Chương 11: Luận Võ

Chương 11:

Trời tờ mờ sáng, Triệu Nghiên Dương mới từ trong hoan lạc tỉnh dậy. Cảm nhận thân thể không có chút sức lực nào, lại thêm hạ thân phía dưới cảm giác ứ đầy một mảnh, nàng mới nhận ra không phải là mơ.

Hôm qua tiến tới hỏi thăm Lưu tổng quản, đúng là nhận được đáp án như Hàn Thiên khai báo. Tiểu Xuân tử nhất quyết không chịu hồi cung, một mực muốn gia nhập Hồng Phúc tự, để cho đệ đệ là tiểu Hàn tử thế chân. Lưu tổng quan không có cách nào, đem tiểu Hàn tử tiếp nhận, xử lý xong xuôi bèn đẩy cho nàng.

Đến khi ánh mắt nàng đưa đến hạ thân kẻ nằm bên cạnh, chợt cảm thấy vô cùng phức tạp. Vừa xấu hổ, vừa may mắn, lại vừa tội lỗi.

Nàng đã gả cho Tần hoàng đế a... Chỉ là gần một năm nay, người kia không còn chạm vào nàng, để nàng héo mòn chốn hậu cung, cả ngày thân thể bứt rứt khó chịu, lại thêm các quý phi khác quanh năm minh tranh ám đấu, nàng đã sớm mệt mỏi, tâm lý vô cùng thiếu thốn lẫn yếu ớt.

Nhiều đêm ở không, lại thêm thi thoảng đi theo hoàng thượng ngắm xem duyệt binh, những khí tức nam nhân cường tráng kia làm cho nàng vô cùng khao khát thèm muốn, đêm đêm nằm mộng, chỉ đành phải ký thác vào hai tên thái giám ẻo lả, mà chúng lại chẳng có một chút hứng thú nào.

Nàng thật đã có nhiều lúc suy nghĩ to gan, hay là liều một chút vụng trộm. Trần tướng quân, Mã tướng quân, Mông hầu tước, mấy tên kia đều là luôn khao khát nhìn nàng, nàng có thể cảm nhận ánh mắt như muốn xé rách đâm xuyên y phục của bọn hắn, suy nghĩ đem nàng thân thể chà đạp của bọn hắn. Nhất là Mã tướng quân, không biết dùng tà thuật gì, mỗi lần gặp mặt lại như có như không ở trên thân thể nàng vô hình ve vuốt. Ư... Thậm chí là cả Tần Long thái tử, kẻ kia còn to gan định hãm hiếp nàng a, hắn đã gần tiến vào rồi, nếu không phải... Ư... Nếu có thể, nàng cũng nguyện ý nhắm mắt, nàng không thể phản kháng a... Tất cả cùng lên cũng được a... Ưm. Đúng vậy...

Thế nhưng bây giờ nàng đã có Hàn Thiên, của hắn đoán chừng không thua kém gì những người kia, so thân phận lại kín đáo gấp nghìn lần, có thể nuôi nhốt được. Uhm, chờ cho Hàn Thiên ngày sau kiệt sức, lại tìm đến đám người Mã tướng quân cũng không muộn.

Nếu để Hàn Thiên biết suy nghĩ này của nàng, thật không đem nàng bóp chết là không thể.

Triệu Nghiên Dương từ trên giường bò dậy, hai chân thiếu chút khuỵu xuống, thầm mắng một câu xú nam nhân, lúc này mới cẩn thận vệ sinh một chút, đem y phục mặc vào. Nàng hôm nay phải tham gia một tụ hội nho nhỏ của Từ quý phi, Từ quý phi rất được hoàng thượng sủng ái, hậu cung ba ngàn quyền lực của nàng cũng phải xếp trước năm.

