Chương 19: Lực Chiến Cấp A!

Một đại đội do 12 trung đội hợp thành, 10 trung đội chiến đấu, một trung đội dự bị, một trung đội hậu cần. Ngoài đội dự bị và hậu cần, Thạch Minh Hoa huy động hết toàn bộ 10 trung đội chiến đấu, 10 chiếc “kẻ phòng ngự” gấp rút đến địa điểm xảy ra sự việc.

Kẻ phòng ngự là tàu chiến đấu loại nhỏ, tải trọng 200 người, nguyên năng cấp B mới lái được, thích hợp dùng trong tất cả môi trường ngoại trừ ngoài vũ trụ, là trang bị chủ lực của bộ đội lục chiến. Vị thiếu soái Thạch Minh Hoa này đích thân dẫn đội, ngoài 10 trung đội cộng thêm 10 chiếc tàu kẻ phòng ngự đã là cách sắp xếp lực chiến mạnh nhất của đại đội thứ ba.

Chủng loại nguy hiểm xuất hiện ở gần thành thị, thông tin đã lưu file trên hệ thống, Thạch Minh Hoa không thể tiếp tục hồ đồ, chỉ có thể đích thân dẫn đội đến xử lý. Bây giờ Thạch Minh Hoa chỉ hi vọng đợi khi hắn đến, hai vợ chồng Hứa Đại Bằng đã trở thành hồn vong dưới miệng của chủng loại nguy hiểm. Nhưng đợi khi hắn đến hiện trường vẫn là sự thất vọng.

Bức tường phòng hộ của nơi ẩn náu nhà Hứa bị cắn đến lồi lồi lõm lõm, dường như bất cứ lúc nào cũng sẽ bị vỡ nát. Nhưng theo tình hình hiện tại, người bên trong chắc vẫn còn sống.

Thạch Minh Hoa trong lòng thất vọng tràn trề, hai vợ chồng nhà Hứa thì lại vui mừng khôn xiết.

“Là số hiệu của đại đội thứ ba khu lính canh, đại đội trưởng Thạch đích thân đến rồi.”

“Thật kỳ lạ, tôi còn nghĩ ông ta sẽ thấy chết không cứu chứ.”

Lý Mục từ cuộc đối thoại của hai vợ chồng nghe thấy được điều gì đó, cố chống chọi với cơn chóng mặt mà hỏi: “Người hợp tác với hai người chính là đại đội trưởng này sao?”

“Không hoàn toàn phải.” Hứa Đại Bằng nói: “Ông ấy là người nhà Thạch, tên là Thạch Minh Hoa, hiện đang đảm nhiệm chức đại đội trưởng đại đội thứ ba, phía sau là bộ tư lệnh lính canh Hạ Đảo. Người kết giao với chúng tôi là ông ta nhưng đối tượng giao dịch thực sự là bộ tư lệnh lính canh.”

Bị rùa biển khổng lồ để trong miệng lắc loạn xạ, ba người ôm nhau lăn qua lăn lại cũng được xem là hoạn nạn có nhau rồi. Lần này Hứa Đại Bằng không có che giấu, đưa ra nhiều thông tin hơn nữa.

Lý Mục có vẻ cảm nhận được một chút gì đó không ổn trong lời nói của Hứa Đại Bằng nhưng bây giờ bụng dạ bị rung lắc quá nên nhất thời cũng không tĩnh tâm để suy nghĩ được. Chỉ nghĩ rằng nếu đã là cả một đại đội đến thì nhanh chóng khiến cho đồ chết tiệt này dừng lại là được rồi.

Thạch Minh Hoa lúc này đã rời khỏi phòng chỉ huy của tàu số một, ngồi thang máy đến một cái bệ ở đỉnh máy.

Độ dài của kẻ phòng ngự là hơn 70 mét, tính thêm độ rộng cánh hỗ trợ là 60 mét, hình dáng chỉnh thể trông rất giống con bọ cánh cứng. Vị trí Thạch Minh Hoa đứng chính là phần đầu của con bọ cánh cứng.

Ông ta đứng ở đây không phải để làm dáng tỏ vẻ mà đang tiến hành tác chiến.

Mười chiếc tàu chiến đấu kẻ phòng ngự, đại đội chiến đấu quy mô nghìn người, phải phát huy toàn bộ lực chiến ra, chỉ huy và chiến thuật chỉ là hỗ trợ, sự tồn tại của đội trưởng Thạch Minh Hoa mới là chủ yếu.

