Chương 27: Giết !!!

Nhìn xem cô gái chạy theo thằng đằng trước , Quốc im lặng đi theo , đợi về đến chô cả ba xuất hiện , quốc mới đi lại gần Lá Hoàng Nam cười hỏi .

"Ê , mày biết ở đây là đâu không ."

Nhìn thằng khứa đi lại hỏi , Lá Hoàng Nam có chút không thích lắm , cái thằng ôn này làm cả 2 bị thương , đến hiện tại còn phá rớt túi trái cây nửa .

"Không biết , tôi cũng mới thức dậy 1 giờ trước ."

Không thích thì không thích , nhưng Lá Hoàng Nam vẩn trả lời .

"Cảm ơn ."

Quốc gật đầu quay người đi , khuôn mặt suy tư không biết nghĩ gì .

Sau khi lựa ra một mớ trái bị dập , nhìn xem túi trái xẹp xuống , trái cây bên trong không còn đẹp như ban đầu , Nguyễn Thiên kim Quyên hết sức đau lòng đưa tay vuốt vuốt bọn chúng , nhìn thủ phạm đi ra mé ruộng nhìn xa xa , cô muốn đá cho 1 cái hết sức .

"Nè , ông đem mớ trái này cho hắn đi ."

Nguyễn Thiên kim Quyên cầm một số trái trâm bị dập nứt , đi lại đưa cho Lá Hoàng Nam xong lên tiếng .

Nhìn thằng khứa đứng đằng kia , Lá Hoàng Nam có chút khó chịu trong lòng , có lẻ ghen tị với khuôn mặt đấy , có lẻ khó chịu cách hắn xuất hiện làm bị thương bản thân , Lá Hoàng Nam không tình nguyên đi đưa .

Đột nhiên nhìn cô gái bên cạnh lại nhìn về phía thằng khứa đằng xa , cảm giác thằng khứa kia thật dư thừa , lắc lắc đầu bỏ đi mấy suy nghĩ linh tinh , cầm cái bọc trâm không biết cô gái nhỏ lấy từ đâu .

Bước đi lại gần thằng không biết tên , đứng gần nhìn nó trong lòng Lá Hoàng Nam càng khó chịu , cảm giác thằng khứa này muốn cướp đi cô gái mà hắn vừa quen , đè nén suy nghĩ tào lao của mình mở miệng .

"Ê , cho mày nè ."

"Ừ ."

Quay người lại nhìn xem túi trái cây lại nhìn qua cô gái , thấy cô ta hung tợn nhìn mình , Quốc không thấy sự hung nào chỉ thấy dễ thương , cậu nở một nụ cười gật đầu , lại quay sang nhìn Lá Hoàng Nam trả lời ngắn gọn .

Thấy nó không muốn nói chuyện , Lá Hoàng Nam cũng không muốn thế là quay đầu bỏ đi .

"Ê , Quyên đi lấy nước không ?"

Đi về tới chổ của mình , nhìn cô gái vụng trộm ăn , có chút muốn cười nhỏ tiếng hỏi .

"Ông biết chổ à , Nam rủ hắn đi không .?"

Quyên nghe tiếng thì giật mình nhìn sang , nụ cười hiện lên trên mặt Quyên khi nghe , Nguyễn Thiên kim Quyên chỉ chỉ tên đứng ngoài kia hỏi .

'Mơ đi , cho nó đi theo để nó cướp mất mày rồi sao , hừ hừ .'

Lá Hoàng Nam lắc đầu như lắc trống thỉnh thoảng ghét bỏ nhìn về phía đằng xa , đưa ra một câu nói chặn lại ý nghĩ của con nhỏ này .

"Không , cả ba đi rồi lỡ có người xuất hiện nửa thì sao ."

Nhìn cái mặt Lá Hoàng Nam , Quyên có chút muốn cười , người gì đâu mà kì lạ , viết hết suy nghĩ tính toán lên mặt thế kia .

