Chương 4: Bát Phẩm

Cố Dương hỏi: “Thiên Kiêu bảng là cái danh sách gì?”

Mấy vị thương nhân xung quanh đều nhìn hắn với ánh mắt cổ quái, hắn vậy mà ngay cả Thiên Kiêu bảng cũng không biết, sự tình này ngay cả trẻ em và phụ nữ đều biết.

Vẫn là lão Cao phản ứng nhanh nói: “Thiên Kiêu bảng, chỉ dành cho những người dưới 20 tuổi, đều là những cường giả trẻ tuổi có cảnh giới nhị phẩm.Có thể nằm trên bảng đều là những thiên chi kiêu tử của đương đại.Thành tượu ngày sau bất khả hạn lượng.”

Nói cách khác, trong tất cả những cao thủ dưới 20 tuổi có tu vi nhị phẩm, Liễu Triết xếp thứ 9, xác thực rất lợi hại.

Còn Cố Dương, ngay cả tư cách lên bảng cũng không có.

Lão Cao tiếp tục nói:”Lại nói quận Ba của chúng ta đúng là địa linh nhân kiệt, chẳng những có người xếp hạng thứ 9 trên Thiên Kiêu bảng, năm ngoái lại xuất hiện một người đứng thứ 13 trên Hồng Nhan bảng.”

Bảng xếp hạng này không cần giải thích Cố Dương cũng đoán được.

Lão Dương ở một bên lại tiếp tục nói:”Đều nói từ xưa đến nay hồng nhan bạc mệnh, leo lên cái Hồng Nhan bảng này cũng không phải chuyện tốt.Tô gia nếu không phải xuất hiện một Tô Thanh Chi, cũng sẽ không bị Liễu gia để mắt đến, khiến cho nhà tan cữa nát.”

Lão Cao ngạc nhiên nói:”Theo lý thuyết, gả cho thiên kiêu như Liễu Triết cũng không tính là bội nhọ Tô Thanh Chi, vì sao nàng không nguyện ý? Làm hại cả nhà bị giết.”

“Hừ, Liễu Triết sớm đã cùng Tiết gia đính hôn, cho hắn 10 cái lá gan cũng không dám tìm những nữ nhân khác.Nghe nói là Liễu gia muốn đem nàng tặng cho một đại nhân vật nào đó.Dùng các loại thủ đoạn khác nhau, vừa đấm vừa xoa.”

“Ai có thể nghĩ đến Tô Thanh Chi kia tính tình cương liệt, thà chết không chịu.Về sau nàng được người của Tô gia lặng lẽ đưa ra khỏi quận Ba, Liễu gia thẹn quá hoá giận, đem cả nhà họ Tô từ trên xuống dưới giết sạch sành sanh, cực kỳ tàn nhẫn, khiến người ta giận sôi.”

Nói đến sự tình Tô gia bị diệt môn, sắc mặt của mấy thương nhân ở đây rất khó coi.

Tô gia chính là thế gia truyền thừa nhiều năm ở quận Ba, Liễu gia vậy mà nói diệt liền diệt, có thể thấy cách làm việc bá đạo, không kiêng nể bất kỳ ai.

Bọn hắn cũng coi như là có chút gia tài, nhà cũng nằm trong quận Ba, đúng là không có cảm giác an toàn chút nào.

Cố Dương đổi đề tài hỏi, Liễu gia có những nhân vật nào.

Lão Cao nói, cái này thì rất nhiều.Các thế hệ của Liễu gia đời đời đều rất hưng thịnh.Ở thế hệ trẻ đời này ngoài Liễu Triết, còn có mấy vị đệ tử xuất sắc khác.Đếm từng cái một.

Lần trò chuyện này, chính là hơn nữa giờ.

Cố Dương mặc dù biết được Liễu gia có không ít nhân vật lợi hại, nhưng là vẫn không có cách nào phán đoán được, bên trong đội ngũ đi săn kia, người trẻ tuổi đó là nhân vật nào của Liễu gia.

Bọn hắn cũng đã nghỉ nghơi một thời gian, thương đội tiếp tục lên đường.

Cố Dương dẫn đường đi phía trước, hắn một lần nữa mở ra máy mô phỏng nhân sinh.

[Có xác nhận sử dụng máy mô phỏng nhân sinh hay không? Sử dụng một lần, tiêu hao 20 kim tiền.]

Không có tăng giá, cuối cùng cũng có một chuyện tốt rồi.

“Xác nhận.”

[Hai mươi hai tuổi, ngươi trở thành võ giả cửu phẩm, quyết định cùng thương đội ra ngoài xông xáo. Trên đường đi, các ngươi lạc đường, không đến được Vương gia câu.]

[Hai tháng sau, ngươi đi theo thương đội đến Phượng Hoàng thành.Bằng vào thân thủ xuất chúng, được Thịnh gia mời chào, trở thành một hộ vệ của Thịnh gia.]

[Hai mươi bảy tuổi, trong 5 năm này, dưới sự dẫn dắt của ngươi lãnh thổ thương nghiệp của Thịnh gia không ngừng mở rộng.Ngươi nhận được sự coi trọng của gia chủ Thịnh gia, vì để lung lạc được ngươi đã truyền cho ngươi công pháp <>.]

[Ba mươi tuổi, ngươi trở lại Lưu gia thôn, phát hiện vào 8 năm trước thôn trang đã bị phá huỷ.Ngươi thề nhất định phải báo thù.]

[Ba mươi lăm tuổi, cuối cùng ngươi cũng đột phá, trở thành võ giả bát phẩm.]

[Ba mươi sáu tuổi, sinh ý của Thịnh gia mở rộng quá nhanh chóng dẫn đến ngấp nghé của Liễu gia, Thịnh gia gia chủ bị người vây giết, ngươi chiến tử tại chỗ.Hưởng dương 36 tuổi.]

