Chương 101: Zenitsu vs Quỷ nhện anh

Nezomu chạy về chỗ của Tanjirou và Inosuke, trên đường hắn cũng không còn gặp một con quỷ nào chặn đường nữa. Vừa thấy Nezomu về hai người Tanjirou biết được con quỷ đã bị tiêu diệt.

"Tên kia! Mi vừa tranh con mồi của ta đấy biết không hả? Ta mạnh hơn mi đấy nghe rõ chưa? Những gì mi làm được thì ta cũng làm được." Inosuke lại thể hiện sự cục cằn của mình.

Tuy vậy nhưng Nezomu cũng biết rằng cái tên này tuy hơi thô lỗ nhưng làm người cũng không đến lỗi nào. Có thể ban đầu tên này vì để hạ gục con mồi có thể bất chấp tất cả, thế nhưng giai đoạn sau cậu ta cũng bớt đi phần nào cái tính cách đó.

Nhờ có Nezomu tham gia vào cho nên hai người Tanjirou và Inosuke không chạm trán với cơ thể con quỷ không đầu. Từ đây Inosuke không bị dính mấy vết thương trên người, như vậy thì Inosuke sẽ giữ được trạng thái tốt hơn để lúc giao chiến với những con quỷ khác không bị mệt hay đuối sức vì mấy vết thương.

...............

Quay về phần Zenitsu, sau khi chạy một mạch vào trong núi cậu ta có vẻ không xác định phương hướng cho lên đã bị lạc đường.

"Ui da!"

Đột nhiên một cơn đau từ bàn tay chạy thẳng lên đầu Zenitsu, khi vừa định thần lại thì cậu ta đã không thấy được cái con cắn mình chạy đi đâu cả. Tuy vết cắn không đau lắm, chỉ hơi nhức thôi nhưng làm cho Zenitsu vô cùng bực tức.

"Mình không tài nào tìm được bọn họ, mấy tên ấy chạy đi đâu rồi nhỉ?"

Vừa đi Zenitsu vừa lẩm bẩm vì không tìm được nhóm Nezomu, không những thế xung quanh cậu toàn là những âm thanh của nhện bò làm mình mẩy cậu ta sởn hết cả da gà lên. Cái âm thanh nhện bò càng lúc càng nhiều khiến Zenitsu tức giận chỉ tay về phía âm thanh phát ra.

Thế nhưng thứ mà Zenitsu nhìn thấy không phải là một con nhện bình thường mà là một con nhện có khuôn mặt người!!! Không những thế hai con mắt của cái đầu này vô thần trợn tròn nhìn Zenitsu, tóc tai thì lởm chởm vài cọng, nhìn vô cùng ghê rợn.

"C...Cái quái gì thế này!? Một con nhện có cái đầu người!! Làm ơn đây chỉ là một cơn ác mộng, cơn ác mộng thôi!!"

"Nếu đây là một cơn ác mông thì mình sẽ cố gắng chịu đựng, nếu tỉnh dậy mà mình được gối đầu lên đùi của Nezuko-chan thì mình sẽ cố hơn nữa."

Vừa hét loạn lên Zenitsu vừa cắm đầu chạy về phía trước mà không định hướng rõ ràng. Bất chợt Zenitsu đứng lại và hét lớn:

"Ai đó làm ơn gọi tôi dậy đi!! Làm ơn giúp tôi thoát khỏi cơn ác mộng này với!"

Thế nhưng vừa dứt lời khung cảnh trước mắt làm Zenitsu sợ hãi đến mức im bặt không dám nói một câu nào nữa. Bởi lẽ trước mắt Zenitsu là khung cảnh một căn nhà lơ lửng giữa không trung!!

Không!

Đúng hơn là căn nhà này được treo lơ lửng bởi những sợi tơ đang ảnh lên những ánh sáng màu vàng, có lẽ là do phản xạ lại ánh trăng. Xung quanh căn nhà này lại treo vô số cơ thể người, nhìn kỹ thì những người này vẫn còn sống.

Tuy nhiên có thể thấy bọn họ đã bị dính một loại chất độc kỳ lạ khiến cho cơ thể họ đang dần biến thành một con nhện. Có lẽ con nhện ban nãy mà Zenitsu nhìn thấy chính là thành quả của sự biến hoá mà chất độc này đem lại.

