Một khắc đồng hồ sau, Vân Trung Hạc bị gô cổ trói trên một cây trụ.
Năm người vây xung quanh hắn, trong đó bốn người mặc quần áo màu đen, đeo mặt nạ màu đen.
Người cầm đầu là một nữ tử, lúc này đang quay lưng về phía Vân Trung Hạc.
Trong ánh lửa, thân ảnh của nàng ẩn ẩn hiện hiện, Vân Trung Hạc giật nảy mình.
Dáng người mê hoặc như thế? Thật là khiến người ta thèm nhỏ dãi.
Tên cặn bã này duyệt vô số người, bất kỳ dáng người của nữ nhân nào cũng đừng hòng giấu giếm hắn. Bình thường rất nhiều nữ nhân không được hoàn hảo, đi ra ngoài mặc quần áo che dáng thành ra dáng người mê hoặc vô cùng, đến khi hắn cởi quần áo ra thì. . .
Đúng là đẹp trai không bằng chai mặt.
Nhưng dáng người nữ nhân trước mắt này, chân thực đến không thể chân thực hơn.
Trong vạn người mới có được một người.
Đây chính là Tỉnh Trung Chi Cơ vừa mới nói đợi hắn đã lâu sao?
Tràng diện lâm vào yên tĩnh, chỉ có âm thanh phập phùng của hỏa diễm, còn có tiếng than củi đốt, trong đống than đang nung một que hàn.
Một phút đi qua.
Hai phút đi qua.
Vân Trung Hạc nhịn không được phá vỡ sự yên tĩnh lúng túng này, nói:
- Tiểu thư, que hàn của nàng đã đốt đỏ rồi kìa.
Nữ nhân dáng người ma quỷ kia nhịn không được kinh ngạc, vội vã như vậy sao? Cứng như vậy sao?
Lập tức có một võ sĩ đi qua, cầm lấy que hàn đã được nung đỏ, dần dần tới gần Vân Trung Hạc, hướng về phía mặt hắn.
Que hàn này nếu đặt trên mặt, cũng không phải chỉ đơn giản là hủy dung nhan đâu, mà ngay cả nửa bên mặt đều cháy xém.
Nữ tử kia thản nhiên nói:
- Chúng ta là Hắc Huyết đường của Liệt Phong thành.
Hắc Huyết đường, tổ chức phản đặc vụ Liệt Phong thành.
Đây là tổ chức của thành chủ tiền nhiệm Tỉnh Ách, gồm có những võ sĩ tinh nhuệ trung thành nhất của Tỉnh thị gia tộc, bọn họ chỉ có một chức trách, đó là tìm ra mật thám các nước khác ở Liệt Phong thành, diệt từng người một.
Lẽ ra ở cấp bậc chư hầu như Liệt Phong cốc cũng không cần tổ chức đặc vụ quá tinh nhuệ. Nhưng cũng không còn cách nào khác, ai bảo Liệt Phong thành chính là bạo phong nhãn. Không biết có bao nhiêu đế quốc, bao nhiêu thế lực gián điệp tiềm phục tại nơi này.
Mấy chục năm làm việc chống gian tà khiến cho Hắc Huyết đường vô cùng lợi hại, mà thủ đoạn cũng cực kỳ tàn nhẫn.
Gián điệp nước khác một khi đã rơi vào tay Hắc Huyết đường thì kết cục duy nhất chính là chết.
- Hẳn là ngươi cũng đã nghe qua tác phong làm việc của bọn ta, mỗi một người rơi vào trong tay bọn ta đều hận không thể ngay lập tức chết đi để miễn phải chịu tra tấn vô biên vô tận.
Nữ tử kia khàn khàn nói:
- Mỗi một đặc vụ của tam đại cường quốc phương nam, bọn ta đều biết hết nhưng chỉ có đám Hắc Long Đài các ngươi là có cốt khí nhất. Mật thám Hắc Long Đài chết trong tay bọn ta cũng không ít, nhưng không có một ai dám khai cung làm phản.
Que hàn nung đỏ cách Vân Trung Hạc càng ngày càng gần.
Nữ thủ lĩnh khàn khàn nói:
- Ta kính nể ngươi là một trang hảo hán. Nhưng hôm nay nếu ngươi không chịu cung khai, đừng nói đến việc còn sống rời khỏi nơi này, mà thậm chí toàn thân của ngươi sẽ không còn một tấc thịt nguyên vẹn, cuối cùng sẽ bị mười con chó săn ăn thịt .
