Chương 8: Tới Thiên Trì mà không thấy Thiên Trì thì nên xem gì?

Chương 8: Tới Thiên Trì mà không thấy Thiên Trì thì nên xem gì?

Tô Họa đứng ở sau lẳng lặng nhìn.

Lúc ở Lam Tinh, hắn đã ảo tưởng hình tượng về thế giới tu tiên, là một tiên nhân ngự kiếm phi hành, phiêu du giữa trời đất, tiên khí tung bay!

Nhưng thực tế lại là một kẻ tu tiên thô tục ngồi trên vách núi, hút thuốc lá, miệng còn nói đã thật!

Hình tượng, không có chút cảm giác không hòa hợp nào!

Nhưng hình như cũng là bị mình làm cho lệch lạc?

Tô Họa đến bên Gia Cát Minh, hắn ngồi xuống rồi khoác một tay lên bả vai hắn ta.

“Gia Cát, nếu có người muốn hại ta, thì ngươi sẽ làm gì?”

“Hại ngươi? Ai muốn hại ngươi?” Gia Cát Minh nhìn Tô Họa: “Khắp cái Bạch Hạc Phong này ai mà chẳng biết ngươi theo ta. Muốn hại ngươi thì trước hết phải tới tìm ta, hỏi xem liệu kiếm trong tay ta có đồng ý hay không!”

Nghe những lời này, trong lòng Tô Họa thấy mình như được an ủi phần nào.

Hắn không chắc đến lúc sinh tử, Gia Cát Minh liệu có còn giúp mình được hay không.

Nhưng chí ít hắn có thể xác định rằng, chỉ cần đó là chuyện Gia Cát Minh giúp được, chắc chắn hắn ta sẽ giúp.

Trước mắt có thể nói, điều lớn nhất mà Tô Họa thu hoạch được kể từ khi đến Thiên Thuỷ Tông chính là người anh em tốt, đạo hữu tốt là Gia Cát Minh!

“Bên Thiên Trì mới xây một nơi dành riêng cho nữ đệ tử, ta phát hiện ra một chỗ cực kỳ kín đáo, tầm nhìn rất tốt, đảm bảo sẽ không bị các sư muội phát hiện! Vài ngày nữa ta dẫn ngươi đi!” Tô Họa cười gian nói.

“Không đi đâu, lần trước không phải đã thấy rồi sao?” Gia Cát Minh hút một hơi thuốc, thản nhiên nói.

“Chuyện này thì có liên quan gì đến đã xem một lần rồi chứ?”

“Sao lại không liên quan, lần trước ngươi thấy cái gì, lần này chẳng phải vẫn thế à? Hay là cái Thiên Trì đó lại tu sửa, biến đổi rồi?”

Tô Họa nheo mắt lại: “Thế lần trước đi nhìn lén với ta, ngươi nhìn cái gì, chẳng lẽ là nhìn xem cái Thiên Trì đó trông như thế nào à?"

“Chứ không thì nhìn gì?” Gia Cát Minh nhìn Tô Họa, chớp mắt: “Đi Thiên Trì nhìn lén, không nhìn Thiên Trì thì nhìn cái gì?”

“Thế sao lần trước người còn nói cái gì mà tuyệt vời quá! To quá!”

“Cái Thiên Trì đó được xây đẹp thật, to thật mà!” Gia Cát Minh hút thêm hơi thuốc, nhà ra rồi sâu sa nhìn Tô Họa.

“Ta…”

Tô Họa nghẹn ở yết hầu, không biết nói gì.

Hóa ra chỉ có mỗi mình hắn là kẻ biến thái à?!

Hắn cũng nhìn chằm chằm vào Gia Cát Minh.

Trong lòng nghĩ, đây là yêu nghiệt cỡ nào vậy!

Đi Thiên Trì, vậy mà chỉ nhìn chằm chằm vào cái ao!!

“Đúng rồi, Tô Họa, vài ngày nữa là đến kỳ đệ tử lịch luyện, lúc đó chúng ta lại lập đội như năm ngoái nhé.”

“Cái này, để ta suy nghĩ đã…”

Trước khi làm rõ âm mưu kia, Tô Họa không dám đồng ý ngay, hắn sợ mình sẽ làm hại Gia Cát Minh.

"Suy xét cái khỉ gì nữa, với ta mà còn phải nghĩ gì, cứ quyết định vậy đi!" Gia Cát Minh dập tắt đầu thuốc rồi đứng dậy, dang rộng tay đón gió: "Nghe nói trong kỳ đệ tử lịch luyện lần này, tông môn sẽ thả vào nhiều pháp bảo gấp đôi so với năm ngoái! Đây là cơ hội hiếm có! Ta có linh cảm rằng, Gia Cát Minh này, sẽ quật khởi trong kỳ lịch luyện này!”

Vào lịch luyện năm ngoái, một nam đệ tử mới nhập môn đã tìm được một món pháp bảo thượng đẳng!

Phần lớn các đệ tử đều ao ước đến tím mặt!

“Hahahaha… Không lâu nữa, Gia Cát Minh ta đây sẽ trở thành thiên kiêu số một của Thiên Thuỷ Tông! Trong vòng mười hay vài chục năm nữa, ta nhất định sẽ trở thành Tiên Tôn số một của Tiên Châu Nam Vực!”

Gia Cát Minh cười lớn, rồi quay đầu nhìn Tô Họa.

(* ̄︶ ̄) “Yên tâm đi, đợi đến khi quật khởi, ta sẽ không quên ngươi đâu. Đến lúc đó, đừng nói là một cái Thiên Trì của Bạch Hạc Phong, ta còn có thể đưa ngươi đi xem nơi tắm của Nữ Đế vương triều Đại Hạ!”

Tô Họa yếu ớt nói: "Ngươi lúc nào nói chuyện cũng không biết giữ mồm giữ miệng, trưởng lão ngươi dám mắng, Nữ Đế ngươi cũng dám nói không sợ bị người khác nghe thấy rồi báo cáo à?”

“Từ bé đến giờ, Gia Cát Minh đây chưa biết sợ là gì!”

“Vậy lần trước mấy nam đệ tử của Hắc Hổ Phong chặn ở dưới chân núi muốn đánh ngươi, vì sao nửa tháng ngươi không dám xuống núi?”

“Không phải ta sợ, mà là ta lo sau khi xuống tay, kiếm khí của ta sẽ khiến bọn chúng bị thương! Hơn nữa, Gia Cát Minh ta cần gì phải đi chấp nhặt với bọn chúng chứ?”

Nói thật, Tô Họa chưa từng gặp người nào vô sỉ như vậy.

Mà hình như có hắn vô sỉ hơn hắn ta nhỉ?

Bạch Hạc Phong rộng lớn, các sơn mạch xung quanh đều nằm trong vùng thuộc Bạch Hạc Phong.

Loanh quanh đi dạo đến xế chiều, Tô Họa chỉ đi quanh ngọn núi mà hắn sinh sống.

Hắn qua chỗ có nhiều đệ tử tụ tập hóng hớt một chút.

Nhưng không phát hiện ai có ghi chú gì về việc thế mạng.

Gần đến hoàng hôn, hắn mới hẹn cùng với Gia Cát Minh trở về chỗ ở.