Sau khi con quỷ hoàn toàn tan biến Nezomu tiếp tục đi sâu vào bên trong căn nhà. Càng vào bên trong mùi ẩm mốc và mùi thối rữa càng nồng nặc hơn, tuy nhiên mùi Mochi cũng càng thêm đậm đà. Chẳng biết tại sao nhưng mà Nezomu vẫn tiếp tục đi vào bên trong.
Đi được một đoạn Nezomu đã giết được tầm khoảng 3 đến 4 con quỷ cấp thấp đang ẩn náu hòng tập kích hắn. Chắc hẳn bọn chúng đã ngửi thấy mùi máu của đồng loại hay nói chính xác thì là mùi máu của con quỷ đầu tiên mà hắn gặp lúc vào trong căn nhà này, chính vì thế cho lên bọn chúng đã ẩn nấp để tìm cơ hội hòng giết Nezomu.
Tuy nhiên chúng nó đã phạm phải một sai lầm nghiêm trọng trong cuộc đời của mình. Đó chính là tự ý tập kích một mình, chắc có lẽ do bọn chúng không muốn chia "chiến lợi phẩm" cho những con quỷ cùng hợp tác cho lên mới tự ý tấn công một mình. Mặc dù hóa thành quỷ nhưng mà phải biết là trí thông minh của chúng vẫn giữ nguyên mặc dù nhiều lúc vẫn bị cơn đói khống chế tuy nhiên không thể phủ nhận chúng vẫn còn khả năng suy nghĩ cùng nhận thức như một con người bình thường.
Điều này chứng tỏ bọn quỷ này luôn luôn đói hay đúng hơn là luôn thèm khát máu thịt của con người. Chính vì thế bọn chúng không có khả năng sống bình yên với con người được, điều này là bất khả thi. Hiếm lắm mới có một vài trường hợp ngoại lệ như Akiko, Nezuko, Tamayo và Yushiro mà thôi.
Hiện tại thì sau khi tiêu diệt một vài con quỷ muốn tập kích bản thân xong Nezomu cũng chẳng còn thấy con nào tấn công hắn nữa. Chắc vì có lẽ bọn chúng sợ hắn hay là bởi vì đã hết những con quỷ sơ cấp trong căn nhà này rồi chăng?
Mục tiêu duy nhất của Nezomu chính là con quỷ có tên là Ata-sama trong miệng của những con quỷ vừa nãy hắn giết lúc trăn trối (thực ra phải là trăng trối nhưng mà quen miệng lên viết luôn) những câu cuối cùng. Trong lời của bọn chúng thì con quỷ có tên là Ata-sama là một con quỷ trung cấp, hắn ta có thứ sức mạnh mà bất cứ con quỷ bình thường nào đều mong muốn có được.
Đó chính là Huyết Quỷ Thuật-một loại sức mạnh chỉ có những con quỷ từ trung cấp trở lên mới có được. Nó là một loại sức mạnh huyền bí, không có con quỷ nào giống con quỷ nào.
Quay về hiện tại, đi được một đoạn Nezomu đột nhiên bị thu hút bởi những âm thanh "Bộp....Bộp......." như tiếng chày cối va đập phát ra từ một căn phòng gần đó. Cảm thấy thứ âm thanh kỳ lạ này Nezomu từ từ bước đến căn phòng và mở cửa ra. Ngay lập tức hắn đã nhận thấy bên trong căn phòng là một con quỷ đang cầm chày đang giã liên hồi vào một cái cối chứa đựng gạo nếp và cả máu thịt của con người.
Thấy Nezomu bước vào nó vẫn không ngừng tay mà chỉ cất lời: "Con người à? Đã rất lâu rồi mới có kẻ đến nơi này. Ngày trước có một kẻ cũng ăn mặc bộ đồ gần giống với người bước vào đây. Hắn sau khi thấy ta thì đã lao lên tấn công rồi và thế là hắn ta đã thành một phần nguyên liệu làm bánh của ta rồi. Hahahahaha, con người đó thật là ngu muội."
