Chương 4: Tập luyện.

Minh Vũ ánh mắt sáng quắc, đi hí húi làm nhà làm cửa tạm, để sống quá ngày. Mấy ngày sau hắn cũng làm xong thì lão Cát Ly nói, ánh mắt có phần điếm thúi: "Hôm nay ta dạy tiểu tử mi thành cường giả a."

"Muốn thành cường giả, điều đầu tiên là phải có thân thể mạnh mẽ, nếu thân thể không đủ sức tải của linh lực, coi như phế bỏ. Mi hôm nay, gánh cục tạ tròn 300kg này lên đỉnh núi kia cho ta." Lão nói và chỉ lên ngọn núi cao vút trong Thứ Nguyên Thế Giới.

Minh Vũ chấp hành lệnh, hắn gánh tạ cuộc đời, đưa nó lên núi. Hắn cảm thấy khá khó khăn khi phải mang cái cục tròn này leo đỉnh, dọc đường cơ hồ là các chướng ngại vật cây cối, đá dốc. Nhưng hắn cảm thấy lạ là mình không biết mệt mỏi, cơ thể hầu như lúc nào cũng sung sức.

"Cảm thấy thoải mái lắm phải không, ta nói cho mi biết, trong Thứ Nguyên Thế Giới này có chứa ít sinh mệnh năng lượng, nó chính là cần đấy, hít nhiều vào." Lão Cát Ly nói như biết suy nghĩ của Minh Vũ.

Sau ba tháng hít cần gánh tạ, Minh Vũ đã hoàn thành bài tập đưa đá lên đỉnh, rồi đưa nó xuống an toàn.

Lão Cát Ly đến cạnh và nói: "Phê hông! Phê hông! Giờ đến X2 phê lòi." Rồi lão bắt Minh Vũ bay đến cạnh cái hồ. Hồ nước chia ra ba phần, hai bên nóng lạnh đan xen, trên trời lôi vân đánh xuống.

"Hồ nước kia là Băng Hỏa Thần Lôi. Mi ba tháng tới ngâm trong đó mười hai giờ mỗi ngày."

Minh Vũ nhảy lên định phản bác lại, nhưng bị lão khống chế, trực tiếp ném vào lòng hồ.

Rầm! Đoàng. " Chu choa mạ ơi!"

Rầm! Đoàng. " Chu choa mạ ơi!"

Cứ thế, mỗi lần bị sét đánh, tâm hắn lại thốt lên câu đó. Sau ba tháng, tên Minh Vũ cơ thể lực lưỡng săn chắc. Tự đi luyến ái bản thân.

"Thật soái ca, thật đẹp trai, yêu quá đi."

Lão Cát Ly cùng con chó thấy Minh Vũ tự dâm mà muốn ra cho hắn mấy cú bạt tai.

"Chưa phê đủ à con? Hôm nay ta dạy mi võ pháp." Lão đi đến chỗ Minh Vũ nhàn nhạt nói, rồi dẫn hắn theo hướng chỉ tay.

Minh Vũ lại lẽo đẽo theo sau, hắn bây giờ là Linh Sĩ cấp 7, nhờ vào Hỗn Độn Thần Quyết. Mức tu luyện này với người bình thường là hơi chậm, cũng vì thiếu tài nguyên.

Hai người đi đến bãi đá trong Thứ Nguyên Thế Giới. Lão Trần Cát Ly nói: "Thế giới này dùng chưởng khống nguyên tố tấn công kẻ địch, nhưng không phải lúc nào nguyên tố cũng phát huy tối đa lực lượng. Ví như hai tên hỏa hệ đánh nhau bao giờ giết được nhau? Vì vậy đao to búa lớn xẻ thịt nhau vẫn là cách."

Minh Vũ nghe mấy câu sau của lão thì mặt cứng lại như bánh đúc, mắt giãn ra, miệng thì sủi bọt mép.

