Chương 96: Quả thực phải giải thích

Tiêu Nhất lại thổ huyết lần nữa, ngã ra mặt đất bất tỉnh, Tiêu Hàn Vũ thần sắc kinh hãi:

"Công pháp bị phế rồi!"

Y tức giận quát:

- Tiêu Xuyên, giết tên đó!

Một người khác xuất thủ, kiếm mang sắc bén xông tới, cùng lúc đó, sau lưng Liễu Vô Ngân cũng bắn ra một đạo hồng quang đối bính với mũi kiếm Tiêu Xuyên!

Kiếm Si Nhi đạp không bay vút tới, tu vi của nàng chắc chắn đánh không lại nhưng có kiếm Hồng Nguyệt nơi tay lại thêm đệ nhị cảnh Kiếm đạo lại là một chuyện khác.

- Thiên diễn, thần kiếm hiển hóa!

Kiếm quyết Thiên Diễn ra chiêu, một luồng kiếm khí kinh khủng từ Kiếm Si Nhi xuất hiện, cao hơn ba trượng có thừa.

- Đệ nhị cảnh Kiếm đạo!?

Tiêu Xuyên bất giác nắm chặt chuôi kiếm, y cũng mới gần đây tiến vào đệ nhị cảnh.

Vậy mà đối phương còn có kiếm khí cao mình hơn bản thân vài phần? Lại còn nhỏ như vậy? Tư chất chỉ có thể nói phi phàm.

- Nếu đã không cùng chiến tuyến, vậy nhất định không thể để ngươi sống sót!

Vận công ngưng khí, hơn một trượng phạm vi xung quanh Tiêu Xuyên vô số kiếm khí phi vũ, trong nháy mắt nghênh chiến đòn công Kiếm Si Nhi!

Bão kiếm sắc bén bao phủ bốn phương tám hướng xung quanh mục tiêu, thoạt nhìn có vẻ thiếu nữ đã hết đường chạy trốn, chỉ có thể mặc người chém giết!

- Kiếm Sát Tứ Phương!

Liễu Vô Ngân nhìn chiêu này, trong lòng cũng nảy sinh lo lắng: "Chỉ e ngay cả trưởng lão Dương cũng phải ngậm quả đắng..."

Lâm Việt vẫn bình thản, dù sao thiên phú Kiếm Si Nhi còn cao hơn Dương Tình.

Bốn luồng kiếm khí bổ xuống, Tiêu Xuyên sắc mặt hơi đổi, lòng sinh thoái ý!

Kiếm tu đối bính, nhất lộ trực công, một khi đã nghĩ lui bước, chắc chắn bại cục đã định!

Khoảnh khắc kiếm khí Tiêu Xuyên bất ổn, ngay lập tức liền bị Kiếm Si Nhi nghiền nát toàn bộ trong nhát mắt, kiếm khí Thiên Diễn còn thừa bổ xuống mặt đất lưu lại một vết rạch dài sâu hoắm!

Tiêu Xuyên bay ngược ra ngoài, thảm trạng tương tự Tiêu Nhất, thổ huyết từng đợt, vô pháp cử động!

Bắc Lăng tông liên tục bại lui, thiệt hại lớn!

Hạ Chiến nhìn thấy một màn này, trong lòng chấn kinh, nói không nên lời.

Không ngờ mấy người này lại đều có thể vượt cấp khiêu chiến, lại còn chỉ trong mấy chiêu đã phân thắng thua!

Hạ Băng biết Lâm Việt rất mạnh, nhưng không nghĩ tới mấy người đi theo y cũng cường hãn đến mức này.

- Quỷ Mục!

Tiêu Hàn Vũ lạnh lùng lên tiếng, đối phương không nói không rằng phá không lao tới, trong nháy mắt đã đến gần Kiếm Si Nhi!

Huyết trảo tốc độ cực nhanh, rõ ràng đối phương có ý định nhất chiêu miểu sát!

Kiếm Si Nhi vừa thi triển một đòn toàn lực, đã tiêu hao sạch thể lực, mà Quỷ Mục rõ ràng còn lợi hại hơn Tiêu Xuyên vài phần!

Kiếm Si Nhi lùi lại mấy bước nhưng vẫn là tránh không thoát...

- Ỷ đông hiếp yếu!

Một giọng nói phẫn nộ vang lên, như liệt hỏa thiên lôi, cùng với đao ý dữ dội chém tới!

Long Lân đã sớm chú ý đến đối phương, thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, nhất kích toàn lực một đao chém tới, đảm bảo địch nhân không có chỗ trốn!

Vù vù...

Tiếng xé gió mãnh liệt so với kiếm khí cũng thương mang khi nãy chỉ hơn không kém!

Công pháp Quỷ Mục tính âm, lạnh lẽo quỷ dị, sợ nhất là loại đao ý cương mãnh cuồng bạo này, lập tức trúng đòn, trảo ảnh phá toái, cả người quỵ xuống!

