Chương 28: Hậu quả !

"Aa...u...A...tatata.... C'CÁI... Này !!!"

Vừa mới tỉnh dậy , cơn đau điếng người kèm theo ký ức mới lạ ập đến , Lá Hoàng Nam không nhịn được nhăn nhó kêu rên .

"Cái này đây là mơ à , sao có thể mơ một giấc mơ kì lạ đến vậy , Aaaa au...au..đauu , Tê đau nhức chết người rồi."

....

Đợi hiểu rõ hết nhưng hình ảnh trong đầu , Lá Hoàng Nam ngẫn người có chút không biết làm sao , mình lại mơ một giấc mơ chân thật như vậy .

Tuy nhiên cơn đau nhào nặn cơ thể làm cậu trai nhỏ không rõ đây thật sự có phải là mơ không .

Đột nhiên một giọng nói làm cậu hết hồn .

"Ting Ting !

-Chú ý !!! Thành viên [ Lá Hoàng Nam] trong đội[ 399 ] vừa thực hiện hành vi gây hỗn loạn trật tự , giết chết 1 thành viên trong đội -1000 điểm tài sản. Cấm tham gia [ Sự Kiện cho đội mới ] 1 tháng ."

"Ting Ting !

-Xin chào , Lá Hoàng Nam .

- Thành viên gây hỗn loạn , tài sản hiện tại của bạn không đủ , để trả nợ điểm số có trong tài khoản , bạn bắt buộc ghi nợ với lãi suất 66%/1 tháng .

-> xin chú ý trả đúng hẹn , cứ mỗi đầu tháng điểm số lãi suất sẽ tính lại từ đầu ($~$"). "

Điểm tài sản : -1600 .

Lá Hoàng Nam trợn mắt nhìn cái điểm số trước mặt từ từ im lên mu bàn tay rồi ẩn mất , tuy nhiên có một chút thông tin trong đầu cậu cho biết , chỉ cần mong muốn là chúng tự hiện lên .

Còn về cái giọng vừa nói đó là người quản lý thông tin từ khu vực Việt Nam , đến nỗi cái hình ảnh như giấc mơ thì một chút lợi ích từ việc tham gia tổ chức , còn tên thì .

"BẢO VỆ HÒA BÌNH VŨ TRỤ "

Tổ chức bao gồm nhiều chức năng khác nhau giúp ích cho các thành viên khi tham gia , cũng như tìm kiếm cho mình một cuộc sống thú vị mới lạ v.v

Người trong tổ chức thường ưu tiên có nhiệm vụ giúp đỡ , bảo hộ v.v , những sinh vật có mong muốn mãnh liệt có thể gửi yêu cầu của mình lên bản nhiệm vụ, đương nhiên việc giúp đỡ cũng thu một chút tài sản hay thứ gì đó làm thù lao . ( một trong những việc dễ kiếm tiền trong BẢO VỆ HÒA BÌNH VŨ TRỤ .)

...

Vài chục phút đi qua , cơn mắc đái lôi Lá Hoàng Nam về hiện thực , nhìn xem toàn thân bầm tím , tay chân sưng tấy , thật sự ghê rợn .

Nghĩ đến chút nửa Cha Mẹ đi chợ về nhìn thấy cảnh này , sắc mặt hắn liền khó coi lên , nhớ đến trong cửa hàng nghe bảo có đủ thứ vật phẩm kì lạ .

Lá Hoàng Nam quyết định vào đi đái xong , liền vào tìm cách xóa bỏ chúng .

...

[Cửa Hàng khu vực]

- thuốc tê

-Thuốc xổ

- thuốc trị đau đầu ...

-Thuốc hồi thể lực , Yếu : 50 điểm

- Thuốc Khôi phục vết thương , Yếu : 70 điểm

- thuốc tăng nhanh nhẹn , Yếu : 100 điểm

- Thuốc độc hỗn hợp 5 loại , Trung bình : 500 điểm

Nhìn xem đủ loại thuốc , Lá Hoàng Nam đau đầu ghê gớm , đối với bản thân hắn chưa từng đọc chữ , thì nhìn xem những thứ này khác gì làm khó hắn .