Nói xong hắn ngửng đầu lên và nhìn về phía Nezomu như thể cảnh cáo nếu ngươi thích thì cũng có thể tiếp bước người mà ta vừa kể. Thấy Nezomu không có đáp lại mà chỉ đứng yên nhìn về phía mình con quỷ lại nói tiếp:
"Ngày xưa ta cũng từng được gọi là nghệ nhân làm bánh, lúc đó bánh của ta một khi bán ra ngoài đều vô cùng đắt khách. Mọi người thường gọi ta với cái tên "Vua Mochi Ata", thế nhưng mà dần dần có những kẻ làm bánh tốt hơn ta xuất hiện, chính vì thế mọi người dần lãng quên đi ta-một người từng được coi là thợ làm bánh ngon nhất cái làng này.
Ta không chấp nhận! Tại sao những kẻ đến sau lại là người được tung hô trong khi đó người đã từng được gọi là Vua Mochi như ta lại bị quên lãng!!? Ta không chấp nhận điều này! Những kẻ cướp đi vị trí của ta đều phải bị xóa sổ!! Ta mới chính là người làm Mochi ngon nhất cái làng này!!!"
Vừa nói giọng Ata càng điên loạn thêm, khuôn mặt hắn vặn vẹo, gân xanh nổi khắp mặt ngoằn ngoèo nhìn vô cùng ghê rợn. Cảm nhận được điều này Nezomu chỉ đáp lại:
"Ngươi là một kẻ bệnh hoạn, thật đáng kinh tởm."
Nghe thấy Nezomu nói vậy Ata không những không tức giận mà còn cười phá lên một cách điên loạn: "Hahahaha..........Chính bọn chúng là kẻ khiến ta như vậy. Ta từng được coi là thiên tài, từng được coi là Vua Mochi thì tại sao lại có thể thua bọn vớ vẩn kia chứ!! Ta mới là người giỏi nhất!! Ta mới là người xứng với danh xưng Vua Mochi nhất."
Thế nhưng đáp lại hắn ta lại là một tiếng cười lạnh của Nezomu. Chỉ thấy Nezomu rút kiếm ra và chỉ thẳng về hướng của Ata và nói:
"Phế vật!! Ông của ta đã từng nói: "Cuộc sống là một cuộc đua, không tiến lên thì chắc chắn sẽ bị người khác vượt mặt." Ngươi đã ngủ quên trên chiến thắng của bản thân và không hề để ý đến xung quanh, cái lúc mà ngươi đang chơi bời sung sướng về thành quả của mình thì người khác vẫn luyện tập chăm chỉ cho kỹ năng của mình. Ngươi đã quá tự mãn về bản thân mà không hề biết rằng khi ngươi dừng lại thì cũng là lúc người ta tăng tốc và vượt qua ngươi rồi."
"Ngươi thì biết cái gì!! Chết đi!!"
Nghe những điều mà Nezomu nói xong Ata không những không xám hối mà còn vung chày lên và ném về hướng của Nezomu. Thế nhưng Nezomu chỉ nhếch mép cười khinh bỉ và nghiêng người nhẹ sang một bên là đã có thể dễ dàng né tránh cái chùy to lớn của Ata đang lao đến rồi.
Rầm!!!.....
Bị Nezomu né được cái chùy vẫn lao thẳng một mạch rồi xuyên qua cánh cửa kéo và đâm mạnh vào bức tường đối diện khiến cho bức tường bị nứt vỡ nghiêm trọng. Nhìn thấy đòn tấn công của mình bị hụt Ata ngay lập tức lao đến vị trí của Nezomu và dùng móng vuốt sắc bén của mình hòng cào xé nát cơ thể Nezomu.
