Trước cửa Đại lý BMW.
Bảo mặc bộ quần áo cũ kỹ, dính đầy bụi bặm, như thể vừa rời khỏi một công trường xây dựng. Gương mặt cố tình vẩy nước lên như thể đẫm mồ hôi và mái tóc rối bù làm anh thêm phần giống một phụ hồ thực thụ.
Thành càng nổi bật. Anh mặc chiếc áo khoác tài xế công nghệ đã bạc màu, chiếc quần jeans cũ sờn gấu và đôi dép lê đơn giản, cầm trên tay chiếc mũ bảo hiểm đã tróc sơn.
Thành đứng đó, trông như một tài xế xe ôm công nghệ đang chuẩn bị đón khách, ánh mắt thì liên tục đảo quanh, nhưng không giấu nổi vẻ ngại ngùng.
Đây là hiệu quả khi ngài giám đốc của chúng ta đã đầu tư tới mấy trăm ngàn đồng tiền sinh hoạt còn lại ít ỏi của mình để diễn một vở kịch:
“Giám đốc giả nghèo vào hỏi mua xe ô tô bị khinh thường và cái kết”
Thành thực sự thấy bất đắc dĩ với trò này. Khi Bảo thông báo đã tậu cho công ty một chiếc xế hộp, Thành đã vô cùng ngạc nhiên, tự hỏi không biết bố mẹ Bảo đã để lại cho nó bao nhiêu tiền mà dám đầu tư lớn đến vậy.
Giờ lại còn phải phối hợp diễn xuất với nó nữa! Bảo nhất quyết lấy giọng giám đốc ra lệnh, nói rằng đây là một phần công việc.
Thành chỉ biết thầm cầu nguyện đừng gặp người quen, chứ nếu bị phát hiện, chắc không còn chỗ chui xuống nữa.
Anh phụ hồ và chàng xe ôm công nghệ bước vào showroom, ánh mắt của bảo vệ ở đó nhìn hai người có phần kỳ lạ, nhưng họ không gặp bất kỳ trở ngại nào.
Cả hai lượn qua lượn lại xem các mẫu xe, cùng lúc đó nhân viên đã để ý đến họ. Trái với suy nghĩ của Bảo rằng sẽ bị khinh bỉ, hoặc thậm chí có thể bị mời ra ngoài, hai nhân viên tư vấn tiến tới rất nhiệt tình.
Họ hỏi han, mời trà nước, và thậm chí còn bật quạt mát đầy đủ. Dù Bảo cố tình giở giọng hống hách, hai nhân viên vẫn ứng xử nhẹ nhàng, giải thích cặn kẽ với nụ cười thật tươi, không hề mang vẻ giả trân và công nghiệp.
Điều này khiến ngài giám đốc của chúng ta đầy dấu chấm hỏi. Không ai ra khinh bỉ thì làm sao mà trang bức đánh mặt được đây?
Diễn thêm 10 phút mà vẫn không có hiệu quả, đạo diễn kiêm diễn viên chính Hoàng Minh Bảo cuối cùng cũng phải chán nản hô cắt. Dù không đành lòng nhưng vẫn phải nói với nhân viên rằng hôm nay tới để nhận xe.
Nghe xong, hai nhân viên vẫn giữ thái độ bình thản, không có chút gì là bất ngờ. Họ nhanh chóng dẫn Bảo và Thành đến quầy làm thủ tục.
Sau khi xong xuôi mọi giấy tờ, cửa hàng trưởng đích thân dẫn cả hai ra xe làm lễ bàn giao, tặng hoa, và chụp ảnh lưu niệm.
Trong bộ cosplay phụ hồ và xe ôm công nghệ, hai sếp của Truyền thông Minh Bảo đứng bên cạnh chiếc BMW mới tinh, tạo nên một cảnh tượng hài hước và khó quên.
Hệ thống cũng không tệ chút nào khi tặng thưởng cũng kèm tất cả thủ tục đăng ký, thuế, phí và biển số xe: 30K-797.99.
Các nhân viên trong showroom BMW không khỏi trầm trồ khen ngợi sự may mắn của chủ nhân chiếc xe khi có một chiếc biển số khá đẹp.
Chiếc BMW 530i MT Sport khá chất với màu đen toát lên vẻ mạnh mẽ và sang trọng.
Ngoại thất xe bóng loáng với những đường nét sắc sảo, lưới tản nhiệt đặc trưng và đèn pha LED hiện đại.
Nội thất cũng được thiết kế tinh tế với ghế da cao cấp, bảng điều khiển trung tâm hiện đại, và các chi tiết ốp gỗ, kim loại tạo nên sự hài hòa.
Bảo tỏ ra khá thích thú với chiếc xe mới, ngắm nghía và vuốt ve từng chi tiết. Thành thì khác, ngay sau khi chụp ảnh bàn giao kết thúc, anh lập tức lôi Bảo lên xe.
Vì Bảo chưa có bằng, Thành tự mình cầm lái và nhanh chóng rời khỏi showroom. Anh không muốn nán lại thêm giây phút nào, phần vì xấu hổ với màn kịch vụng về vừa diễn ra, phần vì cảm giác bối rối vẫn chưa tan biến.
