Hai người thề, sau đó rời khỏi sảnh đường, lấy sân trong chính viện làm nơi chiến đấu.
"Ta là Huyền Sư cấp năm, để tránh người ngoài nói ta ỷ mạnh hiếp yếu, ta nhường ngươi ba chiêu trước, sau ba chiêu ta sẽ xuất thủ." Tạ Thanh Thanh lòng đầy tự tin nói.
Miệng Tạ Cửu cong lên, thân hình như pháo đạn bắn ra, khiến phía sau cuồn cuộn khói bụi.
"Thật là nhanh."
Tạ Thanh Thanh chưa kịp phản ứng, Tạ Cửu đã đánh một quyền vào bụng nàng ta.
Oanh!
Tạ Thanh Thanh văng vào tường làm mặt tường ngã xuống.
"Khụ."
Tạ Thanh Thanh ói ra một búng máu, thân hình chật vật không chịu nổi.
"Đó là huyền lực."
Tạ Thanh Thanh khó tin nói: "Ngươi có thể tu tập huyền lực? Làm sao có thể? Mẫu thân nàng..."
Tạ Thanh Thanh im miệng kịp thời, nhưng Tạ Cửu vẫn nghe được một ít tin tức.
Mẫu thân Tạ Thanh Thanh - Bạch Phượng Vĩ?
Nàng không thể tu luyện là do nữ nhân kia ra tay.
Tạ Cửu gạt ý nghĩ sang bên, chiến đấu có thể thay đổi trong chớp mắt, một chút phân tâm, có thể nghịch chuyển thắng thua.
"Chiêu thứ nhất, còn hai chiêu nữa."
Tạ Cửu dồn sức tấn công, lần này nàng muốn nửa cái mạng của Tạ Thanh Thanh.
Tạ Cửu lao đến, Tạ Thanh Thanh kinh hồn bạt vía, thân thể không tự chủ được phòng bị, đánh trả.
Hai tay đụng nhau, khí thế cuốn bay tất cả đá vụn bụi bặm.
"Chưa đến ba chiêu, Tạ Thanh Thanh lúc này ngươi ra tay, nói không giữ lời." Tạ Cửu nói.
Tạ Thanh Thanh cây ngay không sợ chết đứng nói: "Ta cho rằng ngươi là một phế vật không có huyền lực, mới nói nhường ngươi ba chiêu, ai ngờ là ngươi che giấu sức mạnh thực sự, lừa ta, ta không thể nào nhịn cơn tức này."
"Bởi vì ta là phế nhân, cho nên ngươi nhường ta ba chiêu. Ngươi là Huyền Sư cấp năm, sao ngươi không biết xấu hổ tỷ thí với ta?"
Tạ Cửu bừng tỉnh hiểu ra nói: "A, đúng rồi, vì cướp vị hôn phu của ta, mặt mũi tất cả đều không cần."
"Ngươi nói bậy."
Tạ Thanh Thanh thở hổn hển, hai chân phát lực, đá văng Tạ Cửu.
"Tạ Cửu, ta nhất định sẽ đánh thắng ngươi."
Tạ Thanh Thanh cúi người xuống, nói bên tai Tạ Cửu: "Tạ Cửu, ta sẽ thay ngươi thành hôn với thái tử điện hạ, cho nên, ngươi yên tâm đi chết đi."
Mặt mũi dữ tợn, con mắt ác độc, đây mới là chân diện mục của tiểu bạch hoa thanh tuần Tạ Thanh Thanh.
Tạ Thanh Thanh ra chiêu xảo quyệt, từng chiêu từng thức đều là chiêu thức giết người độc môn của Tạ gia. Tay, chân, tóc, thân thể, tất cả các bộ phận cũng có thể trở thành vũ khí giết người, đây là chỗ kinh khủng của chiêu thức giết người độc môn của Tạ gia độc.
“Rầm” một tiếng, Tạ Thanh Thanh hất đầu, mái tóc đen dài xượt qua tay Tạ Cửu, tạo thành vết thương chi chít, rất dọa người.
Máu chạy ra, nhỏ giọt trên đất.
Tạ Thanh Thanh là Huyền Sư cấp năm, thực lực hơn Tạ Cửu rất xa. Tạ Cửu không thể không mượn sức mạnh đan dược, đạt được sức mạnh cường hãn tạm thời.
Khí tức đột nhiên biến đổi, ánh mắt Tạ Cửu sắc bén như đao.
Tạ Cửu ánh mắt chợt lóe, nhanh tay nắm tóc Tạ Thanh Thanh, hung hăng kéo về phía nàng, tiếp đó dùng toàn lực ở lòng bàn tay, một chưởng đánh vào ngực Tạ Thanh Thanh.
Chiêu thức giết người độc môn của Tạ gia quả thật lợi hại, nhưng Tạ Thanh Thanh tu luyện chưa đến, Tạ Cửu muốn phá, nghĩ một chút liền ra.
"Phốc."
Mặc Nhiên Hiên tiếp lấy Tạ Thanh Thanh, đưa sức mạnh vào cơ thể nàng ta, Tạ Thanh Thanh lại phun một búng máu ra.
"Ngươi thua, thua bởi phế vật mà ngươi khinh thường."
Tạ Cửu cười nói: "Tạ Thanh Thanh, ngươi ngay cả phế vật cũng không bằng."
Tạ Thanh Thanh siết chặt nắm tay, một thân huyền lực chưa thu lại.
"Tạ Thanh Thanh, ngươi thua."
Tạ Cửu trên cao nhìn xuống, khuôn mặt lạnh nhạt giống thần linh cao quý không thể xâm phạm.
"Ta không thua, ta không thua, Tạ Thanh Thanh ta sao có thể thua một phế vật như ngươi."
Tạ Thanh Thanh gào to lên, không cẩn thận động đến vết thương, ngược lại hít một hơi mạnh.
"Ngươi thắng hay thua, không phải ngươi và ta có thể kết luận." Tạ Cửu nói.
Tạ Thanh Thanh giơ tay lên, phủ đầy cánh tay là hoa văn màu đen phức tạp.