" Ờ "

Lá Hoàng Nam không biết , suy nghĩ của mình bị phát hiện , hiện tại cậu đang chuẩn bị đồ đi lấy nước .

"Được chưa , đi thì đi , mà này chúng ta không có chai hay lọ , thì làm sao đem nước về ?."

Bị câu hỏi làm khó , Lá Hoàng Nam đau đầu nhìn xung quanh lại quay về nhìn kim Quyên , thấy cô ta không biết lại từ đâu lôi ra 1 cái chai , hắn có chút tấm tắc kì lạ nhìn xem .

"Ê , Quyên mày lấy nó đâu ra vậy ?"

Lá Hoàng Nam thật sự tò mò đi xung quanh cô gái , chỉ thấy ngoài bộ đồ đen với cái áo khoát trắng che kính người , thì có mỗi cái balo hồng hồng nhỏ nhỏ xinh xinh treo sau lưng .

"Trong balo này , chỉ có mấy thứ thôi hà ."

Nguyễn Thiên kim Quyên thấy hắn hiếu kì , cô đắc ý lấy ra thêm vài cái bọc trắng 2 lít giơ lên cho Lá Hoàng Nam xem .

"Quyên , em có đem dao theo không ?"

Một âm thanh truyền từ sau đến làm cô gái nhỏ cứng đờ .

'Bốp'

Một tiếng tát tay vang lên kèm theo câu chửi thề phát ra từ bên khác .

"Mẹ thằng chó , mày làm trò gì đấy , tao nhịn mày 2 lần rồi đấy ."

Lá Hoàng Nam giận dữ nhìn Quốc , còn Quốc đang ôm đầu ngồi dưới đất .

Một cái tát đập thẳng vào ót làm cậu trai trẻ choáng váng đầu óc , đợi khi khôi phục lại 2 người kia , đã kéo khoảng cách ra xa .

Quốc im lặng nhìn 2 người rồi lặng lẽ quay đi .

"Ông làm quá rồi đó , cậu ta chỉ hù chút thôi mà ."

Nhìn xem anh bạn đẹp trai đi xa , Nguyễn Thiên kim Quyên phàn nàn với người đứng bên cạnh.

'Mày ....'

Nghe cô gái nhỏ nói mình , Lá Hoàng Nam quay đầu hít một hơi thật sâu nghẹn lấy một câu trong miệng , nhìn kĩ người con gái mình có chút thích khi xuất hiện ở chổ này .

Đối với việc vừa sẩy ra không biết làm nó có đúng không , nhưng làm theo cảm xúc lúc đấy mách bảo khi nảy thật thoải mái , nhìn lần thứ nhất là thấy không ưa rồi .

'Tên chó chết đấy , ngươi cứ đợi đi , có cơ hội tao húc chết mày .'

2 thanh niên trẻ chưa dậy thì , không biết có phải trùng hợp hai không đều nảy ra một suy nghĩ như vậy .

Một người lặng lẻ đi mất , một người nhìn xem cảnh cuối đều có một suy nghĩ tà ác về đối phương .

"Đi lấy nước nửa không ?"

Lá Hoàng Nam hít thở từ từ khôi phục lại bình tỉnh hỏi .

"Đi chứ , mà này Nam ông nhìn tôi thật lâu , bộ trên mặt tôi có gì à ."

Lá Hoàng Nam phớt lờ câu hỏi , cậu quay đầu bước đi hướng đến con sông .

" Nè , Ông có phải thích tôi rồi không ! Hì hì hì hì..."

Nguyễn Thiên kim Quyên nhí nha nhí nhảnh nhảy nhót theo sau , đợi đến sát bên người Lá Hoàng Nam nhỏ giọng lên tiếng , kèm theo một tràng cười như chuông bạc làm hắn có chút ngượng ngùng .

"Thật luôn , wow , nè ông nói xem có thật không ."

Nhìn xem tên đần quay đầu đi , cô tuy không thấy biểu cảm khuôn mặt , nhưng nhìn đôi tai đỏ lên từ một bên nụ cười khúc khích vang rộng xunh quanh đồng ruộng .

