Chương 17: Vân Yên Tử

Giọng nói trong trẻo theo đó là một sợi kiếm quang chém ra làm cho mũi tên đứt làm đôi. Lúc này vẫn luôn lẳng lặng quan sát trận chiến nữ tử che mặt xuất hiện. Nàng không mất quá nhiều thời gian để đến bên cạnh trung niên đoàn trưởng trong sự bất ngờ của Trương Nhị Cẩu, chờ đến lúc hắn kịp lấy lại tinh thần thì đối diện với hắn là một ánh mắt lạnh như băng đang nhìn lấy hắn, nàng không che dấu sát khí khiến Trương Nhị Cẩu như rớt vào hầm băng.

-" Có chút nhanh, nàng quả nhiên không tầm thường. " đang quan sát Tiêu Dao không khỏi cảm thán.

Lúc này đã lấy lại bình tĩnh Trương Nhị Cẩu hai mắt khẽ híp lại đầy ngoan lệ nói:

-" Vân Yên Tử ngươi muốn cứu bọn hắn? "

-" Phải thì thế nào, không phải thì thế nào? "

Bị nàng hỏi ngược lại Trương Nhị Cẩu hơi ngẩn ra nhưng sau đó hắn phá lên cười:

-" Hahahahhah. Vân Yên Tử ngươi lai lịch không tầm thường ta không muốn đắc tội ngươi nhưng ngày hôm nay bọn hắn nhất định phải chết, chỉ cần ngươi không quan tâm đến chuyện này làm như không biết, chúng ta nước giếng không phạm nước sông ta thậm chí có thể chia sẻ truyền thừa võ Hoàng cảnh cùng với ngươi không phải không thể. " dừng lại một chút hắn nói tiếp:

-" Hơn nữa ngươi với bọn hắn mới gặp nhau bao lâu không nên vì chút giao tình mà rước phiền phức vào mình a. " nói xong hắn nở nụ cười đầy tự tin, đắc ý đợi chờ quyết định của nàng.

Suy nghĩ của hắn vô cùng chính xác, nếu đổi lại là nữ tử khác thì truyền thừa võ Hoàng có sức hấp dẫn vô cùng lớn hơn nữa sẽ không vì một vài người mới quen mà để ảnh hưởng đến bẳn thân nhưng đáng tiếc, đứng trước hắn Vân Yên Tử lúc này không phải những nữ tử đó. Vân Yên Tử khẽ cười, không ai thấy được nụ cười của nàng nhưng không khó để nghe được sự khinh miệt trong đó.

Trương Nhị Cẩu cau mày đầy bất mãn nói:

-" Ngươi cười như vậy là có ý gì. Ta nói sai chỗ nào sao? "

-" Nàng thật mang huyết mạch Vân gia ?" Vân Yên Tử không để ý đến hắn mà quay lại nhìn vào Chu Tuyên có chút nghi vấn hỏi

Chu Tuyên lúc này ngay cả cử động dù chỉ nhỏ nhất cũng là không thể, hắn đành yếu ớt trả lời:

-" Bái kiến thần nữ... Xin thứ lỗi cho ta... Trong người Xương nhi có nửa huyết mạch là của Vân gia. Nếu người không tin có thể vận dụng bí pháp cảm nhận ?"

Vân Yên Tử cũng không phải người chỉ vì câu nói mà tin tưởng, nàng khẽ niệm pháp quyết sau đó hơi chút nhíu mày lại nói:

-" Nàng đúng là huyết mạch của Vân gia nhưng..."

-" Hừ "

Còn chưa nói hết thì một mũi tên lao vút đến Vân Yên Tử hừ nhẹ một tiếng, ngón trỏ duỗi ra, một chỉ đi qua làm lệch đi quỹ đạo của mũi tên.

Lúc này Trương Nhị Cẩu có chút tức giận, hắn gằn từng chữ:

-" Ngươi đang coi thường ta? "

-" A. Ngươi còn chưa có tư cách để ta coi thường. " Vân Tử Yên chỉ khẽ cười đáp lại hắn đầy miệt thị.

-" Ngươi là đang muốn đối đầu với ta rồi? " Lần này Trương Nhị Cẩu đã thật bị chọc giận, một mũi tên lại được hắn lấy ra

Lần này đáp lại hắn không phải lời nói mà là một kiếm đi qua thẳng hướng nơi Trương Nhị Cẩu đứng.

