽ theo dõi sát sao. Nếu thành tích học tập đi xuống thì sẽ nói chuyện với nó. Còn bây giờ, nói ra chỉ e ảnh hưởng đến tâm lý của con bé."

Ly thấy mẹ đột nhiên vào phòng hỏi han thì cũng không nghĩ ngợi nhiều.

Khi mẹ ra khỏi phòng, cô bé bắt đầu lục tung balo lên, lật tìm từng ngăn nhưng vẫn không thể tìm thấy lá thư mà mình đã cẩn thận viết gửi cho ộp pa Min Jae Hyun.

"Quái lạ, rõ ràng là để trong này mà, hay mình đánh rơi ở lớp rồi?" Ly lẩm bẩm, vừa thất vọng vừa bực bội.

Lá thư này cô đã dự định gửi qua Min Jae Hyun FC để thần tượng của mình có thể biết rằng có một fan hâm mộ quốc tế cuồng nhiệt như cô.

"Đúng là xui xẻo," Ly thở dài, không biết rằng lá thư ấy đã gây nên một sự hiểu lầm không nhỏ trong đầu mẹ mình.