"Võ pháp muôn thành thục, mi phải thông hiểu năm thứ cơ bản. Thứ nhất cái này gọi là hô hấp ổn định. Hít thở ổn định cả khi thức lẫn đi ngủ, cái đó giúp tế bào nhận nhiều oxi, khi chiến đấu không bị hụt hẫng kiệt sức. Thứ hai thủ pháp né tránh. Cái này làm bản thân thêm linh động, khi ngã bật đứng dậy ngay, trong chân không khi không có điểm tựa vẫn xoay người được, hay né tránh linh hoạt. Thứ ba là thủ vệ, chịu đau càng nhiều càng mạnh. Thứ tư, giác quan nhạy bén, dùng giác quan cảm nhận môi trường quanh mình. Thứ năm quyền pháp, sử dụng binh khí hay đấm tay đá chân, không làm thừa động tác. Năm cái kết hợp, võ kỹ Ngũ Hành Thái Quan."

Câu chuyện kể rằng, từ hôm đó Minh Vũ từ ăn cháo hành chuyển sang ngậm hành nguyên củ, cái phần thủ vệ, mỗi ngày lão Cát Ly đánh hắn sưng như quả bóng mới ngừng. Điếm thúi nhất là khi lão dạy thủ pháp né tránh, các loại ám khí chông bẫy lũ lượt ném ra, khi ngủ lẫn đang ăn. Minh Vũ chỉ biết than trời kêu đất.

Sau sáu tháng ăn hành xuyên map, lão Cát Ly gọi Minh Vũ đến như có việc hệ trọng.

"Hôm nay ta dạy… . "

"Dừng…! Dừng…! Sư phụ ! dạy con công pháp đi mà. Một năm con tiến bộ thân thể rất nhiều rồi a." Minh Vũ hắn ngắt lời lão Cát Ly, bởi vì quá chán nản.

Nhưng lão tiếp tục cho hắn gáo nước lạnh. "Để chưởng khống tốt nguyên tố mi cần tinh thần phải vững chắc. Bây giờ mi chưa có nguyên tố trong người nhưng vẫn phải tập."

Ngán ngẫm những thứ này của sư phụ hắn hơn năm qua, sắc mặt hắn xám xịt. Minh Vũ tự hỏi bản thân mình, trước kia nhận nhầm sư phụ chăng. Nghe đến mình chưa có nguyên tố, hắn nhảy lên như lò xo.

"Ủa! Con chưa có nguyên tố trong cơ thể vậy làm sao để có. Tinh thần, Linh lực, nguyên tố sao phức tạp quá."

Lão Cát Ly mặt nổi gân xanh nói gắt: "Tinh thần là não mi. Linh lực là của tinh cầu này. Còn nguyên tố chính là thiên địa quy tắc đâu đâu cũng có. Làm sao có nguyên tố? Hấp thu. Cái này ta không có đừng đòi hỏi nha."

Nguyên tố nhiều chủng loại nhưng có hai dạng. Dạng thông thường và biến dị. Mỗi dạng có ba gốc là khí, thú, thạch. Ví như thạch hỏa, khí hỏa, thú hỏa mà thú hỏa lại ở trong hung thú, kể cả con người. Linh lực thuận hoà nguyên tố giải thích sao nhỉ. Linh lực như mana, nguyên tố là kỹ năng sát thương, dùng kỹ năng tốn mana. Công pháp cũng chỉ gia tăng dame kỹ năng.

Há mồm trợn mắt cách diễn đạt của sư phụ. Sư phụ mình giỏi chỉ có cái là nghèo, nói đến nghèo Minh Vũ cay đắng nhìn sư phụ, ngoài cái Thứ Nguyên Thế Giới ra, chỉ còn ít cọng rau.

"Sư phụ! Cái Băng Hỏa Thần Lôi của ngài trồng linh dược chắc chắn tốt sao để phí thế kia?

