Chương 12:
Triệu Nghiên Khanh khoan thai bước phía trước, Hàn Thiên thì có chút câu nệ theo sau lưng, nhìn qua cực kỳ gượng ép. Về phần hai nữ một nam người hầu khác, sớm đã bị nàng điều đi làm việc khác, tránh nhìn ra Hàn Thiên dị thường
Nàng trong miệng vẫn còn vấn vương tinh dịch của Hàn Thiên, lại cũng không nghĩ nuốt hết, muốn để dư vị tràn ngập tới mê muội tâm thần. Triệu Nghiên Khanh nghĩ nát óc cũng nghĩ không ra tại sao Hàn Thiên lại không có chút tôn kính cùng kính sợ nàng, lại càng không biết chút xíu lễ tiết, đi đứng điệu bộ, ngữ điệu giao tiếp cũng là kiểu cực kỳ khó hiểu xa lạ. Lưu tổng quản đây là từ đâu đào tới? Tên này cứ như trên trời rơi xuống vậy.
Hàn Thiên thật là trên trời rơi xuống, hắn không hiểu lễ nghi, không hiểu hậu cung giao tiếp, càng không hiểu thế nào là quân thần giai cấp. Triệu Nghiên Khanh trong mắt hắn không hơn gì công cụ phát tiết có chút xinh đẹp, sớm muộn cũng bị hắn tuỳ tiện trong tay đùa bỡn, biết thành dục nô.
Nếu là Hàn Thiên kiếp trước, thật không bao giờ có suy nghĩ đùa bỡn nữ nhân như vậy. Mặc dù bị tình nhân thủ đoạn cùng cắm sừng, hắn vẫn là vô cùng tôn trọng nàng, chỉ ôm đau khổ một mình uống rượu. Hàn Thiên kiếp này, một phần do căm hận nữ nhân, một phần lớn do tà khí từ Tà Thần Vạn Đạo công, đã trở nên vô cùng độc ác cùng vô tâm.
Hắn bây giờ còn bận bịu suy nghĩ, làm sao không đánh mà thắng, hoàn thành nhiệm vụ. Cái ban thưởng kia có chút làm người ta đỏ mắt a.
Hậu cung Tần quốc thật vô cùng rộng lớn, mỗi toàn lầu các đều cực kỳ to lớn xa hoa, cách nhau cả trăm mét. Triệu Nghiên Khanh cùng Hàn Thiên hai người đi mất nửa canh giờ, xuyên qua vô số hành lang mới thấy phía trước là một toà biệt viện hoàng kim đồ sộ, bên trên cửa lớn đề ba chữ “Lưu Thuỷ Cung” uyển chuyển mà cao quý, phát ra kim quang chói ngời. Chưa tới đã nghe tiếng nhã nhạc cùng cười vui thích ý.
Hàn Thiên hiện tại đạt tới Luyện Khí tầng năm, Gián Điệp Vệ tinh khống chế tăng lên hai mươi đầu, khoảng cách bay tới hai dặm, sớm một chút xâm nhập toà lầu các kia.
Hắn có chút miệng chảy nước, thật nhiều vưu vật tuyệt sắc a.
“Sắp tới rồi. Ngươi an phận một chút cho ta. Cẩn thận người khác nhìn ra dị thường.”
Đúng lúc Hàn Thiên còn tính kế làm sao ăn sạch đám nữ nhân trong Lưu Thuỷ cung, bên tai chợt vang lên âm thanh nhắc nhở của Triệu Nghiên Khanh làm hắn định thần lại, ừ hử một tiếng đã biết. Hàn Thiên không thèm quan tâm, Y phục của hắn là cỡ nào siêu cấp, vừa động niệm là hạ bộ bó sát lại, bên ngoài không thể nhìn ra dị thường, trừ khi nữ nhân nào quá hứng tình mà vạch ra, hắn mới có thể bị lộ.
