Chương 39: Hộ giá! Giám đốc tranh giành bạn gái với người ta, sắp bị đánh rồi !!

Bên ngoài sảnh chờ, không khí trở nên sống động hơn hẳn khi tất cả các nhân viên đã thay xong chiếc áo phông đồng phục.

Màu đỏ tươi rực rỡ của áo nổi bật giữa không gian nhà chờ, tạo nên một cảnh tượng rất đồng đều và ấn tượng. Thiết kế áo đơn giản với phom dáng vừa vặn, cổ tròn truyền thống, phù hợp với cả nam và nữ.

Phía trước áo là logo của công ty được in nhỏ gọn trên ngực trái, thêm phần chuyên nghiệp.

Dòng chữ lớn "Hội những người làm công nuôi tư bản" uốn cong bên dưới với một hình vẽ hoạt hình vui nhộn, mang đến sự hài hước và gần gũi.

Mọi người đều tranh thủ tận dụng thời gian để lưu giữ kỷ niệm. Phương Anh, Linh, chị Hồng cùng một em gái bên chuyên viên nội dung đứng thành một nhóm nhỏ, chụm lại với nhau, tươi cười tạo dáng.

Những chiếc điện thoại được giơ cao để chụp những tấm hình selfie vui vẻ và đầy năng lượng.

Ở một góc khác, sếp Thành đứng giữa F4 phòng kinh doanh, cùng nhau tạo dáng như năm anh em siêu nhân, hết giơ tay lên rồi lại chống hông, biểu cảm rất nhập vai.

Khải Trường không bỏ lỡ cơ hội, bấm máy tác nghiệp liên tục, chụp lại những khoảnh khắc khó đỡ này.

Mọi người đều tỏ ra háo hức và chờ đợi, thỉnh thoảng nhìn về phía cửa, chờ giám đốc thay áo xong.

Ai cũng mong ngóng giây phút được chụp một bức hình tập thể tại nhà chờ, một kỷ niệm chung cho chuyến du lịch đầy hứa hẹn này.

Cuối cùng, Bảo cũng bước ra sau khi thay xong áo. Chiếc áo phông đồng phục của anh cũng có màu đỏ tươi như mọi người, nhưng lại nổi bật hơn với thiết kế có cổ polo và viền tay áo kẻ sọc.

Logo công ty và dòng chữ trắng in nổi bật ở ngực trái, tạo điểm nhấn tinh tế. Đây là sự khác biệt mà Linh đã cố tình chọn cho Bảo, để phân biệt với những chiếc áo cổ tròn của nhân viên khác.

Cũng đúng lúc này, hệ thống phát thanh tại nhà chờ đột nhiên thông báo:

“ Kính thưa quý khách

Chúng tôi xin thông báo chuyến bay số hiệu DL 00BAY của hãng Delay Air đi cao nguyên Lâm Viên sẽ bị chậm trễ do “Máy bay cần thêm thời gian để làm đẹp trước khi gặp quý khách”.

Dự kiến chuyến bay sẽ khởi hành vào lúc 19h30 cùng ngày. Chúng tôi thành thật xin lỗi quý khách vì sự bất tiện này và mong quý khách thông cảm.

Quý khách vui lòng chờ thông tin cập nhật tại khu vực nhà chờ. Xin cảm ơn quý khách đã chọn Delay Air cho hành trình của mình.”

Nhà chờ bỗng chốc trở nên hỗn loạn. Những lời phàn nàn, chửi rủa vang lên từ mọi hướng. Một số hành khách đã mất kiên nhẫn, bức xúc thể hiện rõ trên khuôn mặt.

Ở một góc, có người lớn tiếng bày tỏ sự thất vọng. "Ngủ ở đây từ chiều qua đến giờ rồi, chờ mãi vẫn chưa được bay! Lại còn delay tiếp! Hãng hàng không kiểu gì thế này?"

Một anh chàng xăm trổ khác, đi cùng người yêu, cũng không giấu nổi sự tức giận. Anh đã bốc bát họ mãi mới có tiền đi du lịch Lâm Viên ba ngày hai đêm để có những phút giây lãng mạn bên bạn gái.

Theo lịch là phải bay từ trưa qua, thế mà giờ vẫn chưa được đi. Ngồi chờ gần một ngày ở đây, lại delay nữa.

Khách sạn cũng đã book, nếu tối nay mới bay đến thì chỉ có đúng nửa buổi sáng để du lịch xong lại phải quay về. Thật sự bức xúc!

Anh chàng không thể kiềm chế được nữa, quyết định "làm cho ra lẽ" với hãng hàng không. Đúng lúc đó, từ xa, anh thấy một người vừa bước ra từ nhà vệ sinh.

Người này mặc áo phông đồng phục màu đỏ tươi, viền tay áo và cổ áo đều kẻ caro, với logo trắng nổi bật trên ngực trái, đích thị nhân viên của hãng Delay Air rồi.

Không còn suy nghĩ thêm, anh chàng tức tối lao tới, túm lấy cổ áo người kia mà hét lên:

"Mày là nhân viên của Delay Air đúng không? Mày có biết tao đã chờ ở đây từ hôm qua rồi không hả? Tao đã book khách sạn, đã chuẩn bị hết mọi thứ, mà chúng mày cứ delay hết lần này đến lần khác! Bọn mày có trách nhiệm gì với tao không?"

