Chương 40: Ở đây có bán đặc sản thú rừng không?

Bão táp ở nhà chờ cuối cùng cũng qua đi, cùng những lời xin lỗi liên tục của Linh khi đã chọn cho ngài giám đốc một chiếc áo quá đặc biệt.

Bảo cũng không so đo, cô bé này cũng chỉ đơn thuần thiếu kinh nghiệm mà thôi. Khi máy bay cất cánh, Bảo ngồi trên ghế, thở phào nhẹ nhõm, mắt nhìn ra cửa sổ.

Bên ngoài, cảnh vật từ trên cao trải dài trước mắt, như một bức tranh sống động với những đám mây bồng bềnh trôi lơ lửng giữa bầu trời trong xanh.

Ánh nắng mặt trời rọi xuống, tạo nên những tia sáng lấp lánh, làm cho cả không gian trở nên yên bình và thoải mái.

Sau hơn một giờ bay, cảnh vật bên dưới dần thay đổi khi máy bay hạ độ cao.

Những dải bờ biển uốn lượn của Đà Thành hiện ra rõ ràng hơn, hòa quyện với màu xanh biếc của biển, mang lại cảm giác dễ chịu.

Máy bay cuối cùng cũng chạm bánh xuống đường băng của Cảng hàng không Quốc tế Đà Thành, báo hiệu cho một chuyến đi đầy hứa hẹn và thú vị của truyền thông Minh Bảo.

Sau khi lấy xong hành lý, cả đoàn nhanh chóng di chuyển ra khu vực đón xe, nơi đã có sẵn chiếc Fuso Rosa Dcar Limousine 16 chỗ đợi sẵn.

Những chiếc xe màu đen bóng loáng với nội thất sang trọng, tiện nghi cao cấp như ghế da êm ái, màn hình giải trí và cả ghế massage khiến ai nấy đều không khỏi trầm trồ.

Không khí hào hứng lại trỗi dậy trong các nhân viên khi họ nhận ra đây sẽ là phương tiện di chuyển chính trong suốt chuyến du lịch.

Tiếng xuýt xoa khen ngợi ngài giám đốc không ngớt, ai cũng cảm thấy vô cùng phấn khích và thầm ngưỡng mộ độ chịu chi của sếp.

Chuyến du lịch này chưa bắt đầu nhưng đã khiến mọi người cảm thấy vô cùng hài lòng và hứa hẹn sẽ còn nhiều điều thú vị phía trước.

Chẳng mấy chốc, chiếc xe đã dừng lại trước cổng một khách sạn 5 sao sang trọng nằm sát bờ biển.

Khi bước vào sảnh, họ bị choáng ngợp bởi sự lộng lẫy của không gian, với trần cao, đèn chùm pha lê và những chi tiết trang trí tinh tế.

Từ cửa sổ lớn ở sảnh, mọi người có thể nhìn thấy bể bơi vô cực ngoài trời nằm trên tầng thượng, nơi nước xanh trong như hòa vào đường chân trời.

Xung quanh bể bơi là những hàng ghế dài sang trọng, mái che bằng vải trắng nhẹ nhàng tung bay trong gió biển.

Xa xa là bờ cát trắng mịn màng kéo dài, những rặng dừa cao vút đung đưa theo nhịp sóng. Cảnh vật nơi đây thật sự khiến lòng người nhẹ nhàng, thư thái, tạo cảm giác như đang lạc vào thiên đường giữa nhân gian.

Sau khi nhận phòng, mọi người không khỏi trầm trồ trước sự sang trọng và tiện nghi của từng căn phòng.

Phòng khách sạn rộng rãi, được bài trí theo phong cách hiện đại với tông màu trắng và xanh ngọc làm chủ đạo, gợi nhớ đến màu của biển cả. Cửa sổ lớn cho phép ngắm nhìn toàn cảnh bờ biển.

Bên cạnh là một ban công riêng nhỏ nhắn, nơi có bộ bàn ghế mây để thưởng thức cà phê sáng hoặc ngắm hoàng hôn.

Phòng tắm cũng không kém phần ấn tượng với bồn tắm đá cẩm thạch, vòi sen hiện đại và những chi tiết trang trí tinh xảo.

Bên cạnh là một ban công riêng nhỏ nhắn, nơi có bộ bàn ghế mây để thưởng thức cà phê sáng hoặc ngắm hoàng hôn.

Sau khi cất đồ và nghỉ ngơi ngắn, cả đoàn tập trung tại nhà hàng của khách sạn để dùng bữa trưa. Nhà hàng nằm ở tầng trệt, với không gian mở hướng ra bãi biển.

Thực đơn trưa nay là một bữa tiệc buffet đa dạng, từ các món hải sản tươi sống như tôm hùm, cua biển, cá hồi, đến các món ăn Á-Âu như sushi, steak, và pasta.

Quầy salad xanh tươi với nhiều loại rau củ và nước sốt, đi kèm là những món tráng miệng hấp dẫn như bánh ngọt Pháp, kem gelato Ý và trái cây nhiệt đới.

