Nhận thấy cậu thiếu niên "ngã sml" không lừa mình mà lại đi thật, thế là Zenitsu càng run mãnh liệt hơn. Sau một hồi đấu tranh tâm lý kịch liệt Zenitsu đột nhiên nhớ ra Tanjirou còn cõng Nezuko trên lưng, thế là Zenitsu ức chế quên mất sợ hãi bứt tốc chạy vào trong ngọn núi đuổi theo nhóm Nezomu.
"Tên khốn Tanjirou! tại sao ngươi lại mang theo Nezuko yêu dấu của ta vào chỗ nguy hiểm như thế!?"
Vừa kêu gào trong phẫn nộ Zenitsu vừa chạy một mạch vào bên trong ngọn núi.
Về phần nhóm của Nezomu thì hiện giờ bọn hắn đã đi được một đoạn khá dài rồi. Có Inosuke hăm hở đi phía trước mở đường Nezomu cùng Tanjirou chỉ việc đi đằng sau mà không cần lo lắng có mạng nhện dính vào người.
Tuy nhiên không vì thế mà Nezomu mất cảnh giác, bởi lẽ theo như nguyên tác thì sẽ có một đám nhện con bé tí chăng tơ bám lên cơ thể mình. Từ đấy một con quỷ khác được gọi là nhện mẹ sẽ thực hiện phần điều khiển những cơ thể bị dính tơ tấn công lấy những người còn lại một cách bất ngờ.
Đột nhiên Tanjirou phát hiện ra một cậu thiếu niên đang ngồi phệt lên lền đất, có vẻ như cậu ta đang trốn một thứ gì đó vô cùng nguy hiểm vậy. Thế rồi Tanjirou gọi Nezomu cùng Inosuke đi cùng mình đến chỗ cậu thiếu niên kia.
Khi Tanjirou vừa vươn tay ra định gọi cậu ta thì đột nhiên cậu thiếu niên đó giật thót mình lại và vội vàng cảnh giác quay đầu nhìn về phía sau lưng. Thấy người đến là nhóm ba người Nezomu xong cậu ta thở phào một hơi, cơ thể căng cứng vì sợ hãi cũng giãn ra.
"Tôi đến để hỗ trợ. Tên là Kamado Tanjirou, hạng 10"
"10.....10?!....."
Nghe thấy Tanjirou giới thiệu như vậy, cơ thể vốn buông lỏng của cậu thiếu niên kia đột ngột căng cứng lại. Cậu ta kêu lên đầy hoảng sợ:
"Tại sao họ không triệu tập các Trụ cột cơ chứ!?"
"Dù có bao nhiêu hạng 10 đến đây thì cũng vô dụng thôi! Chúng ta sẽ chết hết!!"
Vừa dứt lời thanh niên này bị Inosuke cho ngay một đấm thẳng vào mặt, cú đấm mạnh đến mức máu mũi tuôn ra trên khuôn mặt nhăn nhó vì đau đớn của cậu ta. Lỗ mũi của cậu ta chảy ra một dòng chất lỏng đỏ ngòm, đậm mùi tanh tưởi.
Cậu thiếu niên ma mới đã bị chảy máu mũi!
Khi Inosuke chuẩn bị ra đòn tiếp theo thì may mắn Tanjirou đã kịp cản lại, thế rồi cậu thiếu niên kia mới giảng giải hết tất cả mọi việc cho bọn hắn nghe. Những lời mà cậu ta nói thì nhóm Nezomu cũng đã được nghe từ thanh niên vừa được Nezomu cứu ban nãy rồi cho lên cũng không có gì bất ngờ cả.
Thế rồi đột nhiên bọn hắn phát hiện một người đang lững thững đi về phía này. nhìn điệu bộ cùng với bước đi của người này Nezomu nhận ra ngay hắn ta đã mất đi ý thức rồi, từng bước của hắn ta đi như thể một con rối đang bị điều khiển vậy.
