Chương 53: Cường giả trọng sinh
  • Khói của lò luyện đan sinh dị tượng?

Vương lão tiên sinh nhìn chằm chằm vào lò luyện đan nhỏ trên mặt đất, mở to hai mắt:

- Đây là tạo nghệ Luyện đan "lô hoả thuần thanh" mới có thể sinh ra dị tượng a.

Luyện đan thuật của hắn ở Đông Đường quốc ổn định trước ba, ngày thường luyện đan lúc trùng hợp ngẫu nhiên, mới có thể sinh ra dị tượng như vậy.

Thật lâu sau, hắn mới ngẩng đầu nhìn về phía Triệu Hạo:

- Lúc trước ở Đan Thạch Các, ngươi cũng không có xuất ra toàn bộ thực lực sao?

Triệu Hạo cười ngạo nghễ:

- Hiện tại, cũng chưa chắc là toàn bộ.

Vương lão tiên sinh nghẹn lại một chút, rồi hỏi:

- Lần trước có hỏi sư thừa của Thập Lục Hoàng tử, Thập Lục Hoàng tử vẫn không chịu nói, không biết bây giờ có thể cho ta biết không?

- Lão hủ không có ý khác, chỉ hy vọng có thể diện kiến cao nhân kia.

Triệu Hạo nhàn nhạt nói:

- Từ trước ta đã nói qua, không có người khác dạy ta Luyện đan, là ta tự cân nhắc lấy, tin hay không thì tùy ngươi.

Vương lão tiên sinh bị từ chối, cũng không tức giận, chỉ liên tục lắc đầu thở dài:

- Thập Lục Hoàng tử không chịu nói, lão hủ cũng không miễn cưỡng.

Hắn quay đầu nhìn về phía Triệu Nguyên cùng Triệu Thịnh, thở dài một tiếng:

- Luyện đan thuật của Đại Hoàng tử cùng Tam Hoàng tử, là lão hủ tự mình chỉ điểm qua, trình độ cao thấp, trong lòng của lão hủ cũng biết.

- Trong bạn cùng lứa cũng coi như là khó có được, chỉ là... ôi!

Vương lão tiên sinh nói chưa hết lời, trong lời nói chưa hết ý, nhưng cho dù là ai cũng nghe hiểu.

Hắn vô tình hay cố ý liếc nhìn Yến Triệu Ca.

Theo lão giả này xem ra, nói đến đây rồi, kỳ thực cũng là gợi ý rõ ràng cho Yến Triệu Ca.

Triệu Nguyên cùng Triệu Hạo so Luyện đan, chỉ thua không thắng, nếu Yến Triệu Ca cố ý đánh cuộc, quả thực là Huy Nhật Luân dường như tặng không cho Triệu Thế Liệt.

Thậm chí theo ý nghĩ của Vương lão tiên sinh, đừng nói là Triệu Nguyên, cho dù Yến Triệu Ca tự mình xuất đầu, so Luyện đang cũng khẳng định không bằng Triệu Hạo.

Dù sao trước đây cũng chưa từng nghe nói qua Yến Triệu Ca tinh thông Luyện đan thuật.

Quảng Thừa Sơn là một trong những đại Thánh Địa đương đại, tất nhiên sẽ không thiếu Luyện đan Thánh thủ.

Yến Triệu Ca có truyền thừa sâu xa, có lẽ cũng có tay nghề nhất định, nhưng muốn so với Triệu Hạo, hy vong quá xa vời.

Bởi vì dựa theo dự đoán của Vương lão tiên sinh, ngoại trừ một ít thủ pháp bởi vì tu vi Võ đạo quá thấp mà tạm thời không cách nào thi triển ra, kỹ xảo Luyện đan của Triệu Hạo, đã đủ đánh đồng với bất kỳ Luyện đan Thánh thủ nào.

Yến Triệu Ca hơi trầm mặc một chút, giống như do dự, ngẩng đầu nhìn về Triệu Thế Liệt:

- Ý kiến của Cẩn Vương điện hạ thì như thế nào?

Triệu Thế Liệt hé mắt, chầm chậm nói:

- Thêm chút tiền cược trợ hứng, cuộc tỷ thí này đương nhiên là rất có ý nghĩa, nếu như Triệu Ca khăng khăng muốn đánh cuộc, bản Vương liền phụng bồi là được rồi.

