Sau đó Minh Vũ đi đưa kem cho mấy nàng, nhìn mấy nàng ăn, lòng hắn lại dâng lên ai oán. Thấy thế Lam Linh ném hắn cái ánh mắt giận dữ nói: "Ngươi nhìn cái gì, lại muốn ăn đòn à?"
Minh Vũ che đi nỗi u oán của mình, đánh lạc hướng bằng câu hỏi: "Mấy nàng nói xem, trung tâm bí cảnh này chứa cái gì?"
Hồng Y cõ lẽ là người hiểu biết nhất, nàng lên tiếng: "Nó là một cái kén sâu."
Gia tộc Lý Hồng Y ở kinh thành Thăng Long vô cùng có địa vị, cha nàng là bậc tướng quân dưới trướng nhà vua. Tộc nhân nhà nàng từng nhiều lần tiến vào bí cảnh này, có người tiến được vào nơi sâu nhất, đã ghi chép lại thông tin cho đời sau.
Minh Vũ nghe thế liền hỏi: "Wtf kén sâu?"
Hồng Y lại trả lời: "Đúng vậy. Nó rất to lớn, cấp bậc Linh Vương cũng không cách nào phá nó."
Minh Vũ lại lười quan tâm, kén sâu thì kén sâu. Chỉ cần mình thu được nhiều cải trắng là được, hơi đâu đi hỏi nó là cái giống gì.
Mấy tiếng sau bốn người lại đi săn. Lần này họ gặp con Hỏa Viên Hầu, cấp bậc Thú Tướng cấp 8 cao 20m. Thân thể con Viên Hầu đỏ rực, từng ngọn lửa cháy trên cơ thể như các ngọn đuốc.
Con Hỏa Viên Hầu này thông minh hơn con Thổ Viên Hầu nhiều. Có lẽ nó ăn nhiều não người, hay thú vật đáng người khác để tăng cao trí tuệ.
Minh Vũ không cánh nào dụ nó vào pháp trận, hay bắt nó rời lãnh thổ của mình. Hắn và các nàng đành kết hợp hạ nó.
Con Hỏa Viên Hầu liên tục vỗ bàn tay của mình xuống mắt đất, khiến mặt đất vỡ ra. Ngọn lửa của nó đốt cháy khắp nơi, biến cả vùng thành biển lửa.
Bên ngoài Lam Linh với Hồng Y tụ các khối cầu băng ném vào con Hỏa Hầu. Mỗi khối băng được ném vào thân thể nó, đều nhanh chóng tan chảy hóa hơi.
Lam Linh thi triển thuật pháp, biến ra các cây roi băng chui ra từ mặt đất, vừa quất vừa quấn vào chân, hạn chế nó di chuyển.
Minh Vũ và Tiêu Ly có thân thể nhanh nhẹn, chạy vòng bên trong con Hỏa Viên Hầu. Vừa chạy vừa chém các nhát chém, làm suy yếu nó.
Lúc này con Hỏa Viên Hầu đứng thẳng, nó dùng chiêu Huyết Nộ của mình. Từng khối hỏa cầu trên tay nó to như các tảng đá lớn, ném về phía Lam Linh và Hồng Y, khiến hai nàng ngưng chiêu để né.
Thân thể nó trở nên nhanh nhẹn, nhảy như bay vào Minh Vũ. Con Viên Hầu dùng bàn tay phải của nó, vã Minh Vũ văng tít bay xa. Dù hắn có bộ pháp ảo diệu cộng với Ưng Nhãn đoán trước tình huống, nhưng vô phương né được cái tát này.
Minh Vũ bật dậy chạy lại chỗ con Hỏa Viên Hầu. Nhưng tràng cảnh trước mắt khiến hắn há mồm.
Lúc này Lam Linh đang trôi nổi trong không trung, tuy nàng không có cánh sau lưng. Các vật chất nguyên tố Lôi, Hỏa, Thủy, Thổ, Phong chớp nổ quanh người nàng như các dòng điện.
