Chương 13:
Triệu Nghiên Dương không thèm quan tâm Tiêu Gia Hi nghĩ gì, chỉ thấy nàng sắc mặt biến ảo, chắc chắn là chịu thua thiệt trong tay Hàn Thiên, vậy là đủ. Lúc này nhanh chóng rời đi, không muốn để cho các nàng phản bác.
Hàn Thiên cũng là liếc sâu Tiêu Gia Hi một cái, để cho nàng một chiếc Gián Điệp vệ tinh, sau đó theo Triệu Nghiên Dương tiến vào tẩm cung.
Trong tẩm cung vô cùng rộng lớn, phía trước ngự trên bảo toạ là một tôn Phượng Ỷ cao cao tại thượng, ghế phượng dát vàng, trên lót lông ngỗng, bốn người hầu vây quanh, rất có ý vị thượng vị giả. Đứng tại chỗ này có thể bao quát hết thảy tẩm cung, cùng với độ cao lớn hơn người khác nửa thân hình, quả là vô cùng khí phái.
Phía dưới cũng xếp lấy hai hàng bục áng, mỗi cái đều rộng hơn trượng, bên trên bày linh tửu cùng kỳ hoa dị quả, thanh đạm mà cao sang. Mỗi bàn cũng đều ngồi lấy một nữ nhân cực phẩm, xanh đỏ tím hồng đủ mọi y phục, đua nhau khoe sắc, hương thơm thoang thoảng đưa qua, kết hợp với tiếng nhạc du dương, quả thật rất là có cảm giác thần tiên.
“Triệu quý phi tới!”
Một tên thái giám có chút ẻo lạ cất giọng chanh chua vang vọng, cũng không có gây ra bao nhiêu động tĩnh trong tẩm cung. Người tại nơi này tuy rằng đều nói nói cười cười, nhưng trong bụng có bao nhiêu dao găm liền có bấy nhiêu dao găm, ai ai cũng đều mong hạ bệ kẻ khác để tranh thủ nhiều hơn sủng ái của hoàng thượng, nghĩ lại cũng thật bi ai.
“Triệu tỷ tỷ, chỗ này!”
Đúng lúc Hàn Thiên còn đang mải nhìn trộm dưới háng một nữ nhân, thanh âm tinh linh non nớt bỗng chợt lanh lợi vang lên, kéo hắn đưa mắt nhìn lại.
Một nữ tử từ trên ngự án gần phía trên chợt rời chỗ ngồi chạy tới phía Triệu Nghiên Dương, tốc độ nhanh như một làn gió xuân, mang theo hương thơm thanh thuần ập tới, lập tức kéo lấy cánh tay Triệu Nghiên Dương mà ôm chặt không rời.
“Triệu tỷ tỷ, mấy hôm nay ngươi đi đâu mà không có tìm ta vui đùa a.”
Hàn Thiên hai mắt thiếu chút lòi ra ngoài. Nữ nhân này... Ách, thiếu nữ này... Tần Hoàng đế thật có chút khẩu vị mặn a.
Nàng bất quá mới mười ba tuổi, khuôn mặt tuy rằng xinh đẹp thế nhưng vẫn còn vô cùng non nớt, giọng nói cũng tràn đầy ngây thơ. Chỉ là nàng thân thể không ngờ đã phát dục vô cùng thành thục, hai bầu nhũ hoa cự đại rung rinh tới thiếu chút rời khỏi ngực áo, cùng kiểu đồn đầy đặn càng là vểnh cao, đúng là điển hình của mặt học sinh ngực phụ huynh.
Hàn Thiên không khỏi nuốt một ngụm nước bọt nhìn vào giữa hai chân nàng. Mẹ nó, tiểu hài tử này đã mọc lông hay chưa vậy, hương vị thật là thanh thuần tươi sáng, Tần hoàng đế dường như còn chưa có ăn nàng a...
“Thư Di muội muội, ta gần đây có chút bận bịu, một thời gian nữa sẽ tới tìm muội chơi.”
Triệu Nghiên Dương cưng chiều xoa đầu thiếu nữ cười mỉm, cũng bắt lấy tay nàng nắm trong lòng bàn tay, hai người vừa cười vừa nói dẫn nhau tới chỗ ngồi xuống. Hàn Thiên lẽo đẽo theo sau, hắn cảm giác Triệu Nghiên Dương còn có chút câu nệ, xem ra địa vị của nữ tử này còn thật rất cao.
Hàn Thiên nhìn nàng thật sâu, trong mắt hoàn toàn là một mảnh dâm đãng. Nữ tử này y phục thật vô cùng khiêu gợi, trên người chỉ khoác một lớp hồng trang bằng lụa mỏng manh, trơn láng tựa tơ tằm, hờ hững che lấy thân thể phát dục trước tuổi. Nàng rõ ràng có mặc, lại như không mặc, bên trong đã không có nội y, bên ngoài lại thiếu chỗ này ngắn chỗ kia, thuộc về dạng đứng thẳng thì hở ngực mà cúi người thì hở mông, mà khom khom thì huyệt hoa lộ hết. Cũng không biết là ai dạy dỗ nàng, chỉ cần quay một vòng là có thể khiến đám nam nhân nhìn thấy hết, không khác khoả thân là bao... Hàn Thiên ác thú thầm nghĩ, kiểu cách này chắc chắn là tên Tần hoàng đế kia nuôi dạy, lại là kiểu dạy nàng từ nhỏ tránh xa y phục, để mặc thân hình phát triển. Nghĩ tới thật biến thái.