Yến Triệu Ca nhìn hắn chăm chú, đột nhiên nhoẻn miệng cười:

- Tốt, vậy thì đánh cuộc.

Triệu Thế Liệt nhìn vẻ tươi cười của Yến Triệu Ca, mơ hồ cảm giác có chút gì không đúng.

Sau khi hắn suy nghĩ một chút lại nói:

- So thủ pháp tài nghệ Luyện đan, mà không phải đan phương đan dược trân quý của ai đó.

- Mọi người cùng nhau luyện chế một loại đơn giản đan dược là được rồi.

- Đánh giá gồm tốc độ, phẩm chất của đan dược, cùng cặn dược còn sót lại nhiều hay ít, đầu tiên là phẩm chất, sau đó là tốc độ, cuối cùng là tiêu hao bao nhiêu dược liệu.

Yến Triệu Ca cười, biết đây là Triệu Thế Liệt sợ chính mình cung cấp bí truyền đan dược nào đó của Quảng Thừa Sơn cho Triệu Nguyên để giữ thể diện.

Hắn lo lắng không phải là không có lý, bất quá Yến Triệu Ca không cần đem đan dược của Quảng Thừa Sơn ra ngoài.

Chính là đông đảo đan phương được cất giấu trong Thần Cung, trong đó Linh đan diệu dược thượng thừa cũng có rất nhiều.

Nhưng Yến Triệu Ca từ lúc bắt đầu tới giờ, cũng không có ý định sử dụng loại phương pháp này.

Triệu Hạo thì vẫn một thái độ thờ ơ lạnh nhạt:

- Không sao, chính là so phẩm chất của đan dược luyện được cuối cùng, ta sẽ phụng bồi.

Triệu Thế Liệt nghe vậy thì liếc nhìn Triệu Hạo.

Hiện tại tiểu tử này đã làm hắn dần sinh ra cảm giác uy hiếp, nhưng càng giống hơn là một con dê béo.

Yến Triệu Ca nghiêng mắt liếc nhìn Triệu Hạo, thầm nghĩ:

- Quả nhiên Yên Vân Tán là ngươi làm ra.

Mặc dù có chút ly kỳ, vẫn không thể khẳng định trăm phần trăm, nhưng Yến Triệu Ca càng nhìn, thân ảnh của Triệu Hạo, mơ hồ trùng hợp cùng một người đã chôn vùi trong lịch sử, trở thành truyền thuyết.

Cuồng ngạo, không chịu dưới người khác, không kiêng nể gì cả, bộc lộ phong mang.

Võ Thánh năm xưa, Đan đạo Kiếm đạo song tuyệt, Đan Hỏa Thần Kiếm Cao Triết.

Không thể nghi ngờ, hiện tại đột nhiên trên khu vực Đông Đường xuất hiện Yên Vân Tán, là xuất phát từ Triệu Hạo.

Bởi vì từng quen biết với Đan Thạch Các, Triệu Thế Liệt cùng Vương lão tiên sinh mới biết được người này mang Luyện đan thuật cao siêu.

Có lẽ Đông Đường Quốc chủ cũng khẳng định biết chuyện tình này.

Chỉ bất quá hắn thấy, dưới gối lại đi ra một nhi từ tài năng, là chuyện tốt, tất nhiên là thấy vui mừng.

Bọn họ lúc này, có thể cho rằng Triệu Hạo gặp kỳ ngộ, hoặc là trước đây giấu tài.

Nhưng chưa từng nghĩ đến, Thập Lục Hoàng tử tầm thường từ trước đến giờ, thể xác lúc này có thể bị một linh hồn khác thay thế.

Một cường giả Thánh cảnh trọng sinh.

"... Thế nhưng, tại sao ta lại cảm giác, hắn cuồng ngạo như thế a?"

Yến Triệu Ca có chút không nói gì, rất là hiếu kỳ.

Bởi vì thói quen cao cao tại thượng năm xưa, cho nên mới không cách nào điều chỉnh khác biệt do thân phận biến hoá mang tới, không có thích ứng tình huống trước mắt?

Hay là căn bản cũng không muốn thích ứng?

Thế này cũng đủ cuồng a. . .

Đan Hỏa Thần Kiếm Cao Triết năm đó cuồng thì cũng cuồng, nhưng có thể đi tới độ cao như vậy, vậy cũng không đến mức kiêu ngạo như thế đi?

Bất quá, với ta mà nói, người càng cuồng càng tốt.