Các vật chất nguyên tố của nàng tụ lại thành hình cây roi. Cây roi có màu trắng trong suốt như băng, dây dài chừng 12m.
Từ dưới đất, các dây roi giống cây roi đang nằm trong tay nàng, chui ra từ đất, trói chặt con Hỏa Viên Hầu.
Lam Linh cầm roi, cả người lại trôi nổi trong không trung. Khí thế rất giống Thần Quân giáng lâm, ánh mắt như Ma Thần của địa ngục. Nàng quất cây roi của mình vào cánh tay phải con Hỏa Hầu, khiến nó đứt lìa cả cánh tay. Nàng tiếp tục quất vào đầu làm đầu lìa khỏi cổ.
"Á đù ná ni. Một quất chết tươi!" Minh Vũ biết Lam Linh bây giờ đã là Linh Tướng cấp 2, những một hít chết Thú Tướng cấp 8 quả thật là không tin.
Lúc trước nàng được lão Cát Ly truyền công pháp m Dương quyết, sau đó ăn trụi cải trắng của Minh Vũ mới lên được Linh Tướng cấp 2. Giờ nàng đã là người mạnh nhất đội, nàng có đủ tự tin đánh con Hỏa Hầu.
Minh Vũ thấy thân thể con Hỏa Hầu ngã xuống liền chạy lại hốt của. Nhưng đúng lúc này, Lam Linh quất cây roi của mình vào mặt đất, làm mặt đất chia hai, không cho hắn tiến tới.
Minh Vũ xanh mặt nói: "Dạ chị! Chị có gì sai bảo em?"
Lam Linh lười nói với Minh Vũ, nàng đi đến chỗ Tiểu Ly với Hồng Y tám chuyện. Hai nàng kia cũng không thèm nhìn hắn, để hắn làm mọi việc.
Minh Vũ đổ mồ hôi hột, đây chả phải thi uy mình sao. Lam Linh đã thế, đến Hồng Y với Tiểu Ly ra tay nữa thì ta có tác dụng gì. Lão Trần Cát Ly lại hại mình x3.
"Bởi vì mi quá yếu a! Đi làm osin là vừa." Lão ta nói châm chọc, còn Minh Vũ lại đi làm kiếp osin của mình. Hắn thu xác con Hỏa Viên Hầu rồi vào hang nó thu hoạch linh dược, cải trắng. Khi hắn vào hang thấy rất nhiều loại tiên quả mọc theo kiểu leo giàn, bám vào trần hang. Quả đó gọi là Hồn Long Quả, độ tuổi gần hai ngàn.
Minh Vũ thu hái một hồi liền đến góc động, nới đó có cái tổ rất to kết bằng bùn đất với cây cỏ. Trong tổ có thêm quả trứng màu vàng kim, to vừa người ôm. Quả trứng có các vết ố màu bạc bắt mắt.
Hắn nâng quả trứng lên, nhìn nó và nghĩ nó là con của giống khỉ ngoài kia nói: "Á đù khỉ đột đẻ trứng? Cái thế giới chi lạ." Minh Vũ mang luôn nó vào Thứ Nguyên Thế Giới để xem nó nở, có khi nó gọi mình là mama lại hay. Lão Cát Ly với Nhất Hộ Pháp thấy một tên ngu dốt thì cho nó ngu dốt luôn, cho đỡ giải thích.
Minh Vũ đi ra ngoài phục dịch ba nàng, hăn chưa muốn nói, có thấy quả trứng màu vàng. Để khi nào có con vật ra gọi hắn là mama, xem các nàng phản ứng ra sao.
Bốn người ngồi tại bãi đất là lãnh thổ của con Hỏa Viên Hầu. Từng người cầm Long Hồn Quả ăn ngon lành. Minh Vũ nhìn các nàng ăn lại nghẹn họng.
Hồng Y ăn có vẽ từ tốn từng chút một, nhưng tốc độ thì đến xe đua cũng thua. Lam Linh với Tiểu Ly cắn hai phát hết một quả.