"C.C.Cô im đi , nói lớn như vậy làm gì , tôi thích đấy thì sau hả ."

Nghẹn không nỗi nửa Lá Hoàng Nam quay đầu nhắm mắt lớn tiếng .

Cô gái nhỏ đang tung tăng đột nhiên nghe nói thì sững sờ , kinh ngạc nhìn tên đần gào lên rồi quay đầu chạy đi .

Nguyễn Thiên kim Quyên có chút không biết làm sao , đợi Lá Hoàng Nam chạy được vài chục mét cô mới giật mình chạy theo .

Tiếp theo 2 người im lặng xuất phát đi đến mục tiêu , trong lúc đấy có mấy lần Lá Hoàng Nam muốn nói lại thôi .

Cả 2 không biết , cách 2 người 30m phía sau lưng 1 khúc cây cở cỗ tay đang di chuyển lại gần , chỉ vài phút sau nó liền tiếp cận đến sau lưng Lá Hoàng Nam .

'''' Bụpppp..... Kra't..."

"Aaaaaa."

Tiếng hét thảm bên cạnh làm Nguyễn Thiên kim Quyên giật bắn mình , đột nhiên một giọng nói làm cô sởn gai ốc .

"Chết mẹ mày đi , đ- đĩ ngựa đây , này thì tán đầu tao này ."

Quốc cầm khúc cây vừa đập vào người Lá Hoàng Nam vừa chửi .

"Áaaasssss.... !!! C'chết người rồi ."

Nguyễn Thiên kim Quyên hoảng loạn hét chói tai , nhìn máu chảy ào ào từ gáy của Lá Hoàng Nam , mặt mày cô trắng nhợt , cả người run rẩy cứng đờ nhìn xem khung cảnh trước mắt .

Một người bị đánh đập vô tội vạ nằm rên la trên đất , 1 người cầm khúc cây gãy đôi , ra sức chặt chém vào người đang nằm .

Sau vài phút đánh đập thoải mái , Quốc thở hì hục nhìn xem tên chó chết dưới đất , phun một bãi nước miếng lên người Lá Hoàng Nam , cậu trai trẻ bắt đầu mở miệng lảm nhảm .

"Mẹ mày , tao Nguyễn văn Quốc chỉ có đánh người khác chứ chẳng thằng l-n nào đánh được tao , nhớ nha thằng chó , mai mốt trách xa con Quyên ra , Hừ !."

Trong lúc đó Nguyễn Thiên kim Quyên đã bắt được cơ hội chạy mất tích .

Nghe bên tai thỉnh thoảng câu chửi rủa kèm những cái đạp vào người , Lá Hoàng Nam 2 tay ôm đầu nhếch miệng nhe răng chịu đựng cơn đâu ê ẩm , sau vài phút nghĩ ngơi vết thương chí mạng sau đầu không còn nhức tưng tưng tầm mắt tối đen nửa , thị giác đã khôi phục lại bình thường .

Trong lúc chờ cơ hội phản công , Lá Hoàng Nam hoang mang nhớ lại lúc nảy , trên đường đi có vài lần bản thân đã quay lại quan sát nhưng không thấy , hắn có chút không hiểu làm sao thằng chó đang đánh mình có thể tập kích được hắn .

Đồng ý là cây cối rất nhiều che tầm nhìn , nhưng bên trong rừng cây toàn là bụi rậm chằng chịt không thể đi .

'Đây rồi .'

Lá Hoàng Nam cảm nhận cái đạp không còn sức nửa , đôi mắt sáng lên đợi đến cái đạp tiếp theo , nhân cơ hội đấy Lá Hoàng Nam bật người húc thẳng vào Nguyễn Văn Quốc .

Cú đánh bắt ngờ tưởng đâu hoàn hảo ai ngờ , người chuyên đánh nhau như Quốc biết được cách chơi này , hắn lách người né trách bật tàn hình lên .