Trong lúc luống cuống tay chân không biết làm sao , càng nghĩ càng đau răng , chợt sực nhớ đến cái âm thanh lúc đầu , mang theo tâm tình thấp thỏm Lá Hoàng Nam thử lên tiếng thăm hỏi .

"Cái , cái kìa , Người quản lý ơi !"

"Xin chào ! Lá Hoàng Nam , tôi có thể giúp ít gì cho cậu ?."

Một âm thanh của người đàn ông , đột nhiên xuất hiện từ trong đầu làm chàng trai trẻ giật mình , chợt nhớ đến quen tai đây chẳng phải âm thanh lúc nảy sao , liền ngượng ngùng nói lên suy nghĩ của mình .

"Là như thế này , tôi hiện đang bị thương đang cần một thứ thuốc trị hết chúng , nhưng tôi không biết chữ , quản lý làm ơn giúp tôi với , tôi không muốn Cha Mẹ về gặp cảnh tôi toàn thân bầm dập tím sưng húp ."

Sau một vài giây thấp thỏm chờ đợi , cuối cùng âm thanh của ông quản lý cũng đáp lại , tuy nhiên hắn cảm giác người đang nói có vẻ hưng phấn .

"Ồ ! Cậu muốn mua loại nào , trị hết ngoài da , trị hết nội tạng hay cả 2 .."

"Chúng khác nhau sau Quản lý ?"

"Hm có chứ ! theo thông tin đáng tin mà tôi có , cơ thể cậu có vẻ bị thương da thịt khá nặng tôi đề nghĩ cậu lựa chọn phương án 3 đi ."

"Vì nếu trị bên ngoài bên trong lại lan ra , còn nếu trị bên trong , bên ngoài lại lan vào , thế nào , chàng trai trẻ thông minh lanh lợi hãy nói ra lựa chọn của cậu đi ."

Giọng nói nghiêm túc trả lời cho cậu , nhưng câu cuối Nam cảm thấy không đang tin , lắc đầu vứt bỏ suy nghĩ tào lao ấy , Nam không nghĩ ngợi gì lên tiếng chọn loại thuốc mình cần .

"Làm ơn ! Cho tôi 1 Chai trị thương trong ngoài , mà giá bao nhiêu vậy , chết cha .

Tôi không có tiền mua ."

Đang nói Lá Hoàng Nam chợt thốt một câu chửi tục , hắn nhớ đến bản thân chẳng có điểm nào trong túi , thêm cái còn đang nợ 1 đống , nói xong mặt cậu đỏ lên , có chút xấu hổ ngượng chết đi được .

"Hahaha.... ! Không sao , không sao , đối với tình cảnh hiện tại của cậu tôi hết sức hiểu và thông cảm cho cậu , giá chai thuốc trị thương là 200 điểm sẽ được ghi nợ lại , tôi đã gửi qua cho cậu rồi đấy , đồng ý và nhận chúng đi . Tôi chúc cậu trẻ mau khỏe , hẹn gặp mặt lần sau ."

Một nụ cười to vui vẻ đáp lại , ông ra hiệu không sao liền gửi 1 thông tin kèm chai thuốc qua cho Lá Hoàng Nam kèm câu chúc xong biến mất .

Trầm mặt cầm trên tay chai thuốc màu xanh lá , thở dài một hơi chán nản tắt cái thông tin đi bên tai kèm theo con số âm nợ .

Điểm tài sản : - 1992 .

Liếc mắt nhìn cái chai thuốc làm bằng thủy tinh , nhẹ nhàng tháo nắp gỗ ra , Lá Hoàng Nam ực một hơi sạch sành sanh .

'Chẹp chẹp ..'

'Ngọt nhẹ , Có đường .'