Mấy người an toạ xuống trước một bục áng, thiếu nữ Thư Di nhanh chóng rót ra hai chén linh tửu, một chén đưa cho Triệu Nghiên Dương, một chén mình mình cầm lấy, thở ra một hơi u lan năm nỉ.
“Triệu tỷ tỷ. Uống với ta một chén có được hay không?”
Khi tiểu nữ tử này nói còn cố tình bày ra tư thái dụ hoặc, ưỡn bộ ngực tới phía trước mà dán lấy trên người Triệu Nghiên Dương, hai khe ngực sâu hun hút hoàn toàn là chôn vùi lấy cánh tay thanh mảnh, đưa qua đẩy lại, thiếu chút làm Hàn Thiên phun máu mũi. Cái kia thật giống như nhị sơn cầm tù nhất côn a.
Mùi hương trên thân thể tiểu nữ tử này cũng thật vô cùng dụ hoặc, giống như thứ nước hoa kích dục thượng hạng, ngay cả Triệu Nghiên Dương cũng phải ngất ngây vô thức bưng chén rượu lên, giao bôi với nàng một chén, hương vị linh tửu thơm ngon vô cùng say đắm.
“Ai nha. Uống thế này thật không vui. Triệu tỷ tỷ, tỷ giúp ta uống thế nào.”
Triệu Nghiên Dương đầu óc có chút mơ hồ, tư thái cũng đi theo ngả ngớn, dễ dãi tuỳ ý gật đầu.
“Được. Thư Di muội muội muốn thế nào.”
Tiểu nữ nhân nghe thấy vậy thì khoé mắt hiện lên một vòng hưng phấn cùng đắc ý, một bàn tay không biết từ lúc nào đã luồn vào trong ngực áo Triệu Nghiên Dương mà xoa nắn nghiền bóp, một bàn tay tiếp tục bưng linh tửu lên kề sát đôi môi Triệu Nghiên Dương, sau đó thủ thì.
“Triệu tỷ tỷ, tỷ đừng vội uống chén này, lại mớm cho ta có được không?”
Không chờ Triệu Nghiên Dương đồng ý, tiểu nữ tử đã cắn nhẹ vào vành tai Triệu Nghiên Dương một cái, thổi một hơi u hương kích tình, một bên xoa nắn hai bầu nhũ hoa càng mạnh. Trên dưới tấn công, Triệu Nghiên Dương cứ thế ngửa đầu để cho nàng đổ linh tửu vào miệng.
Triệu Nghiên Dương cùng lấy đâu ra lực phản kháng, nàng ngậm lấy một miệng linh tửu thơm ngọt, còn chưa kịp phản ứng, thiếu nữ Thư Di đã nhanh chóng ôm chầm lấy nàng, há miệng ngậm lấy môi thơm, hung hăng hút một ngụm.
Linh tửu vừa ấm vừa thơm, từ trong miệng Triệu Nghiên Dương dần dần được chuyển qua Thư Di, môi kề môi, lưỡi cuốn lưỡi, hương thơm quẩn quanh.
“Ưm... ư...”
Triệu Nghiên Dương gần như đã bị thiếu nữ Thư Di đem áo cở xuống tới eo, hai tay mạnh mẽ vân vê cùng bóp nắn, mà đôi môi đỏ mọng cũng bị nàng ta điên cuồng chiếm lấy, gần như muốn đem Triệu Nghiên Dương nuốt chửng.
Hai nữ tử giống như không kiêng nể gì, giữa tẩm cung hoang đường làm bậy. Những người khác trong cung giống như đã quen, có ghen ghét, có khinh bỉ, có hâm mộ, cũng có âm trầm, đủ mọi sắc thái. Mà Hàn Thiên thì đã ngốc trệ đứng ở đằng sau, con mắt lòi ra ngoài, công thịt phình to trước nay chưa từng có, vô cùng có xúc động nhảy vào giữa mà chà đạp hai nàng tới chết.
“Ưm... ư... Triệu tỷ tỷ, ngươi thật có mùi hương mới a? Như thế nào ta cảm thấy khác lạ?”
Thư Di tiểu nữ tử hơi buông ra đôi môi Triệu Nghiên Dương, mắt mờ nhục dục nhẹ nhàng thì thảo hỏi lấy.
Triệu Nghiên Dương cũng bị dục hoả thiêu đốt tới mê muội, hai tay sớm tiến vào dưới váy Thư Di, thở ra một hơi hạo đãng mà thầm thì.
“A?... Đó là hương sữa chua, ngươi thấy thế nào?”
“Sữa chua? Ta thích. Triệu tỷ tỷ, sau này ta mỗi ngày đều tìm tỷ ăn sữa chua!”
Hàn Thiên đứng phía sau hai nàng, vừa nghe tới đây thì con mắt đỏ ngầu, hạ thân ướt đẫm.
Con mẹ nó, sữa chua kia chính là dâm ô dục ngữ ám chỉ tinh dịch hắn dạy cho Triệu Nghiên Dương a.
...
NTR thế này các ngươi thấy sao?