Chương 13: Thiên Phú Ngươi Quá Kém

Sở Dương cũng hiểu được tình huống lúc ấy của hắn, sau khi bộc phát tiềm năng, thì trên cơ bản hắn đã một chân bước vào Quỷ Môn quan.

Thế nhưng cuối cùng lại được cứu trở về, ắc hẳn cần phải trả cái giá rất lớn.

Sở Dương trịnh trọng chắp tay nói:

- Đa tạ ơn cứu mạng của kiếm linh, tại hạ đời này khó quên!

- Tiểu tử ngươi nhớ kỹ là tốt!

Lâm Bắc Phàm gật đầu:

- Hiện tại ngươi đã được vạn năm Linh Nhũ cải tạo, cũng coi như một tên kỳ tài. Vì để ngươi có thể giúp ta thu thập thiên tài địa bảo, không bị người khác đánh chết tươi giữa đường, hiện tại ta truyền cho ngươi một phần kiếm quyết!

- Đa tạ kiếm linh!

Sở Dương vui vẻ nói.

Tiếp đó, Lâm Bắc Phàm đem ( Khai Thiên Ích Địa Đệ Nhất Kiếm Quyết ) tầng thứ nhất truyền thụ cho Sở Dương.

( Khai Thiên Ích Địa Đệ Nhất Kiếm Quyết ) là một bộ gồm cả công pháp và kiếm chiêu, tổng cộng chia làm 9 tầng, mỗi

một tầng tương đương một cảnh giới.

Sở Dương học được rất nhanh, không đến ba ngày, thì đã nắm giữ tầng thứ nhất của kiếm quyết.

Lâm Bắc Phàm không khỏi cảm khái, thiên phú của Sở Dương thật sự quá ngưu bức.

Bộ kiếm quyết này vô cùng khó, người khác nhập môn cần ba tháng trở lên, nhưng hắn chỉ dùng ba ngày thì đã làm

được.

- Không hổ là người hội đủ ngũ kiếm!

Lâm Bắc Phàm gật đầu.

- Kiếm linh, ta tốc độ tu luyện thế nào? Có được không?

Sở Dương đắc ý nói.

Lâm Bắc Phàm bĩu môi:

- Quá chậm, bộ kiếm quyết này chỉ là nhập môn mà thôi, ngươi cũng tốn ba ngày. Những người trước kia tu luyện bộ kiếm quyết này, lâu nhất thì 5 ngày học được nhanh nhất 3 canh giờ đã học xong rồi. Tư chất của ngươi chỉ xứng đáng ở tầm trung mà thôi!"

Sở Dương vô cùng xấu hổ, hắn cúi gầm mặt lại, vừa rồi còn tự đắc tưởng mình hay lắm cơ nhưng không ngờ mình

chẳng là gì.

- Hiện tại ta truyền thụ tầng thứ hai kiếm quyết cho ngươi, ngươi nghiêm túc nghe cho ta, nếu như một tuần lễ học

không được, ngươi đi chết được rồi!

Lâm Bắc Phàm uy hiếp.

- Được, kiếm linh, ta sẽ nghiêm túc học tập!

Tầng thứ hai độ khó vô cùng lớn, Sở Dương phải rất cố gắng mới cót hể hiểu một chút.

Nhưng là hắn nhớ kỹ Lâm Bắc Phàm từng nói, phải nghiêm túc học tập. Dù hắn phải mất ăn mất ngủ một tuần lễ, rốt cục hắn cũng đã lĩnh ngộ được tầng thứ hai của kiếm quyết.

- Rốt cục cũng nắm giữ được, thật sự quá khó !

Sở Dương nói, cả đời này hắn chưa từng cố gắng như vậy.

Lúc này, Lâm Bắc Phàm lại xuất hiện, tiếp tục đả kích hắn:

- Qua loa, miễn cưỡng đạt tiêu chuẩn! Ta đã gặp biết bao người luyện kiếm, trình độ của ngươi chỉ có thể coi là bình thường. Nếu như không phải có vạn năm Linh Nhũ, tư chất ngươi còn kém hơn nữa. Ngươi phải biết cần cù bù thông minh, nếu như không cố gắng, ngươi làm sao siêu việt các thế hệ trước? Ngươi làm sao có thể báo thù cho vợ cho con cho người nhà của ngươi?

- Kiếm linh, ta biết, ta sẽ không lười biếng, ta càng cố gắng hơn nữa!