Mọi người vừa thưởng thức những món ăn ngon lành, vừa không khỏi đưa ánh mắt cảm kích về phía Bảo.

Ai nấy đều thầm nghĩ rằng nếu không làm việc tại công ty, có lẽ họ chẳng bao giờ có cơ hội trải nghiệm những điều tuyệt vời như thế này.

Còn ngài giám đốc của chúng ta cũng tranh thủ hưởng thụ và vui mừng không kém. Lại tiêu được một số tiền kha khá của công ty rồi.

Nếu không phải bị +999 điều hạn chế. Bảo có lẽ đã sẵn sàng chi thêm để mỗi nhân viên có thể ở trong những phòng tổng thống xa hoa, thay vì chỉ là các phòng đôi cơ bản.

Ăn xong và nghỉ trưa khoảng 30 phút. Chuyến thăm thú chính thức bắt đầu.

Trên chiếc Fuso Rosa Dcar Limousine 16 chỗ. Các nhân viên vô cùng phấn khích, F4 thay nhau lên làm MC dẫn dắt mọi người hết tiểu phẩm này đến màn tấu hài khác khiến cả xe cười đau bụng.

Còn ngài giám đốc ngồi thoải mái giữa các nhân viên vui vẻ thưởng thức. Các chị em trong công ty, chị Hồng, Linh và Phương Anh, đã tranh thủ chăm sóc ngài giám đốc chu đáo nhất có thể.

Họ liên tục phục vụ Bảo những món đồ ăn vặt, từ trái cây tươi ngon đến những chiếc bánh ngọt mềm mịn và các loại bim bim và hạt rang thơm phức.

Ngài giám đốc Bảo, cảm nhận được sự quan tâm chu đáo từ các chị em, không khỏi cảm thấy hài lòng và thư thái.

Giờ Bảo mới có thể cảm nhận tại sao người ta lại cố gắng phấn đấu để làm sếp đến vậy. Quả thực có những lúc hưởng thụ cũng không tệ.

Sau khi tham quan một số điểm địa danh nổi tiếng tại bán đảo, đoàn công ty của ngài giám đốc cuối cùng đã đến một bãi đá nổi tiếng.

Nơi đây nổi tiếng với làn nước biển trong xanh ngát và những tảng đá lớn tạo thành hình dáng độc đáo. Các nhân viên không khỏi phấn khích khi nhìn thấy cảnh sắc tuyệt đẹp này.

Bảo, ngồi thư giãn trên một tảng đá lớn, vẫn không thể rời mắt khỏi cảnh đẹp xung quanh. Đây cũng là lần đầu tiên hắn ra biển, trông thấy những cảnh đẹp đặc sắc này.

Bảo thỉnh thoảng cũng tham gia vào các bức ảnh selfie từ các nhân viên nhưng cũng không quên tìm cách tiêu thêm nhiều tiền hơn nữa.

Sau một buổi chiều tràn ngập niềm vui và sự hào hứng tại bãi đá, ngài giám đốc đưa ra một quyết định bất ngờ.

Hắn đề nghị rằng tối nay, thay vì ăn tối tại khách sạn, đoàn công ty nên khám phá các món ăn đặc sản địa phương để làm cho chuyến du lịch thêm phần trọn vẹn.

Sau khi tra cứu và tham khảo các đánh giá trên mạng, Bảo và nhóm đã chọn một nhà hàng hải sản nổi tiếng và sang trọng nhất ở Đà Thành.

Nhà hàng này không chỉ có một không gian rộng rãi, sang trọng, mà còn nổi tiếng với các món hải sản tươi ngon, chế biến theo phong cách truyền thống của miền Trung.

Bàn ăn của đoàn được đặt ở khu vực gần cửa sổ, từ nơi đây có thể nhìn ra toàn cảnh thành phố Đà Thành về đêm.

Nhân viên nhà hàng nhanh chóng phục vụ các món ăn đặc trưng như: Gỏi cá mai, mực nướng sa tế, tôm hùm nướng bơ, sò điệp nướng mỡ hành, Cá bóp nướng muối ớt…

Nhìn mọi người bắt đầu dùng bữa và vui vẻ trò chuyện với nhau. Bảo cảm thấy hiện tại vẫn chưa đủ. Gọi thế này căng lắm cũng chỉ hết có 10 triệu thôi chứ mấy.

Nếu cố tình gọi thêm rượu vang đắt tiền chắc chắn sẽ bị hệ thống hạn chế. Đây là du lịch liên hoan nội bộ công ty, cũng không phải tiếp khách. Trong hạn chế có ghi rõ cùng lắm chỉ được gọi những món đặc sản khó tìm.

Chờ đã, đặc sản sao?

Bảo nhanh chóng gọi nhân viên vào và hỏi:

“Ở đây có đặc sản thú rừng không?”

Nhân viên phục vụ quán trừng mắt lên nhìn ngài giám đốc. Ánh mắt như hỏi, vị khách này ngài đùa sao? Đến vùng biển du lịch phải ăn Hải sản sao lại đi gọi thịt thú rừng?