Ngày hôm sau, ngoài Phi Tiên nhai, các đệ tử ngoại môn cùng đi Viêm Hán quốc với Trần Khuynh Địch được mấy vị trưởng lão ngoại môn dẫn dắt, đã bắt đầu tập kết.
Không ngờ, mục tiêu lịch luyện của nhóm đệ tử ngoại môn này rất gần Lạc Viêm thành, cho nên Trần Khuynh Địch mới chấp nhận nhiệm vụ hộ tống bọn hắn một đoạn. Tạm cho là buông lỏng trước khi gặp mặt nhân vật chính đại nhân.
Mà trong nhóm đệ tử ngoại môn này, người chịu trách nhiệm lĩnh đội là một thiếu nữ thanh lệ mặc áo trắng.
Thiếu nữ hai mắt sáng tỏ nhìn hắn, tuy nhìn như hiền lành, nhưng mơ hồ có cảm giác cự người ngoài ngàn dặm. Khí tức trên người nàng cũng khiến Trần Khuynh Địch nhíu mày, không giống đại đa số võ giả nhân tộc, đây là khí tức tương tự yêu tộc, lại hoàn toàn khác với yêu tộc, hơn nữa ẩn tàng cực sâu. Nếu bản thân Trần Khuynh Địch không tương đối đặc thù, sợ rằng còn không phát hiện được.
Trần Khuynh Địch lắc lắc đầu, bỏ rơi những ý nghĩ loạn thất bát tao này.
So với chuyện này, vị nhân vật chính đại lão ở Lạc Viêm thành xa xôi kia vẫn quan trọng hơn.
“Doanh sư muội, tất cả đến đông đủ chưa?”
“Đã đến đủ.”
Doanh Phượng Tiên rất lạnh lùng nói, tương đồng với khí chất băng lãnh của nàng, cho dù là thủ tịch chân truyền như Trần Khuynh Địch, nàng vẫn mặt không đổi sắc.
Chẳng qua như vậy cũng tốt, Trần Khuynh Địch đỡ phải suy nghĩ.
“Vậy thì đi thôi, chúng ta đi thế nào?”
Trần Khuynh Địch hiếu kỳ nói, hắn vừa mới xuyên việt, vẫn còn chưa chỉnh sửa ký ức, cũng rất tò mò với phương thức xuất hành của thế giới huyền huyễn này. Có phải là trận pháp truyền tống rất thuận tiện trong trò chơi không?
“Sư huynh nói đùa, đương nhiên là ngồi linh hạc.”
“Linh, linh hạc?” Dường như hưởng ứng lời Doanh Phượng Tiên, không trung vang lên một tiếng hạc minh lảnh lót, tiếp theo một con tiên hạc viễn siêu kích thước bình thường rơi từ trên không xuống, cuối cùng thu hồi hai cánh đứng ở một bên Phi Tiên nhai. Trần Khuynh Địch có thể nhìn thấy chỗ ngồi trên lưng nó.
“..........”
Trần Khuynh Địch liếc độ cao hơn một trăm mét dưới Phi Tiên nhai, sau đó lại nhìn linh hạc.
Hắn —— trước khi xuyên việt đã có chứng sợ độ cao —— đột nhiên cảm thấy chân nhũn ra.
.....Tiếng gió gào thét vang lên bên tai, hơn mười đệ tử ngoại môn khẩn trương nắm lấy tay vịn, ngồi trên lưng linh hạc. Có người hiếu kỳ nhìn xuống, có người căn bản không dám mở mắt, còn có người thì hâm mộ và bội phục nhìn hai thân ảnh như Kim Đồng Ngọc Nữ trên đỉnh đầu tiên hạc.
Nam cao lớn cứng chắc, toàn thân chảy xuôi khí tức khổng lồ, đó là lực lượng đáng sợ mà đệ tử ngoại môn thậm chí đệ tử nội môn khó có thể tưởng tượng. Cương khí Tiên Thiên cảnh không ngừng tản ra từ cơ thể hắn, vòng bảo hộ cương khí hùng hồn cản ở trước nhất, triệt tiêu hơn phân nửa phong áp mà linh hạc phi hành tạo ra.