Lúc y bò dậy, đao Long Lân đã gác đến trên cổ, lưỡi đao đen nhánh mơ hồ toát ra huyết quang đỏ rực, lệ khí bừng bừng khiến Quỷ Mục bất giác run rẩy mất kiểm soát.

- Thì ra ngươi mới là người mạnh nhất!

Long Lân không đáp, chỉ nhìn chằm chằm y, ánh mắt băng lãnh vô tình, như thể toàn thân ông ta chỉ là một thanh đao sắc bén.

Nhưng thanh đao này cũng không trảm hạ, như đang chờ đợi gì đó.

- Dừng tay!

Đột nhiên, một âm thanh vang lên, âm lượng không lớn nhưng cực kỳ y nghiêm, trực tiếp bao phủ toàn trường.

- Đại ca!

Hạ Chiến vốn đang cao hứng bừng bừng nhìn thấy nam tử hắc bào xuất hiện lại lập tức sợ hãi.

- Sao đại ca lại tới đây?

- Đỉnh Thánh Tâm liên quan đến bệnh tình của phụ thân, tại sao ta lại không thể?

- Không, ta không có ý đó...

Hạ Chiến liền cúi đầu tỏ ý hối lỗi.

Đối phương chính là đại ca Hạ Chiến, phụ thân Hạ Cuồng Sơn, Hạ Kiệt!

Hạ Kiệt ánh mắt nhìn Long Lân, nghiêm nghị:

- Một thân lệ khí, dám đánh thương khách quý Dược tộc, muốn chết à?

Lời vừa ra, mọi người sắc mặt khẽ biến.

Dạ Minh Nguyệt lo lắng nhìn Lâm Việt, xem ra lần này đối phương tới người có thân phận không nhỏ, cơ mà lại phát hiện y có vẻ không những không muốn ngăn cản cuộc chiến mà còn muốn để Long Lân hạ thủ.

- Phụ thân, họ là tới giúp con.

Hạ Băng nhìn Hạ Chiến những mong có thể nói giúp Lâm Việt một câu, nhưng chỉ nhận lại câu nói lạnh lùng:

- Ta chưa từng thừa nhận bọn chúng.

- Ngươi!

Hạ Băng trong lòng rét lạnh, tới bây giờ nàng đã nhìn rõ phụ thân mình.

- Lâm công tử, hội Phong Nguyệt là gia gia cho ta nhiệm vụ, tộc nhân khác không thể can thiệp, chúng ta đi.

- Hạ Băng, dung túng thuộc hạ đánh thương người, không định cho đại bá một lời giải thích à?

Hạ Kiệt lên tiếng.

Hạ Chiến thở dài, y từ nhỏ đã e sợ người đại ca này, vì vậy nên một mực muốn Hạ Băng trưởng thành, đè ép Hạ Cuồng Sơn bù đắp tâm nguyện hồi nhỏ.

Đến tận bây giờ khi đối mặt Hạ Kiệt, y vẫn như cũ cái gì cũng không dám.

- Giải thích?

Hạ Băng tức giận nhìn mấy người Dược tộc xung quanh.

Những tộc nhân này rõ ràng đều thấy người của Lâm Việt và Bắc Lăng tông là sinh tử chiến.

Lâm Việt không sai, cô cũng không tin nhầm người.

Nhưng mà vẫn không có ai nguyện ý nói thay cô một lời.

- Sao? Không muốn giải thích?

Hạ Cuồng Sơn có chỗ dựa, khuất nhục của hai trận thua khi nãy được thể phát tiết ra ngoài.

- Hạ tiểu thư, quả thực cần có giải thích, Long Lân.

Lâm Việt vỗ vai cô.

Hạ Băng còn chưa kịp hiểu ý đối phương.

Nhưng ngay lập tức, máu tươi bắn ra, đầu Quỷ Mục rơi thẳng xuống đất, không kịp kêu lấy một tiếng.

- Giải thích đủ chưa?

Lâm Việt cười cười nhìn sang.

Tiêu Hàn Vũ nổi giận lại bị Hạ Kiệt kéo lại, nhìn chằm chằm Lâm Việt.

- Tốt tốt, Hạ Băng thế mà mời được người như ngươi.

Lâm Việt, Long Lân giết người quả quyết như vậy khiến không ít người chấn kinh, Hạ Cuồng Sơn, Tiêu Hàn Vũ càng là nộ hỏa xung thiên, nhưng Hạ Kiệt chưa mở lời, chúng cũng không dám làm gì.

Ngược lại Hạ Kiệt vẫn quan sát Lâm Việt, lấy địa vị và thực lực của y cũng nhìn không rõ nội tình đối phương, tuyệt không thể lỗ mãng làm bừa.

- Chẳng hay các hạ xuất thân từ đâu?

Hạ Kiệt điềm tĩnh lên tiếng, loại người này, y tin chắc đằng sau nhất định có thế lực hậu thuẫn.