Lại chợt nhớ ra Từ quý phi nói cái gì mang theo người hầu để so tài gì đó, Triệu Nghiên Dương mới giật mình thon thót. Dạo gần đây Tần quốc đang giao phong cùng Hoả quốc, chiến sự có chút không ổn, nội cung các nàng cũng rộ lên phong trào tranh phong luận võ, cổ vũ tiền tuyến, nâng cao sĩ khí. Mà các nàng bởi vì thân phận nên không tiện luận bàn với nhau, Hoàng hậu nương nương mới định ra quy tắc để cho các hạ nhân tranh phong, người thắng được ban thưởng rất hậu hĩnh, mà bản thân chủ tử cũng vô cùng nở mày nở mặt. Nàng cũng có bốn hạ nhân, hai nữ nhân không đáng nói, hai tiểu thái giám chỉ có Tiểu Xuân tử là có tu vi Luyện Khí nhị tầng, có chút hi vọng, mà hắn không ngờ lại trốn tránh bỏ việc.

Giờ chỉ còn lại tiểu Hoa tử luyện khí nhất tầng, cùng tên tiểu Hàn tử này mới tới, thật nguy to.

Nếu để cho ả tiện nhân Tống Tịnh Kỳ kia trên luận võ thắng nàng, vậy thật không khác nào vỗ mặt.

Nghĩ tới đây, Triệu Nghiên Dương mới cẩn thận dò xét Hàn Thiên, lại ngạc nhiên phát hiện mình nhìn không thấu?

Không phải tại Hàn Thiên cảnh giới cao hơn nàng. Nàng có thể cảm nhận đại khái hắn ở luyện khí kỳ, nhưng khí tức mập mờ, không rõ ràng, nói chung không quá luyện khí tầng bảy.

“Tên này...”

Đừng nói Triệu Nghiên Dương, cảnh giới của Hàn Thiên không phải cường giả Kết Đan kỳ trở lên, đừng mong nhìn được. Đó chính là do nguyên khí của hắn vô cùng đặc biệt.

Tu chân giới, mỗi người tu chân đều có linh căn. Linh căn năm loại, Kim, Mộc, Thuỷ, Hoả, Thổ. Tu chân giả, thường chỉ chủ tu một loại thuộc tính công pháp, phù hợp với linh căn mạnh nhất của mình.

Đó là bởi do tiên thiên sơ khai, ngũ hành đã tương sinh tương khắc với nhau. Tu hành là con đường nghịch thiên để mạnh lên, đương nhiên phải bồi dưỡng một thuộc tính trụ cột lớn mạnh để đi ngược dòng nước, áp đảo quy tắc cân bằng của thiên địa. Nếu tu luyện nhiều công pháp để lớn mạnh nhiều thuộc tính, sẽ dẫn tới nhiễu loạn chân khí, nguyên khí hỗn tạp không thuần, khó mà kiểm soát, tu hành chậm chạp, càng lên cao càng khó, còn có thể tẩu hoả nhập ma.

Bởi vậy, tu chân giả linh căn càng thuần càng được đánh giá có tư chất, những người đơn linh căn được xưng là thiên tài.

Triệu Nghiên Dương còn nghe nói, Hoàng Thất có thiên tài song linh căn, là cả hai linh căn đều mạnh ngoại hạng. Nhìn tưởng phế nhân, thế nhưng hoàng thất lại có công pháp tu luyện kết hợp song linh căn phù hợp với hắn, vô cùng thần kỳ. Nghe thật rợn người, người khác tu luyện một giờ, tên kia đã như tu luyện được hai giờ, tiến bộ gấp đôi, quả thực là làm ít ăn nhiều, chắc chắn tiến bộ thần tốc.

Những cái kia đều là truyền thuyết. Triệu Nghiên Dương cũng không tin Hàn Thiên tên thái giám thế thân này lại là thiên tài song linh căn. Chắc chắn là thuộc loại tạp linh căn kém cỏi nhất, cũng không biết vì sao leo lên tới luyện khí tầng bảy.

Chỉ được cái món kia... là tạm được... Hừ!

Nghĩ tới đây, Triệu Nghiên Dương không nhịn được lấy tay vỗ cho tiểu ác long một cái, nũng nịu kêu lên.

“Xú thái giám, mau thức dậy, hôm nay có việc cho ngươi đây.”

