Làng Mochi là một ngôi làng chuyên làm bánh Mochi-một loại bánh truyền thống của Nhật Bản làm từ bột gạo nếp hay là gạo nếp giã nhuyễn. Ngôi làng này nổi tiếng về các loại bánh Mochi ngon nổi tiếng khắp nơi, thế nhưng dạo gần đây các nghệ nhân làm bánh đang biến mất một cách bí ẩn khiến cho ai cũng vô cùng lo sợ và bất an.
-------------------------
Trong một căn nhà nọ.
"Sư phụ con đem gạo nếp về rồi đây." Một thiếu niên ôm bao gạo tầm 10 cân trước cửa nhà hô lớn, gọi xong cậu ta vừa lẩm bẩm vừa đi vào nhà: "Sao sư phụ muốn dùng gạo nếp nhỉ? Có bột gạo nếp mà thầy không dùng, suốt ngày mua gạo về rồi giã mệt chết đi được."
Thế nhưng đáp lại cậu ta chỉ là một sự im lặng đáng sợ, cảm nhận được điều bất thường cậu ta cảm thấy hơi sợ sợ bởi vì cơ bản là dạo gần đây các nghệ nhân làm bánh thường bị mất tích một cách đột ngột. Từ từ bước nhẹ vào nhà trước mắt cậu ta là một khung cảnh vô cùng hỗn độn, chày cối nằm lăn lóc góc phòng, nhân bánh ,đường cùng một chút bột gạo còn sót lại thì văng tung tóe khắp nơi.
Thấy vậy cậu ta vội chay ra khỏi cửa và hét lớn: "Rito-sensei bị mất tích rồi, có ai đó làm ơn báo cho đội cảnh vệ đi!"
----------------------
Hiện tại thì Nezomu đang đứng trước cửa làng Mochi, bầu trời thì cũng bắt đầu nhá nhem tối rồi, từ cổng làng hắn đã có thể ngửi thấy mùi bánh Mochi vô cùng thơm bay thoang thoảng trong không khí cảm giác vô cùng tuyệt vời. Thế nhưng sự tuyệt vời này không diễn ra quá lâu bởi lẽ Nezomu đã ngửi thấy được bên trong không khí có lẫn một mùi hôi của xác chết thối rữa, cảm nhận được mùi hương này Nezomu có thể chắc chắn rằng nơi đây có quỷ.
Bởi lẽ đây là mùi hương của xác chết lâu ngày bị phân hủy ngoài không khí cộng thêm trong mùi hương này còn trộn lẫn cả mùi máu nữa. Chính vì thế Nezomu ngay lập tức chắc chắn rằng ngôi làng này có Quỷ.
Thế là hắn vội lần theo mùi hương trong không khí để tìm vị chí của con quỷ, chạy được một đoạn có lẽ do quá tập trung vào mùi hương cho lên Nezomu suýt chút nữa là va vào một cô gái đang chạy ngược chiều. Cũng may nhờ phản xạ cực tốt của mình cho lên hắn đã kịp thời bật nhảy lên không trung và lộn qua đầu của cô gái đấy một cách vô cùng hoàn mỹ.
Thực ra thì hắn vẫn cảm nhận được sự tồn tại của cô gái này nhưng mà do tốc độ của cô ấy rất nhanh, thậm chí còn nhỉnh hơn hắn một chút cho lên Nezomu phản ứng chậm một nhịp. Cũng may là hắn không va vào cô gái, nhảy tránh cô gái xong Nezomu cúi nhẹ đầu nói:
"Xin thứ lỗi, tôi hiện đang rất vội."
Nói xong Nezomu tiếp tục chạy lần theo mùi con quỷ để lại cô gái đang nhìn hắn với ánh mắt hơi khác biệt, nàng thầm nghĩ:
"Người này thật kỳ lạ nhưng mà cũng thật ngầu, cậu ấy hình như cũng trong sát quỷ đội giống mình."
Nàng nhìn theo bóng dáng Nezomu chạy đi cho đến khi không còn nhìn thấy hắn nữa thì cô gái mới không tiếp tục ngẩn người nữa. Tiếp đó nàng lắc nhẹ đầu vì tiếc nuối chưa hỏi tên của cậu thiếu niên vừa nãy rồi bước đi đến quán Mochi gần đó.
"Bác Achi cho cháu 10 đĩa Mochi anh đào với."
Nghe thấy thiếu nữ nói vậy chủ quán cười nhẹ và đáp: "Mitsuri đó hả? Đợi bác tý, 10 đĩa Mochi anh đào phải không? Có ngay đây."
Thiếu nữ xinh đẹp này chính là Luyến trụ Kanroji Mitsuri, một cô gái được miêu tả gói gọn bởi dòng chữ "ngon từ nước, ngọt từ xương" và đặc biệt nữa chính là chưa có người yêu. Sau khi nhận đĩa Mochi xong nàng cầm một cái lên ăn, nhìn cái miệng nhỏ của nàng như vậy thế nhưng khả năng ăn uống thì vô cùng kinh khủng. Chỉ thấy 10 đĩa Mochi anh đào đều hết sạch bong chỉ trong vài phút ngắn ngủi, không những thế nhìn vẻ mặt của Mitsuri còn cảm thấy nàng hình như chưa có thỏa mãn. Ngay tức khắc nàng lại hô lớn:
"Bác Achi, cháu muốn thêm nữa."