Long Hồn Quả to như trái Thanh Long, mà hai nàng cắn một phát nữa quả. Nước từ quả chảy đầy cả miệng các nàng, nhưng ai nấy không quan tâm, cầm tiếp quả tiếp theo cắn.
Nhanh chóng mấy chục Long Hồn Quả bị ăn sạch, các nàng lại tiến vào bế quan minh tưởng.
Minh Vũ nuốt không trôi miếng Long Hồn Quả trong họng mình, rồi hắn đi thu dọn rác thải các nàng vứt ra, sau đó ngồi thủ hộ mấy nàng bế quan.
Bỗng nhiên hắn thấy thân ảnh quen thuộc, là tên Lê Đức Anh đang ton hót chạy về phía mình. Tên Anh chạy lại nói: "Người anh em. Còn rau câu, kem tươi, khải giáp bán ta. Còn Bom Thánh không cho ta."
Đằng sau tên Đức Anh là mấy em gái của hắn, họ có phần nổi trội xinh đẹp. Nhưng vẫn thua khí thế của ba nàng Lam Linh, Tiểu Ly, Hồng Y một bậc.
Minh Vũ liền hét giá: "Ngàn viên Linh Thạch hạ phẩm một hộp kem."
Tên Đức Anh nghe xong muốn đạp Minh Vũ một phát, nhưng hắn phải hạ giọng và cò kè giảm giá.
Minh Vũ đưa cho tên Đức Anh mấy chục hộp đồ ăn các loại, riêng khải giáp với mấy món hàng chưa có, phải chờ để chế.
Hai bên thành giao xong thì tên Lý Tuấn Kiệt đến lượt hắn mò tới. Minh Vũ không biết sao bọn chúng tìm được mình.
Sau cùng là tên Gia Bảo, cái tên này là Minh Vũ chúa ghét nhất. Minh Vũ phải nhọc công đổi hắn không biết bao nhiêu loại công pháp, đồ án.
Mỗi món binh khí, khải giáp Minh Vũ chế cho mấy nàng, đều phải đổi đồ án của tên Gia Bảo để khắc lên. Khi đổi, hai bên thét giá đến cả mấy tiếng mới xong.
Lúc này tên Gia Bảo chạy lại và cụng cái đầu mình vào đầu Minh Vũ rán gân rán cổ lên nói: "Một nghìn hộp kem tao cho một món công pháp, đồ án." Minh Vũ cũng cố hết sức đẩy đầu đến mẽ cả trán cò kè lại: "Đồ án gì trâu thế? Một hộp một món."
Hồi lâu xong, thì hai bên đã trao đổi xong. Nhưng tên Gia Bảo lại phải đi cụng tiếp đầu mình với hai tên kia, vì không có kim loại thì chế bằng niềm tin, với chế xong mà không có Linh Thạch cho vũ khí tấn cấp thì như thừa.
Hai bọn kia cũng vậy, chúng thường giúp Minh Vũ chế đồ, và đồ án pháp trận của ai nấy dùng. Nên việc trao đổi nhau là thường xuyên xảy ra.
Thực ra ba tên rựa này đến vì món kem hơn là mấy món vũ khí. Bọn chúng biết thành phần trong đồ ăn Minh Vũ làm, nhưng nấu nó thế nào, chế nó làm sao thì chúng chịu. Còn chế vũ khí, khải giáp thì bọn chúng tự mua hoặc tự làm cũng tạm.
Minh Vũ thì đâu có ngu đi mách công thức chế biến kem cho bọn chúng, mất mối làm ăn thì có nước chết. Hắn cũng biết bọn chúng mua kem là vì lấy le gái, chứ có tốt đẹp gì.
Trao đổi xong ai nấy chia năm xẻ bảy mà đi, bọn chúng không muốn đi chung. Như thế, chia phần lợi phẩm lại càng thêm ít.
