Chương 95: Tam Thích Tuyệt Trần

- Mấy người này không phải trợ thủ chi mạch chúng ta tìm đến.

Hạ Chiến cung kính bái quyền hướng mấy người Huyết Sát tông:

- Mấy vị này mới đúng.

Huyết Cừu Thiên lạnh nhạt nhếch mép, có chút không muốn.

- Trừ phi hạ huynh đem bọn rác rưởi này đuổi ra, bằng không dù có ra giá cao hơn, Huyết Sát tông cũng không dây vào vũng nước đục này đâu.

Y là lão đại trong ba người, lời nói tự nhiên có trọng lượng nhất.

Thấy hai cha con thân chủ mình lại sắp xung đột, Lâm Việt liền chủ động đứng ra:

- Chỉ cần mấy vị đây thắng được, chúng ta lập tức đi.

- Bằng ngươi cũng muốn ra lệnh cho bọn ta?

Lâm Việt cười nhạt:

- Vậy như này đi, nếu Huyết Sát tông có thể thắng Bắc Lăng tông, ta quỳ bò ra ngoài, được chứ?

Huyết Cừu Thiên nghe vậy bật cười:

- Tiểu tử có quyết đoán, hy vọng ngươi nói được làm được.

Y tự tin vào thực lực của mình, vả lại Tiêu Hàn Vũ tu vi cũng không hơn gì, đều Tam Dương Siêu Thoát cảnh, không có gì phải sợ.

Lúc này Tiêu Hàn Vũ vung tay lên, sau lưng lại xuất hiện hai người!

- Thêm người?

Huyết Cừu Thiên nhìn sang, quát lớn:

- Cùng lên!

Hai cao thủ Huyết Sát tông đằng sau cũng lao tới.

Đột ngột, sau lưng Tiêu Hàn Vũ lại xuất hiện một người nữa, đánh úp tới thành viên yếu nhất của đối thủ1

Bốn đánh ba!

Lúc này tu vi ngang bằng lại là bất lợi, Huyết Cừu Thiên bại lui liên tục.

Hạ Chiến trong lòng giật mình, thực lực đối phương vượt ngoài dự liệu của y. Không ngờ, Tiêu Hàn Vũ còn lén mang theo hai Siêu Thoát cảnh nữa trợ trận Hạ Cuồng Sơn, tính ra phe địch đã có tới bốn Siêu Thoát cảnh.

Hạ Băng muốn mời Lâm Việt lên hỗ trợ nhưng chưa làm gì Hạ Chiến đã ngăn lại:

- Ta biết ngươi nghĩ gì, đây là chiến trận của Siêu Thoát cảnh, mấy phế vật kia đi lên không phải là chịu chết?

Đương nhiên là y không lo lắng cho họ thụ thương, đơn giản cảm thấy bọn này nhỡ thiệt mạng trong tranh đấu, vậy không phải là tự dưng dây vào phiền phức sao?

- Không sao, Hạ tiểu thư muốn chúng ta ra tay bây giờ, chẳng phải là muốn Lâm mỗ quỳ ra ngoài à?

Y vốn cũng chẳng muốn giúp Huyết Sát tông.

Hạ Băng sực tỉnh, xin lỗi:

- Thật xấu hổ, tình thế cấp bách ta lỡ quên mất.

Lâm Việt không nói thêm, y biết nha đầu này thực ra là người lương thiện.

Không cùng đường với cha nàng, hai người chắc chắn sẽ có ngày chia tách.

- Huyết huynh!

Hạ Chiến sắc mặt hơi tái.

- Mẹ kiếp, Tiêu Hàn Vũ này có chút bản lĩnh.

Huyết Cừu Thiên chật vật bò dậy, nào ngờ hai người khác lúc này bay tới...

Ầm!

Ba người va vào nhau bay ngược ra ngoài, dương khí của đối thủ đánh tới đập họ nứt cả vách tường!

Hạ Cuồng Sơn không nhịn được cười lớn:

- Lợi hại, Hạ Băng Hạ thúc, mấy trợ thủ này quả thực cứng rắn.

Hạ Chiến sắc mặt âm trầm không nói ra lời.

Nhìn bọn từng sỉ nhục mình thê thảm đến vậy, Liễu Vô Ngân, Long Lân càng thấy trong lòng đại khoái.

Huyết Cừu Thiên khuất nhục chịu thua, đối thủ bốn cái Siêu Thoát cảnh mình địch không nổi.

Tiêu Hàn Vũ là Tam Dương mạnh nhất, ba người còn lại không bằng nhưng cũng tính được cao thủ.

Hai trong số đó là Tiêu Nhất và Tiêu Xuyên, trưởng lão Bắc Lăng tông, còn lại là kẻ mạnh thứ hai trong tông sau tông chủ, Quỷ Mục.

- Hạ huynh, xem ra lần này ta không giúp được rồi.