Đi tới bước này, Triệu Nghiên Khanh cũng không có tiếp tục cùng Hàn Thiên thủ thỉ, mà hừ nhẹ một tiếng lấy tinh thần. Nàng ánh mắt dần trở nên lạnh lùng quý phái, lưng cùng ngực ưỡn thẳng, kiểu đồn nâng cao, hai bầu nhũ hoa hiển lộ ra gần nửa, thân thể phong tình vạn chủng cùng tư thế cao quý phô bày ra tới cực điểm.
So với bình thường dâm đãng cùng khao khát yếu đuối kia, thực giống như hai con người hoàn toàn khác nhau. Đây mới chính là Triệu quý phi a.
Hàn Thiên nhìn tới không khỏi nuốt nước miếng. Sau này phải để nữ nhân kia nhiều một chút thể hiện tư thái này, nhìn càng có tính chinh phục cùng xâm lược hơn. Haha.
Chẳng mấy chốc tới trước Lưu Thuỷ cung. Bên trong truyền ra tiếng cười đùa cùng thanh âm nhã nhạc dễ chịu, Triệu Nghiên Khanh có chút căng thẳng, ánh mắt cũng biến thành ngưng trọng cùng cẩn thận, vậy mới thấy hậu cung tranh đấu là cỡ nào khốc liệt, sơ xảy một chút là vạn kiếp bất phục ngay. Hàn Thiên trong lòng cũng có chút căng thẳng, hắn sớm đem mọi ngõ ngách trong tẩm cung này thu vào mắt, chỉ là chưa biết cái gọi “luận võ” kia tiến hành thế nào mà thôi.
Đường vào lầu các đứng lấy hai hàng cung nữ, đều mặc lấy hồng y mỏng manh, thân hình lồi lõm ý vị, khuôn mặt đoan trang lại có chút kiều mỵ, đặt tại kiếp trước đảm bảo có thể trở thành hoa khôi. Hàn Thiên đối với chuyện này ở trong lòng dâng lên vô cùng nhiều cảm thán, Tần quốc quả là hảo thủ đoạn a, nữ nhân cực phẩm như vậy cũng lưu lạc thành cung nữ.
Mà xem ra điều này cũng có chút hợp lý, những nữ nhân này tuy cực kỳ xinh đẹp. Thế nhưng nếu là đem so với Triệu Nghiên Dương, Tống Tịnh Kỳ, thì vẫn có rất nhiều khoảng cách, nhất là khí chất cùng mị lực kia là không thể làm giả.
Đúng lúc Triệu Nghiên Khanh cùng Hàn Thiên chuẩn bị tiến vào, một giọng nữ tràn đầy trêu tức chợt vang lên, nghe qua cực kỳ có cảm giác khinh bỉ.
“Nha. Đây không phải Triệu quý phi sao, tại sao lại không biết quản lý hạ nhân như vậy, đến cách đi đứng cũng không biết!?”
Hàn Thiên cùng Triệu Nghiên Khanh đều đồng thời nhìn lại, chỉ thấy người tới là một tử tử mặc cung trang màu bạc, trên đầu đội phượng quan hoàng kim, hai đầu lông mày treo lấy nét sắc xảo, đôi gò má ngược lại rất cao, đem cho người ta cảm giác vô cùng kiêu ngạo.
“Tiêu Giai Hi, ngươi có ý gì?”
Triệu Nghiên Khanh nhíu mày hỏi. Hạ nhân ở đây đươg nhiên là chỉ Hàn Thiên, thấy hắn bị người khác nhắm tới nàng bỗng dâng lên vô hình khó chịu.
Hàn Thiên không tên có cảm giác nằm im trúng đạn. Hắn đương nhiên biết nữ nhân kia không phải nhằm vào hắn mà là nhằm vào Triệu Nghiên Khanh. Thế nhưng hắn cũng không muốn bị kẻ nào coi là a miêu a cẩu muốn nói thì nói, lúc này tâm thần khẽn động, đem gián điệp vệ tinh bay tới bên nàng, muốn quay quanh một hồi tìm lấy sơ hở.