Kinh ngạc này hết , đến kinh ngạc khác ập đến , cứ tưởng thành công ai ngờ thất bại , đợi quay người lại , Thằng khốn kiếp Nguyễn văn Quốc đã biến mất .

Không tin tà , Lá hoàng Nam bật tầm nhìn nhiệt lên , một bóng người đứng một bên đang ra sức đập về mình , giật mình trước cảnh này , Lá Hoàng Nam hứng trọn cú đánh vào mặt .

'Hừ'

Cảm giác nóng rát từ trên mặt làm bản thân Lá Hoàng Nam giật mình tỉnh lại , không một chút do dự quay người chạy ra xa kéo dài khoảng cách , đáng tiếc đối phương nào cho hắn cơ hội .

Vừa quay đầu , Nguyễn văn Quốc đã nhanh nhẹn tiếp cận nắm đầu Lá Hoàng Nam lên gối .

'Hự..zzzzAaaaa...'

Cơn choáng váng ập đến kèm theo đau nhức khó thở , chúng điên cuồng chui vào đầu Lá Hoàng Nam , trong tầm hiện tại chỉ có một màu đỏ đen che lấy .

Cuộc đánh nhau tiếp tục diễn ra giữa các hàng cây che chắn , nói đúng hơn là 1 đứa nhanh nhẹn giỏi đánh đấm , đang liên tục tung những đoàn chí mạng vào một đứa mới tiếp xúc đánh nhau lần đầu .

"Hừ , muốn đánh chả à , này thì đánh chả . Mẹ kiếp , đừng có mà mộng mơ hão huyền , đánh nhau là có thiên phú chứ đéo phải chỉ cần suy nghĩ là được , nhớ nha con chó , Cút khỏi con Quyên . Hừ Hừ ! Đã yếu rồi còn ra gió , tao đánh cho mày nhớ đời nha con ."

Một bên tung những cú đấm đá vào đối thủ , một bên chửi thề kích thích cơn nóng giận của đối phương , tránh cho đối phương có suy nghĩ gì khác ngoài ôm đầu chịu trận .

Trong lúc đánh đấm hăng say , Nguyễn văn Quốc không chú ý đến , ngồi ôm đầu nghiên ngã dưới đất , Lá Hoàng Nam hốt một nắm đất bụi vào trong tay .

Đợi đến cậu thanh niên đánh mệt mỏi thật sự , đang muốn dứt điểm xử lý đối thủ , Quốc khơm người nắm lấy khúc cây gãy một bên .

Lá Hoàng Nam đột nhiên không cảm giác những cú đấm , ngước nhìn phát hiện đối phương đang cúi người cầm khúc cây .

đôi mắt hắn sáng lên , cầm trong tay nắm đất nhuyễn đợi đối phương vừa quay lại , Lá Hoàng Nam liền dùng sức tạt vào mất đối phương .

Nguyễn văn Quốc phấn khởi nắm khúc cây , quay lại định giết chết đối phương .

Nhưng không , vừa quay đầu Nguyễn văn Quốc sợ hết hồn , đập vào mắt cậu là một đám bụi đất ập đến , che hết tầm mắt , theo sau cơn đau rát kinh khủng truyền thẳng vào não .

'Aaaaaaa.... THẰNG CHÓOOOO...

M'mày chơi cho'sssss... SAO MÀY DÁM DÙNG THỨ BẨN THIỂU TẠT VÀO MẮT TAO '

'Co'p'

Trong lúc đấy Lá Hoàng Nam sau khi tung nắm đất trúng mục tiêu , do vội vui mừng mình làm được đã lảnh tiếp 1 cái đập vào đầu .

May cho hắn đối thủ đã bị mù mắt tạm thời , sau khi hết choáng váng Lá Hoàng Nam học khôn chạy xa ra đối phương , tuy trong lúc đó vẩn bị đập mấy cái , nhưng không sao hắn đã làm được , cách khỏi đối phương 3~5m .