-" Hừ. Chỉ là võ Linh cảnh mà dám xuất kiếm đối với ta, đã như vậy thì đừng trách ta không khách khí. " hắn vươn một tay ra ý định phá tan đường kiếm của Vân Yên Tử nhưng hắn đánh giá thấp Vân Yên Tử cũng đánh giá quá cao bản thân mình.

-" ẦM."

-" Phốc. "

-" AAaaa. Tay của ta. Tay của ta. "

Hắn bị kiếm chiêu đẩy lui ba trượng, một đường kiếm từ lòng bàn tay cho đến khi đi hết cánh tay hắn mới dừng lại, cánh tay sinh sinh bị chém làm đôi, máu từ cành tay chảy ra thành vũng trên mặt đất. Cánh tay hắn gần như đã bị phế trừ khi có đan dược có công dụng phục hồi mạnh mẽ thì tay hắn mới có khả năng phục hồi, nhưng muốn phục hồi hoàn toàn đan dược ít nhất cũng là ngũ phẩm. Bởi tay hắn không chỉ bị kiếm chẻ ra mà ở vết thương vẫn còn lưu lại kiếm khí mãnh liệt của Vân Yên Tử. Trương Nhị Cẩu gầm nên tức giận, nhưng hắn cũng là người từng vào sinh ra tử nhiều lần, rất nhanh hắn thanh tỉnh lại. Hắn cũng nhận ra không thể đánh giá Vân Yên Tử theo võ Linh cảnh bình thường.

Hắn cắn răng lấy trong túi trữ vật ra hai viên đan dược một trắng, một đỏ bỏ vào miệng, rất nhanh vết thương trên cánh tay đang khép lại, sắc mặt hắn trở nên nghiêm túc, sát khí bắt đầu ngưng tụ trên mũi tên:

-" Ngươi thật sự không tầm thường, chỉ võ Linh cảnh mà có thể ra một kiếm mạnh mẽ như vậy, thật coi thường ngươi. "

-" Tứ phẩm Sinh Cốt đanh và Phục Huyết đan, đây có lẽ là đan dược ngươi lấy được từ tàn tích a, nhưng ta muốn xem xem đan dược ngươi đủ đỡ được bao nhiêu kiếm của ta. " Kiếm trong tay Vân Tử Yên lóe lên từng tia quang mang, năm văn ấn trên thân kiếm cũng được thắp sáng, khi nhìn thấy năm văn ấn được thắp sáng trên thân kiếm hai mắt của Trương Nhị Cẩu co rụt lại, nhưng sau đó lại được thay thế bẳng ánh mắt tham lam, thèm khát:

-" Không ngờ ngươi lại có được ngũ phẩm binh khí. Lão Thiên quả nhiên chiếu cố ta a. "

-" Mẹ nó lại là ngũ phẩm trung giai. Thật giàu, thật thèm a. " quan chiến nãy giờ Tiêu Dao trái tim nhảy liên hồi, cố kìm lại đi ăn cướp xúc động tiếp tục quan sát.

Hơn nữa hắn cũng nhận thấy sức mạnh vô cùng cường đại của Vân Yên Tử đang dần ngưng tụ lại:

-" Nữ nhân này có chút mãnh liệt. " Âm thầm vì tên Trương Nhị Cẩu lau một vệt mồ hôi hắn lại tiếp tục công việc

Đối với lời nói của Trương Nhị Cẩu nàng quyết định giữ im lặng. Tay phải khẽ vận chuyển linh lực phát động kiếm chiêu tiếp theo. lần này nàng định động thật, khí tức phát ra từ thanh kiếm càng lúc càng mạnh, đã tiếp cận võ Tông trung kỳ hơn nữa vẫn không ngừng tăng lên. Lúc này Trương Nhị Cẩu cũng nhận thấy uy hiếp trí mạng từ kiếm của Vân Yên Tử, mặc dù nàng mới võ Linh cảnh đỉnh phong không phát huy được hết toàn bộ sức mạnh của ngũ phẩm binh khí nhưng điều đó không có nghĩa là yếu a. Nhìn năng lượng ngày càng mạnh đã vượt qua võ Tông trung kỳ sắp đạt đến hậu kỳ Trương Nhị Cẩu lập tức từ túi trữ vật lấy ra một tấm thuẫn, tứ văn ấn lập tức được thắp sáng che trước người hắn.

Tấm thuẫn được bao phủ một màu kim quang, mặt thuẫn hình vuông, ánh sáng lấp lóe tản ra những tia sáng ấm áp, bốn văn ấn lúc này được thắp sáng hoàn toàn.