Chưa kịp nói thêm câu nào , Lá Hoàng Nam liền nhắm mắt lại cậu cảm giác cơ thể như phát sáng lên , đúng thật nếu hắn nhìn từ đối diện , liền phát hiện có một ánh sáng xanh lá chảy vào bụng rồi tan biến ra khắp nơi trên cơ thể của bản thân .

Sao khi ánh sáng biến mất cơ thể chợt ấm áp lạ thường , các vết thương không còn đau nhức khó chịu , đợi đến khi mở mắt ra lần nửa , thông qua ánh mắt ấy thể hiện tâm trạng hiện tại của hắn .

Kinh ngạc chỉ có kinh ngạc và kinh ngạc , cơn đau đã tan biến , không thể tin được Lá Hoàng Nam bật người dậy xem xét 2 cánh tay , lại kéo áo mình bụng ngực , cả cơ thể khôi phục lại hoàn toàn , bất kể vết thương vết thẹo cũ đều biến mất , rờ vào không còn cảm giác cấn cấn như thường ngày.

" 'Chậc chậc ' Thuốc thật thần kì , chỉ là vật phẩm đánh giá Yếu mà thần kì như vậy không biết loại tốt nhất sẽ như thế nào ."

Tặc lưỡi cảm khái nhìn lại cái vỏ trai dưới giường , đưa tay cầm lên bỏ vào kệ bàn , hắn quyết định lấy dùng cái chai này có đựng gì đựng .

Cảm giác nó khá đẹp đấy chứ , cổ nhỏ dài , bụng tròn đít bằng , cắm cái nút vào nửa , thật tuyệt vời .

Trong lúc đó , tại một khu ruộng đồng thất bát , Nguyễn Thiên kim Quyên ngồi bất động , trốn trong một bụi cây cách xa chổ đánh nhau .

Khi cô gái thấy cảnh bị đập nát óc , miệng cô không khống chế há to muốn hét lớn , mai mắn cô nhanh nhẹn dùng tay chụp lên che miệng lại , sao đó một loạt hoạt động ói ụa không ngừng .

Khi nảy trong lúc Nguyễn văn Quốc không chú ý , cô gái nhỏ đã quay người bỏ chạy , một hơi chạy 5~700m trốn trong bụi cỏ cô mới khôi phục chút cảm xúc lại .

Đang định đứng lên chạy tiếp , nhưng chợt nhớ đến ánh mắt của hắn khi đấy , cố gắng cầu cứu chính mình , cô lại nhắm mắt chạy đi , mím môi hiện tại trong lòng Quyên hết sức phức tạp .

Ngó lại cái đường cũ , không thấy thân ảnh của 2 người họ , Quyên quyết định vì cứu chữa sai lầm bỏ bạn chạy đi của mình thêm một ít gì đó từ ánh mắt ấy , cô đi tìm người giúp , đáng tiếc , gần 20 phút tìm kiếm.

Xung quanh đây chỉ có cỏ và cây , thêm ruộng lúa bạc ngàn ngoài xa , cô gái nhỏ tuyệt vọng nhìn xung quanh , hiện tại Quyên phát hiện mình đi lạc rồi .

Đợi đến 30 phút sao , Nguyễn Thiên kim Quyên mò về gần đến chổ sẩy ra xung đột xem tình hình , lướt qua bụi cây mang tâm tình thấp thỏm nhìn về chổ bờ trống , đập vào mắt cô gái nhỏ là cảnh tượng , Lá Hoàng Nam dùng nắm gì đó tạt vào Nguyễn văn Quốc mà cô không rõ , tiếp theo hàng loạt cử động của 2 người đều bị cô rõ mồn một .

Hiện tại thay vì lo lắng cho Nam , Quyên chỉ có sợ hãi muốn tránh thật xa khỏi thân ảnh đấy , ghê tởm sợ hãi là những thứ để hình dung cảnh tưởng của cô về người con trai đần độn mà cô lúc đầu biết đến .