Huyết Cừu Thiên bất đắc dĩ bái quyền, nhưng ngay sau đó lại quay sang Hạ Băng:

- Chỉ là mấy vị được Hạ tiểu thư mời tới hẳn có bản lĩnh lợi hại hơn ta, chẳng hay có thể để ta chiêm ngưỡng tài năng?

- Vậy mà vẫn lục đục được?

Hạ Cuồng Sơn hứng thú nhìn qua.

Hành vi của Huyết Cuồng Sơn quả thực buồn cười, chính mình đánh không lại thì muốn tìm kẻ chết chung.

Hạ Chiến biết y thua nên tức, trong lòng thầm rủa thất huyền cửu tổ của đối phương một lượt, còn trên miệng vẫn ra vẻ ôn tồn:

- Bọn họ không được, hôm nay chúng ta đành...

- Khoan đã.

Lâm Việt ngắt lời, Hạ Băng giật mình nhìn y.

- Lâm công tử...

Hạ Băng muốn khuyên Lâm Việt, nhưng cuối cùng lại thôi.

- Sao? Một đám rác rưởi, lại muốn chịu chết? Muốn lên cứ lên.

Tiêu Hàn Vũ khinh thường.

Lâm Việt nhún vai:

- Chịu chết? Cũng được, vậy liền sinh tử chiến, thế nào?

Tất cả đều chấn kinh, không ngờ thiếu niên mười mấy tuổi, không nói thì thôi, đã nói liền có quyết đoán như thế.

- Tốt, đã vậy thì Tiêu huynh cũng không cần bó tay bó chân nữa.

Hạ Cuồng Sơn hưng phấn cười, nếu đối phương muốn chết, vậy y không ngại để chi mạch Hạ Chiến Hạ Băng dính tý máu.

- Ừm, Tiêu Nhất.

Tiêu Hàn Vũ ra lệnh, một nam tử bên cạnh ngoại hình có phần tương tự y đi lên, khí tức Siêu Thoát cảnh Nhất Dương bộc phát, nhiệt độ xung quanh đột ngột tăng lên!

Hạ Băng lo lắng, Hạ Chiến âm trầm, Hạ Cuồng Sơn hào hứng.

Một bên triệt để vô vọng ở hội Phong Nguyệt, một bên thắng lớn, tâm tình song phương thực có thể nói một trời một vực.

- Công tử, để ta.

Liễu Vô Ngân xung phong xuất chiến, tuy y chỉ là Chuyển Luân cảnh Cửu Nhiên nhưng phối hợp tuyệt khí thương Phượng Minh, y tự tin mình có thực lực lên chiến một trận!

Người bên cạnh Lâm Việt, cũng đều là loại hiếu chiến.

- Nhược điểm là tai, phải thắng.

Lâm Việt gật đầu, bình thản nói thêm một câu.

Liễu Vô Ngân nghe hiểu, đây là một tin tức tốt, nếu quả thật thế y nhất định thắng, thậm chí có thể giết chết đối phương.

Thương Phượng Minh hàn mang rực sáng, tiếng phượng gáy vang vọng quanh quẩn, mạnh mẽ đối chọi với dương khí của Tiêu Nhất.

- Chuyển Luân Cửu Nhiên? Không biết tự lượng sức!

Tiêu Nhất quát lớn vận công, sau lưng hình ảnh thái dương xuất hiện, toàn thân bốc cháy, ngay khi y muốn tấn công đã thấy hàn mang thương Phượng Minh đâm tới!

Cực tốc!

Liễu Vô Ngân ra tay quá nhanh so với dự đoán của y!

Cán thương gần một trượng kia như hợp thành nhất thể với đối phương, điêu luyện thành thục hoàn mỹ vô khuyết!

Xoẹt xoẹt xoẹt!

Mũi thương xé gió tấn công, Tiêu Nhất đột nhiên dịch chuyển sang một bên, dễ dàng né đi kích thứ nhất!

Nhưng y chưa kịp đứng vững, kích thứ hai thứ ba đã nối đuôi nhau truy sát, Tiêu Nhất chỉ đành bộc phát diệu khí, dương khí hóa chưởng trực tiếp ngạnh kháng!

- Thất Tung Thôi Mệnh chưởng!

- Tam Thích Tuyệt Trần thương!

Liễu Vô Ngân nháy mắt biến ảo thương pháp, hai đâm trước trực tiếp đánh lên chưởng lực, so tu vi dĩ nhiên y không phải đối thủ, liền cả người bị đánh lui, lấy thân thương chống đỡ mặt đất mới ngừng lại được.

Tiêu Nhất định thừa thắng truy kích, lại bất chợt phun máu, diệu khí toàn thân hỗn loạn.

Bấy giờ cơn đau khủng khiếp từ bên tai truyền tới, thì ra thương thứ ba của Liễu Vô Ngân đã thành công đâm tới nhược điểm của y.

- Đáng chết, từ bao giờ...?! Hự!