Chương 29: Ôi tiền sinh hoạt của ta

Quay trở lại căn phòng của mình, Bảo vừa nằm xuống giường, mưa rào bắt đầu rơi ngoài cửa sổ, tiếng tí tách hòa cùng cơn gió nhẹ thổi qua khu tập thể cũ kỹ.

Đồng hồ chỉ đúng 11 giờ đêm, cả khu vực chìm trong bóng tối, chỉ còn ánh đèn đường mờ mờ chiếu xuống những vũng nước nhỏ.

Tiếng mưa rơi đều đặn, xen lẫn tiếng quát lớn từ bên cạnh hàng xóm: "Ông cất quần áo vào chưa đấy!"

Bầu không khí tĩnh lặng bị khuấy động đôi chút, rồi lại trở về với tiếng mưa rả rích.

Bảo mở giao diện hệ thống lên, nhìn thấy nhiệm vụ tân thủ chỉ còn lại 10 tiếng đồng hồ nữa sẽ kết toán.

"Lần này thì chắc chắn thất bại rồi,"

Cảm giác bất lực thoáng qua. Dù vậy, hệ thống cũng đã nhắc rằng sẽ còn có cơ hội làm lại, chỉ là độ khó sẽ tăng gấp đôi.

Bảo bỏ qua phần nhiệm vụ, chuyển sang giao diện thành tựu, nơi có phần thưởng đang chờ xác nhận.

Từ chiều đến giờ, Bảo quá bận rộn với buổi liên hoan mừng công cùng nhân viên nên chưa kịp vào xem. Giờ là lúc vào nhận rồi, không biết sẽ phát thưởng như nào đây.

Ngay khi Bảo xác nhận phần thưởng, điện thoại của anh vang lên hai tin nhắn đồng thời.

Tin nhắn đầu tiên là từ đại lý xe BMW mời quý khách đại diện Công ty TNHH Quảng cáo & Truyền thông Minh Bảo đến dự lễ bàn giao xe vào ngày mai tại đại lý.

Tin nhắn thứ hai là từ ngân hàng:

"Tài khoản số 0123456789 tại ngân hàng VayDiBank chủ tài khoản HOANG MINH BAO +20.000.000đ từ tài khoản số 9876543210 ngân hàng DoiNoBank, chủ tài khoản TRAN HE THONG nội dung: Tra nv, số dư tk: 83.964.250đ."

Bảo phì cười, không ngờ "Trần Hệ Thống" lại là cái tên được chọn để gửi tiền. "Cái hệ thống này thật biết cách trêu người," Bảo cảm thán.

Nhưng dù sao thì Bảo cũng chẳng lo lắng gì. Hệ thống đã cam kết rằng mọi phần thưởng hay số tiền nó cấp đều đến dưới hình thức hợp pháp tại Nam Quốc.

Điều này giúp Bảo yên tâm, không phải bận tâm về việc sẽ gặp rắc rối pháp lý.

….….

Một đêm mưa yên bình trôi qua, như gột rửa đi những lo toan và căng thẳng trong tâm trí những người đang mệt mỏi.

Buổi sáng trên đường đi làm, Thành ngồi sau xe máy của Bảo, vừa bịt mũi vừa càm ràm.

"Trời ơi, đường tắc thế này, khói bụi nữa, nếu mà giờ được ngồi ô tô, bật điều hòa mát rượi thì ngon, mỗi tội “ông già” không cho tao mang cái xe nào xuống Hà Đô này!"

Bảo liếc nhìn lên bầu trời, thấy những tia nắng chói chang bắt đầu len lỏi qua các tòa nhà. Bảo cười thần bí, nói,

"Vậy thì mày cứ ước giờ có một cái xe đi. Đêm qua tao nằm mơ gặp thần đèn, tao ước có một cái ô tô, thần đèn nói ok con dê rồi."

Thành nhíu mày, tỏ vẻ không tin.

"Mày chưa tỉnh rượu à? Đừng có ảo tưởng nữa. Mơ mộng viển vông vừa thôi, đợi mấy hôm nữa công ty phất lên thì tự đi mà mua."

Bảo chỉ cười hề hề, không nói gì thêm, giữ lại bí mật của riêng mình, trong khi tiếng còi xe và dòng người tấp nập tiếp tục bao quanh họ.

Dù hôm qua có một trận liên hoan kết thúc tương đối muộn, văn phòng truyền thông Minh Bảo hôm nay vẫn đầy đủ các nhân viên.

Không ai xin nghỉ hay đến muộn cả, duy chỉ có Đặng Đông Khải Trường là đang vật vờ ngồi tại bàn làm việc của mình.

Thành nhìn thấy Trường với gương mặt nhợt nhạt và đôi mắt hơi đỏ, không kìm được trêu chọc:

“Anh Trường, hôm qua có vẻ uống không tận hứng cho lắm? Hay tối nay tan làm lại cùng nhau giao lưu tiếp cái nhỉ?”

Trường lắc đầu liên tục, mặt nhăn nhó như cá vàng bị ép bơi trong bể phốt:

“Tôi đã đủ rồi, không cần thêm đâu.”

Mọi người xung quanh nghe vậy thì cười ha hả, trêu đùa Trường không ngừng. Không khí trong văn phòng bỗng chốc trở nên vui vẻ và đầy tiếng cười, làm dịu đi chút mệt mỏi sau buổi liên hoan.

Trong văn phòng giám đốc, Bảo đang ngồi đếm từng giây, hồi hộp chờ đợi nhiệm vụ đổi mới.