Nữ duyên dáng yêu kiều, tuy không có lực lượng mạnh mẽ như nhà trai, nhưng đứng trên đỉnh đầu linh hạc cũng khoan thai tự đắc, hoàn toàn không bị ảnh hưởng. Có thể thấy lực khống chế của nàng với bản thân mạnh mẽ cỡ nào.
“Trần sư huynh chủ động phóng cương khí của mình ra, chính là vì bảo hộ chúng ta khỏi phong áp của linh hạc phi hành? Mấy lần trước ra ngoài lịch luyện, mấy vị sư huynh nội môn không làm như vậy.”
“Đúng vậy a, hơn nữa ngươi xem, Phượng Tiên sư tỷ cũng trong phạm vi bảo hộ của Trần sư huynh đây. Ôi ~, nếu Trần sư huynh cũng đối xử với ta như vậy thì tốt!”
“Bớt hoa si đi, cô gái nhỏ nhà ngươi......”
“Ấy hì hì......”
Mà lúc này giờ phút này, Trần Khuynh Địch được các đệ tử ngoại môn không ngừng tán dương thì xanh mặt, không nhúc nhích đứng trên đỉnh đầu linh hạc, không chớp mắt nhìn về phía trước, như tượng đá.
Doanh Phượng Tiên cảm thấy không đúng đầu tiên, chủ động hỏi: “Trần sư huynh?”
“Sao, sao vậy? !”
Trần Khuynh Địch chảy mồ hôi, khẩn trương nói, chẳng lẽ bại lộ chuyện mình sợ độ cao? ! Hỏng bét, như vậy chẳng phải uy nghiêm của thủ tịch chân truyền bị hủy trong chốc lát......
“Ta biết sư huynh thông cảm cho đệ tử ngoại môn, nhưng cưỡi linh hạc cũng là một phần trong tu hành, sư huynh nên thu hồi cương khí, để bọn hắn rèn luyện.”
“...... Ấy?”
Trần Khuynh Địch hơi nghiêng đầu, không kịp phản ứng, Doanh Phượng Tiên thì khẽ nhíu mày: “Sao? Chẳng lẽ không phải sư huynh lo lắng đệ tử ngoại môn tu vi thấp, không thể ngăn cản phong áp của linh hạc phi hành, mới dùng cương khí Tiên Thiên bảo vệ bọn hắn sao?”
“......” Con ngươi Trần Khuynh Địch đảo một vòng: “Đương nhiên không phải! Sư muội nói đúng! Vì bảo vệ những đệ tử ngoại môn kia, ta mới làm ra vòng bảo hộ! Dù sao linh hạc bay cao như vậy, nếu té xuống, khẳng định sẽ ngã phấn thân toái cốt a, ha ha ha ha......”
“Sư huynh nói đùa.”
Doanh Phượng Tiên che miệng khẽ cười, dường như không ngờ Trần Khuynh Địch sẽ nói ra mấy câu như thế: “Xung quanh mỗi con linh hạc đều có trận pháp trưởng lão khắc, cho dù thật sự có đệ tử ngoại môn bị gió thổi khỏi linh hạc, tối đa cũng chỉ treo xung quanh linh hạc, không thể té xuống.”
Trần Khuynh Địch: “..........”
Mẹ nó! Không té xuống thì ngươi nói sớm a! Dọa cho lão tử tưởng rằng linh hạc này không có biện pháp an toàn nào!
..................
Viêm Hán quốc, trên Viêm Hán sơn mạch, một con linh hạc chở hơn mười người xuyên qua tầng mây, mà Lạc Viêm thành —— đích đến của mọi người, đã gần trong gang tấc.
“Nói đến Lạc Viêm thành, hình như Phượng Tiên sư tỷ cũng đến từ nơi đó phải không?”
“Hình như thế, không ngờ một Lạc Viêm thành nho nhỏ mà có thiên tài như Phượng Tiên sư tỷ a.”
“Thế cũng nói rõ sự ưu tú của sư tỷ a.”
