Chương 26: Ta đi tới mỗi thế giới

"Ầy Ầy, là hiểu lầm a." Rồi Minh Vũ nhanh chóng giải thích cho hai nàng, cũng nói chuyện Tiểu Ly có mấy cái đuôi cho Hồng Y nghe và muốn nàng dữ kính. Hắn định kể tiếp hành trình sau khi bị gió lốc cuốn, thì Lam Linh và Tiểu Ly tự dưng ngất xỉu.

Minh Vũ Hốt hoảng đỡ hai nàng rồi tìm cách chữa trị, hắn cầu cứu lão Cát Ly. Lão nói: "Tiểu tử ngươi không thấy cấp độ của bọn họ sao?"

Hắn bình tỉnh lại xem xét lời lão nói. Quả thật Tiêu Ly đã lên Linh Tá cấp 7, còn Lam Linh lên Linh Tá 9. Minh Vũ thật không ngờ được chuyện này, ngày hắn sau khi hấp thu Sinh Mệnh Linh Kim và Phệ Huyết tên Hoạn Long thì mới được Linh Tá 6 thôi. Hắn hỏi sư phụ mình: "Các nàng sao vậy?"

Lão Cát Ly ném ba cái ký ức ghi nhớ ra cho Minh Vũ rồi nói: "Thằng ngu. Người của mi cưỡng ép đột phá chứ sao."

Minh Vũ thật không biết hai nàng vì tìm hắn mà dám mạo hiểm cả tính mạng, đi cưỡng ép để đột phá. Các nàng cũng tin Minh Vũ đang tìm mình, cách duy nhất là vào sâu trong bí cảnh. Nhưng càng vào sâu, bí cảnh càng nguy hiểm. Chỉ có cách đột phá mới có thể tiến vào.

Nghe lão nói xong hắn giật bắn cả mình. Đối với linh giả, chuyện này cực kỳ nguy hiểm. Không những ảnh hưởng đến quá trình thăng tiến sau này, còn có thể nguy hiểm đến tính mạng.

Lão Trần Cát nói: "Ngươi đi pha chế ít thuốc giúp hai người kia tỉnh lại. Còn mang cái ký ức kia cho Hồng Y." Lão vừa nói vừa điều khiển một cái ký ức bay lên, ám chỉ đưa cho Hồng Y.

Minh Vũ làm theo, tuy Hồng Y không biết hắn đưa vật gì cho mình, nhưng nàng vẫn mở đồ án ra nhận. Lát sau nàng tiến vào trạng thái bế quan minh tưởng.

Còn hai nàng kia thì một lúc sau khi uống thuốc mới tỉnh. Các nàng định nói gì nhưng bị Minh Vũ che miệng lại, hắn nói: "Không sao! Ta biết mấy nàng vì ta mà khổ, kể từ này về sau sẽ không có bất kỳ chuyện như này tiếp diễn." rồi hắn đưa các nàng các cái ký ức lão Ly cho, bảo hai nàng tu luyện.

Minh Vũ trong khi thấy ba nàng tu luyện, hắn cảm thấy khí tức ba nàng cường thịnh, khí sắc dâng cao, làn da lại trắng đẹp thêm thì hắn hỏi sư phụ: "Ngài đưa gì cho ba nàng vậy, sao ta thấy kỳ kỳ a?"

Lão Cát Ly nhàn nhạt nói: "Ta đưa Lam Linh là m Dương quyết, Tiểu Ly là Ly Hồn phách thể và Hồng Y là Song Thể Nhất m và Dương."

Minh Vũ không biết mấy cái kia là công pháp thể loại gì, mà lão Ly đã đưa cho ba nàng, hắn liền hỏi: "Chúng là cái rễ gì vậy sư phụ?" Lão đáp câu trả hỏi của hắn: "Sau này mi sẽ thấy, hoặc nay mai thôi ka ka!"

Minh Vũ u oán bởi câu trả lời của lão, mà không biết ánh mắt lão cực kỳ điếm thúi. Hắn nghĩ chưa gì cho các nàng công pháp, trong khi mấy tháng trước lại không. Rồi hắn nói: "Thế của ta đâu?" hắn hỏi lão, và không quan tâm lắm các thứ lão đã cho ba nàng, hẳn chúng là đồ tốt đi.

Lão trả lời: "Mi cút sang một bên. Đi mà nịnh át tên Gia Bảo ý."

"Sặc, biết ngay mà."

Hồi sau các nàng cũng kết thúc minh tưởng. Khi tỉnh lại ai nấy đỏ ửng mặt mày nhìn Minh Vũ. Còn hắn thì nghĩ wtf ta mọc mụn à. Rồi hắn chạy tới chỗ hai nàng Tiểu Ly và Lam Linh thì bị hai nàng hất văng ra, không thèm quan tâm. Hai nàng đi đến chỗ Hồng Y tám chuyện.

Hai nàng thi nhau kể về tật xấu của Minh Vũ cho Hồng Y biết, khiến hắn co quắp mặt mày. Rồi ba nàng lấy hết bánh, hết kẹo từ nhẫn Minh Vũ ra ăn, và bỏ hắn bên vệ đường không cho một miếng.