Định thần lại bỗng nhiên một mùi hôi thối xộc lên mũi Zenitsu làm cho cậu ta phải vội vàng bịt mũi lại. Nó kinh tởm đến mức Zenitsu còn chắc chắn rằng nếu mà một người mũi thính như Tanjirou ở đây sẽ chết ngay tại chỗ mất.

Đột nhiên từ trong căn nhà đang treo lơ lửng trên không bỗng phát ra một vài tiếng lạch cạch, những âm thanh này càng ngày càng rõ ràng. Thế rồi từ trong căn nhà bỗng thò ra một cái đầu quỷ đang nhìn về hướng Zenitsu và mỉm cười một cách quỷ dị!!!

Nhìn thấy cái đầu nhìn mình cười khiến Zenitsu hét lên một cách sợ hãi: "HEGAAAHH...!!!"

Từ từ phần thân thể của cái đầu này cũng dần hiện ra nhờ ánh sáng của mặt trăng chiếu rọi. Cái con quỷ này vô cùng dị hợm bởi lẽ đầu của nó giống với đầu người nhưng cái thân thì hoàn toàn là thân nhện.

Không những thế cái thân này to vô cùng, kích thước phải to gấp đôi một người trưởng thành. Xung quanh cái thân nhện đó chi chít lông tơ, mấy cái chân thì nhọn hoắt cứ như ngọn giáo sắc bén vậy.

Kẻ này chính là quỷ nhện anh là một trong những thành viên của gia tộc mà Hạ Huyền Tam Rui tạo ra.

Vừa nhìn thấy bộ dáng quái dị cùng kích thước thân thể kinh hồn của quỷ nhện anh khiến Zenitsu sợ đến mức trong đầu chỉ còn một suy nghĩ đó chính là chạy thật nhanh ra khỏi nơi quái quỷ này.

"Với một kẻ tởm như nhà ngươi, ta sẽ không nói gì cả! Chúng ta không có điểm chung, tạm biệt."

Nói rồi Zenitsu vội vàng quay lưng chạy trốn.

Nhìn thấy con mồi của mình định trốn thoát quỷ nhện anh lại không đuổi theo mà chỉ nhìn Zenitsu và cười một cách quái dị rồi nói:

"Kufuu..fu...fu...Có chạy cũng vô ích, ngươi đã thua ngay từ đầu rồi."

"Kufuu...fu..fu..Nhìn cái tay của ngươi đi"

Nghe vậy Zenitsu hốt hoảng nhìn bàn tay mình.

"Hử? Có gì trên tay của ta!!"

!?

Ngay lập tức hình ảnh trước mắt Zenitsu làm cho cậu im lặng không còn nói lên một câu nào nữa. Lòng bàn tay của Zenitsu hiện đang bị một loại chất độc nào đó phá hoại, miệng vết cắn thì bị sưng tấy lên, phần da xung quanh thì bị bong tróc nhìn rợn cả người.

"Đó là chất độc của ta. Ngươi đã bị một con nhện cắn phải không? Thứ này sẽ biến ngươi thành một con nhện đó."

"Kufuffu...fu...fu....Chỉ nửa giờ nữa thôi là ngươi sẽ trở thanh nô lệ của ta. Chuẩn bị trở thành côn trùng bò trên mặt đất đi..."

Nói rồi quỷ nhện anh mang ra một cái đồng hồ quả quýt rồi chỉ vào từng con số biểu thị thời gian trên đó và nói tiếp:

"Nhìn này, 10 phút nữa, tứ chi của ngươi sẽ bị tê liệt, cơn đau sẽ bắt đầu. 20 phút sau ngươi sẽ cảm thấy chóng mặt và buồn nôn."

"Cuối cùng, 25 phút sau một cơn đau thấu xương sẽ đến, cơ thể ngươi sẽ teo lại. Lúc này ngươi sẽ ngất đi. Cuối cùng là 30 phút sau, trong khoảng thời gian 5 phút ngươi mất đi ý thức này cơ thể ngươi sẽ hoàn toàn biến đổi thành những thứ đang bò trên mặt đất này."

Nói rồi quỷ nhện anh quơ một cái chân trước của mình chỉ chỉ vào mấy con nhện do người biến thành đang bò xung quanh chân Zenitsu.

Vốn bị lời nói của quỷ nhện anh làm cho điên loạn vì sợ hãi, thì này khi nhìn thấy những con nhện do nhân loại biến thành đang bò xung quanh mình càng khiến cho Zenitsu điên loạn hơn.