Viêm Hán quốc là một quốc gia, bản thân là nước phụ thuộc của Đại Càn hoàng triều, lệ thuộc vào Trung Nguyên vương triều, hơn nữa còn là một nước phụ thuộc tương đối yếu ớt hạ đẳng, mà Lạc Viêm thành càng là một thành nhỏ xa xôi của Viêm Hán quốc. Có thể trổ hết tài năng ở nơi như thế này, quả thật có thể nhìn ra thực lực của một người.
Trần Khuynh Địch mịt mờ liếc Doanh Phượng Tiên, nói thầm trong lòng.
Nói đến, Dương Xung gì đó cũng ở Lạc Viêm thành, sẽ không trùng hợp như thế chứ......
Vì tránh ảnh hưởng đến quá nhiều người, sau khi linh hạc hạ xuống bên một tòa núi nhỏ ở Viêm Hán sơn mạch, Trần Khuynh Địch dẫn mọi người xuống linh hạc, tụ tập ngoài dãy núi, trên bình nguyên ở ngoại ô Lạc Viêm thành.
“Mọi người không cần sốt ruột, lần này chúng ta đến rèn luyện, mà bây giờ mộ táng —— đối tượng lịch luyện còn chưa xuất thế. Cho nên trước tiên mọi người có thể đi dạo trong Lạc Viêm thành một vòng, mua vài món đồ, buông lỏng một phen. Chẳng qua đặt lời nói của sư huynh trước mặt, buông lỏng thì buông lỏng, chờ đến lúc lịch luyện, không cho phép có người thư giãn.”
“Vâng, sư huynh!”
Với đệ tử ngoại môn mà nói, đây cũng là mấy lần rời khỏi tông môn bọn hắn ít có, đương nhiên không kịp chờ đợi muốn đi dạo một vòng, Trần Khuynh Địch cũng lười ngăn cản bọn hắn.
Quan trọng hơn là.......
“Phải làm sao đây, chẳng lẽ cứ đi gặp nhân vật chính như vậy.... ?”
Trần Khuynh Địch hơi sợ, vừa nghĩ tới sắp gặp mặt nhân vật chính đại nhân sẽ xử lý mình vào mười năm sau, Trần Khuynh Địch đã cảm thấy đau đầu, vậy mà lâm trận lùi bước.
“Nếu không cứ chờ một chút, trước tiên ta điều chỉnh trạng thái......”
Lúc Trần Khuynh Địch tìm địa phương, dự định trước tiên bế quan đến hừng đông, trong đầu đột nhiên vang lên tiếng hệ thống nhắc nhở “Reng reng reng”.
“Tích! Kích hoạt nhiệm vụ chính tuyến!”
“Tên nhiệm vụ: Bước đầu xưng bá.”
“Giải thích nhiệm vụ: Dương gia thuộc Lạc Viêm thành Viêm Hán quốc, đã từng có một vị võ giả rất không tầm thường, trong gia tộc có một bản tuyệt học khoáng thế trân quý, bản tuyệt học này bị không ít người muốn. Mời kí chủ đạt được bản tuyệt học này, bởi vì Dương gia coi nó là chí bảo truyền thừa, cho nên đề nghị kí chủ giết sạch người của Dương gia trong bóng tối, sau đó cướp tuyệt học đi, hủy diệt chứng cứ. Cứ như vậy là có thể thu được tuyệt học, đặt cơ sở cho con đường xưng bá.”
“Nhiệm vụ ban thưởng: Trợ giúp kí chủ lĩnh ngộ tuyệt học khoáng thế.”
“Trừng phạt nhiệm vụ thất bại: Xoá bỏ.”
Trần Khuynh Địch: “........”
Ha ha? ! Đây là nhiệm vụ quỷ gì a! Giết sạch người của Dương gia? Ta nhớ không lầm Dương Xung này chính là họ Dương a! Đây là muốn ta không chết không thôi với nhân vật chính a!
Bước đầu xưng bá cái gì, rõ ràng là bước đầu tìm đường chết mà!
Hơn nữa vua hố nhất chính là trừng phạt thất bại.....
“Lại có thể là xoá bỏ a? !”
Rõ ràng đang nói cho ngươi, không làm thì chết a!
Nói thật, trong nháy mắt này, Trần Khuynh Địch hận không thể đập cái hệ thống trong đầu.