Sau lưng người bị điều khiển đó là một toán người tần 8 hoặc 9 người gì đó cũng đang bị điểu khiển và bước về phía nhóm Nezomu. Bất chợt những người này đột ngột tăng tốc rồi tấn công về phía bọn hắn.
Thấy vậy Tanjirou và Inosuke nắm chắc thanh kiếm trong tay và ngăn cản bọn họ lại hoặc né tránh đi. Vì biết những người này bị những sợi tơ trong suốt điều khiển cho lên Nezomu quay về phía Tanjirou và Inosuke kêu lớn:
"Những người này bị một loại sợi tơ điều khiển, chúng ta cần cắt chúng đi. Tôi biết kẻ đứng sau chuyện này ở đâu, để tôi sử lý."
"À mà cẩn thận những con nhện nhỏ dưới chân, đừng để chúng bám vào người."
Nói rồi không đợi Tanjirou và Inosuke đáp lại Nezomu lập tức chạy về hướng nhện mẹ. Sở dĩ hắn có thể cảm nhận được vị trí của nhện mẹ là do tai cùng mũi của hắn vô cùng thính cho lên chỉ cần tìm được nơi có mùi hôi xác chết nồng đậm nhất là có thể biết được vị trí của nhện mẹ.
"Khoan đã đấy là con mồi của ta! Tên kia!!!"
Inosuke vừa hét lớn về phía Nezomu vừa đuổi theo như khẳng định chủ quyền vậy, đằng sau Inosuke là Tanjirou cũng đang đuổi theo. Có vẻ như cậu thanh niên kia đã ở lại và cản những người đang bị điều khiển rồi.
Khi Nezomu vừa chạy được một đoạn ngắn thì hắn đột nhiên dừng lại đột ngột, bởi lẽ hắn cảm nhận được một con quỷ rất mạnh, mạnh nhất trong những con quỷ mà hắn từng chiến đấu đang đứng trên không trung!!
Không hắn đang đứng trên những sợ tơ được chăng giữa hai ngọn cây mới đúng! Kẻ này không ai khác chính là Hạ Huyền Ngũ! Rui!!
Nhìn bề ngoài thì trông không khác gì một đứa trẻ tầm 11-12 tuổi gì đó. Nhưng đừng vì thế mà đánh giá sai về kẻ này, không biết hắn ta đã sống qua bao nhiêu thập kỷ, ăn qua bao nhiêu mạng người rồi đâu.
Thấy Rui ngay lập tức Inosuke lấy đà và bật nhảy một cái thật cao hòng chém Rui, thế nhưng có vẻ như tên Rui ở quá cao so với tầm với của Inosuke cho lên cậu ta bị ngã đập lưng trên nền đất.
Thế nhưng Inosuke đã ngay lập tức bật dậy và vung kiếm quát mắng như thể người ban nãy bị ngã không phải là cậu ta vậy. Ở trên không trung Rui nhìn cả bọn với con mắt lạnh lùng và lẩm bẩm một mình như thể tự kỷ.
Biết là chưa đến lúc giao chiến Nezomu lập tức bỏ đi đến chỗ quỷ nhện mẹ để tiêu diệt mụ. Trong anime có vẻ mụ là một con quỷ vẫn còn sót lại một chút nhân tính đấy, nhưng đấy chỉ là trong anime thôi.
Ngoài thực tế thì dù còn sót lại một chút nhân tính nhưng việc mụ ta ăn thịt người là điều không thể tha thứ. Chỉ có cái chết mới rửa sạch sự uất hận của những linh hồn mà mụ đã giày vò, ăn thịt.
Đi được một đoạn Nezomu phát hiện còn một đám người đang bị điều khiển khác đang chặn đường. Nếu ban nãy chỉ là những người bị mất ý thức thì bây giờ ý thức của những người này vẫn còn, họ vẫn đủ nhận biết mình đang làm gì.
