Chương 24: Giết Hoạn Long.

Minh Vũ thấy ánh mắt tên kia liền ném cái khúc kim loại quá cho Hoạn Long.

"Ta tặng người anh em."

Tên Hoạn Long nhận hàng liền nắn nắn, bóp bóp còn ghê hơn cả Minh Vũ, trong thâm tâm thì nghĩ" đây chả phải Pháp Bảo có thần ý trong truyền thuyết sao, mà sao phải vuốt cải củ lờ này". Tên Hoạn vuốt rất lâu nhưng không thấy kiếm bay chỗ nào: "Mi đi lừa ta sao. Muốn chết?" hắn chửi.

Minh Vũ bình tỉnh nói trấn an: "Ấy ấy! Từ từ, phải tháo cái kim trên đầu nó ra. Vì người anh em chưa phải là chủ nó."

Nghe xong tên Hoạn Long liền tháo cái kim có kèm cái vòng kim loại ra, đúng lúc này Minh Vũ kéo Hồng Y chạy xền xệt ra xa.

Tên Hoạn Long cười trừ, định dương đông kích tây với cái chiêu nhạt nhẽo này sao, và hắn đưa tay định ném cái khúc kim loại.

Bùm!

Một tiếng nổ kinh thiên động địa phát ra tứ phương tám hướng, chấn động kịch liệt lan ra xóa sổ một vùng, nó thổi bay mọi vật, san bằng mọi thứ.

Minh Vũ ôm người đẹp nhảy ra xa, hắn che chắn mình trước người nàng để cho sóng xung kích ập lên bản thân, lát sau vụ nổ dịu đi, chấn động biến mất.

"Ngươi tránh ra!" Hồng Y đạp Minh Vũ ra rồi bò dậy nói.

Sóng xung kích qua rồi, mà Minh Vũ vẫn nằm bẹp ở đó, hắn bị Hồng Y đạp một cước liền lăn quay mấy vòng: "Là ta vừa cứu nàng á." hắn khổ sở nói.

"Ta cần ngươi cứu?" Hồng Y nói xong liền đi về phía vụ nổ vừa nãy, mặc kệ Minh Vũ lác mắt nhìn, bản thân nàng xơ xác, áo quần cháy xém, ngay cả khải giáp cũng không còn mảnh nào.

Tuy Hồng Y đã được Minh Vũ che phần lớn sát thương, nhưng vụ nổ quá lớn để nàng chịu một phần.

"Nàng quá bên làm gì? Ở kia là bình địa rồi ạ!" rồi Minh Vũ ném xác con Hươu bạc ra đất, có lẽ nàng muốn tìm cái này đi.

"Ngươi lấy nó lúc nào? Ngươi cho ta?" Nàng hỏi ngẩn ngơ, bởi vì nàng thực sự cần con Hươu bạc này rất nhiều.

Minh Vũ biết ý liền nói: "Nó là của nàng, ta thật sự không cần."

Hồng Y cũng không từ chối món quà, thật sự mình đã đánh bại con Hươu, thì sao để cho người khác lấy, nàng xẻ thịt con Hươu lấy nội đan rồi quăng đống thịt còn lại sang bên.

Minh Vũ thấy thế liền nói: "Nàng không cần thịt nó sao?"

"Ta không cần, nếu muốn ngươi tự lấy."

Minh Vũ liền lấy con Hươu, xẻ thịt ra và bắt đầu công việc nướng thịt của mình. Lúc sau hắn cũng nướng xong mấy miếng thịt nhỏ, đủ cho hai người ăn.

Trong lúc đó thì Hồng Y đang ngồi vận công, hấp thụ viên hạch đan của con Hươu.

Minh Vũ quan sát, mà không biết vì sao nàng còn hấp thu được thêm nguyên tố khi đã lên Linh Tá 6, hắn nhớ nàng đã có Phong nguyên tố khi trước.

Khi Hồng Y hấp thu xong viên hạch đan, thì Minh Vũ mời chào miếng thịt Hươu đang bốc khói với nàng: "Nàng có muốn ăn mấy miếng."

Sắc mặt Hồng Y lạnh lùng nói với Minh Vũ: "Ngươi cút qua bên, ta không cần."

Minh Vũ để hộp thức ăn chứa mấy miếng thịt với mấy hộp kem cạnh Hồng Y, rồi tự mình đi ra xa, hắn biết nữ nhân này lạnh lùng, muốn gần chưa chắc được.