Sở Dương ngẩng đầu, kiên định nói.

Lâm Bắc Phàm hài lòng gật đầu:

- Tốt, ngươi có thể hiểu điều ấy là rất tốt, không uổng phí nỗi khổ tâm của ta! Hiện tại ta truyền cho ngươi tầng thứ ba kiếm quyết, trong một tháng không học được ngươi nhảy xuống núi cho ta!

Sở Dương càng thêm cố gắng hơn nữa, cơ hồ mỗi thời mỗi khắc hắn đều luyện tập.

Cuối cùng , vào ngày thứ 25, Sở Dương cuối cùng cũng nắm giữ ( Khai Thiên Ích Địa Đệ Nhất Kiếm Quyết ) tầng thứ

ba.

Lúc này, thực lực của hắn biến hóa long trời lỡ đất, hắn đã phá kén thành bướm, trở thành một tên cao thủ Thiên

Nhân. Còn có thêm 3 tầng kiếm quyết, trong nháy mắt hắn có thể bộc phát sức mạnh lên gấp 10 lần, cho dù là Thiên

Nhân cao thủ lâu năm cũng không là đối thủ của hắn.

Sau khi trở thành Thiên Nhân cao thủ, Sở Dương càng thêm tự tin.

Hắn tin tưởng bằng vào thực lực bây giờ của mình, hắn có thể tự tay đâm chết cừu nhân của mình.

Về phần những người khác, có thể từ từ giải quyết.

-Tốt, trước mắt cái nên dạy ta đã dạy cho ngươi hết rồi, thực lực của ngươi bây giờ cũng coi như một tiểu cao thủ,

ngươi nên đi tìm cho ta thiên tài địa bảo. Ngươi không phải vẫn muốn báo thù à, ngươi có thể vừa báo thù, vừa thu

thập thiên tài địa bảo!

Lâm Bắc Phàm nói.

- Cũng nên giải quyết rồi!

Hai mắt Sở Dương lộ ra sát khí.

Không chờ đợi thêm nữa, hắn rời khỏi hang đá, tốn một ngày chạy trở về Hoàng Nham thành, hắn giết sạch cừu nhân

và gia tộc của những kẻ đêm đó diệt môn hắn, gà chó không tha.

Trong vòng một đêm, mấy cái gia tộc cường thịnh bị diệt , không dưới 3000 người chết!

Tài bảo của họ cũng bị cướp sạch không một ai sống sót!

Việc này nghe rợn cả người, khiến người người cảm thấy bất an!

Thế là, Đại Hạ quốc và các đại gia tộc phái ra cao thủ truy sát Sở Dương, Thiên Nhân cao thủ cũng có hơn mười vị.

Bọn hắn không chỉ là vì muốn giết chết mối nguy hại này , đồng thời bọn hắn cũng muốn đoạt Cửu Kiếp kiếm.

Một người không có khả năng trong khoảng thời gian ngắn, tiến bộ thần tốc như thế, khẳng định là gặp được đại cơ

duyên. Trên người Sở Dương chẳng có gì cả, thứ duy nhất hắn có chính là thanh Cửu Kiếp kiếm kia.

Thế là cuộc giết chóc diễn ra một ngày một lớn hơn, Sở Dương vừa giết vừa chạy, toàn bộ Đại Hạ quốc hưng phong

huyết vũ!

- Kiếm linh, đây là thu hoạch lần này!

-Không tệ không tệ!

Nhìn thấy cả phòng đầy trân bảo, Lâm Bắc Phàm hài lòng vô cùng.

- Ngươi có thể truyền cho ta kiếm quyết mới chưa?

Sở Dương chờ mong.

- Còn lâu lắm, ngay cả phong ấn tầng thứ nhất còn chưa phá được. Tiểu tử, ngươi đã quên ước định của chúng ta sao?"

Lâm Bắc Phàm nói:

- Mỗi lần phá được một tầng phong ấn, ta sẽ truyền thụ cho ngươi một tầng kiếm quyết. Hiện tại ta

đã sớm truyền cho ngươi 3 tầng rồi, ngươi còn phải bù cho ta trước rồi ta mới truyền kiếm quyết mới cho

ngươi.

- Được !

Đây đã là ước định của hắn với kiếm linh, Sở Dương cũng chỉ có thể bất đắc dĩ tuân theo.