...

Đợi đến khi Lá Hoàng Nam từ từ tan biến cô mới lấy lại tinh thần , hoang mang nhìn xem chổ đấy , lại nhìn xung quanh , cảm giác bất lực lan ra từ trong lòng cô , không hiết mình phải làm gì tiếp theo .

Chỉ vài tiếng trước còn ở nhà ngủ ngon , vài tiếng sau xuất hiện chỗ không biết , kết bạn với 2 người bạn mới , đột nhiên 2 người họ đánh nhau đến chết .

Sao một hồi phân vân đấu tranh tư tưởng , Nguyễn Thiên kim Quyên hít một hơi sâu , quyết định đi lại thăm dò .

Đi càng đến gần nơi diễn ra xung đột , cảnh tượng máu me ấy lại hiện lên trong đầu kích thích dây thần kinh nhỏ bé , những sợi long tơ dựng đứng lên , chúng như thể có ý thức của bản thân biểu đạt cho thấy cảm xúc căng thẳng hiện tại của Quyên .

Những vết máu đỏ không biết từ của ai trong 2 người , kèm theo mùi sắt của máu , gương mặt Nguyễn Thiên kim Quyên tái đi , buồn nôn muốn ói lại xuất hiện , đợi cố thêm chút nửa đi đến cái xác .

Vừa nhìn thấy cái xác , tất cả những gì trong bụng Quyên còn sót lại , chúng bất đầu đánh trống lui binh , chúng lũ lụt xói xả tràn ra cổ họng nhỏ bé ấy .

'ỤA.........HỤA.....UỆ.......'

....

Ói đến đau đầu chóng mặt , hình ảnh còn xót lại thật ghê gợn kinh khủng , cả người Quyên run như cầy sấy .

Cô gái nhỏ hết sức hối hận tại sao mình lại quay về , nhìn xem cái xác kế bên , Quyên muốn đứng lên chạy thật xa tránh nó , nhưng cơ thể cô mềm nhũng ngồi bẹp trên đất .

...

Từ sáng đến chiều 2 giờ , cảm giác của hiện tại thật không xong , đau đầu ,bụng đói , không có chút sức , Nguyễn Thiên kim Quyên cứ tưởng mình chết đến nơi rồi .

Đợi thêm chừng 1 giờ , đột nhiên Nguyễn Thiên kim Quyên cảm giác hiện tại cái xác không còn đáng sợ như lúc ban đầu , nhìn nó chỉ thấy ghê rợn .

Thử cử động tay chân vậy mà khôi phục bình thường , tuy hết sức yếu đuối nhưng phát hiện này làm Quyên vui mừng hết sức .

Hiện tại cô chỉ muốn quay lại chổ cũ kiếm một chút trái cây còn xót lại bỏ vào bụng , đói đến choáng váng là tình cảnh hiện tại của Quyên , bước từng bước chân xiu xiu vẹo vẹo của mình Quyên cố đi tìm kiếm .

...

Khoảng cách trái đất 399 năm Ánh sáng , Đột nhiên một người trung niên từ trong hố đen bước ra , nhìn cái cách ông ta bước đi nhẹ nhàn trên trong , bỏ qua mọi định luật xung quanh thật rung động .

Theo hướng nhìn về nơi xa , xuyên qua hàng trăm năm ánh sáng , tầm mắt ông dừng lại tại một Hệ Mặt Trời , nụ cười của ông chợt xuất hiện trên môi , khi nhìn thấy 1 Hành tinh xanh có tên trái đất .

Sau một lúc thư giản ngắm nhìn xung quanh , Người Quản Lý lại đi vào hố đen biến mất , điều kì lạ là màu da của ông thật giống với những người trên trái đất .

Theo bước chân ông càng ngày càng đi sâu vào hố đen , đột nhiên không gian xung quanh ông gợn sóng chớp mắt ông ta biến mất trong hố đen .