Nghe vậy bác chủ quán chỉ cười nhẹ rồi đáp: "Rồi, rồi, của cháu đây. Bác đã chuẩn bị từ trước rồi cứ yên tâm ăn đi."
Phải tận 2 tiếng sau nàng mới ăn xong và đây cũng chính là lúc ông bác Achi thu quán bởi lẽ ông ấy cũng hết hàng rồi còn đâu. Trước khi đi ông bác vẫn không quên nhắc nhở:
"Mitsuri này, dạo gần đây các nghệ nhân làm bánh đang bị mất tích bí ẩn đấy. Cháu đi đường cẩn thận đấy nhé."
Nói xong ông ấy cũng chuẩn bị ra về, nghe thấy Achi dặn dò như vậy Mitsuri cũng không có hỏi gì thêm bởi lẽ nàng cũng nhận được thông báo có chuyện này từ sát quỷ đội và đây cũng là một phần lý do để nàng đến đây. Phần lớn lý do còn lại thì đương nhiên là do món bánh Mochi yêu thích của nàng rồi.
"Vâng, cháu biết rồi, cảm ơn bác đã nhắc nhở."
Nói xong Mitsuri vẫy vẫy tay tạm biệt ông bác Achi rồi quay người bước đi. Đi đâu thì nàng không biết nhưng mà có lẽ Mitsuri sẽ đi theo hướng cậu thiếu niên vừa nãy, bởi lẽ vừa nãy cậu ta chạy vội vàng như làm điều gì đó chắc có lẽ cậu ta đã tìm ra tung tích của con quỷ chăng?
--------------------------------------------
Quay về với Nezomu, sau khi xin lỗi Mitsuri xong thì hắn chạy một mạch đi. Nói thật thì dựa vào các giác quan thì Nezomu có thể biết được thiếu nữ vừa nãy (Mitsuri) vô cùng xinh đẹp, đặc biệt là hai quả cầu thịt của nàng vừa nãy do bất ngờ còn nhảy tưng tưng lên nữa cơ. Điều này khiến Nezomu vô cùng ấn tượng với nàng ấy, thế nhưng nhiệm vụ cấp bách hơn cho lên hắn mới chạy vội đi mà quên mất không hỏi tên nàng.
Chạy được một đoạn hắn nhận thấy mùi hương dường như đang dần biến mất một cách vô cùng nhanh chóng trong không khí, chắc có lẽ do hôm nay gió hơi mạnh cho lên mùi hương đang dần tan biến. Nhận thấy điều này Nezomu tăng tốc thêm, đi được một đoạn thì mùi hương này dẫn hắn đến một ngôi nhà.
Đây chính là ngôi nhà của nghệ nhân làm bánh Rito, một trong 4 nghệ nhân làm Mochi nổi tiếng nhất ngôi làng này. Vừa tới nơi Nezomu đã nhìn thấy có một thiếu niên từ bên trong chạy ra, vừa chạy cậu ta vừa hô lớn:
"Rito-sensei bị mất tích rồi, có ai đó làm ơn báo cho đội cảnh vệ đi!"
Thấy vậy Nezomu chạy đến chỗ cậu thiếu niên kia và giữ cậu ta lại rồi hỏi: "Có chuyện gì vậy?"
Nhìn thấy Nezomu hỏi vậy cậu thiếu niên với khuôn mặt hốt hoảng bám chặt vào vai Nezomu như để kìm nén sự sợ hãi bên trong mình, nuốt nước bọt một cái cậu ta nói: "Ri__Rito-sensei bị mất tích rồi. Tôi không biết gì hết! Thầy ấy chỉ nhờ tôi đi mua gạo về làm bánh thế mà đến lúc tôi về thì nhà cửa trống không, đồ đạc lộn xộn văng khắp nơi."
Nghe vậy Nezomu đã hiểu được tình hình, tiếp đó hắn để cậu ta đi nhưng mà vẫn không quên bảo cậu ta hãy giữ im lặng bởi vì có một số chuyện người thường không lên biết thì tốt hơn. Tiếp đó Nezomu chạy vào trong nhà và tìm kiếm mùi hương mà con quỷ còn đọng lại, chắc có lẽ vì trong nhà cho lên mùi của con quỷ vẫn còn lưu giữ gần như hoàn hảo.
Thế là Nezomu hít hà một chút rồi đuổi theo mùi hương này, giờ đây hắn đã nhận biết được mùi của con quỷ này rồi cho lên dù trong không khí mùi hương của nó có "loãng" đi chăng nữa thì Nezomu vẫn có thể ngửi thấy và truy tìm được. Vừa nãy hắn vẫn chưa nhận biết được mùi của con quỷ bởi lẽ trong không khí có rất nhiều mùi hương đan xen lẫn nhau cộng với cả vì trong môi trường rộng lớn cho lên mùi hương của con quỷ đang dần biến mất chính vì thế hắn chưa thể xác nhận hoàn toàn được.