Ánh mắt hắn hiện tại có chút sợ hãi nhìn về Nguyễn văn Quốc , nhưng 'ki.k' nhớ đến những câu nói của hắn , thêm lúc chổ thức tỉnh nghe người mình thích nói .

Ghen ghét đố kị sâu trong lòng Lá Hoàng Nam bị chính những thứ ấy nhen lửa , ánh mắt hung ác nhìn về Nguyễn văn Quốc , liếc nhìn cách đó không xa 1 khúc gỗ gãy dính máu nằm trên đất .

Nhìn xem một vũng nhỏ máu trộn lẫn trong đống cỏ , con mắt Lá Hoàng Nam đỏ lên một chút bình tỉnh do dự còn sót lại biến mất . Thay vào đó là ý nghĩ nguy hiểm chết người .

"Mày đâu cút ra đâu , CÚT RA ĐÂY ĐÁNH VỚI TAO , ĐỪNG CÓ NÚP , THẰNG KHỐN KIẾP , THẰNG L-N , THẰNG KHÔNG CÓ CHA MẸ DẠY ."

Nhìn đối phương cầm khúc gỗ quơ loạn kèm theo bên tai nhưng câu chửi khó nghe , cơn tức giận sôi trào trong lòng Lá Hoàng Nam .

Cố nén không cho mình mở miệng chửi lại , từ từ áp xác vòng qua đối phương , cầm khúc cây lên tay , nhìn đối thủ lại nhìn khúc gỗ .

Cảm xúc điên cuồng hưng phấn bị đè nén quá lâu bỗng nhiên nổ vỡ , bọn chúng như ngọn lửa chạm vào dòng sông xăng .

Không thể kiểm soát , Lá Hoàng Nam điên cuồng vung lên khúc gỗ , 2 ~3 bước chính là tiếp cận đối phương , mặc kệ lấy nhưng câu chửi , mặc kệ lấy nhưng ý nghĩ ghen tuông .

'Bốp... Chát.... Bo'pppp....Bụppppp...'

"Aaaaa ...Thằng l-n , mày dám đánh tao , có ngon mày chờ tao lấy hết đất trông mắt ra ...

Đau đau quá , mẹ nó ....

Khục hự hự...."

Mới đầu là những tiếng chửi rủa , nhưng không lâu sau bọn chúng yếu dần , chuyển sang thì thầm vô nghĩa , ho khang , khục khặc ...

'BỤP'S...ầmmm...'

Đột nhiên một âm thanh khác thường làm Lá Hoàng Nam ngớ ngẩn , nghiêng đầu nhìn xem đối thủ trước mặt , đầu của đối phương bị đánh nổ một góc kèm theo máu loãn đỏ trắng hỗn hợp với thứ giống tàu hủ trắng đục ào ạt tràn ra .

'HẮC ! Ụa..ụa....ụa...!'

Vừa xem cảnh này tất cả thức ăn trong bụng Lá Hoàng Nam như sống lại ồ ạt kháng nghị chui ra .

Lá Hoàng Nam ập người xuống đất nghiêng đầu ối long trời lở đất , ối đến mật xanh mật trắng muốn chui ra theo , ngồi thẩn thờ gần 30 phút sau , trong mắt hắn mới có chút xíu khôi phục.

Nhớ lại hình ảnh vừa rồi , bụng lại bắt đầu sôi trào , đáng tiếc ói mãi không ra chút gì khác ngoài vũng nước chua .

Lập đi lập lại hành động ngẩn ngơ đấy gần 5 lần , bản thân hắn mới không còn ói nửa , không phải không muốn mà cơ thể đã kiệt sức , chúng chịu đựng quá nhiều .

Dù bản thân có mạnh , thể chất có trâu bò hơn người khác gấp vài lần , thì việc bị đánh không thể giúp cơ thể này miễn nhiễm , chúng chỉ ngăn gãy vụn và hư hại đối với cơ thể .