Tối hôm đó, phía đông làng Kono nơi ngôi đền minh chứng cho tình yêu của các cặp đôi, nơi mà các cặp đôi thề ước bên nhau trọn kiếp. Bỗng nhiên xuất hiện hai bóng đen đằng xa, có vẻ như bọn họ đang bàn bạc điều gì đó.
Chỉ thấy sau một hồi hai người bọn họ từ trong bóng tối đi ra, dưới ánh trăng mờ ảo hiện ra hai con người, một nam một nữ. Nam thì dáng người tràn đầy hương vị của sự nam tính, cơ bắp không tính đồ sộ nhưng lại ẩn chứa lực bộc phát vô cùng khủng bố.
Nữ thì dàng người không tính cao nhưng cũng không lùn lắm nói trung là chỉ mức trung bình mà thôi. Bù lại thì nàng lại có hàng tấn công cùng phòng thủ khiến biết bao cô nàng phải mong ước, khiến biết bao chàng trai phải thèm khát.
Thế nhưng đừng vì vẻ xinh đẹp cùng cơ thể bốc lửa của nàng che mờ đôi mắt, bởi lẽ nàng không phải là một cô gái bình thường đâu.
Hai người này không ai khác chính là Nezomu và Mitsuri. Theo lý thuyết thì hai người bọn họ sẽ giả làm một cặp đôi yêu nhau đi đến nơi này, nếu may mắn con quỷ bị ngáo thì nó sẽ tự lòi ra còn nếu kém may mắn thì chỉ có thể đi tìm con quỷ này và diệt trừ nó mà thôi.
Cần lấy bàn tay nhỏ nhắn nhưng lại vô cùng ấm áp của Mitsuri, Nezomu kéo nàng cùng đi đến trước ngôi đền, ném vài đồng xu vào đó rồi cả hai cùng cầu nguyện và ghi những điều mình mong ước để đút vào cái hòm gỗ trước cửa đền.
Nezomu: "Tôi ước mình sẽ được bên Mitsuri và mọi người mãi mãi không thể tách rời."
Mitsuri: "Mình chỉ muốn được ở bên cạnh Nezomu mãi mãi mà thôi."
"Kakakaka.........."
Đột nhiên có một giọng cười quái dị phát ra từ trong một góc tối hẻo lánh nào đó. Chỉ thấy từ trong bóng tối bước ra một con quỷ xấu xí với tận 4 cánh tay cuồn cuộn cơ bắp cùng móng vuốt sắc bén.
Nếu là người thường nhìn thấy cảnh này thì chắc chắn sẽ khóc thét lên và tìm cách chạy trốn trong vô vọng nhưng với tư cách một trụ đứng đầu thì đương nhiên lỗi sợ không có trong từ điển của Mitsuri rồi.
Còn về phần của Nezomu thì hắn có nhìn thấy đâu mà phải sợ, nói thật thì hắn sợ mấy con ma trong phim hơn là sợ mấy con quỷ có thể nhìn thấy và chạm vào như thế này.
Nhận ra điều bất thường từ hai người phía trước khiến con quỷ có một dự cảm không lành, đáng lẽ ra nếu là người khác nhìn thấy bộ dạng này của hắn thì chắc chắn bọn họ phải khóc toáng lên và chạy chối chết để mặc người bạn đời tương lai đã thề non hẹn biển với mình một cách không thương tiếc.
Với những trường hợp đó thì hắn chắc chắn sẽ ăn thịt tất cả, hắn muốn giết sạch những kẻ phụ tình cùng với kẻ vô dụng không thể chạy thoát. Điều này giúp hắn vơi đi phần nào lỗi uất hận khi nàng, người con gái mà hắn từng coi là cả thế giới của bản thân đã từ bỏ hắn mà đi để lại hắn cô đơn một mình trong vô vọng.
Đương nhiên thì hắn cũng gặp phải những trường hợp khác chứ. Điều làm hắn nhớ nhất đó chính là một lần có một chàng trai khờ khạo quyết định muốn kìm chân hắn lại để cho người thương của mình có cơ hội trốn thoát.
Nếu theo lẽ thường thì chắc chắn hắn sẽ thả bọn họ đi nhưng mà hắn là ai! Hắn là một con quỷ, hắn ghen tỵ với tình yêu của bọn họ, điều này làm hắn mất hết lý trí và chỉ trong thoáng chốc thôi hắn nhận ra việc phá hoại tình cảm của người khác thật là vui.
