Chương 3: Biện pháp sống sót tốt nhất là chờ chết

Mở ti vi, xem truyền hình.

Là trương trình giải trí.

Hắn nhìn qua trương trình này, hiệu ứng đẹp, rất hài hước, kịnh bản đùa giỡn, xem lúc nào cũng khiến bản thân cười đến phình bụng.

Đột nhiên hình ảnh thay đổi, đổi thành thời sự.

đây là cưỡng ép phát nội dung.

"Chào quần chúng nhân dân tại thành phố, chúc sức khỏe, hiện tại chúng tôi nhận được một tin tức , xác sống cắn người xuất hiện tại Hoàng Thị, là một hình thức truyền nhiễm virus cực mạnh, nếu có phát hiện người thân, bằng hữu bị cắn, xin lập tức trói lại, nếu nhìn thấy xác sống, lập tức trốn, tốt nhất trốn trong nhà , chờ đợi. . ."

Trong màn hình Tivi, cô gái mặc âu phục, người MC tóc ngắn xinh đẹp, hét lên một tiếng, bị một vị đồng nghiệp miệng đầy máu tươi đẩy ngã ra đất.

màn hình rung chuyển, kèm theo đó là âm thanh cắn xé.

Kênh truyền hình Gold thành phố, đã bị sụp đổ.

Lâm Phàm bấm chuyển kênh khác.

Đây là kênh nhà nước.

nếu kênh này mà cũng xảy ra chuyện, nói rõ tình hình rất nghiêm trọng.

Trong màn hình.

Không có một ai.

Đột nhiên.

Có một người xuất hiện trong TV

"Ta biết tên MC này, rất nổi tiếng, là một soái ca, giờ biến thành bộ dáng này."

Người MC khắp người là máu thịt be bét, Thân thể lắc lư, Gương mặt ảm đạm, nhãn cầu màu xám, di chuyển trước máy quay, còn đưa mặt sát máy quay, thấy rõ máu thịt rơi ra từ miệng.

Đi ra ban công, nhìn xuống phía dưới.

Ô tô nhấn còi inh ỏi, tiếng va chạm, vang vọng khắp thành phố.

Một đám người chạy trốn, một đám xác sống chạy như điên đuổi theo đằng sau.

Tiếng kêu thảm thiết đau đớn, xác sống gào thét, khung cảnh khủng hoảng, mọi người đều điên rồi.

một đôi tựa như tình nhân một nam, một nữ, nắm tay nhau chạy, sau lưng xác sống đang đuổi theo, xác sống đuổi đến gần, người nam liền đẩy người nữ ngã xuống đất, không thèm quay đầu chạy một mạch.

người nữ chật vật đứng lên, không bước đi, không động đậy, nhìn chằm chằm đã chạy xa người nam, cảm giác là tuyệt vọng, chạy trốn không còn ý nghĩa, ung dung nhắm hai mắt, bị xác sống bổ nhào, vì tranh thủ cho người nam có thời gian chạy trốn.

"Tai họa đến liền bỏ mặc một mình chạy trốn, không. . . chính xác là người phụ nữ kia tranh giành thời gian để người đàn ông kia chạy trốn."

nhìn lại xem người đàn ông kia có chạy thoát hay không, một chiếc xe con lạng lách lung tung, tông thẳng trực diện vào người đàn ông kia.

người đàn ông bay lên không trung rơi thẳng vào bầy xác sống.

những con xác sống này, nó không bước đi tập tễnh, tốc độ rất nhanh, nó chạy, giống như người bình thường.

muốn chạy trốn khỏi nó, rất khó.

Lâm Phàm yên lặng đứng trước ban công, nhìn xem, trên đường phố xảy ra chuyện, hắn lại vô cùng bình tĩnh.

hắn bình tĩnh như vậy từ lúc nào?

có lẽ là do trước khi sống lại hắn đã tận mắt thấy bản thân mình bị ăn sạch, sau khi sống lại lần nữa mới bình tĩnh được như vậy.

Lại có chuyện xảy ra.

Trong đám người đang chạy trốn, một nam một nữ, nam ôm đứa bé, mắt thấy xác sống đuổi kịp tới, đem đứa bé giao lại cho người nữ, gào lên giận dữ, vẫy tay cánh tay, để cho nàng cùng đứa bé chạy chốn, sau đó người nam làm việc nghĩa không chùn bước ngăn chặn đám xác sống.

Số lượng xác sống quá nhiều, người nam ngăn chặn không được bao lâu, chìm vào đám xác sống.

So sánh với sự việc lúc nãy, khác biệt thật rõ ràng.

Có người bảo vệ lấy người quang trọng.

Có người đẩy người quan trọng tới chặn xác sống.

Cũng có người tiện tay đẩy người xa lạ, chặn xác sống tranh thủ thời gian cho bản thân.

Có người thông minh trốn trong xe, khóa chặt cửa, xác sống bò lên kính chắn gió, đập đầu một cách điên cuồn, đập đầu máu thịt be bét, vẫn không dừng lại, đập đến khi kính xe vỡ, nhào vào trong xe.