Cửa hàng trưởng showroom BMW vẫn giữ nụ cười chuyên nghiệp, chào tạm biệt hai vị khách.
Chuyện giả nghèo giả khổ vào hỏi mua xe chẳng còn lạ lẫm gì, nhất là ở showroom cao cấp như BMW. Nhưng hai vị khách này còn thiếu chuyên nghiệp quá.
Phụ hồ gì mà đẹp trai, cao ráo như người mẫu, tay trắng trẻo nhẵn nhụi không một vết chai hay trầy xước; xe ôm công nghệ gì mà cũng béo tốt, nhìn chẳng khác nào ông chủ tiệm vàng.
Suy nghĩ một chút, anh tiện tay búng vào lốp chiếc BMW X6 đang trưng bày cạnh mình và thầm nghĩ:
"Hai vị trên giống cái lốp xe này - hơi non!"
…
Trên xe, Thành không ngừng càm ràm Bảo về màn kịch vụng về vừa rồi, bực mình kêu rằng có cho tiền tấn cũng không bao giờ tham gia trò này nữa.
Bảo ngồi im, mặt mày u ám. Vừa bị hệ thống xỏ lá, giờ đến cả việc đi nhận xe cũng chẳng trang bức đánh mặt được như mong đợi, khiến hắn càng thêm buồn bực.
Thành nhìn Bảo, nửa đùa nửa thật, cảm thán:
"Ngài giám đốc hoành tráng quá nha! Công ty mới khá khẩm lên chút mà đã tậu xế hộp hơn 3 tỷ 7 rồi. Nhưng mà, tôi nói thật, phải cẩn thận, giữ lại chút tiền phòng thân. Biến cố thì ai mà biết trước được."
Bảo nghe vậy, chỉ ầm ừ qua loa, rồi trong đầu lại nghĩ đến nhiệm vụ đã tăng lên thua lỗ 10 tỷ, khiến lòng trĩu nặng.
Sau một lúc suy nghĩ, Bảo quay sang Thành:
"Mà này, tôi đang tính tuyển thêm nhân sự, và nghiên cứu thêm vài dự án mới. Cậu nghĩ sao? Công ty giờ có xe rồi, nhất định phải tuyển lái xe trước tiên. Còn các bộ phận khác thì về nghiên cứu kỹ lại rồi tính."
Thành gật đầu, đồng ý: "Ừ, việc này cần phải làm ngay. Để họp lại rồi tôi lên danh sách, rồi mình bàn kỹ hơn."
Cả hai thay quần áo xong rồi trở lại văn phòng. Bảo ngay lập tức thông báo với Linh:
"Linh, em liên hệ với ban quản lý tòa nhà để đăng ký thêm một chỗ đậu xe ô tô cố định cho công ty nhé."
Sau đó, Bảo thông báo với toàn thể nhân viên:
"Công ty đã có một chiếc BMW 530i mới. Nếu có công việc cần di chuyển, mọi người vui lòng đăng ký với Linh để sắp xếp."
Tin này khiến cả văn phòng ồ lên, không ít người cảm thán về sự hào phóng của giám đốc. Một số người tranh thủ lên mạng tìm kiếm thông tin về BMW 530i.
Khi thấy giá cả và hình ảnh của xe, họ càng trầm trồ hơn nữa, không ngớt lời khen ngợi.
Khi Bảo trở lại phòng giám đốc của mình, Thành cười hề hề rồi thần bí gửi một tấm hình vào nhóm chat mang tên “ Hội người làm công nuôi Tư bản” và tất nhiên ngoài Bảo ra thì cả công ty đều trong nhóm này.
Hình ảnh Bảo cosplay phụ hồ ôm hoa cạnh chiếc BMW biển số 30K - 797.99 đã được đăng lên với chú thích:
“Đừng bao giờ coi thường người khác, Tổng tài giả nghèo vào mua xe bị khinh thường và cái kết”
Chưa đầy một phút, một loạt haha đã được thả vào bức ảnh.
Tuấn Híp: “ Cái gì thế này, Giám đốc đây sao? Chả lẽ làm giám đốc là nghề phụ. Đam mê chính của giám đốc là trộn cát với xi măng, hahaha”
Nguyễn Khánh Linh: “ Ôi trái đất sụp đổ, tổng tài cao lạnh đẹp trai thường ngày của em đâu mất rồi”
Victor Thái: Ghi danh cho giải thưởng Diễn viên phụ… hồ xuất sắc nhất năm! Mr. Hoàng Minh Bảo - vỗ tay phành phạch
…
Ở bên ngoài chị Hồng kế toán cười như được mùa giơ điện thoại cho Phương Anh xem.
“Phương Anh, đọc tin nhắn trong nhóm nhanh! Nam thần công ty hôm nay có choáng không? Xe mới của công ty đẹp phết, biển số 797.99 nữa!”
Phương Anh, mỉm cười nhẹ nhàng, cầm điện thoại lên thả haha một cái. Chỉ lướt qua những tin nhắn trong nhóm mà không bình luận thêm.
(Chú ý: Nội dung chương này không nhằm mỉa mai hay thiếu tôn trọng bất kỳ nghề nghiệp nào. Mọi tình huống đều mang tính giải trí và tưởng tượng. Xin chân thành cảm ơn sự thấu hiểu và ủng hộ của các bạn!)