Trên người Thạch Minh Hoa mặc cơ giáp lục chiến loại king kong III, cơ thể cường tráng ánh lên màu sáng bóng của kim loại, đứng ở đấy như một con đại tinh tinh kim loại.

“Trận lâm!” Thạch Minh Hoa hai tay nắm lại, đụng mạnh vào nhau.

Ong ——

Cứ như vứt một cục đá xuống hồ nước, trong không khí hiện lên một làn sóng gợn mà mắt thường có thể nhìn thấy, bỗng chốc lan rộng đến ra ngoài nghìn mét, bao phủ toàn bộ kẻ phòng ngự vào bên trong.

Và cùng lúc, trong các quan quân hạ cấp và binh sĩ trong tàu chiến đấu, trên đỉnh đầu mỗi người cũng xuất hiện một vết sáng hình thoi.

Vết sáng hình thoi là trận xu, là cốt yếu để cho nguyên năng của người chủ trận và binh sĩ lâm trận có thể liên kết với nhau.

Các quan quân hạ cấp và binh sĩ hai tay mở hờ, ngưng tụ quả cầu sáng nguyên năng, liên kết năng lượng của bản thân với trận xu.

Hầu như cùng một lúc, một tấm lưới năng lượng to lớn như có như không hình thành giữa Thạch Minh Hoa và binh sĩ. Có một trận đồ đằng khổng lồ lúc ẩn lúc hiện ngay dưới chân Thạch Minh Hoa.

Tụ hợp nguyên năng, trận lâm.

Cấp nguyên năng của Thạch Minh Hoa là cấp A, có thể trận lâm cả nghìn người cấp C. Bắt đầu từ lúc này, lực lượng một nghìn binh sĩ cấp C, toàn bộ do Thạch Minh Hoa chi phối. Mỗi một mệnh lệnh của Thạch Minh Hoa cũng có thể thông qua ý thức mà truyền đạt đến trong não của mỗi người.

Các quan quân hạ cấp đa phần là nguyên năng cấp B, tuy cũng trở thành kẻ lâm trận nhưng họ không truyền dẫn nguyên năng của bản thân cho Thạch Minh Hoa.

Ý nghĩa tồn tại của các quan quân là trở thành trận nhãn. Luôn luôn nghe theo mệnh lệnh của Thạch Minh Hoa để chấp hành chiến thuật linh hoạt hơn.

Nhưng hôm nay không phải giao chiến với quân đội, mục tiêu là một cá thể. Nên cơ bản sẽ không sử dụng chiến thuật khác mà hoàn toàn do Thạch Minh Hoa một mình công kích.

Nếu chỉ có một mình Thạch Minh Hoa thì cũng là đấu solo với con đại tinh tinh finger roll. Nếu so với cự thú như quả núi nhỏ thì tác dụng có thể phát huy không mạnh hơn Lý Mục là bao nhiêu. Nhưng có cả nghìn người trận lâm thì đã đủ để hắn đối kháng với chủng loại nguy hiểm cấp 1.

“Kỹ năng chiến đấu, diệt đạo chi nhất...”

Tay trái Thạch Minh Hoa đỡ lấy cổ tay phải, năm ngón tay phải hợp lại ra chưởng. Trận quang đồ đằng dưới chân từ từ chuyển động, liên tục chuyển nguyên năng của binh sĩ đại đội thứ ba đến người của Thạch Minh Hoa.

“Phá!”

Chỉ thấy lòng bàn tay phải của Thạch Minh Hoa, lộ ra một nhóm sáng chói, như đại pháo xuất trận, một luồng năng lượng mạnh mẽ xông đến còn rùa biển khổng lồ.

Phát ra tiếng rầm lớn, cùng với tiếng gào thét giận dữ của con rùa biển, phần cổ nổ lên một cơn sóng dữ. Giữa kích xạ khí lưu và khói bụi, lờ mờ thấy được vụn da và một ít máu tươi.

Sau khi khói mờ tan đi, phần cổ của rùa biển có một thịt máu mơ hồ.

Làm thế nào để lợi dụng nguyên năng phát huy lực chiến lớn nhất, con người đã tiến hành nghiên cứu nhiều vạn năm rồi. Kỹ năng chiến đấu nguyên năng là sản vật hoàn mỹ nhất của sự nghiên cứu.