Địa Linh bí cảnh đã mở được hai mươi ngày, giờ này số lượng người tham gia bí cảnh đã có phần giảm. Đa số linh giả vẫn ở vòng ngoài khu bí cảnh, nơi tập trung là Thú Tá. Còn Minh Vũ đang ở gần vòng trung tâm, nơi toàn là Thú Tướng cấp cao.
Giờ đây nhóm Minh Vũ đã có Lam Linh, chuyên làm tốt công việc khống chế bọn hung thú. Nên việc chém giết mấy con vật này không quá khó khăn.
Ai nấy trong nhóm đã lên Linh Tướng, chỉ trừ có Minh Vũ đang là Linh Tá 8. Bỗng lúc này Minh Vũ thấy một con Ám Linh Xà đang nằm chết dưới đất, xác không ai thu và cũng không có con vật nào lại ăn.
Ám Linh Xà toàn thân đen bóng, lớp da cứng và thân to như cột đình, dài 30m. Nó đã đạt Thú Vương cấp 1. Nguyên nhân chết là bị một lỗ thủng ngày đầu, không biết do vật gì gây ra. Sau một hồi quan sát cẩn thận, Minh Vũ chạy lại nói: "Ngon! Tự nhiên được con rắn mà không cần tốn công giết." Rồi hắn thu nó vào hộp rỗng, và tìm tới hang rắn dưới đất lấy linh dược, tiên quả.
Minh Vũ thật không biết cái gì giết nó, mà lại bỏ qua cả xác, với đống cải trắng thế kia. Hắn lấy hết đồ rồi ra ngoài tiếp tục quan sát, nhưng gần mấy tiếng không có cái gì lại gần hay động tĩnh gì. Hắn lại lười quan tâm, tiếp tục tiến sâu. Lần này hắn lại thấy một nhóm người đã chết nằm la liệt dưới mặt đất, tất cả có bảy người gồm năm nam hai nữ. Bọn họ có độ tuổi từ 15 đến 24, chết vì thủng đầu và não tủy bị hút sạch.
Minh Vũ có phần thương hoa tiếc ngọc cho hai nữ nhân kia, hắn đi điều khiển đất đá xung quanh thành cái hố, rồi chôn nhóm người.
Làm xong Minh Vũ dùng tinh thần quan sát xung quanh xem có gì lạ không. Và vẫn thế, không có gì để thấy.
Nhóm người lại tiến sâu, hắn nghĩ bọn người kia chết là bình thường. Trên người bọn họ không có giáp, vũ khí hay nhẫn trữ vật. Có lẽ là bị cướp đi, chứ ai mà vào tận chỗ sâu này mà không mua nổi một cái giáp thì thật quá hoang đường.
Rồi Minh Vũ thấy tiếp xác hung thú chết, số lượng rất nhiều. Mỗi con cách nhau có một cây số. Bọn chúng đều là Thú Vương và nguyên nhân chết đều là bị thủng đầu, mất tủy não.
Minh Vũ lại đi hôi của đến phát mệt, nhưng lúc này Hồng Y nói: "Có lẽ ta nên rời ra bí cảnh."
Hai nàng kia cũng gật đầu đồng ý. Của cải có thể kiếm, nhưng sinh mạng chỉ có một. Đám hung thú này đã đạt Thú Vương mà chết la liệt thế kia thì kẻ giết nó phải đạt cấp nào.
Hơn nữa chúng chết rất nhanh, còn không có phản kháng, hoặc một lần chống cự gì. Mà lạ nữa là kẻ giết lại không đi thu chiến lợi phẩm. Minh Vũ cũng đồng ý, hắn lấy xe của mình muốn đưa các nàng ra ngoài.
Đúng lúc này, có một nhóm người hớt hải chạy ra. Chúng gồm ba tên nam nhân, thân thể đều bị thương nghiêm trọng, máu chảy đầm đìa. Trên tay mỗi người đéo chi chít nhẫn, trên cổ có luôn một xâu nhẫn trữ vật như dây chuyền.