Lát sau Hồng Y cũng động vào đống đồ ăn của Minh Vũ cho, ban đầu nàng ta không ăn, nhưng hồi lâu chả thấy người liền ăn một miếng, sau đó hai miếng và ăn nốt đống kem trong tích tắc.

Minh Vũ ở xa quan sát mà thè lưỡi, nữ nhân ở thế giới này ăn quá nhiều y, mấy miếng thịt không nói, đến mấy hộp kem mà ăn nhanh hơn cả giặc đuổi.

Hắn sợ sau này đào đâu ra nguyên liệu để cho mấy nàng ăn đủ, lỡ như cưới phải mấy chục cô vợ, thì lúc đó tưởng tượng họ ăn thôi cũng là cực hình.

"He he, không sao. Ta có hộp rỗng a. Ngày ngày trồng rau là không thiếu." Minh Vũ khuôn mặt đắc ý cười.

Lão Cát Ly nghe Minh Vũ nói mà tức muốn nổ phổi( còn phổi đâu để nổ). Cái bảo vật thiên địa này, nó còn cao cấp hơn cả Thượng Bảo, thế mà tên kia bảo mang nó đi trồng rau, nghĩ coi có tức không.

Trong không gian vang vọng một tiếng thét rúng động, làm Minh Vũ đang nghĩ mơ liền giật mình: "Mụ nội mi, thằng chết bằm. Hôm nay mi phải chết."

Tiếng thét ngày càng gần, làm Minh Vũ ngạc nhiên nói: "Á đù chưa quéo à. Ăn nguyên quả Bom Thánh mà còn gào thét thế luôn."

Quả bom Minh Vũ tặng tên Hoạn Long có sức công phá của vị Linh Tôn cấp 1 toàn lực, ấy thế mà tên kia vẫn chạy nhong nhong đến.

Hoạn Long chạy đến, bộ khải giáp của hắn đã gần nát hết, chỉ còn vài mảnh dính vào đầu trên thân còn bốc ra lớp khói đen kịt như thịt nướng, nếu không nhờ bộ Bán Thần Bảo này thì hắn e đã quy tiên.

Chạy đến nơi, tên Hoạn Long thở hồng học, đủ biết quãng đường hắn chạy xa cỡ nào. Thở xong hắn căng mặt ra gào: "Mụ nội mi. Chết với tao."

Minh Vũ lười bỏ trốn, có trốn thì tên kia vẫn có cách để đuổi theo, hắn bèn trêu ghẹo: "A thịt cháy, thịt khét. Con nhà ai ngu, đi nướng thịt để cháy thế này?"

Hoạn Long gầm gừ, khuôn mặt nhăn nheo như chó dại, rồi hắn lấy đôi chùy còn tươi nguyên của mình, bay tới chỗ Minh Vũ nện một phát.

Minh Vũ đảo người né tránh, rồi hắn bắn một ra đạo Quang Ô Tiễn từ Thanh Thanh đã hóa cung, nhưng đạo Quang tiễn đánh vào người tên Hoạn liền mất tung mất tích.

Không những đạo Quang tiễn, mà ngay cả các loại nguyên tố khác của Minh Vũ đều vô dụng. Lão Cát Ly nói cho hắn biết cơ thể tên Hoạn tu luyện thứ gọi là Hỗn Ám Ma Nguyên.

Hỗn Ám Ma Nguyên là thứ khác chế mọi loại nguyên tố, nhưng đổi lại người luyện cũng không thể dùng nguyên tố, nếu ai muốn tấn công, thì chỉ đi đọ sức trâu với nhau.

Minh Vũ trong lúc nghe lão Ly giảng giải thì hắn bị nhát chùy nện vào người, bay ra mấy chục mét, hắn bò dậy, vận ý nghĩ hóa Thanh Thanh thành liêm đao hình lưỡi liềm, liêm đao nghe theo lệnh hắn bay như cắt chém vào Hoạn Long.

Nhưng cơ thể tên này vô cùng cứng cáp, cho dù mất đi bộ giáp, thế mà sức xuyên phá của Thanh Thanh không thể xuyên qua. Minh Vũ xám mặt nói: "Á đù trâu vãi l."

Tên Hoạn Long vừa vung chùy vừa hét: "Mụ nội mi, hôm nay mi phải chết để đền bộ giáp của ta."

