Chương 7: Lập lời thề với Tà Đế

"Nghiệt nữ, ngươi nói gì? Ngươi có còn xem ta là phụ thân ngươi?"

Tạ Phong Khuynh thở hổn hển, mắng hắn đầu óc không bình thường, chờ lát nữa nhất định khiến Tạ Cửu chịu không nổi.

"Ngươi không xem ta là nữ nhi, ta cần gì phải mặt nóng dán mông lạnh. Tạ Phong Khuynh, Mặc Nhiên Hiên cùng Tạ Thanh Thanh ở khu rừng Bắc Đẩu thiết kế hãm hại ta, nếu như không phải ta mạng lớn, thì đã chết trên tay bọn họ. Ngươi không làm chủ cho ta, còn bảo vệ bọn họ, ngươi nơi nào có tư cách làm phụ thân ta." Tạ Cửu nói.

Cảm tình vốn là kết quả của sự vun đắp từ cả hai phía, nếu một bên mù quáng bỏ ra, trong lòng sẽ sinh ra rất nhiều suy nghĩ tiêu cực

Tạ Cửu không muốn biến thành một đứa con ngu ngốc, vậy nên chỉ có thể giơ kiếm chém đứt tình cảm cha con(*) này.

"Tạ bá bá, xem ra là ngài nuôi một con bạch nhãn lang."

Mặc Nhiên Hiên đứng trước quan tài, dáng người thon dài, khuôn mặt tuấn tú, tuổi gần mười tám đã là Đại Huyền Sư cấp ba, là thiên tài có một không hai của Huyền Vũ Quốc.

Thiên tài?

Quá buồn cười!

Trong mắt người ngoài Mặc Nhiên Hiên là người nam nhân tú tuấn, quân tử khiêm tốn, được người người xưng tụng là ngọc diện thiên tài, nhưng bên trong lại cặn bã bẩn thỉu mục nát.

"Ta sẽ lột da mặt ngươi ra, để mọi người nhìn thật tốt vẻ mặt thật sự của ngươi."

Tạ Cửu đảo mắt nhìn một vòng, nói:

"Mời các thúc thúc bá bá làm chứng, nếu ta có thể chứng minh ta mới là vị hôn thê thái tử điện hạ nên cưới hỏi đàng hoàng, Tạ Thanh Thanh liền phế bỏ một thân huyền lực."

Có câu nói là chuyện không liên quan đến mình không cần quan tâm, mọi người trong sảnh đường đều im lặng, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, chuyện này dính líu đến thái tử điện hạ, mâu thuẫn Tạ gia, bọn họ tuyệt đối sẽ không nhúng tay.

Tạ Cửu giễu cợt nói: "Kẻ hèn nhát, khó trách Huyền Vũ Quốc ta lại trở thành quốc gia yếu nhất Đông Lăng Vực."

"Được, các ngươi không làm chứng cho ta, vậy Tạ Cửu ta chỉ có thể vì mình lấy lại công đạo."

Cái thế giới này, dựa vào người dựa vào trời, không bằng dựa vào mình.

Tạ Cửu tìm trong người mình, từ trong ngực lấy ra một cuốn cẩm bạch. Trước khi nàng tới, lấy từ Từ ma ma cuốn cẩm bạch, cuối cùng cũng có tác dụng.

Mở cẩm bạch ra, trên đó viết rất rõ, chỉ đợi nguyên chủ cập kê, sẽ cùng Mặc Nhiên Hiên kết phu thê, chỗ chữ ký không chỉ có ngọc tỷ, mà còn có cả phượng ấn của hoàng hậu phía trên.

Có ngọc tỷ, phượng ấn, cẩm bạch này trăm phần trăm là thật.

"Không thể nào." Tạ Thanh Thanh cùng Tạ Phong Khuynh đồng thời hô lớn.

Tạ Thanh Thanh trong lòng kinh hoảng đan xen, sao có thể? Cuốn cẩm bạch kia không phải đã bị hủy rồi sao?

Năm đó nàng ta lừa Tạ Cửu, Tạ Cửu không chút phòng bị lấy ra, đã bị nàng ta ném vào trong chậu lửa, cẩm bạch tan thành mây khói mới đúng, sao trong tay Tạ Cửu vẫn còn cuốn cẩm bạch này?

Chẳng lẽ nói, Tạ Cửu vẫn luôn giả heo ăn hổ, Tạ Cửu chưa bao giờ tín nhiệm nàng ta?

Tạ Thanh Thanh cắn răng, Tạ Cửu nữ nhân đáng ghét này, lại lừa dối tình cảm nàng ta.

"Tạ Cửu, ngươi..."

"Tạ Thanh Thanh."

Tạ Cửu cắt lời Tạ Thanh Thanh nói:

"Cùng ta tỷ thí một trận, nếu ta thua, hôn ước này ta sẽ hai tay dâng lên, từ nay về sau, tuyệt không dây dưa với thái tử điện hạ. Nhưng nếu ngươi thua, ngươi phải quỳ xuống dập đầu nhận sai, phế bỏ một thân huyền lực, như thế nào?"

"Lời này là thật?" Tạ Thanh Thanh đè xuống lửa giận trong lòng.

Tạ Cửu chẳng qua chỉ là một phế vật, nàng là Huyền Sư cấp năm, muốn đánh bại một phế vật dễ như trở bàn tay.

"Là thật, ta sẽ lập lời thề với Tà Đế." Tạ Cửu đạo.

"Được, chúng ta cùng nhau lập lời thề với Tà Đế, nếu vi phạm lời thề, sẽ bị thiên lôi đánh, suốt đời suốt kiếp chịu hết ngọn lửa địa ngục." Tạ Thanh Thanh nói.

---

hãy like và bỏ phiếu đề xuất để team có thêm động lực dịch truyện nhé <3