Điều làm hắn hưng phấn nhất là cái lúc hắn chỉ nói rằng chỉ muốn ăn thịt một người con người khác sẽ được thả đi thì cả hai bọn chúng lại tranh nhau muốn chết và rồi hắn sẽ tóm lấy tên đàn ông rồi ăn hết tứ chi của hắn ta đi rồi để hắn sang một bên "thưởng thức" cái cảnh hắn ăn thịt người mà tên đàn ông kia yêu thương nhất.
Hắn vẫn còn nhớ rõ cái lúc mà gã kia hét lên tràn đầy đau đớn cùng căm phẫn, tiếng gầm rú như một con thú bị thương thật chói tay nhưng không hiểu sao hắn lại cảm thấy thứ âm thanh đó thật sự hoàn hảo, nó hay hơn cả những bài hát từ lúc hắn làm con người cho đến tận bây giờ.
Sau khi hắn ăn xong người phụ nữ thì mới chuyển sang món chính, đó chính là tên đàn ông bị mất tứ chi kia. Cái hương vị thịt của người đàn ông kia làm hắn phải nhớ mãi, cái hương vị của sự đau đớn, căm phẫn tột cùng làm cho hắn cực kì, cực kì hưng phấn. Đối với hắn nó chẳng khác nào mỹ vị nhân gian cả.
Quay về hiện tại, sau khi con quỷ bước ra từ bóng tối chỉ thấy Nezomu và Mitsuri cùng rút kiếm ra rồi hoá thân thành hai bóng đen lao nhanh về hướng của con quỷ.
Không đợi nó phản ứng lại ngay tức khắc cả 4 cánh tay của nó đã bị cắt lìa rơi xuống mặt đất.
"AAHHHH!!!......Bọn khốn!"
Khi cả 4 cánh tay chạm mặt đất thì cũng là lúc con quỷ cảm nhận được sự đau đớn tột cùng của việc chặt đứt da thịt. Thế nhưng ngay lập tức con quỷ gồng mình lên, gương mặt hắn hiện rõ từng đường gân chằng chịt , các đường gân dần tụ lại ở chỗ những cánh tay bị cắt đứt.
Và chỉ trong vài giấy ngắn ngủi 4 cánh tay mới được mọc ra thế chỗ cho những cánh tay bị chặt đứt. Thế nhưng khác hắn với những cái cũ hiện cả 4 cánh tay này đều to lớn cùng với đậm đà hương vị của sự nguy hiểm hơn.
Không để cho Nezomu cùng Mitsuri lấy lại tinh thần, ngay tức khắc con quỷ vung bộ móng vuốt sắc bén của mình lên và cào về hướng của cả hai bọn hắn.
Keng!!...Xoẹt!!....
Tiếng kim loại va chạm hoà cùng âm thanh chát chúa của ma sát nghe vô cùng chói tai, chỉ thấy tại vị trí giao nhau bắn ra những tia lửa hoa làm sáng rực lên khuôn mặt bị che đi bởi bóng tối của lẫn Nezomu và con quỷ.
Cùng lúc đó Mitsuri đã chuẩn bị tung chiêu chém đứt đầu con quỷ ngay tức khắc rồi. Thế nhưng có vẻ như nó cảm nhận được nguy hiểm và lui về không một chút do dự. Cũng chính vì thế mà nó đã tránh thoát được một kiếp, tuy nhiên cái giá phải trả là phần bụng của hắn đã bị Mitsuri chém gần đứt lìa.
Máu tươi văng tung toé từ bụng tên quỷ 4 tay chảy đầm đìa thấm ướt cả một bên hông, thế nhưng hắn không hề để tâm đến chuyện này bởi lẽ chỉ trong vài giây ngắn ngủi miệng vết thương đã liền lại ngay tức khắc.
"Nhân loại ti tiện! Ta Hasu đường đường tự hào có sức mạnh gần đạt đến mức hạ huyền quỷ làm sao có thể gục ngã bởi mấy cái vết muỗi đốt này chứ."
"Bọn ngươi là người yêu của nhau đúng chứ? Hahaha nếu vậy thì nếu ta giết một người trong 2 ngươi thì không biết hương vị thịt của kẻ còn lại có đạt đến mức hoàn hảo không nữa."
Vừa nói xong chỉ thấy tên Hasu lẩm bẩm liên tục không ngừng:
"Chúng nó là người yêu, thật ghen tị, thật ghen tị. Ta không có thì chúng nó cũng không được phép!"