Khi các Luyện Khí sư luyện thành một món binh khí thì khắc văn ấn cho chúng là điều không thể thiếu. Văn ấn có thường là những trận pháp thu nhỏ có đủ mọi loại uy năng khác nhau nhưng chủ yếu chia làm công kích và phòng thủ loại hình ngoài ra còn một số văn ấn có tác dụng đặc biệt khác nhưng cũng vô cùng hiếm gặp. Nghe đồn trong truyền thuyết còn có cao cấp hơn văn ấn được các Luyện Khí sư gọi là thần văn. Tuy nhiên bản thân thần văn vô cùng hiếm gặp, rất ít người có thể khắc họa được thần văn, đa phần thần văn được biết đến là do phát hiện từ những di tích, cấm địa vô cùng cổ lão.

Binh khí được phân chia thành cửu phẩm, mỗi phẩm có bốn giai: hạ, trung, thượng, tuyệt.

Đa phần binh khí được xác định nhờ vào số đường văn ấn được khắc trên binh khí, tỉ như thanh kiếm trên tay Vân Yên Tử có năm đường văn ấn nhờ vào đó Tiêu Dao và Trương Nhị Cẩu có thể biết được đó là ngũ phẩm, lại như áo giáp trên người Chu Vân Xương, thuẫn trên tay Trương Nhị Cẩu đều có bốn đường văn ấn nên có thể xác định đó là tứ phẩm binh khí. Tất nhiên còn có một số binh khí đặc biệt thì không dễ dàng phân biệt đẳng cấp của nó vì có nhiều loại văn ấn hay chất liệu rèn luyện có khả năng che đậy nhưng loại hình như vậy không nhiều cũng không dễ dàng có được.

Có thể nhìn ra được binh khí là ngũ phẩm trung giai là bởi vì số văn tự trong một đường văn ấn, một đường văn ấn ít nhất là tối đa là mười hai văn tự, một đến ba là hạ giai, bốn đến sáu là trung giai cứ thế suy ra, thanh kiếm của Vân Yên Tử có có bốn đường văn ấn hoàn chỉnh và đường văn ấn thứ năm tạm thời có năm văn tự nên xác định nó là ngũ phẩm trung giai. Nói là tạm thời bởi vì binh khí không chỉ dựa vào văn ấn còn dựa vào chất liệu. Nếu như chất liệu không đủ mạnh để gánh chịu uy năng của văn ấn hoặc văn ấn quá yếu không phát huy toàn bộ sức mạnh của chất liệu thì sẽ dẫn đến hệ quả khác nhau.

Ví dụ như chất liệu rèn đúc chỉ là nhất phẩm nhưng văn ấn có uy năng của nhị phẩm tuyệt giai, nhất phẩm không thành vấn đề, nhị phẩm hạ giai miễn cưỡng, trung giai, thượng giai hay thậm chí là tuyệt giai thì sao điều đó không khác gì đi bắt một phàm nhân ra đương đầu với công kích của võ Linh cảnh tu sĩ cả. Hoặc một thanh được làm từ nhị phẩm chất liệu nhưng chỉ khắc nên đó nhất phẩm văn ấn, ân, hình như cũng không có vấn đề gì sau này có tiền lại khắc thêm nhị phẩm văn ấn cũng không sao. "-.-" . Những binh khí như vậy được gọi là bán thành phẩm.

Giống như hiện tại thanh kiếm trong tay Vân Yên Tử phẩm chất thấp nhất cũng là ngũ phẩm tuyệt giai nhưng văn ấn trên kiếm nàng mới dừng lại ở trung giai, có thể do nàng chưa phát huy được uy lực của văn ấn tuyệt giai nên chưa khắc nhưng nàng cũng có thể khắc nên xong thắp sáng cho đẹp a. " Không phát huy được uy năng chân chính như bù lại sẽ bị cướp =)). "

Phía ngoài đang quan chiến Chu Vân Xương khẽ thì thào:

-" Nàng thật mạnh. " Chu Vân Xương cũng không quá lớn, nàng vừa bước vào tuổi mười sáu ở tuổi của nàng có thể đạt được võ Tông trung kỳ đặt ở vương triều đã là tuyệt thế thiên tài nàng cũng tin tưởng như vậy nhưng khi nhìn thấy Vân Yên Tử nàng biết hiện tại nàng chỉ giới hạn ở Vương triều mà thôi.

Ba huynh đệ A Đại há hốc mồm:

-" Vân Yên Tử nàng mạnh như vậy. Uổng cho ta lâu nay vẫn muốn bảo vệ muội ấy. " người lên tiếng là A Nhị.

Còn về phần Chu Tuyên vẫn đang hấp hối không tiện bình luận.