Sở dĩ nguyên do Nezomu bị mất trí nhớ chính là vì đôi mắt này của hắn. Hai con mắt lần lượt được gọi là Kim long nhãn cùng Tiên linh nhãn.
Đây chính là món quà mà Nezomu của tương lai tặng cho hắn, vì để cho hai con mắt này có thể hoàn toàn dung nhập hoàn toàn vào cơ thể, linh hồn Nezomu để khỏi bị dẫn đến chuyện kẻ xấu thèm muốn cướp đoạt mất.
Nezomu của tương lai đã tách phần linh hồn cơ bản của hắn ra để cho hai con mắt này có thể dễ dàng dung nhập.
Đương nhiên khi đôi mắt này dung hợp hoàn toàn với linh hồn gốc của Nezomu thì trí nhớ cũng sẽ tự phục hồi thôi. Còn về phần tại sao cơ thể Nezomu bị yếu đi thì đương nhiên là để phục vụ cho việc dung hợp đôi mắt này rồi.
Linh năng của Nezomu gọi là bị phong ấn nhưng thực ra lại là đang chuyển hướng sang ôn dưỡng cho cặp mắt này, chình vì thế cho lên độ dung hoà trở lên hoàn toàn tuyệt đối.
Giờ đây Nezomu có thể tự tin rằng không còn bất cứ một kẻ nào có thể tách được cặp mắt này ra khỏi hắn, kể cả hắn phiên bản của tương lai.
Quay về hiện tại.
Nhìn thấy Nezomu cùng Mitsuri thân mật cùng đi vào trong, trên mặt mọi người không ít thì nhiều, cũng hiện rõ lên vẻ kinh ngạc. Dù sao thì một tên nhóc miệng còn hôi sữa hạng 10 lại có mối quan hệ thân thiết với đại trụ là rất hiếm có.
Nhìn mặt ngoài có thể thấy được bọn hắn là người yêu của nhau, ngoài Thuỷ trụ đứng đần thối một mình, Hà trụ nhìn trời ngắm đất, cùng với Xà trụ đang nhìn Nezomu với ánh mắt sắc lạnh, thì đại đa số những trụ cột khác cũng đã thu liễm đi thần sắc của mình.
"Ara ~ Không ngờ cậu lại có mối quan hệ kiểu này với Mitsuri đó."
Chỉ thấy Shinobu lấy tay che miệng, cười mỉm bước đến, đương nhiên là vẫn nụ cười giả tạo như ngày nào. Nhìn kiểu này chắc chẳng ai biết được cảm xúc lúc này của nàng ra sao quá.
Nghe thấy Shinobu bảo vậy, Nezomu gãi đầu cười cười đáp:
"Hề hề, cũng mới đây thôi. Lúc ý tôi trúng tiếng sét ái tình của Mitsuri ngay từ lúc gặp mặt lần đầu tiên cho lên tôi tiến tới luôn. Ai bảo Mitsuri đáng yêu như thế làm gì, nhỡ có cái tên ất ơ nào chạy ra cướp mất thì sao."
Vừa nói Nezomu vừa thoáng liếc mắt nhìn về phía Xà trụ, Nezomu không phải không có cảm tình với hắn ta mà là dù sao hắn ta cũng thích Mitsuri. Chính vì thế Nezomu lên làm một số việc cho hắn tự biết đường mà rút lui.
"A...!"
Chỉ thấy Nezomu đột nhiên ôm vai Mitsuri rồi kéo nàng tựa vào người mình như thể đánh dấu chủ quyền. Điều này làm Mitsuri hơi bất ngờ một chút, tuy vậy nàng chỉ hơi cúi đầu xuống để che đi khuôn mặt đang đỏ ửng vì xấu hổ của mình mà thôi.
Ở trên cành cây gần đó, Xà trụ Obanai đương nhiên có thể thấy được cảnh này, một vài đường gân xanh đã hiện rõ trên khuôn mặt hắn ta. Thế nhưng chỉ một vài phút ngắn ngủi Obanai lại bình tĩnh lại.
Bởi lẽ hắn có thể thấy được Mitsuri không hề có hành động chống cự hay là phản ứng tiêu cực về hành động của Nezomu. Điều này có thể nói rằng Mitsuri cũng thích Nezomu, nếu hắn xen vào thì chẳng khác nào là kẻ phá hoại hạnh phúc của Mitsuri.
Nếu Mitsuri đã quyết định Nezomu là người nàng yêu thì hắn có tư cách gì phản đối, bọn hắn nói cho vuông thì chỉ là bạn bè mà thôi.