Ngay lập tức cơ thể hắn bùng cháy lên một ngọn lửa màu lam bao trùm toàn thân, không đợi Nezomu và Mitsuri phản ứng lại, ngay lập tức Hasu tụ một quả cầu lửa to ngang bằng một quả bóng rổ ném mạnh về hướng hai người nhóm Nezomu với một tốc độ kinh hồn.
Xoẹt!...Phừng!...
May mắn thay Nezomu và Mitsuri đã phản ứng kịp thời, tuy nhiên thay vì chọn cách né tránh thì Nezomu lại dùng hơi thở của bóng tối-thức thứ nhất: hắc diệt trảm để chém đứt đôi cả một quả cầu lửa to lớn.
Bùmm!....
Một tiếng nổ lớn phát ra ngay vị trí sau lưng của Nezomu, chỉ thấy ngay đằng sau hắn xuất hiện hai cái hố nhỏ do hai nửa quả cầu. Không chỉ thế bỗng nhiên xuất hiện một lớp băng lan từ trong miệng hố ra lân cận xung quanh khoảng chừng 1m gì đó.
Cảm nhận thấy điều này khiến Nezomu vô cùng bất ngờ, phải biết lửa thì phải cháy chứ đâu phải đóng băng đâu, nó vượt tầm hiểu biết của một thằng dân thường không phải thiên tài gì như hắn.
Nhận thấy biểu lộ bất ngờ trên gương mặt của Nezomu khiến Hasu cảm thấy vô cùng tự hào, hắn cười châm chọc nói:
"Hahaha.....Sợ rồi hả? Thấy sự lợi hại của huyết quỷ thuật của ta rồi chứ? Hoả Nộ, khi những cảm xúc tiêu cực trong ta càng mạnh thì nó càng trở lên mạnh mẽ thêm. Các ngươi hãy chấp nhận số phận và làm bữa ăn của ta thôi."
"Yên tâm, ta sẽ cho ngươi nhìn thấy cảnh con đàn bà kia ra đi ngay trước mắt mình trong vô vọng."
Nghe thấy Hasu nói vậy khiến Nezomu vô cùng tức giận, khuôn mặt của hắn trở lên lạnh lùng đến đáng sợ.
"Mitsuri, em đừng can thiệp vào trận chiến này. Tên này phải chính tay anh xử lý, nó dám đánh ý tưởng đến em thì chắc chắn đừng có hòng được sống sót."
Dứt lời Nezomu cởi bỏ cái hòm gỗ đang đựng Akiko đưa cho Mitsuri để nàng giữ hộ còn bản thân mình thì đi đến phía đối diện với Hasu rồi chỉ thanh kiếm thẳng hướng mặt hắn và nói:
"Giờ tử của ngươi đã tới! Hãy nhìn ngắm bầu trời đêm tuyệt đẹp này khi còn có thể đi."
Nghe thấy thế Hasu càng tức giận hơn, ngọn lửa xanh lam bao bọc cơ thể hắn càng cháy mạnh mẽ hơn nữa, nhìn giống như không thể dập tắt chúng vậy. Thế như khi Hasu chưa kịp lao lên tấn công Nezomu thì chỉ thấy được một bóng đen mờ ảo hiện rõ dần ngay trước mắt.
Bốp!..Crắc!....
Bóng đen này không ai khác chính là Nezomu, thấm nhuần tư tưởng thằng nào mở combat trước thằng ý chiếm thế thượng phong. Ngay khi tên Hasu chưa kịp phản ứng Nezomu đã ngay tức khắc dùng sống kiếm vụt một phát vào cái cổ của hắn ta khiến cho xương cổ của Hasu nát bét.
Cái đầu của Hasu giờ đây không còn điểm tựa treo lủng lẳng ngay trên chính thân thể hắn.
"Ahhh!....Cổ của ta!.....Con chó! Tên nhân loại khốn khiếp! Mày phải chết!"
Chỉ thấy Hasu hét lên đầy đau đớn, cái đầu vốn đang treo lủng lẳng đột nhiên với một sức mạnh thần bí lại quay về trạng thái ban đầu cứ như chưa hề bị gãy xương cổ vậy. Thế nhưng máu tươi trào ra từ khoé miệng Hasu lại là minh chứng rõ dàng nhất cho việc Nezomu đã dùng sống kiếm vụt nát bét xương cổ của hắn.
Thế nhưng đáp lại hắn là một nụ cười khinh bỉ đến tột cùng của Nezomu.
"Hừ hừ, Cho đến bây giờ ngươi còn chưa nhận ra được sự chênh lệch của ta với ngươi sao? Càng tốt, ta sẽ hành hạ ngươi cho đến khi ngươi phải van xin để được chết."