Thế nhưng những đòn đánh của Ata đều bị Nezomu dễ dàng né tránh. Phải biết vì được tập luyện có bài bản hắn hoi bởi Urokodaki cho lên phản xạ của Nezomu đã mạnh lên rất nhiều lần so với lúc trước. Cộng với cả bởi vì mù cho lên Nezomu không thể nhìn thấy chính điều này đã vô tình giúp hắn không bị bất ngờ và bị mất tập trung bởi những đòn đánh của Ata bởi lẽ Nezomu chỉ có thể dùng mũi và tai của mình để cảm nhận chứ không thể nhìn thấy những đòn này được.
Lên nhớ rằng hai giác quan khứu giác và thính giác vượt xa người thường của Nezomu đã tạo lên một vùng không gian cảm nhận 360 độ không góc chết khiến cho hắn có thể dễ dàng phán đoán từng đòn đánh của đối thủ để đưa ra phương án né tránh hoặc phản công hợp lý và tiết kiệm sức lực nhất có thể.
Cái hoạt động cảm nhận này Nezomu làm liên tục 24/24, ngay cả lúc ngủ hai giác quan này của hắn vẫn hoạt động. Điều này đã tạo thành một thói quen của cơ thể rồi cho lên Nezomu không cần cố tình thúc ép mà chính bản thân chúng đã tự vận hành. Tất cả những điều này góp phần tạo lên một khả năng né đòn gần như là vô đối của Nezomu.
Điểm yếu duy nhất của khả năng này đó chính là một kẻ có tốc độ vượt xa phản ứng cùng cảm nhận của Nezomu, dù đã biết được sẽ bị tấn công nhưng cơ thể Nezomu không phản ứng kịp thời với cái tốc độ của kẻ đó thì hắn vẫn bị ăn đòn như thường. Tuy nhiên lên nhớ rằng Nezomu tốc độ của Nezomu cũng không phải dạng vừa đâu chính vì thế khả năng cao là ở thời điểm hiện tại thì chắc chỉ có thượng huyền quỷ mới có tốc độ vượt qua phản ứng của Nezomu mà thôi.
Ata điên cuồng tấn công Nezomu liên tục thế nhưng những đòn đánh của hắn đều bị Nezomu né được một cách dễ dàng. Nhìn cảm giác cứ như Nezomu trêu đùa hắn vậy, điều này làm Ata vô cùng tức giận. Ngay lập tức hắn tự xé cánh tay của mình ra làm cho máu tươi văng tung tóe, không khí bốc lên một mùi hương vô cùng kinh tởm.
Tiếp đó Ata nở một nụ cười nham hiểm, hắn nói:
"Hahaha, con người. Ngươi đã trúng huyết quỷ thuật của ta rồi, tác dụng của nó sẽ khiến cho ngươi nhìn thấy vô số ảo giác tùy theo ý thích của ta. Nếu ta thích ngươi nhìn thấy thứ mà ngươi sợ nhất thì chắc chắn ngươi sẽ nhìn thấy, liệu ngươi có giám nhắm mắt lại mà chiến đấu với ta không? Hahaha"
Tưởng chừng như chiến thắng ngay trong tầm tay thì đột nhiên chỉ thấy Nezomu hít sâu một hơi và thầm nói:
"Hơi thở của bóng tối thức thứ ba: Tịch diệt!!"
Xoẹt!!!.....Xoẹt!!!......Xoẹt!!!.....
Từng tiếng lưỡi kiếm sắc bén chém vào thịt vang lên liên tục, chỉ dựa vào âm thanh thôi là ta đã có thể biết được rằng thanh kiếm cắt qua thịt nhẹ nhàng đến mức nào rồi. Cảm giác cứ như không hề bị ngăn cản vậy, dù da dày thịt béo hay xương cứng đến đâu đều bị thanh kiếm chặt đứt một cách dễ dàng.
Cạch!!....Bộp!!....Bộp!!....