"Úi giời ơi, lão mặt xeng. Lão hại ta rồi!" Minh Vũ than trời kêu đất, nhưng có ai nghe. Có lắm là tiếng côn trùng đêm khuya mời gọi bạn tình.

Sáng hôm sau và các ngày tiếp theo, thì nhóm Minh Vũ tiếp tục đi săn. Bạn đầu họ gặp vài con Thú Tướng cấp thấp, họ dễ dàng đánh bại.

Lúc gặp Thú Tướng cấp cao thì họ bày trận pháp, rồi Minh Vũ chạy vào, đưa mông cho nó dí theo vào chỗ pháp trận. Bên trong trận có mấy quả bom làm suy giảm thực lực con thú, rồi họ mới ra tay.

Sau mấy ngày đi săn, Minh Vũ bảo mọi người nghỉ ngơi dưỡng sức. Ba nàng hiện giờ ở một con suối tắm rửa, còn Minh Vũ thì bị quăng ở nơi rất xa, tránh nhìn lén. Nhưng hắn là ai mà lại đi đồ hàng sao. Minh Vũ lấy tinh thần quan sát ra xem các nàng tắm.

Bên bờ suối, ba nàng đang ngâm nửa người trong dòng nước. Cơ ba người mềm mại nõn nà, làn da trắng hồng tự nhiên. Bầu vú nhấp nhô bồng bềnh, ở giữa vú là hai quả mận đỏ hồng bắt mắt.

Hồng Y ngâm mình không làm gì cả, chỉ nhắm mắt lười biếng nhìn xung quanh. Đôi lúc nàng rung rinh bầu ngực của mình dưới làn nước, tóc hồng xõa rối vào sông, trôi bồng bềnh.

Lam Linh thì hơi lém lỉnh, nàng tựa người bên cạnh Tiểu Ly, nắn nắn bóp đôi bồng đào của nàng. Tiểu Ly bị nắn, nàng rên lên khe khẽ, mắt nhắm nghiền cảm thụ.

Bỗng dưng Tiểu Ly mở mắt, nàng vuốt ve cơ thể Lam Linh. Nàng vuốt từ lưng đến mông, sau đó đưa cái mông của Lam Linh hướng về con mắt của Minh Vũ, vỗ từng phát chan chát. Vỗ phát nào Lam Linh rên la phát đó, khiến Minh Vũ đổ cả mồ hôi hột.

Rồi cả ba nàng bỗng dưng nhìn về phía Minh Vũ, mắt trừng lên đe dọa. Khiến hắn giật cả mình thu quân.

"Ặc, thôi đi trồng rau. Kẻo họa vào thân." Tuy hắn nói thế nhưng ánh mắt thì ti hí, miệng cười như điên rồi tiến vào hộp rỗng.

Bên trong hộp rỗng Minh Vũ trồng đủ loại trái cây và lúa mì, còn sữa tươi thì hắn mua dự trữ rất nhiều. Công việc thu hoạch được Minh Vũ giao cho Hộ Pháp.

Hộ Pháp là tên vô công rồi nghề nhất truyện. Nó quanh năm suốt tháng ăn rồi ngủ, lâu lâu ra đớp với lão mặt xanh vài câu cho đỡ ngứa miệng.

Một lúc sau Minh Vũ mang ra đống kem, sữa tươi, bánh kem với thạch rau câu. Hắn mang đến chỗ ba nàng vì biết họ đã tắm xong. Đi đến nơi Minh Vũ suýt té cả người, đổ hết cả đống đồ bởi vì nhìn các nàng đang ăn.

Ăn thì có gì lạ. Nhưng các nàng ăn ở đây là, mấy loại thiên tài địa bảo ngàn năm của hắn, như ăn cải trắng. Mỗi người trên tay cầm hai quả, ăn ngon lành.

Minh Vũ chạy đến lấy cái nhẫn và mở ra. Bên trong nó rỗng tuếch không còn cái mống gì, linh dược thì Lam Linh cất hết để nàng luyện đan.

Lão Cát Ly bên trong hộp rỗng nhắc rằng. Các nàng luyện các loại công pháp lão cho, có thể hấp thu thiên tài địa bảo tự do mà không bị bội thực.

"Á đù. Ngài lại hại ta x2."

Lão Cát Ly khuôn mặt hả hê nói: "Tại mi vô năng, không nuôi nổi người của mình a. Trách ta làm gì?"

Lão còn nhắc hắn không nên tấn cấp quá nhanh, cần phải tích đủ nội lực, đánh bóng đầy đủ mới nên đột phá. Và ăn thật nhiều cải trắng vào, mà cải trắng ở đâu thì lão không biết.

Minh Vũ sức nhớ một thứ liền hỏi: "Thế còn Phệ Huyết của Thanh Thanh?"

"Chính vì có Phệ Huyết, mi mới cần cải trắng đi cân bằng." Lão nói thì Minh Vũ hiểu sơ sơ. Kiểu như ta ăn quá nhiều chất bổ, cần phải vận động thể dục mới khỏe, không thì béo chết. Còn đây là dùng chất bổ của thiên tài địa bảo, đi cân bằng với Phệ Huyết.