Thế nhưng do trong ngôi nhà mùi hương của con quỷ đọng lại vô cùng nồng đậm cho lên việc xác định đối với hắn đã không còn khó khăn nữa. Đi theo mùi hương Nezomu đến một ngôi nhà kỳ lạ, điểm kỳ lạ ở đây không phải là hình dáng, kích thước của nó mà là do vị trí vô cùng đặc biệt của ngôi nhà này.
Vị trí hiện tại của nó ở cuối làng, xung quanh cây cối um tùm như không có ai chăm sóc hay sửa sang gì cả, cảm giác vô cùng âm u lạnh lẽo. Nezomu có thể cảm nhận được mùi hương của con quỷ vô cùng nồng đậm phát ra từ ngôi nhà này, nó là một loại hỗn hợp của mùi máu tươi, mùi xác chết bị phân hủy và đặc biệt Nezomu còn cảm nhận được cả mùi Mochi từ trong căn nhà này toát ra.
Cái mùi Mochi này khiến Nezomu hơi bất ngờ một chút, phải biết đây là nơi ở của quỷ thế nhưng mà tại sao lại có mùi Mochi được? Nghĩ vậy Nezomu từ từ đi đến mở của và bước vào trong, nhìn thì trông hắn có vẻ hơi tùy tiện và không cẩn thận cho lắm. Thế nhưng Nezomu đã vận dụng toàn bộ giác quan của mình dò xét cẩn thận rồi mới đi vào.
Hiện tại tất cả dây thần kinh của hắn đều đã ở trạng thái tập trung cao độ, dù chỉ là một chuyển động nhỏ hay một âm thanh bé xíu nào được phát ra cũng không thể thoát khỏi khả năng cảm nhận của Nezomu được. Đi vào sâu bên trong Nezomu đã nhìn thấy một con quỷ dị hợm đang ăn lấy ăn để một cái xác chết, cái mùi máu tanh cùng với mùi thối rữa bốc lên vô cùng kinh tởm.
Vừa nhìn thấy Nezomu bước vào nó ngay lập tức bỏ dở bữa ăn của mình mà lao về phía Nezomu.
"Gừ!! Con...Người!!!.....Chết!!....."
Nhận thấy con quỷ tấn công mình Nezomu chỉ đặt tay lên thanh kiếm rồi rút nhẹ nó ra và thầm nói: "Hơi thở của bóng tối thức thứ hai: Hắc thiểm!!!"
Ngay lập tức trên người Nezomu bốc lên một làn khói đen kịt bao quanh cơ thể cùng với thanh kiếm của hắn.
Xoẹt!!...Khực!!....
Phụtttt!!!!!!!!!.......
Một tiếng kim loại sắc bén cắt qua thịt cùng với tiếng tra kiếm vào vỏ gần như đồng thời vang lên, ngay lập tức cái đầu con quỷ dần trượt trên cái cổ của chính nó rồi rơi xuống đất lăn long lóc trên sàn nhà lạnh lẽo. Con quỷ hiện giờ còn chưa nhận ra mình đã bị cắt đầu, nó kịp cảm nhận một bóng đen lướt qua lập tức trời đất trong tầm mắt nó đã bị chao đảo.
Đến khi con quỷ nhận ra thì cơ thể nó đang dần hóa thành tro tàn rồi.
"Ngươi! Tên con người khốn khiếp!! Ata-sama sẽ trả thù cho ta. Ngài ấy không như ta chỉ là một con quỷ tầm thường, ngài ấy có huyết quỷ thuật, loại kỹ năng này chỉ có từ những con quỷ trung cấp......."
Bẹp!!!...
"Lắm mồm." Con quỷ còn chưa kịp nói xong thì Nezomu đã đi đến phía cái đầu đang hóa tro của nó và dẫm mạnh một phát. Máu me, dịch não văng tung tóe tạo lên một cảnh tượng ghê rợn làm cho bất cứ ai cũng cảm thấy rùng mình, thế nhưng chỉ vài phút sau thì đống bầy nhầy đó cũng bị hóa tro hết mà không còn lại một dấu vết gì ngoài một mùi hương kinh tởm còn hiện hữu trong không khí.
Note: Phân chia cấp bậc quỷ theo truyện của tác thôi cho nó tiện nhé.
Quỷ sơ cấp: Chỉ là mấy con quỷ bình thường có sức mạnh hơn xa người thường.
Quỷ trung cấp: Đây cũng như quỷ sơ cấp, điểm khác biệt là nó có sức mạnh thể chất mạnh hơn và đặc biệt là có huyết quỷ thuật.
Quỷ cao cấp: Đây là những con quỷ thuộc Hạ Huyền Quỷ trong Thập Nhị Quỷ Nguyệt.
Quỷ siêu cấp: Đây là những con quỷ thuộc Thượng Huyền Quỷ trong Thập Nhị Quỷ Nguyệt.
Chúa quỷ: Kibutsuji Muzan.