Bảo, vừa mới bước ra từ phòng vệ sinh sau khi thay áo, đứng chết trân khi bị anh chàng này túm áo xỉ vả. Trong đầu hắn chỉ còn lại một mớ hỗn độn.

"Mình vừa làm gì sai mà tự dưng bị túm cổ áo như thằng có thù cướp bạn gái thế này?" – Bảo thầm nghĩ, mặt đơ như cây cơ.

Sơn, một trong số F4 phòng kinh doanh, từ xa bỗng thấy cảnh tượng hỗn loạn. Giám đốc của họ, Mr. Bảo, đang bị một gã lạ mặt xăm trổ túm áo, trông như đang tranh cãi dữ dội.

Đằng sau, một cô gái cũng đang cố gắng can ngăn. Sơn không thể để yên, vội vã hét lớn:

"Hộ giá! Giám đốc tranh giành bạn gái với người ta, sắp bị đánh rồi!"

Tiếng hét của Sơn lập tức khiến tất cả nhân viên của truyền thông Minh Bảo, đang tụ tập gần đó, quay lại nhìn. Thấy cảnh tượng như thế, họ lập tức hoảng hốt.

"Không được, có thích khách!"

Toàn bộ nhân viên truyền thông Minh Bảo lập tức bùng nổ, lao về phía Bảo với tốc độ đáng kinh ngạc. Trong đầu mỗi người là đủ thứ kịch bản ly kỳ về việc giám đốc của họ bị dính vào vụ tranh giành tình nhân.

Thành, với thân hình nặng nề, chạy phía sau, mặt đỏ bừng như quả cà chua chín, thở hổn hển như đang leo núi.

F4 phòng kinh doanh là những tay luôn nhanh nhẹn, lần này cũng không thể kém cạnh, cảm thấy mình như những thị vệ đại nội, cần phải lao tới ngay lập tức bảo vệ bệ hạ trước mọi hiểm nguy.

Họ lao đi với sự quyết tâm mãnh liệt, không thể để xảy ra bất cứ sai sót nào, không thể để giám đốc yêu quý bị tổn thương vì một tên thích khách vô danh.

Những nhân viên khác trong lòng đầy phẫn nộ, không ngừng chửi rủa cái gã táo tợn dám túm cổ áo giám đốc.

"Giám đốc là kim chủ ba ba của chúng ta mà, sao dám làm thế?" – họ gầm lên trong lòng, như thể bất kỳ ai cũng có thể thấy được ngọn lửa phẫn nộ bừng bừng trong mắt họ.

Trong khi đó, Bảo vẫn đang đứng đó với vẻ mặt ngơ ngác, chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì các nhân viên truyền thông Minh Bảo đã đến nơi.

Anh chàng đang túm áo Bảo bỗng thấy một đám người đổ xô về phía mình, trong lòng không khỏi lo lắng. Anh chàng lập tức hét lên với vẻ mặt đầy hoảng hốt:

"Cái gì vậy, đừng tưởng đông người là ngon! Lỡ hết chuyến du lịch của người ta rồi, Delay Air mà không đền bù cho chúng tôi là không xong đâu!"

Các nhân viên vừa đến hộ giá giám đốc bỗng dừng lại, đầu đầy dấu chấm hỏi. Một người lẩm bẩm:

"Delay Air? Có gì liên quan ở đây? Không phải đang đánh ghen tranh giành tình nhân sao?"

Ngay sau đó, khi an ninh sân bay đến giải tán đám đông, anh chàng túm áo Bảo bị nhân viên an ninh mời ra một góc và lập tức nhận ngay một cái biên bản.

Mặt anh ta tái mét, không ngừng khóc lóc van xin để khỏi bị mời về đồn hoặc thậm chí cấm bay.

Trong khi đó, ngài giám đốc Bảo chỉ biết đứng đó, vừa ngơ ngác vừa thở phào nhẹ nhõm, hú hồn con chồn vì suýt nữa đã bị lôi vào một vụ rắc rối không đáng có.

Khi Bảo chuẩn bị quay lại chỗ các nhân viên để tụ tập chụp ảnh kỷ niệm, hệ thống loa phát thanh lại vang lên với một thông báo:

"Chúng tôi xin thông báo chuyến bay số hiệu DL 0 thấy BAY của hãng Delay Air đi Sài Thành sẽ bị chậm trễ do “Cơ trưởng đang bận cài đặt lại playlist nhạc bay đêm”. Dự kiến chuyến bay sẽ khởi hành vào lúc 21h30 cùng ngày."

Móa nó lại nữa rồi. Bảo vừa nghe thấy thông báo từ loa phát thanh, mặt dần chuyển sang hoảng hốt, cái hãng này hàng không này thật là “uy tín”.

Không chần chừ, trong sự ngỡ ngàng của các nhân viên, Bảo chạy như bay về hướng nhà vệ sinh, miệng lẩm bẩm:

"Phải thay ngay cái áo chết tiệt này ra... không lại gặp thêm thằng cha dở hơi nào tưởng mình là nhân viên Delay Air thì toi đời!"