Ngày tiếp theo.
Lý Thành vốn đang tính xem hôm nay chơi trò gì.
Thì hắn lại nghe thấy bên Tể Tướng sai người trả lại chín ngàn vạn lượng bạc, nghe tới đó hắn muốn đứng không nổi muốn ngồi không yên.
Hắn chẳng hiểu tên Tể Tướng này đang suy nghĩ cái quỷ gì.
Ta cho người tiền đi tán gái, đi mua nhà, đi làm gì cũng được, vậy mà ngươi lại đem trả cho ta gấp mười?
Ta muốn diệt quốc!
Ta không cần đống bạc này làm gì.
Ngươi chơi ta à.
Lý Thành không thể làm gì khác hơn là thông tri Hứa công công, gọi toàn bộ đại thần chủ chốt tới Thái Cực Điện.
Hắn cảm thấy, hắn cần lập một kế hoạch diệt quốc thật vĩ đại.
...
Thái Cực Điện.
Lý Thành nhìn thấy năm ngươi tên đại quan tiến vào, mặt không cảm xúc gì.
Vừa tiến vào đông đủ tất cả bọn hắn lập tức quỳ xuống.
" Chúng thần tham kiến bệ hạ!"
Lý Thành giơ tay lên một cái, nói: "Bình thân."
"Tạ bệ hạ!"
Hơn năm mươi vị đại quan cùng nhau đứng lên, trơ mắt nhìn Lý Thành, bọn hắn nghĩ không ra tại sao Hoàng Đế lại gọi bọn hắn tới đột ngột thế.
Hôm qua vừa lâm triều hôm nay đã triệu kiến.
Nhất là Chư Cát Vô Minh hắn đã đến vô cùng sớm..
Hắn cũng biết, Hoàng Đế đã nhận bạc của hắn, nghĩa là đồng ý với hắn, nhất định sẽ có hành động lớn.
Người thông minh không cần nói nhiều cũng tự động động hiểu.
Mọi người nhìn xem.
Trên cái bàn trước mặt Hoàng Đế, có một đống tấu chương.
Tại sao tấu chương lại chất như núi thế.
Chẳng lẻ Hoàng Đế lười xem sao?
Tuyệt đối không phải, hay là Hoàng Đế cho rằng bọn hắn là 'Gian thần '.
Kêu bọn hắn tới một lưới bắt lại hết, thu thập hoàng quyền.
Bất qua Lý Thành không có nghĩ nhiều như vậy, hắn một tay chống cằm, thản nhiên nói: "Trẫm muốn lấy ngân lượng từ quốc khố ra, trọng tu hoàng cung, Triêu An Thành, nhân tiện trợ giúp dân chúng bên trong Triêu An Thành xây lại nhà cửa."
"Bệ hạ! Tuyệt đối không thể!"
Lý Thành mới vừa nói xong, một tên đại thần nhảy ra ngoài, nói: "Bệ hạ! Trọng tu hoàng cung, Triêu An Thành, thì có thể, nhưng không cần phải xây lại nhà cửa cho dân chúng!"
Lý Thành nhìn tên đại thần này một chút, nghĩ xem hắn là ai.
Công bộ Thượng thư?
Hình như người này chính là một công thần được Tiên Đế đề bạc, vô cùng trung thành.
Phiền nhất , chính là đám trung thần này rồi!
Muốn hủy Đại Đường thì cần tên như ngươi làm quái gì?
Không nói nhiều, lột mũ ô sa của ngươi rồi tính tiếp!
Phanh!
Đột nhiên Lý Thành đẩy toàn bộ tấu chương xuống đất, đứng lên, nói: "Ngươi nghĩ trẫm đang thương lượng với các ngươi sao? Trẫm đang ra lệnh! Công bộ Thượng thư! Việc Trẫm đã quyết, ngươi dám ý kiến sao, chẳng lẽ ngươi nghĩ cái chức Công bộ Thượng thư này còn lớn hơn hoàng đế? !"
Hắn làm bộ tức giận, mang theo một khí thế đế vương hùng hồn, làm cho tất cả mọi người cảm thấy sợ hãi.
Công bộ Thượng thư sắc mặt ảm đạm, vội vàng quỳ xuống đất, hoảng sợ nói: "Thần không dám, thần không dám..."
"Không dám? Ngươi có cái gì mà không giám? Ỷ vào tiên đế sủng ái, con mắt cũng để lên trời !"
Lý Thành một phất ống tay áo, cả giận nói: "Từ hôm nay, người này không cần làm Công bộ Thượng thư nữa! Trẫm không cần loại người vô pháp vô thiên thế này!"
"Bệ hạ bớt giận!"
Tất cả đại thần đều sợ hãi quỳ xuống đất.
Công bộ Thượng thư sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, không dám nói một lời.