Sau âm thanh kiếm tra vào vỏ ngay lập tức cơ thể của Ata bị cắt đứt thành từng mảnh nhỏ rơi lộp bộp xuống nền nhà. Máu tươi từ từng khối thịt chảy xuống tạo thành một vũng máu đỏ thắm nhìn cảnh này cũng đủ khiến bất cứ ai cũng phải lạnh sống lưng vì quá kinh khủng. Phải biết chiêu thức này Nezomu tạo ra nhằm một mục đích duy nhất đó chính là hành hạ những con quỷ trước lúc chúng chết.
Không phải vì Nezomu máu lạnh mà là hắn đã quá căm hận bọn quỷ này. Chính bọn chúng đã phá hủy cuộc sống và giết hại những người hàng xóm thân thiện trong làng của Nezomu. Nên nhớ lúc Nezomu mới đến thế giới này cái lúc đó hắn vẫn còn bỡ ngỡ không thể giúp Akiko giảm bớt gánh nặng cuộc sống được, chính vì thế có thể nói trong những ngày đó cả hai bọn hắn sống cùng cơn đói cồn cào trong bụng vì không có thứ gì để ăn cả.
Thế nhưng chính những người dân trong làng đã sẵn sàng chìa tay ra giúp đỡ Akiko cùng với hắn trong những lúc khó khăn mặc dù chính bọn họ cũng không khá giả gì cả. Chính vì thế cho lên Akiko và Nezomu mới có thể sống đến tận bây giờ. Thế nhưng những con người hiền lành đó lại bị một con quỷ sát hại một cách tàn bạo chỉ vì thỏa mãn cái thú vui bẩn thỉu của nó. Điều này là không thể chấp nhận được, bọn quỷ phải bị xóa sổ, bọn chúng không lên tồn tại trong cái xã hội này.
"Xin lỗi, ta bị mù."
Nezomu để lộ ra hai con ngươi trắng đục hờ hững hướng về phía của Ata và nở một nụ cười khinh bỉ. Nhìn thấy cảnh này hai con mắt của Ata đỏ rực trợn tròn lên không biết do tức giận hay là gì nữa, hắn cố gắng phát ra những âm thanh gầm rú như muốn phát tiết lỗi bực tức trong lòng nhưng bất lực.
Bởi lẽ ngay cả cái miệng của Ata cũng bị Nezomu xắt thành từng mảnh rồi còn đâu. Khi cơ thể dần tan biến hoàn toàn vào hư không đột nhiên Ata nhớ lại về những ngày còn nhỏ. Hắn nhớ về lần đầu tiên được thầy dạy cách làm Mochi.
"Sensei!! Sensei!! Em làm được rồi nè. Thầy dạy một lần là em có thể làm luôn được rồi, thầy thấy em có giỏi không? Em đúng là thiên tài mà."
Thế nhưng người được gọi là sensei trước mặt Ata lại cười nhẹ và lắc đầu đáp: "Em rất có thiên phú làm bánh đấy. Thế nhưng không lên vì thế mà tự mãn quá nghe chưa, chúng ta chỉ là hạt cát nhỏ bé giữa sa mạc rộng lớn mà thôi, không ai biết trước được điều gì cả." Nghe thầy dạy như vậy chắc có lẽ vì còn quá trẻ cho lên những lời của thầy không hề một chút nào lọt vào tai Ata cả. Hắn vẫn tự hào quá mức về thành quả của mình.
Nhớ đến đây hốc mắt Ata hơi ẩm ướt, từng giọt nước mắt hối hận bắt đầu xuất hiện. Ở một bên Nezomu cũng có thể cảm nhận thấy cảnh này nhưng có vẻ như hắn đã quá căm hận bọn quỷ này rồi cho lên Nezomu chỉ lạnh giọng nói:
"Hối hận à? Khóc à? Thế nhưng bây giờ đã quá muộn rồi, xuống dưới địa ngục và sám hối đi."