Vù!!..Xoẹt!...Xoẹt!...
Dứt lời chỉ thấy Nezomu hoá thân thành một bóng đen lướt đến vị trí của Hasu rồi bằng 2 đường kiếm cơ bản cả 4 cánh tay to lớn đã bị chặt đứt đến tận gốc. Không dừng lại Nezomu lại chém ngang một phát làm đứt đôi nửa người dưới của Hasu làm cho hắn mất đi điểm tựa và ngã sấp mặt xuống nền đất bẩn thỉu.
Nhìn thấy vậy Nezomu châm chọc nói: "Không ngờ quỷ mà cũng thích ăn cỏ đấy."
"N...Ngươi!! Tên nhân loại ngươi phải trả giá vì hành động này!....Hự!!..."
Vừa nói dứt lời Hasu đã bị Nezomu tung một cước đá thẳng vào bụng khiến hắn bị bay văng trúng cái hòm gỗ trước cửa đền. Bị cả cơ thể to lớn của Hasu va trúng đương nhiên một hòm gỗ bình thường chắc chắn không thể tiếp thu nổi lực tác động.
Ngay khi va chạm cả hòm gỗ vỡ nát bét mảnh vụn văng tung toé khắp nơi. Từ bên trong hòm gỗ những tờ giấy ghi mong ước của các cặp tình nhân bị bay ra, Hasu vốn đang trong trạng thái điên loạn bỗng dưng im lặng đến lạ kỳ.
Chỉ thấy hắn nhìn chằm chằm lấy một mảnh giấy màu hồng nhạt bên trong có ghi:
"Hy vọng tên ngốc Hasu sẽ gặp được một người tốt hơn mình. Mình không xứng đáng với anh ấy. Một kẻ sắp chết như mình thì làm sao có thể đi cùng anh ấy đến cuối cuộc đời chứ, mình chỉ là một kẻ thất hứa mà thôi."
Lộp bộp....Lộp bộp....
Từng giọt nước mắt từ trên khuôn mặt vốn dữ tợn của Hasu rơi không ngừng trên trang giấy nhỏ bé.
"Hức.....Hức.....AAHHHH!!!!...........Tại sao!? Tại sao vậy!!?? Tại sao lại đối xử bất công với tôi như vậy!? Ông trời! Ông còn có mắt không!? Nếu muốn giết tôi thì giết đi tại sao lại cướp mất cô ấy từ tôi!?"
Rầm!!....Rầm!....
Vừa gào khóc trong đau đớn Hasu vừa liên hồi đấm lên nền đất, những cú đấm mạnh mẽ đến mức mặt đất xuất hiện hai miệng hố, xung quanh chúng là những vết nứt chằng chịt cứ như mạng nhện.
Ngọn lửa màu lam bao quanh Hasu cháy càng lúc càng lớn, thậm chí nó còn thiêu đốt chính thân thể của chủ nhân mình. Từng mảng băng mỏng loang lổ trên người Hasu khiến cho hắn hiện tại nhìn vô cùng quái dị.
Còn về phần của Nezomu thì sau khi cho Hasu ăn một cú đá khiến cho hòm gỗ chứa giấy cầu nguyện bị nát bét khiến Nezomu cảm thấy hơi áy náy về việc làm hỏng cái hòm. Thế nhưng đột nhiên tên Hasu gào khóc điên loạn làm Nezomu hơi bất ngờ một chút, tuy vậy điều này không khiến Nezomu thất thần lâu.
"Ta chán rồi, ngươi cũng lên chết thôi Hasu."
Dứt lời chỉ thấy ngay lập tức Nezomu dùng hơi thở của bóng tối-thức thứ hai: hắc thiểm để lao đến chém ngay vị trí cổ của Hasu. Thế nhưng khi lưỡi kiếm của Nezomu chuẩn cắt phăng cái đầu Hasu thì ngọn lửa bao bọc cơ thể hắn bùng cháy dữ dội làm cho Nezomu cảm nhận được điều gì đó bất thường vội lui về sau.
Phừng!......
Ngay lập tức cơ thể Hasu như một ngọn đuốc sống cháy hừng hực, ánh sáng từ ngọn lửa phát ra mạnh mẽ đến mức làm sáng rực cả một vùng. Khi ngọn lửa này lan đến đâu thì chỗ đó đều bị đóng băng hết, gọi là đóng băng chứ thực ra phần bị đóng băng đều cháy rụi sạch rồi chỉ còn tro tàn cùng lớp băng bao phủ bên ngoài mà thôi.