Lão Cát Ly than thở nhìn Minh Vũ trả lời: "Mi tưởng linh thảo, tiên dược dễ trồng à?"

"Tuy hồ nước tốt, trồng cây phát triển gấp mười, nhưng thiên địa năng lượng đào đâu ra nuôi cây. Nếu Thứ Nguyên hộp rỗng này có năng lượng đủ đầy, ta bồi dưỡng ra linh thảo, tiên dược tẩm bổ linh hồn lẫn thể xác đều được." Linh dược chia ra nhiều loại, ý tứ tẩm bổ linh hồn của lão Cát Ly là, lôi kiếp trong hồ, tăng cường linh hồn tẩm bổ.

Minh Vũ nghe lão nhai miệng lại hỏi: "Sư phụ! Bồi bổ linh hồn là gì?"

Trần Cát Ly nhìn tên đệ tử mình lại muốn đập hắn. Cái tên này có tâm đen với óc rỗng ra, chả được tích sự gì. À mà ngày nào chả đập nó, tại nó hỏi nhiều, hỏi ngu với hỏi đau.

"Tẩm bổ linh hồn là gì, giống tao nè. Ít nhất ra ngoài kia sét nó có đánh, tao chịu được ba phát. Còn mấy tên què đi ra, sét nó sụp một cái lên hương ông bà. Linh hồn mạnh có khả năng chống lại thiên địa quy tắc loại yếu. Hiểu chưa?"

Không muốn lằng nhằng lão Trần Cát Ly ném Minh Vũ đi luyện tập tinh thần. Tinh thần có ba cái luyện tập chính gồm quan sát, điều khiển và tinh thần tấn công tinh thần.

Tinh thần quan sát thì rất dễ tập. Lão Cát Ly phong bế giác quan của Minh Vũ rồi dùng gậy tấn công, bắt hắn dùng tinh thần quan sát để né.

Cái tinh thần điều khiển thì khó khăn hơn trong tập luyện. Ban đầu dùng tinh thần nâng vật nặng, các vật đó trọng lượng tăng dần từ 5kg đến 300kg.

Tiếp đến là dùng tinh thần điều khiển, đưa nước chui ra khỏi mấy cái vỏ cao su, giấy cứng. Và luyện tập nén vật chất ví như nén khối nước thành băng đá, hay nén ngọn lửa, ánh sáng, bóng tối thành chất lỏng.

Cuối cùng lão Cát Ly dùng tinh thần đánh nhau với tinh thần Minh Vũ, để hắn dễ dàng chịu đựng áp lực sau này. Có hôm lão đánh Minh Vũ mắt mũi chảy máu, toàn thân ngất lịm.

Ngày tháng cứ thế trôi đi, lại một năm nữa qua. Minh Vũ bản thân tinh thần thực lực đã rất vượt trội, cái này có phần làm sự phụ hắn cũng phải sợ.

Sau nhiều tháng tập luyện, lão Cát Ly nói: "Hôm nay ta muốn dạy mi… ."

"Dừng…! Đừng sư phụ. Con chịu hết nổi rồi a. Con cần công pháp a, sắp đến lúc con trả thù mấy tên học viện rồi, mà ngài chỉ dạy con chịu đòn với ăn hành a."

Bốp !

Lão Cát Ly lần này nện thật, thân thể Minh Vũ bị đánh bay một mạch như mũi tên cắm đầu vào đất, chân chổng lên trời.

"Hôm nay ta dạy mi về nghề nghiệp. Có ba loại nghề nghiệp chính cho linh giả ở thế giới này là, chế pháp trận, luyện đan, chế tạo bảo. Trong các nghề ta muốn mi rèn đúc chế tạo hơn, trước tiên tham khảo một chút."

Nói xong lão lấy ra cái con dao với cái cột sắt nhỏ dài tầm 10cm. Con dao có đầu lưỡi nhọn giống bút kim, phát sáng màu xanh mờ ảo, cán dao bằng kim loại màu vàng khắc đầy hoa văn trên thân.