Dù đã sẵn sàng đối mặt với thử thách từ hệ thống báo "Gấp đôi," Bảo vẫn không khỏi lo lắng về những biến cố bất ngờ có thể xảy ra.

Bíp Bíp Bíp Bíp

"Nhiệm vụ thất bại. Đây là lần đầu vi phạm, hệ thống tạo điều kiện cho ký chủ thực hiện lại với mục tiêu gấp đôi.

Tuy nhiên, hệ thống sẽ trừ 80 triệu tài sản cá nhân của ký chủ như hình phạt. Để lần sau ký chủ cần cố gắng và nghiêm túc hơn."

Bảng nhiệm vụ

- Nhiệm vụ tân thủ: Ngã ở đâu đứng lên ở đấy (2)

- Yêu cầu nhiệm vụ:

- Ký chủ kinh doanh công ty thua lỗ 10 tỷ tài chính.

- Phần thưởng: 3 tỷ đồng tài sản cá nhân, một bộ tu tiên công pháp.

- Thời hạn hoàn thành: Còn 30 ngày.

- Hoàn thành nhiệm vụ tân thủ mở ra nhiệm vụ chính tuyến.

+999 đầu các lưu ý hạn chế khi thực hiện nhiệm vụ…

"Cái gì? Tại sao lại trừ tài sản cá nhân? Tôi đã làm việc không công suốt bao lâu, giờ mới có chút tiền lại bị trừ hết? Đây là sự bất công quá mức! Tôi phản đối!"

Đang đả đảo phản đối hệ thống bỗng điện thoại của Bảo lại có tin nhắn báo số dư từ ngân hàng.

"Tài khoản số 0123456789 tại ngân hàng VayDiBank chủ tài khoản HOANG MINH BAO -80.000.000đ chuyển tiền tới tài khoản số 9876543210 ngân hàng DoiNoBank, chủ tài khoản TRAN HE THONG nội dung: Nop phat, số dư tk: 3.964.250đ."

“ Ôi tiền sinh hoạt của ta, Hệ thống cái beep beep beep nhà ngươi ” Trong lòng Bảo không ngừng chửi rủa “Trần Hệ Thống”.

Phảng phất như làm nông dân không dễ chút nào, vất vả sớm hôm đồng áng, nay lại bị địa chủ chèn ép, phải bán cả đàn gà và mảnh ruộng để trả nợ.

Hệ thống dường như không để tâm đến những lời kêu gào của Bảo, phảng phất như đã bật chế độ máy bay, hoàn toàn im lìm không phản hồi.

Gọi đi gọi lại mà hệ thống vẫn không nghe, Bảo mặt nhăn nhó, khóc cũng không ra nước mắt.

Nếu ra ngoài mà nói Giám đốc truyền thông Minh Bảo, đơn vị vừa ký hợp đồng hợp tác với Samsung mà giờ trên người chỉ còn hơn 3 triệu tiêu vặt đến cuối tháng, người ta chắc chắn sẽ cười cho thối mũi!

“Lần này nhất định phải hoàn thành nhiệm vụ, không thể thất bại được. Nếu không chẳng may thằng Hệ thống này mà tịch thu cả nhà đất của mình thì chỉ có nước ra đê mà ở!”

Bảo lầm bầm trong đầu, sự quyết tâm dâng lên mãnh liệt.

Đúng lúc đó, điện thoại của Bảo bỗng đổ chuông, màn hình hiển thị một dãy số lạ. Bảo nhanh chóng bắt máy.

Ở đầu dây bên kia, một giọng nữ nhẹ nhàng và cung kính vang lên:

“Chào anh Bảo, em gọi từ đại lý BMW. Chiếc xe BMW 530i MT Sport của Công ty anh đặt mua đã có mặt tại đại lý. Em gọi để nhắc anh có thể đến nhận xe bất cứ lúc nào trong hôm nay.”

Nghe đến có thể nhận xe mới, tâm trạng Bảo có tốt lên đôi chút:

“Cảm ơn chị, tôi sẽ qua nhận xe trong ngày hôm nay.”

“Vâng, chúng em sẽ chờ anh ạ. Chúc anh một ngày tốt lành.”

Bảo thở dài, một nụ cười nửa miệng xuất hiện trên gương mặt.

"Aiz, ít ra còn có chiếc BMW để an ủi, mặc dù nó là xe của công ty."

Đột nhiên, một ý nghĩ nghịch ngợm lóe lên trong đầu Bảo. Anh không thể ngăn được một nụ cười thâm sâu nở trên môi.

“Sao không thử chơi trò này một chút nhỉ? Thấy mọi người trên mạng chơi cũng vui lắm”

Bảo bắt đầu “Kiệt Kiệt Kiệt” như một nhân vật phản diện, ánh mắt lấp lánh niềm hứng khởi pha lẫn chút tinh quái.

Anh biết chắc rằng lần này, cuộc đời sẽ có thêm nhiều thú vị sau khi bị hệ thống chọc không vui khi nãy.

Bảo đứng dậy, bước nhanh ra khỏi phòng giám đốc. Cửa vừa mở, Bảo gọi lớn với giọng đầy hưng phấn:

"Thành, cậu ra ngoài với tôi, có việc quan trọng!"

Cả văn phòng lập tức đổ dồn ánh mắt tò mò về phía Giám đốc.

Không hiểu việc gì mà lại khiến vị giám đốc thường ngày trầm tĩnh, ít khi rời khỏi phòng mình, nay lại đích thân ra ngoài, đầy vẻ gấp gáp và hứng khởi như vậy.