Hàn Thiên đang ngủ ngon, chợt bị vỗ một chưởng bất ngờ, đau đến nhe răng nhếch miệng, mắt nổ đom đóm vùng dậy.

Phát hiện phía trước là Triệu quý phí phong tình vạn chủng tủm tỉm nhìn mình, hắn mới hơi hoà hoãn lại, nhưng vẫn tràn đầy khó chịu hỏi.

“Xú dâm phụ, có việc gì.”

Triệu Nghiên Dương thân phận là cỡ nào cao quý, trước mặt nàng dám nói câu này, thật chưa có ai. Nàng định bộc phát lửa giận, lại nhận ra tình cảnh mấy ngày gần đây cùng biểu hiện của mình, không tên có cảm giác đỏ bừng. Nghĩ lại cái tên tiểu dâm phụ kia, không ngờ lại không có chán ghét, lại có chút chờ mong.

Nhưng cũng không thể để cho Hàn Thiên biết được suy nghĩ, lúc này nghiêm mặt trách cứ.

“Ngươi đây là thái độ gì? Mau dậy, theo ta đi luận võ.”

“Luận võ?”

Hàn Thiên còn chưa có tỉnh ngủ, mơ màng tự hỏi luận võ là trò gì? Đánh nhau? Con mẹ nó, muốn chết a!

“Không đi!”

Hàn Thiên nhất quyết chui vào trong chăn. Nói đùa, hắn nào biết đánh nhau võ vẽ, bảo đi chinh phục tình ái còn được. Đánh nhau? Chính nàng đánh đi.

Triệu Nghiên Dương bộ ngực phập phồng tức giận. Tên khốn kiếp này thật muốn chết, lại không biết phải làm gì Hàn Thiên, tranh cãi một hồi hắn cũng không chịu đi.

“Ngươi muốn thế nào!”

Triệu Nghiên Khanh thật muốn đập chết Hàn Thiên, thế nhưng trong lòng còn luyến tiếc nhiều thứ, cuối cùng đành phải thoả hiệp.

“Đinh! Phát động nhiệm vụ chính tuyến: Đệ nhất hảo thủ! Nhiệm vụ tường trình: Hậu cung Tần quốc tổ chức tranh phong luận võ. Ký chủ ở trong luận võ đạt hạng nhất ban thưởng 50.000 exp, 5000 kim trị, 01 rút thưởng ngẫu nhiên, 01 kỹ năng truyền thừa. Nhiệm vụ thất bại giảm 02 cấp.!”

Hàn Thiên còn đang trong chăn nghĩ nghĩ. Lúc này âm thanh hệ thống vang lên làm hắn biến sắc. Mẹ nó, xem ra không thể không đi. Hơn nữa Triệu Nghiên Khanh nhờ hắn có vẻ là chuyện quan trọng, cũng không thể không đi, nếu không sau này thật khó sống. Lúc này ló đầu ra, nhìn lấy khuôn mặt tức giận của nàng mà cười đểu.

“Sau này ta bảo sao ngươi phải nghe vậy. Nếu không thì thôi!”

“...”

“Được!”

Triệu Nghiên Dương tức tới bộ ngực phập phồng run rẩy, không thể không cắn răng đồng ý. Để xem sau này nàng làm sao trừng trị Hàn Thiên.

Hàn Thiên cười lạnh, biết tỏng suy nghĩ trong đầu nữ nhân này, lúc này lật ra chăn bông, đem đầu nàng ôm lấy, côn thịt hùng dũng kê sát miệng nàng, cao giọng ra lệnh.

“Xú dâm phụ, vừa rồi ngươi đập hắn có chút đau đớn, hiện tại ôn nhu xoa dịu cho ta!”

Thái độ kênh kiệu kia, giọng điệu khinh bỉ kia, ánh mặt cao cao tại thượng kia, thật làm cho Triệu Nghiên Khanh thiếu chút tức chết. Lại thêm tiểu ác long nhiệt khí cùng dâm khí vô hạn toả ra, làm cho nàng đầu óc mê muội, vô thức hé mở đôi môi đỏ mọng.

Đây không phải là do nàng dâm đãng a...