Có người chui gầm xe, xác sống nằm xuống, dùng cả tay chân,lôi người kia ra người, tham lam ăn lấy.

"Đây là thành phố trong ấn tượng của ta sao?"

Lâm Phàm tự hỏi lấy.

Quay lại trong phòng, ngồi vào máy tính, điền địa chỉ website, tìm mới nhất tình huống.

Vừa mới xảy ra chuyện, điện lực, internet còn có thể sử dụng, chẳng qua không biết dùng được bao lâu nữa.

Mở diễn đàn.

Có rất nhiều bài viết.

Mở ra bài có nhiều bình luận nhất.

"Đậu má! Tàn đời, ta phi ngựa liều mạng kiếm tiền, rất vất vả tại trung tâm thành phố quốc tế Kim Dung mua một căn phòng nhỏ, mới tới ở được 3 ngày, khoan không nói, Ai đó đậu má chỉ cho ta cách chạy trốn được không?"

Có rất nhiều bình luận trả lời.

"chủ thớt thật có tiền."

"Huynh đệ, ở đó chờ chết đi, dân số nước ta bao nhiêu, trong lòng ngươi thử nghĩ đi, ngươi còn sống ở trung tập thành phố, chạy đi đâu trốn, sợ là xác sống đang sếp hàng thành đoàn ở dưới đường chờ ngươi."

"Lừa chết ta, Ta cũng sống tại thành phố lớn, ta chỉ ngủ một giấc, thức dậy thành tối cổ, nghe ngoài đường tiếng va chạm, mở mắt ra, chết con bò."

"Ta sống ở huyện, một cái huyện nhỏ mà lại đến một triệu dân số, ta cũng tàn đời."

"Các ngươi nói cái đ*t, cha ta đang đập cửa phòng ta điên cuồng, đập rất hăn hái, ta phải làm sao?, ta đậu má mới mười ba tuổi, gầy như con khỉ, cha ta thì mập như thùng phi, ta làm không lại nha."

Bên trong bài viết, tràn ngập cảm giác bất lực cùng khủng hoảng, mà giờ phút này còn có thể lên mạng,đa phần còn chưa hoàn hồn, không có chú ý tới tính chất nghiêm trọng của sự việc.

Lúc này, Lâm Phàm bị hấp dẫn bởi một bài viết.

《 như thế nào sống sót tại bầy zombie 》

Mở bài viết ra.

"Ở đó chờ chết đi, Ta giới tính nam, nhưng ta thích mặc đồ nữ, nhưng mọi người luôn nhìn ta khinh thường, ta hiện tại đã mặc đồ nữ, chuẩn bị gia nhập trở thành zombie, nếu đánh không lại zombie, chỉ còn cách gia nhập bọn chúng, nếu các ngươi thấy trong bầy zombie có nam mặc đồ nữ zombie, xin chủ động cho ta ăn các ngươi."

"Chủ thớt thiên tài, ta bắt đầu trang điểm, ăn mặc xinh đẹp coi như biến thành xác sống, cũng là một con xinh đẹp xác sống."

"Ta sợ đau, Ta có ý định dùng dao Thái Lan rạch da tay, lấy máu xác sống cho vào, chắc là có thể trở thành xác sống?."

Lâm Phàm cười, không nghĩ tới những người này suy nghĩ thật phong phú, rất thú vị.

Xác sống?

Hắn không sợ hãi chút nào, trên người có dao phay, có thể bảo vệ mình.

Bên ngoài bây giờ quá hỗn loạn, mọi người tại chạy loạn, ô tô tại đi loạn, rất nhiều không phải bị tang thi cắn, mà là chết dưới bá đạo Ninja lead.

Tiếp tục xem lấy diễn đàn.

Đều là giống nhau bài viết.

Mở ra trò chơi, tìm trận, rất lâu cũng không tìm được trận, có chút tiếc nuối, chỉ có thể đi đánh với máy.

Sau một hồi.

Chơi mệt rồi, đánh với máy thật chán.

Lâm Phàm ngồi ở một bên giường, nhìm xem gấu bông teddy trên đầu giường, nhiều năm rồi, gấu bông teddy có cũ một chút, nằm ở trên giường, ôm lấy gấu bông teddy vào ngực.

Nhắm mắt lại.

Vật này rất quan trọng, quan trọng hơn tất cả mọi thứ.

Càng ôm nó, càng yên tâm.

Một lát sau.

hắn mở ngăn kéo lấy ra quyển nhật ký, lật ra, mỗi một trang đều đã viết.

Một tờ lại một tờ.

một trang cuối cùng ghi chép, là năm 2020, từ đó về sau không có viết thêm.

Bây giờ là năm 2028.

Lâm Phàm cầm bút, viết cái gì đó lên trên nhật ký.

nét mặt mĩm cười.

Khép lại quyển nhật ký.

Đặt lại vào trong ngăn kéo.

nằm lại trên giường, chân tay trải rộng ra, giơ cao lên gấu bông teddy, cười sáng lạn, buông tay ra, gấu bông teddy nện vào mặt, cười một cách ngây ngô.

"muốn mỗi ngày trôi qua thật tốt. . ."