Cố Dương xem hết quá trình của lần mô phỏng này, sắc mặt có chút khó coi.

Mặc dù hắn tránh khỏi đội ngũ đi săn kia nhưng Lưu gia thôn vẫn không tránh khỏi vận mệnh bị tàn sát.

Chuyện này là vì sao?

Liễu gia tại sao phải đồ sát toàn bộ Lưu gia thôn?

Cố Dương thật sự nghĩ không ra.

[Kết thúc mô phỏng, ngươi có thể giữ lại một trong các hạng mục sau]

[Một, cảnh giới võ đạo lúc 36 tuổi]

[Hai, kinh nghiệm võ đạo lúc 36 tuổi]

[Ba, nhân sinh trí tuệ lúc 36 tuổi]

Cố Dương hít sâu một hơi, cho dù là như thế nào, lần này vẫn có thu hoạch, ít nhất đã đột phá được cảnh giới.Thực lực của hắn đã tăng thêm một mảng lớn.

Số dư hiện tại còn có thể tiến hành 3 lần mô phỏng.

Hi vọng có thể tìm ra cách phá cục.

Chờ đến lúc lão Cao một lần nữa dừng lại nghỉ nghơi. Cố Dương tìm một cái cớ rời khỏi đây, tìm đến một khu vực không có người, mở hệ thống ra nói, “Ta chọn một”.

Lập tức hắn cảm thấy chân khí bên trong cơ thể không ngừng bành trướng, nhiệt khí lan tràn ra xung quanh một cách đáng sợ, phảng phất như là đang đốt cháy cơ thể từ bên trong.

Đồng thời trong đầu hắn xuất hiện một môn công pháp mới đó chính là hai tầng đầu tiên của <>.

Sau một lát chân khí bên trong cơ thể của Cố Dương đã hoàn toàn chuyển hoá thành công lực của <>.

Trước đó hắn luyện <> chính là một môn công pháp của Đạo gia, không có thuộc tính đặc thù.Chuyển sang tu luyện công pháp khác cũng không có khó khăn gì quá lớn.

“Cảm giác này chính là bát phẩm?”

Cố Dương cảm giác được chân khí cường đại bên trong cơ thể, trong lòng có chút chấn động.

Sau khi tăng lên một cảnh giới, chân khí ít nhất cũng tăng lên gấp 3,4 lần.Về sau khi chuyển thành thuộc tính hoả, uy lực cũng được nâng cao lên một đoạn.

Chênh lệch giữa 2 cảnh giới thế mà lại lớn như vậy.

Như vậy nếu là nhị phẩm võ giả tu luyện công pháp còn cao minh hơn cả <> thì thực lực sẽ mạnh đến mức nào?

Cố Dương lắc đầu, đem ý nghĩ này ném ra khỏi đầu, nhớ tới khốn cảnh trước mắt: “Không biết với thực lực hiện tại của ta, có thể địch lại đội ngũ đi săn kia của Liễu gia hay không.”

Không nên quá xúc động, hắn vừa đột phá, quyết định củng cố cảnh giới một chút, ngày mai lại tiếp tục mô phỏng.

Thời điểm Cố Dương trở lại thương đội, mấy vị thương nhân rõ ràng cảm nhận được hắn có chút khác biệt, nhưng đến cùng là khác chỗ nào lại không nói ra được.

Chính là cảm giác áp bách cường đại trên người hắn.

Mấy vị thương nhân này đều đã từng luyện võ, mặc dù không thể nhập phẩm, nhưng một thân thực lực cũng xem như không tệ.

Chính là do loại cảm giác áp bách này, ngay cả người quen thuộc với hắn nhất là lão Cao cũng không dám tới gần.

Cho dù bọn hắn có sức tưởng tượng phong phú đến cỡ nào, cũng không nghỉ đến chỉ sau một lát Cố Dương đã đột phá một cảnh giới, trở thành võ giả bát phẩm.

Cố Dương chủ động tìm lão Cao hỏi :”Liễu gia có hay phái người tiến vào bên trong dãy núi Liên Sơn này không?”

Lão Cao lắc đầu nói:”Liễu gia hẳn là không thèm nhìn chút lợi nhuận ít ỏi này, đối với bọn hắn tiến vào Liên Sơn thu thập hàng hoá lợi nhuận quá ít.Bọn hắn lủng đoạn thị trường hàng da cùng dược liệu của Phượng Hoàng thành, hơn 7 thành đều rơi vào tay họ.Bọn họ không việc gì phải mạo hiểm làm mấy việc này.”

Cố Dương lại hỏi :”Còn đệ tử Liễu gia có hay đi vào núi săn bắn hay không?”

Lão Cao nghe hắn hỏi như vậy, run lên một chút, vội hỏi: “Chẳng lẽ công tử đã từng gặp được người của Liễu gia trên núi?”

Cố Dương nói:”Ta tuỳ ý hỏi một chút thôi.”

Mấy vị thương nhân khác cũng không cảm thấy hắn như vậy là tuỳ ý hỏi, bắt đầu cảm thấy có chút lo lắng.

Nếu Liễu gia thật sự phái người lên núi, đối với những thương nhân lưu động dựa vào hàng hoá để kiếm tiền như bọn hắn, cũng không phải là tin tức tốt gì.

Chỉ cần Liễu gia nhìn trúng sinh ý, bọn họ sẽ không từ thủ đoạn để chiếm đoạt.Đồng thời còn muốn trực tiếp đuổi bọn họ đi.

Cho nên thương nhân bên trong quận Ba này có một câu nói, chỉ cần chỗ nào có Liễu gia là chỗ đó không mọc nổi một ngọn cỏ.