Hai mắt trợn tròn, con ngươi thu lại chỉ to bằng hạt đậu đen, miệng há hốc ra hét loạn:

"GYAHH!!..AAA....!!!"

Vừa hét Zenitsu vừa chạy đến một gốc cây gần đó và trèo một mạch lên cành cây gần đó và úp mặt vào thân cây để không còn nhìn thấy gì nữa. Thấy vậy quỷ nhện anh cười trào phúng:

"Kufu...fu...uu...Ngươi đang làm cái trò mèo gì vậy? Không có gì đáng sợ đâu, khi chất độc biến ngươi thành nhện thì bộ não của ngươi cũng biến mất thôi."

Bất chợt Zenitu hét lớn: "Im đi!! Đó là điều ta ghét nhất! Làm sao ngươi có thể hiểu chứ, ngươi làm gì có bạn bè hay người yêu đâu. Tất cả mọi người đều căm ghét ngươi!!"

"Ta không thích điều này, ta không muốn trở thành như thế."

Bất chợt Zenitsu nhớ về những ngày còn ở với ông hay nói chính xác là cựu lôi trụ. Lúc đó ông đã khích lệ Zenitsu, ông mong muốn Zenitsu có thể trở thành một kiếm sĩ chân chính.

Chỉ là sự kỳ vọng của ông đã ký thác sai người, bởi lẽ ông đã dặt kỳ vọng vào một người chỉ biết sợ hãi, chạy trốn và khóc lóc mỗi khi khó khăn.

Ngay cả chính Zenitsu cũng cảm thấy căm ghét chính bản thân mình, hay đúng hơn là sự vô dụng của bản thân. Zenitsu cũng muốn thay đổi lắm chứ nhưng theo cậu thì chỉ có lực bất tòng tâm mà thôi.

"Hức...Hức...Tại sao dù ta đã rất cố gắng nhưng mà kết cục của ta lại là bị biến thành một con nhện do trúng tiểu xảo mà thôi!?"

Bất chợt Zenitsu nhìn thấy mấy con nhện do con người biến thành đang lũ lượt bò lên chỗ cậu đang lẩn trốn.

"Gyaaahh...!! Tránh xa ta ra! Để cho ta yên một chút thôi! Chỉ một chút thôi!!"

Vừa hét lên thất thanh Zenitsu vừa nắm tóc mình vò đầu bứt tai vì sợ hãi. Thế nhưng bất chợt Zenitsu cảm nhận được nhưng sợi tóc của mình bị kéo ra một cách dễ dàng.

"Tóc của mình bắt đầu rụng rồi, nhưng mà sao hắn ta không nhắc về việc này?"

Zenitsu thầm nghĩ thế trong lòng, thế rồi lỗi sợ một lần nữa bộc phát.

"Ư..."

Chỉ thấy Zenitsu đã bị mất đi ý thức, cơ thể cậu dần dần bị trôi tuột từ trên cành cây rơi xuống. Chỉ là khi gần chạm đất thì bỗng nhiên những tia sét bắt đầu xuất hiện xung quanh người Zenitsu.

Hơi thở sấm sét-Thức thứ nhất: Phích lịch nhất thiểm!

Đùng!! Vù...!!

Zenitsu mình đầy lôi quang đạp mạnh chân vào phần thân cây rồi phi tốc thẳng hướng quỷ nhện anh với một tốc độ khó tin. Thế nhưng quỷ nhện anh đã kịp phản ứng lại và phun độc dịch bay về hướng Zenitsu.

Tưởng chừng như Zenitsu phải lãnh trọn cái thứ độc dịch nguy hiểm này nhưng không! Ngay giữa không trung Zenitsu đã nhẹ nhàng xoay người và tiếp đất một cách an toàn mà không bị dính một chút độc dịch nào cả.

Thế nhưng cái cây sau lưng Zenitsu lại không may mắn như vậy. Cái chỗ mà độc dịch dính vào đã bị ăn mòn hoá thành hơi nước bốc khói xanh nghi ngút rồi.

May mắn Zenitsu tránh kịp, nếu mà dính vào người chắc không chết cũng trọng thương.

Quỷ nhện anh giờ đây không còn bỡn cợt như lúc ban đầu nữa, bởi lẽ hắn có thể cảm nhận được sự nguy hiểm toát ra từ người Zenitsu. Có thể nói giờ đây Zenitsu hoàn toàn khác với ban nãy, cảm giác cứ như hai con người khác biệt vậy.