"N...Nhanh gọi người có thứ hạng cao hơn đến đây!! Nếu không tôi sẽ giết hết mọi người mất! Nhanh lên!...Làm ơn...Tôi xin các cậu!!"
Giọng nói phát ra từ một thiếu nữ đang bị những sợi tơ cuốn quanh người ngay đối diện nhóm Nezomu. Khuôn mặt thiếu nữ vô cùng sợ hãi, thế rồi bỗng nhiên khuôn mặt nàng đột ngột biến sắc, chỉ thấy nàng lại kêu lớn:
"Chạy đi!!!"
Nói rồi cơ thể nàng lao nhanh về phía nhóm Nezomu rồi vung những nhát kiếm nhanh đến mức chỉ hiện ra những tàn ảnh. Thế nhưng có vẻ như sức mạnh của nàng không đạt đến mức này, bởi lẽ sau mỗi nhát kiếm là khuôn mặt nàng lại hiện rõ vẻ đau đớn. Tai của Nezomu cũng có thể nghe được những âm thanh rạn xương vì cơ thể nàng đã vượt quá giới hạn.
Không chờ đợi thêm được nữa, ngay lập tức Nezomu vận dụng Hơi thở của bóng tối-Thức thứ 2: Hắc thiểm vòng ra sau lưng nàng và chém đứt sạch những sợi tơ đang cột chặt cơ thể nàng. Không dừng lại hắn cũng vòng ra sau lưng của những người mà quỷ nhện mẹ kéo tới và chém sạch nhưng sợi tơ trên người họ một cách vô cùng nhẹ nhàng.
Mọi truyện tưởng chừng kéo dài mười mấy phút đồng hồ nhưng thực ra chỉ diễn ra vẻn vẹn có vào giây ngắn ngủi. Khi thiếu nữ vừa vung kiếm chém về phía bọn hắn thì Nezomu đã lập tức vòng ra sau lưng và xử lý đám dây tơ này rồi.
Phải biết rằng đám dây tơ này càng gần quỷ nhện mẹ thì độ bền dẻo càng mạnh, thế nhưng Nezomu vẫn có thể chém đứt được chứng tỏ kiếm thuật của hắn không phải là dạng vừa.
"C...Cảm ơn cậu...Cảm ơn cậu đã cứu bọn tôi."
Cảm nhận được cơ thể mình đã hoàn toàn tự do, không còn chịu bất kỳ sự điều khiển nào nữa khiến thiếu nữ vô cùng vui mừng, nàng vội vàng cảm tạ Nezomu vì đã giải thoát cho mình và đồng bọn. Thấy thế Nezomu chỉ gật nhẹ đầu rồi quay ra nói với Tanjirou và Inosuke.
"Tanjirou, Inosuke! Cẩn thận những con nhện sẽ bám lên người bọn họ. Tôi sẽ xử lý kẻ điều khiển họ, hai cậu ở lại đây và bảo vệ những người này đi!"
Nói rồi Nezomu quay đầu chạy về phía quỷ nhện mẹ.
Ở đằng xa quỷ nhện mẹ thấy được Nezomu đang dần tiến đến hướng mình khiến cho mụ ta vô cùng hoảng loạn, phải biết vừa nãy Rui đã đích thân đến đây và thúc dục, nếu mà mụ không trừ khử đám Nezomu sớm thì chỉ lát nữa thôi chính mụ sẽ phải chịu sự giày vò đến từ quỷ nhện cha cùng với sự khinh bỉ đến từ những đứa con trên danh nghĩa của mình.
Đôi mắt mụ hiện lên vẻ điên cuồng.
"Đã thế thì đừng trách ta độc ác, các ngươi hãy chết đi!"
Về phía Nezomu, khi đang chạy đến chỗ quỷ nhện mẹ thì đột nhiên hắn nhảy lùi lại. Chỉ thấy một bóng đen bất chợt lao ra đấm ngay một phát vào ngay vị trí mà hắn vừa đứng.