Chỉ là....
"Nếu cái tên Nezomu làm Mitsuri phải đau lòng thì hắn dù cho có phải đánh đổi bằng cái mạng này cũng phải khiến tên nhóc kia phải hối hận vì đã làm những điều đó!"
Thầm nhủ trong lòng như vậy Obanai chỉ có thể nhắm nghiền mắt lại để không phải nhìn thấy cái cảnh trước mắt này. Con rắn Kaburamaru cuốn quanh cổ hắn cũng cảm nhận được cảm xúc hiện tại của chủ nhân.
Nó nhẹ nhàng cọ cọ mặt của Obanai như thể an ủi hắn ta, cảm nhận được sự mát lạnh cùng trơn bóng của những chiếc vảy đang cọ mặt mình. Obanai nhẹ nhàng vỗ đầu nó như thể nói rằng "Ta không sao" để Kaburamaru an tâm.
Đột nhiên có một Kakushi đem Tanjirou vác đến, vừa đến nơi cậu Kakushi này đặt Tanjirou xuống đất rồi cúi chào mọi người. Chỉ sau vài phút ngắn ngủi được đưa đến, Tanjirou cuối cùng cũng mơ màng tỉnh lại.
Lần đầu được nhìn thấy tất cả các Trụ cột ở khoảng cách gần khiến Tanjirou vô cùng bỡ ngỡ, khuôn mặt cậu ta ngơ ngác đến mức há hốc cả miệng ra, nhìn vô cùng ngu ngốc.
Thế nhưng thất thần được vài giây, đôi mắt Tanjirou đã đảo như ngô rang chỉ vì để tìm Nezuko. Ngay khi nhìn thấy cái hòm đựng Nezuko đang được Nezomu đeo trên mình thì Tanjirou mới thở phào nhẹ nhõm.
Ngay khi các Trụ thảo luận việc giải quyết vấn đề của Nezomu và Tanjirou thì Phong trụ Sanemi đến.
Vừa đến nơi hắn ta đã dùng đôi mắt điên loạn của mình nhìn chằm chằm Nezomu và Tanjirou nói:
"Vậy hai ngươi là hai thành viên ngu xuẩn mang theo quỷ bên người hả?"
"Em trai ngươi...tên gì nhỉ? À! Gen..ya...đúng...đúng! Shinazugawa Genya! Hắn ta có khả năng ăn thịt quỷ cùng với dùng sức mạnh của bọn quỷ thì phải."
"Không biết hắn ta làm vậy thì có bị biến thành quỷ không đây...đáng sợ quá đi!"
Nghe thấy Nezomu dùng giọng điệu mỉa mai đáp lại, gân xanh trên trán Sanemi nổi lên chi chít như mạng nhện, hắn ta quát lớn:
"Đừng bao giờ nhắc đến cái tên đó trước mặt tao!!!"
Rầm..! Vút...!!
Nói rồi Sanemi dậm mạnh chân xuống đất lao vụt về phía Nezomu. Thanh gươm trong tay Sanemi đã được hắn rút ra từ lúc nào không hay, tuy vậy Nezomu lại chỉ nhếch mép cười mỉm đứng im mà thôi.
Chỉ thấy đằng sau lưng hắn bỗng nhảy ra một bóng đen, cái bóng đen đó lao ngược hướng Sanemi rồi tung cho hắn ta một cú đấm như trời giáng vào ngay phần bụng hắn ta.
Ngay lập tức Sanemi bay ngược lại đâm thẳng vào bức tường ngay sau lưng mình, trên bức tường, xung quanh hắn hiện rõ những vết nứt cứ như thể mạng nhện chằng chịt vậy.
Cái bóng đen này chính là Mitsuri!
Hiện giờ nàng vẫn còn giữ nguyên tư thế tung nắm đấm của mình vì kinh ngạc về sức mạnh của bản thân. Thu quyền lại, tuy hơi cảm thấy có lỗi với Sanemi nhưng Mitsuri vẫn kiên quyết nói:
"Xin lỗi Sanemi nhưng mà...c..ậu...cậu không được động vào Nezomu!!"
Nói rồi Mitsuri vội vàng nép vào sau lưng Nezomu, chỉ dám thỉnh thoảng ngó cái đầu ra nhìn trộm Sanemi thôi.
Lau đi vết máu còn dính khoé miệng bởi cú đấm ban nãy của Mitsuri, Sanemi kêu lớn:
"Tao sẽ cho bọn mày ra bã, bọn khốn!!"