Vừa đáp xuống mặt đất Zenitsu lại ngay lập tức thủ thế thức thứ nhất của hơi thở sấm sét để hòng tấn công quỷ nhện anh. Tuy nhiên quỷ nhện anh đã để những con nhện do người biến thành ngăn cản hoặc tự mình dùng độc dịch để ngăn cản Zenitsu có thời cơ thi triển kỹ năng của mình.

Sau một vài đòn thăm dò quỷ nhện anh cũng không ngộc đến mức không thể nhìn ra được Zenitsu chỉ có thể dùng được một chiêu mà thôi.

Đứng thủ thế Zenitsu bỗng nhớ lại những lời mà ông dạy:

"Nếu con chỉ dùng được một chiêu thì hãy dùng nó thật nhiều vào."

"Cũng như rèn ra một thanh kiếm vậy, chúng ta cần nung nóng nó rồi gõ từng nhát búa thật mạnh để loại bỏ tạp chất bên trong ra. Bằng cách này chúng ta sẽ được một thanh kiếm tốt."

"Con có thể chạy trốn, con có thể khóc nhưng đừng bao giờ bỏ cuộc. Hãy "gõ" cho đến khi đạt đến cực hạn. Hãy trở thanh một thanh kiếm! Mạnh mẽ hơn bất cứ ai!!"

Hiện tại Zenitsu phải nói là vô cùng chật vật, chiếc áo haori bị dính một chút độc dịch tạn chảy một góc. Bản thân cậu thì bị những con nhện do nhân loại bị biến thanh bu quanh.

Thế nhưng bất chợt không gian xung quanh rung chuyển!!

Hơi thở của sấm sét-Thức thứ nhất: Phích lịch nhất thiểm!! Lục liên!!

Xoẹt!!

Xoẹt!!

Xoẹt!!

Xoẹt!!

Xoẹt!!

Xoẹt!!

Đùng...!!!

Zenitsu sử dụng chiêu Phích lịch nhất thiểm tận 6 lần. Chỉ thấy Zenitsu phóng theo hình zíc zắc đạp vào những thân cây gần đó tạo thế và phóng thẳng lên tận trời cao, đục thủng một lỗ lớn trên căn nhà, gọt bay đầu quỷ nhện anh.

Tất cả diễn ra nhanh đến mức quỷ nhện anh còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra đã cảm nhận được phần đầu và thân của mình đã bị cắt đứt hoàn toàn.

Thân thể của cả hai từ trên không trung rơi xuống, chỉ khác thân thể quỷ nhện anh bị rơi trên mặt đất và hoá thành đám tro tan biến còn thân thể Zenitsu lại rơi trên căn nhà gỗ.

Tầm mắt Zenitsu giờ đây đã quá mơ hồ, máu mũi, máu miệng dính lấm lem hết lên cả khuôn mặt. Thế nhưng Zenitsu không còn hơi sức nào quan tâm đến điều đó.

Cảm giác thân thể mình không còn trụ được, Zenitsu thoáng nghĩ qua đến việc bỏ cuộc, thân thể cậu giờ đây quá ê buốt, cặp mí mắt cứ như đang bị cả một toà núi to lớn đè lên vậy.

Rất nặng!!

Thế nhưng bằng một sức mạnh ý trí kiên cường nào đó Zenitsu đã tự dặn lòng:

"Đừng bỏ cuộc!!"

"Đúng thế!! Mình không thể dễ dàng đầu hàng được! Hãy dùng hơi thở của bản thân để làm chậm tốc độ phát tán của độc thêm một chút nữa thôi!"

"Dù nó có đau đớn, khó khăn. Nhưng mình không thể bỏ cuộc được!! Bằng không sẽ bị ông đánh mất! Phải rồi...Tanjirou cũng sẽ nổi giận mất..."

Hít...Phù...!!

Hít...Phù...!!

...

Chú ý: Chương này mô phòng lại trận đánh của Zenitsu với quỷ nhện anh. Nói chính xác thì nó ko khác gì nguyên tác, ae đọc truyện tranh hay xem anime sẽ biết, tác không thay đổi gì cả. Chỉ là tác viết lại chương này vì chỉ đơn giản muốn viết lại trận của Zenitsu thôi. Nhân vật này tuy hay tấu hài nhưng nhiều lúc cũng vô cùng ngầu và đáng tin cậy.