Nghe được câu trả lời chính xác cùng lời giải thích đã gần như giống với suy nghĩ của hắn từ Từ Sách. Vương Lâm không khỏi cảm thấy hài lòng, thông qua cơ thể Thủy Kính gật đầu lên tiếng
-‘Từ quân sư quả là nhân tài, đáp án của Từ quân sư hoàn toàn là chính xác. Chỉ là trong lời giải thích còn một chút nhầm lẫn’
-‘Mong tiên sinh chỉ điểm’ Từ Sách kính cẩn lên tiếng
-‘Lỗi sai này không lớn, chỉ là nhiều người thường nghĩ rằng cam thảo có thể giải độc, điều này là không chính xác cho lắm. Cam thảo vốn của nó có vị đại cam, đại khổ. Đại cam vị có tính nê trệ, cùng với việc cam thảo có thể đi vào 12 kinh trong cơ thể. Từ đó khi uống vào khiến cho chất độc lưu thông chậm hơn, đối với những thứ có độc tính không cao thì có thể khiến cho cơ thể kịp thích nghi, đào thải thứ độc tố đó. Bởi vậy cam thảo không phải giải độc mà giảm thời gian phát tác trung hòa chất độc, đối với loại độc trong châu chấu lại là thứ dược liệu tối ưu nhất’
-‘Ra là vậy, nói chuyện với tiên sinh một câu so với một năm đi đường còn đáng giá hơn. Tạ tiên sinh đã chỉ dạy’
Từ Sách lời lẽ kính cẩn, ánh mắt đối với Thủy Kính còn trở nên ngưỡng mộ hơn rất nhiều. Đồng thời từ lời giải thích của tiên sinh cũng khiến cho hắn có giác ngộ.
Cam thảo ở đây không có tác dụng là giải độc nhưng lại là thứ dược liệu thiết yếu nhất, bởi thay vì giải độc cam thảo hắn chính là dự phòng, trung hòa đi thứ chất độc kia. Cũng giống như cách dụng binh vậy thay vì chờ sự việc xảy rồi thì phải luôn chuẩn bị, dự phòng luôn luôn trong tình trạng sẵn sàng chiến đấu
-‘Không sao, thứ này chỉ là thường thức thôi, nếu Từ quân sư hỏi bất cứ đại phu nào hành nghề đều sẽ hiểu rõ điều này mà thôi’Vương Lâm trong cơ thể Thủy Kinh ve vẩy chiếc quạt lên tiếng
Cùng tiên sinh nói chuyện, biết tiên sinh hẳn sẽ không nói lời thừa thãi. Dù vậy Từ Sách đối với hành động của Bằng quốc kỳ lạ, hay việc tiên sinh nói rằng Bằng quốc hôm nay sẽ không tấn công vẫn chưa thể hiểu nổi. Liền hướng đến tiên sinh tiếp tục hỏi
-‘Bẩm tiên sinh, tiểu sinh ngu muội vẫn chưa thể hiểu lời nói lúc trước của tiên sinh. Mong tiên sinh chỉ giáo’
-‘Chuyện này nào có gì khó, châu chấu độc tính mặc dù không cao nhưng nếu tích trữ đủ lớn trong cơ thể sẽ xảy hiện tượng tiêu chảy, nôn mửa, mệt mỏi nặng hơn còn có thể chết người’
Vương Lâm dừng lại một lúc, nhìn Từ Sách có vẻ vẫn chưa hiểu, không còn tiếp tục vòng vo mà nói
-‘Theo tin tức lão biết được, Bằng quốc đã sử dụng châu chấu làm lương thảo. Bởi vậy khả năng rất cao Bằng quốc binh lính bây giờ đã trúng độc châu chấu’
Tại hoàng cung Vương Lâm ngồi bên chồng tấu chương, trên tay ve vẩy miếng lương khô, trong ánh mắt đem theo nét vui vẻ cùng đắc ý không hề nhẹ. Hắn không ngờ chỉ là một mưu tính vô ý vậy mà giờ đây lại đem tới kết quả to lớn như vậy
-‘Bằng Thái Cung vậy mà thật sự đã nhận tới món quà của hắn’
Tại kiếp trước của hắn, sử sách đã ghi lại có không ít nạn châu chấu xảy ra, nhưng tuyệt nhiên trong số đó hầu như không hề ghi nhận việc xử lý nạn châu chấu bằng cách ăn thứ kia
Ngoài việc hình dáng xấu xí, hay là nhiều người cho rằng châu chấu có chứa rất nhiều ký sinh trùng, thì thật sự lý do lớn nhất đó chính là châu chấu trong nạn châu chấu có độc
Thế giới này so với thế giới trước kia của hắn, khoa học công nghệ cùng với rất nhiều ngành nghề còn rất kém phát triển, hoặc là còn chưa tồn tại. Hiển nhiên là việc đi sâu nghiên cứu về sinh vật học đối với Tần quốc, Bằng quốc cùng các tiểu quốc khác cũng như vậy
Sau khi xác nhận với thái y viện rằng chính bọn họ đối với thứ đặc tính này của châu chấu chưa bao giờ được nghe thấy, hay là trong y sách còn rất ít ghi chép về chính loại đặc tính châu chấu này. Cùng với đó là việc Bằng Thái Cung ráo riết muốn tìm lấy cách chế biến châu chấu từ hắn. Vương Lâm thuận thế gửi tặng Bằng Thái Cung một món quà
-‘Cách chế tạo lương khô từ thịt châu chấu’
Cổ nhân từng nói rằng’Binh lính đi trước, lương thảo theo sau’ bởi vậy trong chiến tranh quy mô binh lính càng lớn thì việc đảm bảo quân lương càng quan trọng.