Thế nhưng chưa kịp làm gì thì đột nhiên có một giọng nói vang lên: "Ubuyashiki Kagaya-sama đến!!"
Chỉ thấy ngay khi cánh cửa mở ra, để lộ rõ một người đàn ông trung niên đang từ từ bước đến ông ta hiền từ cất tiếng:
"Xin chào các kiếm sĩ đáng mến của ta."
Ngay lập tức mọi người đồng loạt khuỵu một chân xuống, cúi đầu để tỏ lòng thành kính, chỉ còn mỗi Tanjirou vẫn còn ngơ ngác nhìn ông ấy mà thôi. Thấy thế Phong trụ Sanemi gần đó nhấn đầu cậu ta xuống, bởi vì theo Sanemi thì hành động của Tanjirou là thể hiện sự bất kính.
Đương nhiên Nezomu cũng hành động như các trụ cột rồi, không phải vì gì cả. Đơn giản chỉ vì hắn đang thể hiện sự kính ý đối với người này mà thôi.
Dù sao mặc dù Muzan là từ gia tộc của ông ta mà ra, nhưng mà người đàn ông này sẵn sàng dùng mạng sống của mình để làm mồi nhử cũng đầy đủ để khiến Nezomu phải cúi đầu thán phục rồi.
Đấy là còn chưa nói đến cả cái gia tộc này đời đời cha truyền con nối cái "truyền thống" diệt quỷ. Đương nhiên đấy cũng bắt nguồn từ việc tội lỗi cùng rửa nhục nhưng điều này cũng phải cần có một tinh thần quyết tâm mạnh mẽ, một lòng quả cảm bền vững mới có thể truyền thừa đến tận bây giờ.
Mà vả lại nếu không có sát quỷ đội do gia tộc Ubuyashiki lập ra thì chưa chắc Nezomu đã có thể gặp được những người con gái mà hắn yêu thương ở thế giới này.
"Bằng tất cả những gì tôn kính nhất, xin ngài Ubuyashiki-sama hãy cho tôi giết hai tên nhóc cùng hai con quỷ đi cùng bọn chúng."
Nghe Phong trụ Sanemi nói vậy Kagaya chỉ từ tốn đáp lại:
"Nghe này Sanemi, Nezomu cùng với Akiko và Tanjirou cả Nezuko đã được sự chấp thuận của ta. Vậy nên, ta mong mọi người có thể chấp nhận bọn họ."
Nói rồi Kagaya để con gái của mình lấy ra bức thư từ cựu thuỷ trụ Urokodaki Sakonji, trong bức thư đã ghi rõ nội dung rằng nếu Nezuko hoặc Akiko có ăn thịt người thì Urokodaki cùng Giyuu và Nezomu, Tanjirou sẽ mổ bụng tự sát.
Nghe đến cụm từ "mổ bụng tự sát" thì ngay lập tức Mitsuri rụt rè giơ tay nói:
"Nếu vậy thì Luyến trụ Kanroji Mitsuri cũng sẽ mổ bụng tự sát nữa."
Shinobu bên cạnh cũng đáp: "Ara ~ Tôi đã đặt cược vào cậu rồi thì cũng nên theo đến cuối nhỉ, Nezomu."
Vừa nói Shinobu vừa cười nhẹ nghiêng đầu sang nhìn Nezomu, chỉ thấy nàng lại tiếp tục nói:
"Trùng trụ Kochou Shinobu cũng sẽ mổ bụng tự sát nếu Akiko hoặc Nezuko ăn thịt người."
Nghe được Mitsuri cùng Shinobu nói vậy khiến Nezomu vô cùng cảm động, đương nhiên việc Urokodaki và Giyuu đặt niềm tin vào hắn và Tanjirou cũng khiến Nezomu cảm thấy vô cùng ấm lòng.
Tuy vậy Nezomu lại nghiêm túc ngước mắt đối diện với Kagaya và nói:
"Xin ngài hãy yên tâm, tôi sẽ không để Akiko hoặc Nezuko ăn thịt người đâu. Tôi xin thề với tư cách một thằng đàn ông!"
Không đợi Kagaya đáp lại, Phong trụ đứng gần đó chêm vào một câu:
"Các ngươi muốn chết thì kiếm cái bã tha ma nào đó rồi cùng nhau mổ bụng mà chết. Lời nói chả có tý gì là đảm bảo cả, mà vả lại một kẻ chỉ biết nấp sau lưng phụ nữ như mày làm gì có tư cách gọi là một thằng đàn ông."
"Đến khi hai con quỷ này ăn thịt người rồi thì các ngươi có thể giúp những người bị hại sống lại không!?"