“A?”
Hàn Thiên mắt phải nháy nháy chợt trừng to, nữ tử này thật dâm đãng, nàng ta vậy mà không có mặc nội y, bên dưới hoàn toàn là một mảnh trống không, đám cỏ bình thường đáng lẽ phải rậm rạp nay toàn bộ được cạo hết. Huyệt hoa căng đỏ đẫm nước, hoàn toàn là trong không trung phơi bày.
Hàn Thiên để cho gián điệp vệ tinh phóng to lại một chút, không nhịn được nhếch miệng, lúc này chợt liếc nhìn nữ tử áo bào trắng cười quỷ dị.
“Đào viên một mảnh trống không
Cỏ xanh bỗng chốc đỏ hồng trụi lơ
Vừng đen lẳng lặng hững hờ
Trái - trên điểm xuyết, chỉ chờ tới lui!”
Mấy nữ nhân xung quanh đều là không hiểu gì cả, trên mặt toàn là mê man, hiếu kỳ nhìn Hàn Thiên, bao quát cả Triệu Nghiên Khanh bên trong cũng là nghi vấn nhìn hắn. Tên này lại sao lại ngâm một bài thơ không đầu không đuôi như vậy.
Chính chủ Hàn Thiên thì vẫn quỷ dị nhìn chằm chằm nữ tử áo bạc, cười đến nàng cảm giác thân thể đều giống như bị lột trần, không khỏi nhíu mày suy nghĩ. Lại hình như chợt nghĩ tới cái gì, sắc mặt đại biến run run chỉ Hàn Thiên.
“Ngươi... ngươi...”
Người khác có thể không hiểu lời Hàn Thiên nói, thế nhưng Tiêu Giai Hi lại hoàn toàn hiểu rõ.
Nội y không mặc, lông tóc cạo trắng, bên trên mép thịt bên trái ngự lấy một chiếc nốt ruồi dâm đãng.
Cái vấn đề này, cực kỳ ít người biết a, chỉ có Hoàng thượng bệ hạ, cùng cái người kia... A, tên này chẳng lẽ là của người kia nói tới...
“Đinh! Phát động nhiệm vụ phụ tuyến: Chinh phục Tiêu Giai Hi. Nhiệm vụ tường trình: Tiêu Giai Hi là hậu duệ Bạch Hổ thể, đối với chủ ký sinh hấp thu sẽ có cực lớn lợi ích, cần thông qua 01 lần Dục Đạo đoạt tới bộ phận huyết mạch. Nhiệm vụ hoàn thành ban thưởng 20.000 exp. 2000 kim trị. 01 ngẫu nhiên rút thưởng. Cũng mở ra chức năng huyết mạch. Nhiệm vụ thất bại giảm 05 cấp.”
“Đinh! Phát động nhiệm vụ chính tuyến: Thế lực thần bí! Nhiệm vụ tường trình: Phát hiện thế lực thần bí tại hậu cung Tần quốc, đối với ký chủ có mấu chốt xung đột trong tương lai. Nhiệm vụ điều tra và ngăn chặn thế lực thần bí xâm lấn hậu cung Tần quốc. Nhiệm vụ ban thưởng 100.000 exp, 10.000 kim trị, 01 rút thưởng ngẫu nhiên, 01 cơ hội siêu cấp thương thành, mở ra công năng tiên tri! Nhiệm vụ thất bại giảm 10 cấp!”
“Đinh! Lưu ý với ký chủ, cấp độ xuống dưới 0 cấp ký chủ tử vong, đày vào luyện ngục vạn kiếp!”
Hàn Thiên khuôn mặt lúc này là muôn vàn cảm xúc, vừa tham lam, vừa hưng phấn, lại vừa ngưng trọng.
Chỉ một Tiêu Giai Hi, lại phát động hai nhiệm vụ, trực tiếp uy hiếp mạng sống của hắn.