Trong các loại kỹ năng chiến đấu, “diệt đạo” là một loại phổ biến nhất, là kỹ năng chiến đấu tu luyện cần thiết của quân đội. Loại kỹ năng này xem có vẻ đơn giản nhưng cũng là một loại khó tu luyện nhất. Giống như đánh boxing của thế kỷ, ai cũng biết các chiêu đó, nhưng thực sự nắm bắt được để cuối cùng trở thành quyền vương thì vạn trung vô nhất.

Thạch Minh Hoa cũng thế, diệt đạo 99, hắn nắm bắt được mười thì không còn lại một. Nhưng dùng để đối phó với con rùa biển khổng lồ trước mắt, chỉ những thủ đoạn này cũng đã đủ.

Vỏ rùa cứng cáp bao phủ phần lớn thân thể, cái cổ lộ ra bên ngoài là nhược điểm duy nhất. Thạch Minh Hoa liên tục thi triển diệt đạo chi nhất, không một phát nào trật, toàn bộ đều tấn công chính xác vào phần cổ của rùa biển.

Đồng thời, Thạch Minh Hoa cũng ra lệnh cho các trung đội trưởng điều khiển kẻ phòng ngự tiến hành kích xạ quấy nhiễu, cản trở tầm nhìn của con rùa biển khổng lồ.

Người ngoài nhìn Thạch Minh Hoa thì có vẻ như là toàn lực tác chiến, cách công kích cũng không có bất kỳ vấn đề. Nhưng Lý Mục chỉ nhìn qua cái thì trong lòng đã hỏi thăm nhiều lần mười tám đời tổ tông của vị đại đội trưởng Thạch này.

Khi chưa rời khỏi thành phố Bắc Môn, để tránh việc liên hôn, Lý Mục từng sao chép năng lực của nội vệ nhà Lý Chu Viễn. Sau khi có lợi ích về đột phá nguyên năng, kinh nghiệm chiến đấu của Chu Viễn cũng được Lý Mục nhận lấy.

Lúc đấy Chu Viễn là nguyên năng cấp A, cũng là xuất thân từ quân nhân. Hơn nữa Chu Viễn năm đấy phục vụ trong bộ đội là đội hạm hệ tinh, chức vụ là trung tá từng dẫn lính tham gia các chiến dịch quy mô lớn. Từ kinh nghiệm chiến trường có được của Chu Viễn, Lý Mục không dám nói toàn bộ đều nhớ được nhưng có một vài trọng điểm rất khó quên.

Diệt đạo chi nhất đích thực là một trong những thủ đoạn tấn công chuẩn xác nhất nhưng không phải lực sát thương mang tính chí mạng, nhất định phải kết hợp với các chiến thuật khác sử dụng. Đặc biệt là đối mặt với con rùa biển khổng lồ da cứng thịt dày này, nhìn thì có vẻ như đánh đến cổ rùa máu thịt lẫn lộn nhưng thực tế cũng chỉ là vết thương ngoài da thôi.

Giống như con người làm rách một miếng da diện tích lớn, nhìn thì đương nhiên thê thảm, đau thì đúng là đau nhưng cũng không thành vết thương chí mạng, thậm chí cả hành động cản trở cũng không làm được.

Và đây cũng chính là mục tiêu mà Thạch Minh Hoa muốn đạt được.

Hiện tại Thạch Minh Hoa một chút cũng không muốn cứu người, giết người càng thích hơn. Chỉ là quá nhiều con mắt nên hắn không thể quá công khai. Chỉ có thể chọc cho con rùa biển tức giận, nhanh chóng cắn chết hai vợ chồng nhà Lý bên trong vật ẩn náu đó. Còn người của cục di dân thì sống chết xem vận may của hắn thôi.

Dưới sự không ngừng kích thích, con rùa biển khổng lồ càng trở nên cường bạo, căn nhà bị cắn nghe tiếng rắc rắc. Lớp phòng hộ bị hỏng cực kỳ nghiêm trọng, rất nhiều chỗ thậm chí đã có thể thấy được bên ngoài. Theo tình hình này, hai ba phút cũng khó mà chống chọi được.

“Đồ chết tiệt, đúng là muốn hại chết lão tử ở đây.”

Lý Mục cắn răng, biết là bản thân không thể tiếp tục ngồi không chờ chết nữa rồi.