Với việc chưa có tủ lạnh hay những hóa chất vật liệu có thể bảo quản lâu dài như kiếp trước của hắn. Thì tại thời đại này, chiến tranh nổ ra việc làm có thể nào bảo quản, đảm bảo chất lượng lương thảo lâu dài là vô cùng quan trọng.
Lương khô với thời gian bảo quan lâu, dễ đàng đáp ứng đủ dinh dưỡng cùng số lượng cần thiết chính là thứ thực phẩm thiết yếu nhất. Dù vậy cách làm lương khô thời bây giờ vẫn còn rất thủ công còn nhiều hạn chế, so với đó cách làm lương khô mới của Vương Lâm về thời gian bảo quản, mùi vị lẫn chất lượng đều tốt hơn rất nhiều.
Bằng quốc đang tổ chức chiến tranh quy mô lớn với Tần quốc, vấn đề lương thảo trở nên lớn hơn cả. Nhận được món quà đúng lúc như vậy, hơn nữa trong mắt hắn đâu phải món quà, mà là do chính hắn cử gián điệp đem về, là công lao của hắn.Bằng Thái Cung vì vậy không chút nghi ngờ liền đem lương khô mới đến cho đại quân, kết quả là tạo nên tình trạng bây giờ của đại quân Bằng quốc
Mặc dù gọi là mưu tính nhưng Vương Lâm đối với chuyện này thật sự vốn không quá chờ mong. Giống như chính hắn đã giải thích cho Từ Sách, độc của châu chấu vốn không mạnh lại cũng dễ bay hơi bởi vậy trong quá trình chế biến lương thành lương khô độc tính vốn ít sợ rằng sót lại cũng không còn bao nhiêu. Bởi vậy kết quả này chính là ngoài mong đợi vượt ngoài dự tính của hắn
Tại Phàn thành lão Tề đang miệt mài nghiên cứu bỗng nghe được tiếng binh lính phía ngoài báo tin-‘Tề đại phu, kết quả điều tra đã có Bằng quốc binh lính ngày hôm qua đảm nhiệm nấu ăn có 25 người, bọn họ hoàn toàn không phải gián điêọ, hay cũng như là bỏ độc vào thức ăn’
Nghe được tin không hề có gián điệp, lão Tề nét mặt không hề có chút nào vui vẻ mà ngược lại càng trở nên đăm chiêu. Sau khi tham khảo hết những cuốn sách y lão có, từ triệu chứng của binh lính Bằng quốc lão Tề có thể khẳng định binh lính Bằng quốc đã trúng độc.
Biết vậy nhưng dù đã cho binh lính kiểm tra thức ăn, nước uống…hay đến cả việc kiểm tra bãi nôn của binh lính, hắn vẫn không thể tìm ra được nguồn cơn chất độc từ đâu ra. Việc tin báo không có binh lính phản bội cũng đồng nghĩa việc tìm ra nguồn cơn chất độc phát tán trong binh lính Bằng quốc hoàn toàn lâm vào bế tắc
Sở dĩ tại sao lão Tề dù đã kiểm tra đến cả bãi nôn vẫn không thể tìm thấy chất độc, bởi như Vương Lâm đã từng lo lắng. Chất độc trong chấu chấu vốn đã không lớn, nếu được chế biến kĩ càng thì sẽ gần như không còn.
Nhưng Bằng quốc đại quân số lượng quá lớn, cùng với đó là Bằng Thái Cung vội vã muốn đem thành quả của hắn ban bố khắp nơi. Khiến cho việc chế biến trở nên vô cùng sơ sài, gần như đến cả nội tạng bên trong châu chấu không hề được làm sạch mà trực tiếp đem nấu lên.
Nếu chỉ đơn thuần như vậy, lương khô dù sao cũng đã qua chế biến Bằng quốc binh lính đáng ra cũng không đến mức hơn 1 vạn binh lính nhiễm độc như vậy. Nhưng loại lương khô mới này có hương vị ngon hơn rất nhiều so với lương khô trước đó bọn hắn từng ăn, khiến binh lính Bằng quốc rất ưa thích.
Không những vậy, những ngày nay Bằng quốc điên cuồng tổ chức tấn công. Bọn hắn để dồn toàn bộ binh lực cho việc công thành, nhận sự cho công việc nấu ăn cũng đã được cắt giảm, binh lính thay vào đó 3 bữa đều dùng lương khô. Cũng là lý do tại sao công việc nấu ăn cho chục vạn binh lại chỉ có 25 người, thứ mà bọn họ nấu đa phần đều chỉ là canh rau.
Công thành là việc tiêu hao rất nhiều thể lực, bọn họ mỗi ngày 3 bữa đều ăn, tiêu hao một lượng cực kì lớn lương khô. Chất độc dù ít nhưng chưa kịp đào thải đã lại bị bổ sung vào cơ thể, lâu ngày chất độc tích trữ dần, đến khi đủ số lượng thì phát tác nên triệu chứng nhiễm độc. Bởi vậy lão Tề cho dù thế nào cũng đều không thể tìm được nguồn cơn chất độc từ đâu phát ra