"Đầu tiên là chế, hay vẽ pháp trận." Lão Cát Ly khắc đồ án gì đó lên thân sắt rồi cắm lên mặt đất, tiếp lão lấy viên linh thạch cho vào đầu, lát sau viên linh thạch tan chảy. Trên thanh sắt xuất hiện một con thanh long bay vào không gian, uốn lượn hư ảo.

"Pháp trận Hư Long Phá Ấn." Sau đó lão Cát Ly lấy ra mấy cây linh dược, nó là tài sản cuối cùng của lão. Rồi lão nói: "Tiếp theo nghề nghiệp, luyện dược sư."

Nói xong câu, thì trên tay lão Cát Ly bốc lên ngọn lửa đỏ sẫm, hừng hực cháy. Ngọn lửa thiêu cháy các cây linh dược đang trôi lơ lửng, biến nó thành các dòng tinh túy dược chất.

Dược chất tụ hội lại thành một viên đan hình tròn. Sau đó trên tay lão Cát Ly nổ bùm một tiếng, từ trong đó một viên đan dược phát ra ánh sáng nhàn nhạt.

"Trước kia, luyện dược sư là đỉnh cấp nghề nghiệp, nay thời thế thay đổi, nó không còn quá quan trọng. Đan dược chia làm mười cấp, vậy nên luyện dược sư cũng từng đó cấp, mỗi cấp ba phẩm." Lão cầm viên đan nói.

Diễn luyện xong đan dược, lão trong tay biến vài viên khoáng thạch nhìn đồ đệ mình nói: "Bây giờ là rèn đúc với chế tạo."

Rèn đúc, là loại bỏ chất bẩn trong khoáng sản, biến nó thành kim loại, mà linh giả, phải cho kim loại thêm sinh mệnh sự sống.

Khoáng sản để dùng chế tạo pháp bảo hay khải giáp của linh giả, phải là khoáng sản hiếm. Khoáng sản hiếm khác khoáng sản thường ở chỗ, nó ẩn chứa nhiều năng lượng.

Ví như sắt thường và sắt hiếm, sắt hiếm có năng lượng bên trong, và thêm nhiều phụ gia nhỏ.

Để rèn khoáng sản, cần lửa nguyên tố nung khô, thổ nguyên tố cảm nhận hơi thở của nó, biết đâu chất bẩn, biết đâu kim loại. Dùng lôi với thủy nguyên tố để tạo môi trường dung môi, thải chất bẩn.

Giãi thích một hồi lão cũng làm cho Minh Vũ thấy. Trên tay lão lại nổi lên ngọn lửa, nó bao trùm viên khoáng thạch.

Thời gian sau, viên khoáng thạch đỏ lên chảy thành dòng. Lão Cát Ly ấn tay trái lên khối khoáng thạch, tay phải đánh ra những tia lôi điện đẹp mắt.

Những tia lôi điện bao phủ khối khoáng thạch đỏ lòm, khiến nó bắt đầu teo nhỏ. Các dòng chất bẩn bị đẩy rớt xuống đất.

Cuối cùng khối khoáng thạch đã thành một khối kim loại, nó óng ánh chập chờn các tia ánh sáng kỳ dị. Lão Cát Ly nhìn Minh Vũ nói: "Xong, nó là kim loại hoàn chỉnh, cho chế tạo khải giáp với pháp bảo." Khối kim loại của lão Ly vừa rèn là loại hợp một kim loại. Còn có hợp kim được rèn từ hai, ba, bốn loại kim loại.

Lão cất khối kim loại vào nhẫn của mình rồi nói tiếp: "Hiện tiểu tử mi chưa có nguyên tố, cần mượn nhờ năng lượng Thứ Nguyên Thế Giới hóa nguyên tố, mới đi rèn đúc được. Để chế tạo khải giáp, pháp bảo, cần chế tạo thêm hạch tâm, nó giống rèn đúc kim loại, nhưng nguyên liệu là Huyền Tinh."