Chỉ có Chư Cát Vô Minh, đứng ra nói: "Bệ hạ bớt giận, có thể bãi bỏ chức Công bộ Thượng thư của người này, nhưng mà bất kể việc trọng tu hoàng cung hay là Triêu An Thành, đều cần công bộ xử lí, công bộ không thể một ngày không có chủ, xin bệ hạ, chọn ra môt vị tân nhiệm thượng thư!"
Không hổ là tâm phúc ta cả, còn mượn cơ hội này đề bạc gian thần.
Đến lúc đó ăn bớt ăn xem công trình, vừa tốn tiền, chất lượng chẳng ra sao, như vậy quốc lực của Đại Đường sẽ rơi xuống vực sâu rồi ?
Ánh mắt Lý Thành sáng lên, quét mắt một vòng, cuối cùng dừng lại trên người một lão thần gần năm mươi.
Hắn chỉ ngón tay nói: "Ngươi, kể từ hôm nay, ngươi chính là Công bộ Thượng thư!"
Trong trí nhớ của hắn, người này là tiền Công bộ Thượng thư, sau đó tham ô, cho nên bị tiên đế cách chức, hắn chính là một tên đại 'Gian thần' rồi .
Bây giờ ta cần nhất là gian thần như thế này!
Cả đám đại quan tập trung nhìn về lão thần kia vô cùng khó hiểu.
Tên Công bộ Thượng thư khi nãy lại là hô lớn: "Bệ hạ không thể! Tuyệt đối không thể! Người này chính là gian thần mà Tiên Đế đã cách chức, tuyệt không thể trọng dụng hắn!"
Ta cần nhất chính là gian thần.
Lý Thành khoát tay chặn lại, lạnh lùng nói: "Ngươi lại muốn dùng Tiên Đế để hù trẫm? Nhớ kĩ, bây giờ Đại Đường, trẫm là Hoàng Đế! Đừng có việc gì cũng lôi Tiên Đế ra! Cho dù liệt tổ liệt tông có tới, thì trẫm vẫn là đương thời Hoàng Đế! Nếu ngươi dám nói thế nữa, đừng trách trẫm vô tình!"
Lời nói hắn rất ngang nược, không tuân theo đời trước.
Nếu như thời kì khác, những tên Ngự Sử kia nhất định lao ra chỉ trích.
Thế nhưng giờ phút này đám Ngự Sử cảm nhận được hoàng đế đang tức giận, không dám chơi ngu thế.
Tể Tướng Chư Cát Vô Minh nhìn Hoàng Đế một cái rồi hít một hơi, hơi chắp tay chắp tay.
Thời kì Loạn Thế của Đại Đường, có thể nói, đã mở màn rồi.
Nếu là dựa lẽ thường, khẳng định không được.
Nhưng đây là Loạn Thế, lời Hoàng Đế nói không thể không nghe.
Hơn nữa...
Chư Cát Vô Minh nghiêng đầu về tên lão thần kia.
Tên lão thần này, chính là một đại tài, nhưng bị gian nhân vu hãm, mới bị cách chức quan.
Mà cái người Vu hãm, cũng chính là tên Công bộ Thượng thư khi nãy.
Những chuyện này, vốn là không có ai biêt được, không nghĩ tới vị bệ hạ này, lại biết rõ mồn một.
Hoàng Đế...
Chư Cát Vô Minh nghĩ như vậy.
Vị lão thần kia không biết phải làm sao.
Hắn từ từ đi ra, chăm chú nhìn Lý Thành, chắp tay nói: "Bệ hạ, nếu là thần là Công bộ Thượng thư, muốn hoành thành công trình bệ hạ giao, thì tiêu tốn gấp mười lần bình thường, dám hỏi như vậy, bệ hạ còn muốn giao cho hạ quan làm Công bộ Thượng thư nữa không?"
Tiêu tốn gấp mười lần?
Thật là ác độc!
Đủ gian thần!
Trùm tham ô đây sao ?
Bất quá ta thích!
Lý Thành lóe lên một nụ cười, nói: "Trẫm nói, ngươi là Công bộ Thượng thư, vậy ngươi chính là Công bộ Thượng thư! Nhớ, muốn tốn bao nhiêu là việc của ngươi, trẫm tuyệt không hỏi tới, trẫm chỉ cầu kết quả! Ngoài ra, Tể Tướng có thể trợ giúp Công bộ Thượng thư."
Một tên gian thần một tên Tể tướng, ta sẽ sớm về làm phú nhị đại thôi?
"Chúng thần lĩnh chỉ!"
Chư Cát Vô Minh và lão thần kia chắp tay.
"Nếu không còn việc gì, các ngươi có thể lui xuống."
Lý Thành khoát tay chặn lại.
Tất cả đại thần rối rít cáo lui.
Một lát sau, Thái Cực Điện liền vắng lạnh.
Chỉ có còn Lý Thành ngồi cười sung sướng một mình.
Cứ theo đà này.
Cùng lắm mất mấy tuần là ta có thể trở về rôi ?