"Ta...không phải dạng nấp sau lưng phụ nữ mà là ngươi không phải là đối thủ của ta mà thôi. Nói trắng ra là các trụ cột hiện giờ không một ai, không một ai có thể là đối thủ của ta dù cho tất cả cùng lên đánh hội đồng thì kết quả vẫn chỉ một mà thôi."
"Đó chính là sự thất bại!"
Nói xong Nezomu đưa ánh mắt liếc nhìn qua toàn bộ các trụ cột, dù sao hắn cũng đang chỉ nói sự thật mà thôi.
Tuy vậy nhưng lời nói này cũng hơi có phần khiêu khích, làm các trụ cột không vui cho lắm. Nhất là Phong trụ, Nezomu có thể chắc chắn rằng nếu không có Kagaya ở đây thì Sanemi sẽ không ngần ngại rút kiếm bem nhau với Nezomu ngay lập tức.
Nhìn đống sẹo trên người Sanemi là cũng đủ hiểu độ "chiến" của hắn ta rồi. Thấy tình huống sắp sửa trở lên hỗn loạn Kagaya đành phải ra hiệu cho mọi người im lặng, ông ta hướng mặt về phía Nezomu và nói:
"Cậu có vẻ rất tự tin vào thực lực của bản thân nhỉ? Nếu vậy cậu có thể đấu với bọn họ một trận được không?"
Nghe Kagaya nói vậy Nezomu gật đầu đáp: "Được thôi, nhưng trước đó hãy đợi tôi một lát."
Nói xong Nezomu xách theo hai cái thùng gỗ có chứa Nezuko cùng Akiko đi vào góc tối trong căn dinh thự. Tiếp đó Nezomu không do dự dùng con dao nhỏ rạch một vết thương lớn trên cánh tay.
Chỉ thấy máu tươi đổ ra như nước, từng giọt, từng giọt nhỏ xuống hai cái hòm gỗ mà Nezuko và Akiko đang ở trong. Nezomu nhẹ nhàng mở hai cái cửa hòm ra, ngay lập tức hai thân ảnh nhỏ bé từ trong hòm gỗ đứng dậy.
Chỉ thấy ánh mắt hai nàng chăm chú nhìn vào cánh tay Nezomu, hay nói chính xác là nhìn vào vết thương đang chảy máu của hắn.
Không đợi mọi người thắc mắc Nezomu nói: "Máu của tôi là máu hiếm, mọi người đã hiểu rồi chứ?"
Nghe thấy Nezomu nói vậy tất cả mọi người đổ dồn ánh mắt về hai cô nàng bé nhỏ Akiko cùng Nezuko, bởi lẽ hành động tiếp theo của các nàng là thứ quyết định lên phán quyết cuối cùng dành cho cả hai.
Đương nhiên nếu hai nàng vì máu của Nezomu mà đánh mất ý chí thì hắn vẫn sẽ bảo vệ hai nàng, dù sao thì bọn hắn cũng là vợ chồng. Mà vả lại Nezomu tin tưởng hai nàng không thể chỉ vì chút máu này làm mất đi cái "phần người" trong bản thân được.
Quay về hai cô nàng đáng yêu, dù cho hiện tại hai đôi mắt nhỏ vẫn chăm chú nhìn vào vết thương trên cánh tay Nezomu, cái miệng thì ứa ra nước miếng nhưng hai nàng lại đang chần chừ.
Hay nói chính xác là "phần người", phần lý chí đang giằng co không để cho cả hai đánh mất chính mình.
Thế nhưng chỉ sau vài phút ngắn ngủi đấu tranh tâm lý, chỉ thấy Akiko cùng Nezuko lại gần, chạm tay lên vết thương của Nezomu rồi bập bẹ nói:
"Đ..Đa...Đ..au...Đau!!...Phù!...Phù!...N..goan...Ngoan...h..ết..đa..u..rồ..i!""
Vừa nói Akiko vừa dùng miệng mình thổi phù phù vào vết thương trên tay hắn. Nezuko ở bên cạnh cũng không kém phần, vì miệng còn phải ngậm ống tre cho lên Nezuko chỉ biết kêu ư ư như thể cổ vũ cho Akiko vậy.
Thấy cảnh này Nezomu không khỏi dùng tay còn lại che miệng mình lại để khỏi phải thốt ra một câu nào làm phá hỏng bầu không khí siêu cute này. Nếu mà Nezomu dám hó hé câu nào chắc chắn hắn sẽ là tội nhân thiên cổ mất.