Cao Triết có sống lại hay không, Yến Triệu Ca kỳ thực cũng không quan tâm.

Nhưng trong lời đồn, hắn đối Quảng Thừa Sơn cũng không tốt gì.

Nhìn lời nói và việc làm của Triệu Hạo, Yến Triệu Ca cũng có thể cảm giác được điểm này.

Lúc này đứng cùng với Triệu Thế Liệt hùa nhau, cũng là nguyên nhân này.

Tuy rằng không rõ đến tột cùng là xuất phát từ nguyên nhân gì, nhưng nếu đối phương có dũng khí đi lên, Yến Triệu Ca liền không thèm để ý tát cho quay về!

- Trước đã nói, hai bên so đấu tài nghệ Luyện đan, tất nhiên là không liên quan đến đan phương cùng đẳng cấp của đan dược.

Yến Triệu Ca cười nhạt:

- Trực tiếp bắt đầu đi.

Triệu Hạo không chút khách khí, mở lò trước.

Mây khói giống như sông núi hội tụ lại, giống như một thế giới chân thật. Lấy dược liệu, chậm rãi bỏ vào trong lô, hết thảy nhìn qua giống như mộng ảo.

Triệu Hạo bắt đầu Luyện đan, hơi khói không ngừng bốc lên, hiển hoá cảnh tượng sông núi trên lò luyện đan lần thứ hai.

Mọi người chỉ thấy sông núi đổi dời, giống như trong chớp mắt "biển rộng hoá nương dâu".

Không đợi mọi người phục hồi lại tinh thần, bàn tay của Triệu Hạo lăng không vỗ một cái, toàn bộ hơi khói đều bị thu vào lò luyện đan lần nữa.

Sau một khắc, lửa trong lò liền tắt.

Tất cả mọi người đều sửng sốt:

"Kết thúc?!"

Ánh mắt của Triệu Hạo quét về phía Yến Triệu Ca, Triệu Thế Liệt cùng Vương lão tiên sinh, tùy ý nói:

- Các ngươi kiểm tra đi, biết phải làm gì rồi.

Tầm mắt của hắn ở trên người của Yến Triệu Ca dừng lại một chút, sâu trong ánh mắt, lộ vẻ trào phúng càng đậm.

Triệu Hạo luyện chế đan dược, là Liệu Thương Đan rất phổ thông trong phường thị, sau khi Yên Vân Tán xuất hiện, đã sắp bị dồn đến không ai mua.

Nhưng sau khi Triệu Thế Liệt cùng Vương lão tiên sinh kiểm tra, lại đồng thời cả kinh, Triệu Hạo luyện chế Liệu Thương Đan, công hiệu đều muốn nhanh đuổi kịp Yên Vân Tán!

Vương lão tiên sinh thở dài một tiếng, hiện tại Đan Thạch Các mua bán Yên Vân Tán, cũng có phẩm chất phân chia.

Tốt nhất, vẫn là một nhóm mà Triệu Hạo định kỳ luyện chế.

Hiện tại Triệu Hạo luyện chế Liệu Thương Đan, công hiệu cùng phẩm chất sắp vượt qua Yên Vân Tán mà người khác luyện chế, điều này làm cho lão giả chỉ có thể thán phục lần nữa.

Mà Triệu Nguyên cùng Triệu Thịnh, sắc mặt đều âm trầm.

Trực tiếp chịu thua như vậy, thật sự bọn họ sẽ ném mặt không dậy nổi, nhưng tham gia cuộc tỷ thí này, chỉ càng thêm mất mặt.

Triệu Nguyên vô ý thức mà nhìn về phía Yến Triệu Ca, nhưng vẫn cảm thấy tuyệt vọng.

Trước tiên không nói Luyện đan thuật của Yến Triệu Ca có thể không hơn Triệu Hạo hay không, cho dù có khả năng thắng, cũng không có khả năng Yến Triệu Ca tự mình xuống thay hắn tỷ thí.

Mà Luyện đan thuật, cũng không phải dùng ngôn ngữ chỉ điểm vài câu, là có thể trong nháy mắt thăng lên mấy đẳng cấp.

Thấy thế nào thì thắng cuộc tỷ thí này đều vô vọng...

Yến Triệu Ca mỉm cười, dùng Cương khí truyền âm, Triệu Nguyên nghe xong, con mắt dần dần sáng lên.