Chương 64: Mua Trước Rồi Lại Nói

Tuy rằng chỉ là cấp bậc 1 sao, nhưng dựa theo lý giải của Hạ Húc thì chỉ cần có thiên phú là đã không tệ rồi, vì dù sao nếu không có thiên phú thì đã có thể làm tương đối tốt các loại nghề nghiệp rồi, huống hồ là còn có thiên phú. Vậy đương nhiên người có thiên phú đều sẽ trên một bậc so với người bình thường.

Nhưng điều này cũng không làm khó được Hạ Húc, vì hắn muốn biết cụ thể Chương Kiến Dân sẽ làm như thế nào để lấy được chỗ tốt từ ông lão này thì hắn chỉ cần nhìn xem tình huống là biết.

Ánh mắt Hạ Húc dừng lại ngay tại hạng mục [ vai phụ: « người sắp chết »]. Quả nhiên khi hắn nhìn thấy Chương Kiến Dân lần trước, những văn tự giới thiệu trên cơ bản lại được bổ sung thêm một bộ phận.

[ « người sắp chết »: Một lão công nhân xây dựng ăn mặc lôi thôi đã ngăn chặn Chương Kiến Dân và chào hàng bằng mấy món đồ cổ mà bản thân vừa mới đào lên. Chương Kiến Dân vốn không có hứng thú gì nhưng tại thời điểm ánh mắt hắn lướt qua một tôn tượng Bồ Tát Quan Âm thì đột nhiên dừng lại.

Chương Kiến Dân ôm tâm tư trước khi chết là van cầu thần linh; bái lễ Phật, Bồ Tát để khỏi bệnh; cho nên hắn ta đã quyết tâm mua tôn tượng Bồ Tát Quan Âm này.

Trải qua một hồi trả giá, cuối cùng Chương Kiến Dân và ông lão này đã trao đổi được một cái giá tốt. Nhưng khi hắn ta chuẩn bị mua thì lại bị một gã chuyên gia đồ cổ ở gần đó vừa vặn đang đi tản bộ và đi ngang qua. Người này đã ngăn cản Chương Kiến Dân mua…]

Tới đây thì đoạn văn tự lại im lặng tuyệt đối. Bây giờ mỗi khi nhìn thấy ký hiệu 3 chấm này thì Hạ Húc liền cảm giác nhức cả trứng. Hắn không thích nó đến trình độ gần bằng với một dãy dấu chấm hỏi đặt thành hàng dài.

"Gã chuyên gia đồ cổ kia có lẽ là một vai phụ trọng yếu trong màn diễn này. Có thể vì ông ta mà ta mới không thể nhìn thấy diễn biến tiếp theo của kịch bản."

Sau khi làm rõ nguyên do thì Hạ Húc cảm thấy rất bất đắc dĩ.

Kịch bản ‘Người sắp chết’ thật ra đã được rõ ràng. Vậy dựa theo kịch bản Hạ Húc sẽ có thể phán đoán ra đại khái. Đó là Chương Kiến Dân xác thực sẽ nhặt được chỗ tốt khi gặp được công lão khu công trường.

Nhưng cũng không phải Chương Kiến Dân đã chơi phản sáo lộ đối với ông lão khu công trường này, mà hắn ta chân chính nhờ vào vận khí để thành công nhặt nhạnh được chỗ tốt từ trong tay 1 kẻ lừa đảo như ông lão khu công trường.

Mà nhân vật chuyên gia đồ cổ kia chắc hẳn là người phụ trợ cường hóa cho chi tiết Chương Kiến Dân nhặt nhạnh được chỗ tốt. Nhưng vấn đề nằm ở chỗ, nếu như không có nhân vật chuyên gia đồ cổ thì sẽ không thể nhìn thấy vế sau của kịch bản.

Mặc dù xác suất này rất lớn, nhưng chỉ với đoạn giới thiệu vắn tắt kia thì Hạ Húc lại vô pháp xác định trăm phần trăm có phải Chương Kiến Dân đã thông qua tượng Bồ tát Quan Âm để nhặt nhạnh chỗ tốt hay không? Thậm chí hắn cũng không thể xác định đây tuyệt đối có phải là chi tiết nhặt được chỗ tốt không nữa!

Nếu những điều bên trên đều là sự thật thì suy đoán của Hạ Húc đều chính xác. Hắn không có biện pháp biết rõ Chương Kiến Dân đã làm như thế nào để bán đi tượng Bồ tát Quan Âm được một khoản tiền, và cũng không có cách nào biết rõ hắn ta đã giấu nó ở nơi nào.

Nói thế nào thì Tiền Thành Hòa cũng là người có thiên phú giám định đồ cổ 1 sao, vả lại ông ta còn làm trong cái ngành này. Nếu xưng ông ta là hạng nhất trong nghề này thì tuyệt đối không quá đáng. Vậy muốn từ trong tay ông ta nhặt nhạnh được chỗ tốt sẽ không phải là chuyện dễ dàng như thế.

Rất có thể tôn tượng Bồ tát Quan Âm bị ông ta đem ra bán trên cơ bản không phải là đồ thật. Nếu như ông ta không cố ý để cho Chương Kiến Dân nhìn nhầm thì gã chuyên gia đồ cổ kia sẽ không nhận ra.

Nếu là vậy kịch bản cũng quá cẩu huyết đi! Bởi vì có xác xuất rất lớn giá trị chân chính của tôn tượng Bồ tát Quan Âm này ở tại phương diện khác chứ không phải nằm ở phương diện đồ cổ.

"Thôi được rồi, trên đời này nào có chuyện gì tuyệt đối không có sai lầm đâu! Chỉ là xác suất nhỏ bé đến mức không đáng kể thôi! Ta cứ mua trước đi đã rồi lại nói!"

Dù Hạ Húc có cảm giác hơi chút bất đắc dĩ, nhưng đối với loại mua bán không có bao nhiêu rủi ro này thì tất nhiên hắn sẽ không có khả năng nói từ bỏ liền từ bỏ. Cho nên hắn vẫn quyết định mua trước rồi tính sau. Sau khi mua về hắn sẽ từ từ nghiên cứu.

Nếu như nghiên cứu không ra thì Hạ Húc cũng có thể đi tìm gã chuyên gia đồ cổ mà kịch bản đã nhắc đến trong giới thiệu vắn tắt. Hắn cũng biết ông ta sẽ đi tản bộ xung quanh khu chung cư, nếu lại tìm thêm hai ngày thì hắn luôn luôn có thể đụng phải ông ta.