Chiến cảnh hai bên bây giờ chỉ là, một bên vùng chùy như điên, bên kia chỉ biết né và đôi lúc suýt gần trúng đòn.

Hoạn Long vung chùy điên loạn nhưng có quy tắc, mỗi chùy đập xuống đất làm đất nứt toác như có địa chấn, vung vào đá thì đá vỡ vụn, vung vào cây thì biến nó thành mùn cưa.

Lúc trước Minh Vũ có đỡ được một đòn của Hoạn Long đánh với Hồng Y, và một đòn đánh với mình, nhưng lúc đó tên Hoạn chỉ dùng chùy Thánh, giờ hắn đánh chùy Bán Thần Bảo thì làm sao đỡ.

Minh Vũ có thể dễ dàng chiến thắng Thú Tướng, bởi vì hung thú trí tuệ có hạn, cũng bởi vì chiêu thức của bọn chúng thua xa linh giả.

Nhưng cái tên trước mặt này là con người. Hắn tu luyện công pháp miễn nhiễm sát thương của nguyên tố, lại có thêm thân thể bất hoại như kim cương.

Minh Vũ bây giờ ánh mắt đã nổi gân máu. Nếu tiếp tục thế này thì hắn chỉ biết có tiến vào Thứ Nguyên Thế Giới. Nhưng còn Hồng Y ở kia, hoặc hắn cứu được cả hai thì mai sau cứ tiến vào hộp rỗng mãi à. Hắn chơi là phải chơi liều.

"Thanh Thanh nàng quấy rối tên kia khoảng một phút cho ta." Minh Vũ nói.

Tức thì liêm đao của Minh Vũ tự động bay trong không khí, chém các nhát chém về phía Hoạn Long.

Còn Minh Vũ thì tập trung tư tưởng vận công. Quanh cơ thể hắn bắt đầu sáng tối các loại màu sắc, các dòng nguyên tố bắt đầu bập bùng lên như ngọn lửa.

Minh Vũ thi triển một môn công pháp đã đổi với tên Bao Giả. Nó có tên Thần Long Ấn, nó bắt buộc người luyện phải có đủ bảy loại nguyên tố, khi trao đổi, lão Cát Ly muốn hắn lấy bộ này.

Quanh cơ thể Minh Vũ bắt đầu ngưng tụ ra tám con rồng uốn lượn, bảy con chứa bảy loại nguyên tố khác nhau và một con thuần tuý linh lực.

Tên Hoạn Long thấy Minh Vũ thì đâu cho phép hắn ra đại chiêu. Tên đó liền bỏ qua Thanh Thanh đang chém liên tục vào mình, xông tới Minh Vũ.

Đúng lúc này thì Hồng Y bay ra, nàng dùng cây kiếm của mình chém ra các nhát Phong đao chỉ để cản bước tên Hoạn. Lúc nãy nàng chỉ quan sát, giờ tình thế nguy cấp phải ra giúp. Nàng không muốn mắc ơn ai đó.

Hoạn Long ném cây chùy của mình vào người nàng khiến nàng bay đi xa tắp, cả người đập vào cái cây lớn rồi phun ra ngụm máu ngất lịm.

Tên Hoạn ném tiếp cây chùy còn lại của mình vào Minh Vũ. Lực ném căng đến mức đập hắn bay xa.

Nhưng các đầu rồng vẫn không tan biến, chúng nhanh chóng bị ý chí của Minh Vũ hợp lại, thành một đại cự long màu vàng.

Thần Long Ấn!

Trong lúc này đầu rồng màu vàng đã hiện lên sống động, uốn lượn hư ảo. Tuy nó chỉ là môn công pháp, nhưng lại gào ra âm thanh, rồi đâm sầm vào tên Hoạn Long.

Hoạn Long bị trúng đại chiêu, cơ thể bị bong tróc các lớp da bên ngoài. Cả người bắn ra các tia máu kinh dị, quần áo bị lột sạch. Nhưng hắn vẫn đứng vững.

"Kà Kà tên ngu dốt, xem mi còn gì để đánh lại ta?" Hoạn Long tuy đau đớn về thể xác nhưng đối với hắn đó là chuyện nhỏ. Minh Vũ đánh xong đại chiêu coi như mất hết sức, trở nên vô dụng.

Nhưng Minh Vũ còn trợ thủ a. Nhanh chóng Thanh Thanh hóa thành ngọn giáo, đâm vào tim tên Hoạn, nàng dùng cả khả năng Phệ Huyết.