Chương 62: Xuất Hiện

"Thế nào, anh đã làm xong?" Hạ Húc vẫn còn đứng ở cửa phòng học và lo lắng chờ đợi nên hỏi.

Dương Bác Văn cầm giấy xin nghỉ phép mà tranh công nói: "Ha ha ha, hoàn thành nhiệm vụ vượt cả chỉ tiêu! Cậu chủ, cậu tuyệt đối sẽ nghĩ không ra chủ nhiệm lớp của cậu đã cho cậu nghỉ phép bao lâu đâu!"

"Còn có thể được bao lâu? Ít nhất là nửa ngày, tối đa cũng chỉ là một ngày rưỡi thôi! Sau đó là thứ bảy chủ nhật nên cô giáo có hào phóng đến đâu thì cũng sẽ không cho nghỉ thêm hai ngày đó!" Hạ Húc phong khinh vân đạm mà nói thủng vẻ mặt khoe khoang của Dương Bác Văn.

Đương nhiên hắn vẫn rất cao hứng, vì dù sao thêm ngày hôm nay nữa thì tính ra hắn sẽ có ba ngày liên tục không cần đến trường. Không chỉ rất thuận tiện để hắn làm việc mà quan trọng hơn là cũng sẽ đảm bảo an toàn cho những người bên cạnh hắn.

Dương Bác Văn cười nói: "Ha ha ha, cậu chủ quả thực liệu sự như thần! Lúc nào rảnh cậu hãy dạy cho tôi đi! Cậu cũng chưa từng đứng đắn dạy tôi lần nào mà!"

Hạ Húc: "Mấy quyển sách tôi đặt trên mạng cho anh đã sắp giao đến, anh cứ theo đó mà học tập các phạm trù trinh sát hình sự có trong đó là được!"

Dương Bác Văn: "Không được, mấy cái sách đó tôi vừa xem liền thấy đau đầu, mà từ nhỏ tôi trông thấy sách thì liền ngủ gà ngủ gật! Nếu không thì tôi đã không..."

Hạ Húc: "Là do lúc trước anh Dương chưa gặp được thứ mang đến cho anh sự hứng thú mà thôi! Tin tưởng tôi đi!"

Hai người vừa nói vừa đi ra khỏi cổng trường. Nhưng hiển nhiên hai người không ngờ tới, hoặc là căn bản không nghĩ tới việc, khi Dương Bác Văn mở miệng gọi một tiếng cậu chủ thì nghiễm nhiên đã bị Mã Binh và đám học sinh trong lớp nghe thấy.

"Quái thật! Vừa rồi tôi không nghe lầm đấy chứ? Ông chú đến xin nghỉ phép cho Hạ Húc kia vậy mà gọi Hạ Húc là cậu chủ!"

"Không phải ông ấy đã nói mình là chú của Hạ Húc sao?"

"Tôi hiểu rồi, nhất định là Hạ Húc đã thuê người đến xin nghỉ phép dùm mình! Cậu ta chơi vui đến như vậy! Chiêu này thật sự quá cao tay! Hôm nào tôi cũng thử một chút mới được!"

"Đầu óc của cậu có bị hỏng không vậy? Hai người bọn họ rõ ràng là rất thân nhau, vậy ông chú kia sao có thể là người được thuê để tới xin nghỉ phép dùm Hạ Húc đơn giản như vậy được? Nhất định Hạ Húc chính là phú nhị đại ẩn mình làm thường dân trong truyền thuyết rồi! Cậu ta đang cố ý giả nghèo để tìm kiếm một cô bạn gái không màn đến tiền tài danh lợi đây mà!"

"Ây ya, Hạ Húc sẽ không đánh chủ ý lên tôi đấy chứ? Cậu nói xem tôi có nên đáp ứng Hạ Húc hay không?"

"Cậu đừng có điên! Húc ca của chúng ta là người có mục tiêu rõ ràng, nếu muốn tìm thì cũng đi tìm Đường Ấu Hinh! Cậu không thấy hai người bọn họ đi gần nhau như vậy à?"

"Tôi nghĩ Hạ Húc không phải là phú nhị đại mà là quan nhị đại! Vì vừa rồi tôi nghe rất rõ ràng là ông chú kia phải học nghề trinh sát gì gì đó! Nói không chừng trong nhà Hạ Húc còn có quan chức cấp cao đấy!"

Khi âm thanh của hai người Hạ Húc dần dần càng lúc càng xa, nhưng trong lớp học thì lại như ong vỡ tổ, bọn học sinh hào hứng thảo luận đến khí thế ngất trời.

Sau khi rời đi thì Hạ Húc hiển nhiên không biết những chuyện này, nhưng coi như có biết thì hắn cũng sẽ không để ý, vì dù sao đây cũng chỉ là chút ít lời đồn nho nhỏ không đáng kể, và đối với việc hắn xin nghỉ phép cũng không có ảnh hưởng gì.

Trong cuộc sống của học sinh cấp hai và cấp ba, vô luận đúng hay sai thì việc mách lẻo chuyện của người khác với giáo viên là một hành vi phi thường làm cho người ta khinh ghét. Đại đa số học sinh cho dù bản thân mình có bị khi dễ thì cũng không nguyện ý nói với giáo viên, huống chi là chuyện của người khác.

Vả lại coi như có bị báo cáo thid có thể như thế nào? Vì dưới tình huống bình thường giáo viên sẽ không để cho chuyện bé xé ra to mà làm hủy đi tương lai học tập của học sinh. Chỉ cần không phải việc gì quá phận vượt qua mức độ cho phép, vậy nhiều lắm chỉ là nổi giận quở mắng một trận và thông báo với gia đình mà thôi.

Điều này đối với bạn đồng lứa của Hạ Húc mà nói cũng đã là một dạng đại sư làm bọn học sinh sợ hãi rồi, nhưng đối với hắn mà nói đây thật sự là chuyện không đáng để tâm.

Nói về việc chính, Hạ Húc và Dương Bác Văn đã gọi xe taxi để đi tới khu công trường xuất hiện ông lão bán đồ cổ.

Vị trí mà Hạ Húc chọn lọc ra quả thật không sai, vì nơi ông lão bán đồ cổ xuất hiện chính là khu công trường bên cạnh nơi mà lần trước hắn đã tìm kiếm.

Xem tình hình thì đã đến thời điểm kịch bản "người sắp chết" bắt đầu ra sân rồi.