Mặt đất xuất hiện những vết nứt nhẹ, ở giữa trung tâm là một cánh tay đang găm thẳng lên nền đất. Không, thứ này găm trên nền đất không phải một cánh tay bình thường mà nhìn giống một cái chân nhện hơn.
Trước mắt Nezomu là một con quỷ không đầu, hai cánh tay nó không giống như những con quỷ mà hắn thường gặp. Từ phần khuỷu tay trở xuống là cái chân nhện nhọn hoắt và vô cùng sắc bén.
Thế nhưng chỉ với thế này làm sao có thể cản nổi Nezomu cơ chứ. Một lần nữa Nezomu lại hoá thành một bóng đen vòng ra đằng sau con quỷ không đầu này và xin nhẹ đi hai cánh tay và hai cái chân của nó.
Không những thế, khi cơ thể này mất đi điểm tựa khiến nó đổ gục xuống vì vừa mất đi đôi chân thì Nezomu lại vung kiếm ngược lên chém đứt đôi cái cơ thể này khiến nó hoá thành đám tro tàn.
Hoàn toàn nghiền ép, đẳng cấp của Nezomu và cái con quỷ này không thuộc một tầng lớp.
Không để ý đến cái cơ thể con quỷ đang tan biến, Nezomu lại tiếp tục chạy đến phía con quỷ nhện mẹ. Có vẻ như quỷ nhện mẹ cũng không thể lường trước được cái con rối mà mụ cho là át chủ bài của bản thân lại bị hạ gục nhanh đến vậy.
Mụ ta chỉ biết ngồi đơ ra và không kịp chạy trốn. Chỉ mất một phút Nezomu đã ngay trước mặt quỷ nhện mẹ rồi, thế là hắn bật nhảy lên không trung và vung kiếm bổ dọc xuống.
Khi quỷ nhện mẹ nhìn thấy Nezomu thì mụ biết được bản thân không thể trốn thoát được rồi. Trong đầu mụ vốn còn đang nghĩ cách trốn thoát thì bỗng loé lên một suy nghĩ:
"A!...Vậy là ta phải chết sao? Nhưng mà nếu vậy ta sẽ được giải thoát, ta sẽ lại có được hạnh phúc một lần nữa."
Xoẹt!...
Tiếng thanh gươm bổ đôi cơ thể quỷ nhện mẹ ra nghe vô cùng sắc bén, cơ thể mụ ngã về hai phía rồi dần tan biến thành đống tro tàn. Nezomu ở bên cạnh tay vẫn cầm chắc thanh gươm lạnh lẽo nói:
"Vươn tay ra đón nhận cái chết à? Mày tưởng như vậy thì sẽ được tha thứ hả? Rác rưởi!! Thứ chờ đón mày ở phía bên kia là sự trừng phạt, mày tưởng như thế là được giải thoát sao? Không!!!
Đừng có mà giả tạo, lũ quỷ bọn mày làm gì được quyền tiếp nhận lòng thương. Giết bao người xong tưởng chết là giải thoát hả!? Xuống địa ngục mà sám hối cho những tội lỗi mà mình gây ra đi!"
Nói rồi Nezomu lạnh lùng cất bước đi, để lại quỷ nhện mẹ tan biến với cảm giác hối hận cùng lo sợ tột cùng.
..........................
Cuối cùng thì cũng đủ 100 chương rồi, cảm ơn những ai đã và đang theo dõi truyện của tác nhé. Nhất là những bro:
Gating1230
cuocdoilactroi2014
Trannhatlong10
khangnguyen123asd1
quochoang
lequoctuong
bé_bự
bluesky_1993
vodao1111
hukhonghanh
ducno2
Longdensex
Các bro này là những người theo tác từ những ngày đầu tập viết truyện. Nói thật thì lúc ý định viết chơi chơi thôi nhưng mà nhờ những bro này mà tác có động lực để viết những chương mới.
TRÂN THÀNH CẢM ƠN CÁC BẠN.