Nàng bỗng nhiên vung tay lên, trong bóng tối xuất hiện mười đôi mắt xanh, rõ ràng là chó, lại giống như sói, kèm theo đó là mùi vị huyết tinh lan tỏa ra xung quanh.
Chỉ cần ra lệnh một tiếng, mười con chó săn này sẽ trực tiếp xông lên cắn xé Vân Trung Hạc thành từng mảnh nhỏ.
- Ta biết mật thám Hắc Long Đài các ngươi thấy chết không sợ, cho nên ta chưa bao giờ moi ra được bất cứ bí mật gì từ trong miệng các ngươi, nhưng hôm nay ta muốn thử một chút, ta đã chuẩn bị hơn trăm loại hình cụ, bố trí ở nơi này suốt mấy ngày hơn trăm loại biện pháp!
Nữ thủ lĩnh nói:
- A Cẩu, bắt đầu. . .
Lập tức, một tên võ sĩ khác vung roi gai ra, chuẩn bị quất về phía Vân Trung Hạc.
- Khoan đã. . .
Vân Trung Hạc lớn tiếng nói:
- Ta khai, ta khai. . .
- Ta tên là Vân Trung Hạc, là mật thám Hắc Long Đài của đế quốc Đại Doanh.
- Ta đến quán trọ An Đình này để liên lạc, người liên hệ với ta là Hứa An Đình, hắn cũng là nội ứng của Hắc Long Đài.
- Cấp trên của ta là Phong Hành Diệt. Hắn là người phụ trách các hành động cấp cao ở Liệt Phong thành.
- Nhiệm vụ của ta là đến Liệt Phong thành câu dẫn thành chủ Tỉnh Trung Nguyệt của các ngươi để nàng ta trở thành người đại diện của vương quốc Đại Doanh tại Vô Chủ chi địa.
- Đi theo ta còn có một người câm, hắn đang ở bên ngoài, hắn cũng là mật thám của Hắc Long Đài, các ngươi nhanh đi bắt hắn lại, tuyệt đối đừng để hắn chạy. . .
Lập tức, tất cả mọi người sợ ngây người.
Không khí càng thêm lúng túng và yên tĩnh.
Bọn ta. . . Bọn ta còn chưa thẩm vấn, còn chưa tra tấn, ngươi. . . Ngươi đã khai hết toàn bộ rồi sao?
Hắc Long Đài các ngươi không phải đều rất cứng đầu sao?
Vân Trung Hạc nói:
- Ta còn muốn khai, ta còn muốn khai nữa, nhưng ta không nhớ nổi. Hay là ngươi nhắc lại một chút, nội dung cung khai của ta chắc chắn sẽ không còn một chút sơ hở nào. Ta phụ trách làm phản. Ngươi phụ trách tra hỏi, bổ sung, hôm nay chúng ta sẽ đem mọi việc xử lý ổn thỏa, ngươi cứ nói đi. Tiểu tỷ tỷ. . .
Tràng diện vẫn như cũ hoàn toàn yên tĩnh.
Vân Trung Hạc nói:
- Hắc Long Đài chuẩn bị cho ta hai phương án để chinh phục Tỉnh Trung Nguyệt. Bất quá hai phương án này đều ở chỗ Hứa An Đình, các ngươi phải bắt lấy hắn. Dùng hình, dùng đại hình, ta không tin hắn không khai cung. Nếu hắn thực sự không khai cung, ta cũng có thể hỗ trợ cho các ngươi.
Vẫn không có ai trả lời hắn.
Vân Trung Hạc nói:
- Tiểu tỷ tỷ, ngươi đừng nhìn ta hiện tại mang dáng vẻ của một lão đầu yếu đuối. Trên thực tế ta là đỉnh cấp mỹ nam tử 100 triệu người mới có một người, Hắc Huyết đường các ngươi phải cần những người tài giỏi như ta, năng khiếu của ta là câu dẫn nữ nhân. Đối với phản điệp như các ngươi cũng rất hữu dụng, với lại mỹ nam tử như ta mang đi ra ngoài cũng rất có mặt mũi.
- Tiểu tỷ tỷ, ngươi đừng giết ta, cũng đừng tổn thương dung nhan tuấn mỹ vô địch của ta. Từ nay về sau, ta chính là tiểu lang cẩu của ngươi, à hú à hú. . .
- Sao, ngươi không thích tiểu lang cẩu, ngươi thích tiểu nãi cẩu à, không vấn đề gì hết, gâu gâu gâu ẳng ẳng . . ."
Năm người ở đây quay mặt nhìn nhau, lập tức không nói nên lời, chỉ có thể chấn kinh trao đổi nội tâm.