Đằng sau bọn chúng là các cái rễ cây lũ lượt chui ra từ mặt đất, đuổi nhóm người. Một trong các cái rễ cây tóm được một tên, liền bắn ra sợi tơ đi xuyên qua hộp sọ. Từ lỗ thủng đó, các dòng chất tủy não chui ra và bị rễ cây hút sạch.
Hai tên còn lại chung số phận. Lúc này Minh Vũ liền hét: "Cẩn thận bảo vệ đầu mình!"
Các sợi rễ cây quay qua đám người Minh Vũ tấn công. Ba nàng liền mặc giáp chuẩn bị chiến đấu.
Lam Linh dùng roi của nàng quất các phiến đất nâng chúng lên, không cho rễ cây tiến thêm. Tiêu Ly cào ra một cào vào mặt đất, khiến các sợi rễ đứt lìa. Hồng Y bóp tay vào chỗ đất có rễ cây, làm chúng nổ tan tanh bành.
Minh Vũ lần này mới thấy hắn hữu dụng. Tay hắn nén hai loại nguyên tố Thổ và Hỏa vào nhau, rồi đấm xuống mặt đất.
Mặt đất ầm ầm nổ lan thành hình quạt về phía đám rễ. Dị tính Ăn Máu là khắc tinh của mọi vật sống với Thổ tính lan nhanh tới đám rễ. Làm chúng cháy rụi mất hết sức sống.
Đám rễ tấn công được một lúc cũng ngừng lại. Cảnh vật xung quanh đã hoang tàn đổ nát.
Lúc nãy Minh Vũ thấy Hồng Y dùng phương pháp nổ đất, nó hay còn gọi là Thổ Bạo. Còn mấy nàng khác, có lẽ vẫn chưa lộ hết thực lực.
Ầm ầm! Ầm ầm!
Trên bầu trời bí cảnh lúc này rền vang các tiếng sấm động. Mỗi hồi sấm động phát ra, liền có gió thổi ào ào, mặt đất chấn động nhẹ, cây cối rung lắc.
Minh Vũ nghe các tiếng này đang phát ra từ trung tâm bí cảnh.
Ngoài kia có ba tên Lê Đức Anh, Lý Tuấn Kiệt, Nguyễn Gia Bảo đang chạy xe bon bon về trung tâm.
Tên Gia Bảo quay mặt sang Minh Vũ truyền âm nói :"Muốn cứu người của mi thì quay vào trung tâm giết cái kén sâu."
Minh Vũ đang muốn chửi wtf, theo át bọn mi làm chi thì lão Cát Ly nói: "Sâu nở rồi! Nghe lời tên Gia Bảo đi."
Minh Vũ nhảy cẫng lên, đến lão cũng vậy. Hắn hỏi xem cái rễ gì xảy ra, nhưng tất cả im lặng không ai trả lời. Đến ba nàng cũng không biết chuyện gì, càng làm hắn thêm bực.
Minh Vũ đành nói với ba nàng là muốn sống thì chạy vào trung tâm giết sâu, tuy họ không biết gì sãy ra nhưng lại nghe theo Minh Vũ chạy xe vào.
Nhóm người chạy xe vào, dọc đường có rất nhiều người lẫn hung thú chết la liệt. Minh Vũ đành bỏ qua bọn chúng chạy tiếp vào. Chạy tầm 30 phút thì vào được trung tâm.
Từ xa Minh Vũ thấy trung tâm là một cái kén sâu khổng lồ. Cái kén cao 300m rộng 15m, được chia ra làm 12 đốt. Mỗi đốt đều có màu xanh và giữa đốt có cái chấm đen, đuôi sâu dính nữa vào đất.
Toàn thân cái kén đang bám vào cái khúc cây rỗng đã chết. Nếu cái cây này còn sống thì không biết nó cao bao nhiêu nữa.
Trung tâm bí cảnh đang tập trung mấy chục người. Bọn họ thực lực mạnh, đã đạt cấp bậc Linh Vương. Nhưng không ai biết cái rễ gì đang xảy ra, chỉ ít người biết chuyện.