Phần chế tạo binh khí, chế tạo khải giáp thì chỉ cần làm theo mẫu vẽ hoặc tự sáng tạo lấy món mình cần.

Sản phẩm làm ra chia năm cấp bậc, Linh bảo, Hồn bảo, Thánh bảo, Thần bảo, Thượng bảo. Cấp bậc năng lượng bên trong bảo vật đạt cấp nào, bảo vật cấp ấy.

Minh Vũ nhìn qua ba cái nghề nghiệp này có phần không muốn làm, thời gian qua lão chỉ dạy mình mấy thứ điếm thúi. Hắn bèn hướng lão Cát Ly thỉnh cầu: "Sư phụ! Ta cần công pháp a, thiên tài như ta không cần đến ngoại vật." Bởi vì sắp đến ngày thức hiện lời thách thức hắn mới đi cầu xin như vậy.

Lão mặt xanh trợn mắt, và cho Minh Vũ một đạp rồi nói: "Phi….! Phi….! Không cần ngoại vật ? Vậy mi đánh người bằng niềm tin à? Ta nói cho mi biết, công pháp ta cho cũng là ngoại vật đấy. Hay mi đi tin da người cứng hơn kim loại? Nếu thế, ta cho mi một con dao, để mi tự đâm vào tim xem dao tao mẻ, hay mạng mi vong."

Minh Vũ hiểu cái gì là ngoại vật, ví như pháp bảo, áo giáp, hay ngay cả công pháp. Chúng đều là vật bên ngoài hoặc đa phần là do kẻ khác sáng tạo.

Hắn liền cười to khuôn mặt tự đắc nói: "Hắc ! Hắc ! Ta chỉ khoác da trâu tí thôi mà. Cơ mà chân chính sức mạnh không hơn được vũ khí à sư phụ?"

Minh Vũ hỏi toàn những điều ngu, khiến lão mặt xanh muốn đá hắn thêm mấy phát. Nhưng lão không làm mà nói: "Mọi thứ tồn tại trong vũ trụ đều tương quan, tương đối, vũ khí mạnh cần người điều khiển, không có, nó chỉ vô dụng."

"Mi thực lực tuyệt đối, cao hơn nhiều đối thủ, khi đó ngoại vật tác dụng lên mi bằng không. Nhưng mi bằng cấp đối thủ, lực lượng như nhau, mà kẻ kia mang đầy đủ ngoại vật. Khi đó a, mi thua 99,99 chết 100."

Á khẩu sư phụ mình, Minh Vũ đành phải dùng thời gian đi luyện rèn đúc, xem phương pháp chế tạo. Bạn đầu vì khoáng sản hiếm của hắn quá ít, nên toàn dùng khoáng sản thường đi rèn.

Phương diện chế tạo, hay rèn đúc khoáng sản thật. Bên trong khoáng sản chứa năng lượng lớn nên rất dễ nổ. Đôi lúc lão Cát Ly đưa một tia tinh thần tới cho nó nổ, khiến Minh Vũ than trời kêu đất.

Sau sáu tháng Minh Vũ hoàn thành chế tạo nguyên bộ khải giáp và một thanh kiếm, tất cả chúng đều chưa mang hạch tâm pháp trận, chỉ khi mang ra hạch tâm pháp trận, vũ khí, khải giáp liền hoạt động.

Thanh kiếm chế tạo dài 1m3, chuôi kiếm tròn, dài 30cm, lưỡi kiếm dày nặng, thân lưỡi kiếm sáng bóng, cạnh kiếm sắc bén.

Minh Vũ mang bộ giáp chả khác gì iron màn, tuy nhiên nó lại màu bạc, mặt trước nón giáp không có góc cạnh mắt mũi, chỉ mang một tấm kính đen che đi.