Ta. . . Trời ạ!
Hủy tam quan, phá vỡ nhân sinh.
Làm đặc vụ công tác vài chục năm, cho tới bây giờ cũng không gặp qua tên mật thám nào sợ chết, không biết xấu hổ như thế này.
Ngươi. . . Ngươi làm thế nào có thể gia nhập được Hắc Long Đài vậy hả?
- Tiểu tỷ tỷ, ngươi tên là gì? Nữ nhân dáng người mị hoặc giống như ngươi, khẳng định có một cái tên khiến cho người ta nghe vào liền hồn phi phách tán đúng không?
Vân Trung Hạc nói:
- Ngươi xoay người lại đi, ta rất muốn biết, dung nhan của ngươi tuyệt thế đến đâu, mới có thể xứng với dáng người dụ hoặc này. Trời ơi, quá là yêu nghiệt mà. Từ nay về sau có lẽ lúc nào ta cũng muốn ngủ, bởi vì khi ta nhắm mắt lại trong đầu ta đều là hình bóng của ngươi.
Đối phương vẫn không nói chuyện, đưa lưng về phía Vân Trung Hạc, nhưng thân thể bắt đầu phát run.
- Tiểu tỷ tỷ, ngươi tên là gì? Ngươi xoay người lại đi!
Vân Trung Hạc tiếp tục nói.
Lập tức, nữ tử kia xoay người lại, cuối cùng cũng lộ ra bộ mặt thật của nàng.
Rất là. . . Đáng sợ!
Mặt mũi tràn đầy vết sẹo vặn vẹo, như là Lệ Quỷ.
Thật sự là. . . Dáng người ma quỷ. . . khuôn mặt ma quỷ.
Vân Trung Hạc há hốc mồm, không còn khép lại được.
Sau đó nữ tử kia thản nhiên nói:
- Ta tên là Hứa An Đình. . .
Mồm Vân Trung Hạc càng ngày càng dài, con mắt trừng to như đèn lồng, một hồi lâu hắn mới khàn khàn nói:
- Cái này. . . Cái tên này rất quen thuộc! Giống như đã từng nghe qua.
Nữ tử mặt như Lệ Quỷ kia nói:
- Ca ca của ta tên là Hứa An Đình, là chủ nhân quán trọ này, bọn ta đều là mật thám của Hắc Long Đài.
Ách. . . Ách. . .
Một lát sau, một tên mập từ trong bóng tối chậm rãi đi ra, khuôn mặt bóng nhẫy, toàn thân phú quý, trông giống mấy tên giàu có bất nhân.
- Ta tên là Hứa An Đình, mật thám Hắc Long Đài, cũng chính là người mà ngươi phải liên hệ.
Hứa An Đình thản nhiên nói:
- Tất cả mọi chuyện vừa rồi chỉ là muốn thăm dò ngươi, Vân Trung Hạc các hạ. Phản ứng của ngươi, thật khiến người ta. . . Nhìn mà than thở. Ta sống hơn bốn mươi mấy năm, cho tới bây giờ cũng chưa từng gặp qua người nào vô sỉ như ngươi.
Hứa An Đình nhẹ nhàng thở dài một tiếng nói:
- Thật sự là thối nát! Đồ vô sỉ như ngươi, còn có mặt mũi sống trên đời? Ta không có quyền giết ngươi, nhưng cũng phải cho ngươi một bài học, ta sẽ dùng que hàn tạo một ấn ký không thể xóa nhòa trên thân thể ngươi, sau đó đem ngươi áp giải về đế quốc, tiếp nhận gia pháp.
Nữ tử dáng người ma quỷ, khuôn mặt Lệ Quỷ Hứa An Đình khàn khàn nói:
- Thuận tiện nói cho ngươi biết, gia pháp của Hắc Long Đài bọn ta đối với những kẻ phản đồ chính là. . . Thả xuống vạc dầu.
- Động thủ đi!
Hứa An Đình ra lệnh.
Võ sĩ kia cầm que hàn đỏ bừng, hướng về phía ngực Vân Trung Hạc.
Mà lúc này, Vân Trung Hạc cất tiếng cười to nói:
- Ha ha ha ha, có ý tứ, có ý tứ! Hứa An Đình, từ khi ta tiến vào trong quán trọ của ngươi, ta đã ngay lập tức biết các ngươi đang thử thăm dò ta. Ta đã hoàn mỹ vượt qua kiểm tra, nhưng phản ứng của các ngươi khiến ta rất không hài lòng, làm gián điệp của Hắc Long Đài, các ngươi thật sự quá không chuyên nghiệp.