Chương 29: Tưới nước , Săn heo!

...

Xách thùng vòi đứng trên bờ kênh ngóng xa xa , Lá Hoàng Nam cười nhìn xem hàng cây Sầu Riêng , sau mấy tháng chăm sóc , hiện tại chúng cao lên được 1/3 so lúc mua.

' Chậc chậc , chậm như thế không biết khi nào mới có trái ăn . '

Nhìn hồi lâ hắn liền quay lại công việc , xách thùng đi lại đường mương , múc nước tưới lên các góc cây , cứ mỗi gốc lại tưới nửa thùng , cuộc sống thật nhạt nhẽo biết bao .

2 giờ sau ....

Lá Hoàng Nam ngồi bẹp xuống đất , đặt thùng kế bên , thở phì phò lấy tay lau mồ hôi trên trán , mặc kệ bàn tay lấm lem bùn đất .

Hiện tại khu vực xung quanh đồng ruộng , ngoài trừ cái bờ kinh cao thái quá bản thân đang ngồi , xung quanh các khu vực khác hiện tại nước đã ngập lên lán .

"Về nè mày ."

"Chờ chút "

Nghe tiếng gọi đằng xa , Lá Hoàng Nam gân giọng lên lớn tiếng trả lời .

Nhìn xem ông cha đã về gần tới ngã tư , lật đật đứng lên , xách thùng nước vội vàng chạy đi về .

...

Đợi đến nhà tắm rửa , ăn cơm nước xong xui đã hơn 11 giờ , còn tại sao biết giờ , thì nhìn ngoài sân nắng chiếu cây sào thì biết , còn chừng 1 gang tay nửa là cái bóng biến mất .

'Ngáp'

'Ăn no cái tự nhiên buồn ngủ , thật kì lạ .'

Một bên Lá Hoàng Nam ngáp ngắn ngáp dài thì thầm , ngồi trên nấc cầu thang đưa chân vào sông ngâm nước , đôi tai thì vểnh lên nghe 2 người trong nhà nói truyện .

Ngoài ruộng bây giờ nắng kinh khủng , ông trời như thể đang nấu lại mặt đất , nhiệt độ cao đến nỗi làm nhiễu loạn không khí , gây ra hiện tượng không gian vằn vẹo làm tầm nhìn ngắn đi trong thấy .

"Nam ơi , tới giờ đi ngủ rồi .!"

Bên tai vang lên âm thanh của mẹ , tuy có chút không bỏ cái mát của nước sông , nhưng lời mẹ nói hắn không dám cãi , cảm giác đau khi ăn cây vào người không dễ chịu chút nào , lung lây cơ thể bước ngắn bước dài bò lên giường .

Hiện tại đối với Lá Hoàng Nam mà nói , thời gian đi chơi đã ít lại , dù sao sáng sớm tưới cây tới trưa mệt mỏi gần chết , làm xong chỉ muốn đi ngủ giấc cho hết mệt .

Nhớ tới mấy tháng trước đi chơi thả ga , cảm giác thật hoài niệm , không buồn chán mệt mỏi .

Nằm trên giường vừa cảm thán định đi ngủ , sựt nhớ lại còn một chuyện nửa , suýt thì quên , hắn nhớ đến mình có cái đồ chơi .

Không tại đâu xa , nó nằm yên trong đầu hắn , Lá Hoàng Nam chỉnh sửa cơ thể nằm cho thoải mái , liền bắt đầu câu thông với tổ đội của mình , cách dùng hết sức đơn gian suy nghĩ kêu gọi là nó hiện hình .

"A ô , a Lô , có ai không .""

"Alo ...."

5 phút sau ...

Trầm mặt , Nhìn xem 1 hàng danh sách thành viên thông tin đội 399 , 5 đầu người 4 sáng 1 tối , cái màu tối là đã chết , nghĩ đến tới hình ảnh hôm tối , cảm giác khó chịu buồn nôn làm hắn nhăn mặt vội vàng mở mắt ra .

Lá Hoàng Nam ngẩn người nhìn trên trần nhà , những hình ảnh bạo lực máu me lại hiện lên trong đầu , cảnh tượng bản thân đập chết một người, làm hắn hoảng hốt rùng mình co ro vô một góc giường.

Nằm buồn thiu trên giường gần cả tiếng , sau một hồi bị hình ảnh tàn nhẫn làm mệt mỏi đầu óc , cơn buồn ngủ ập đến giúp hắn cản đi những thứ khó chịu trong đầu .

1 tháng sau ...

Gần 1 tháng trời trầm mặt ít nói , từ những di chứng giết người , Lá Hoàng Nam cũng đã bình thường trở lại .

Tuy nhiên hắn nào biết nó không hoàn toàn biến mất , hình ảnh giết chóc đấy in sâu vào đầu hắn .

Bận rộn từ sáng đến trưa cũng hoàn toàn công việc của ngày hôm nay , Lá Hoàng Nam vội vàng xách thùng đi về , mặc kệ ông Cha tiếp tục đi chăm sóc cây đằng xa.

Sau khi cơm nước xong xui , liền không kịp chờ đợi leo lên giường nhắm mắt đi vào giấc ngủ , ý thức bay đến cách tay chui vào dòng thời gian lúc trước .

Chỉ 1 cái chớp mắt , Lá Hoàng Nam xuất hiện đúng vị trí lần đầu tiên xuất hiện .

Nhìn nhìn khu vực trống rỗng vài chục mét , bao quanh là rừng cây , phía xa xa ngoài hàng cây là ruộng lúa bạc ngàn .

Nhưng khác với lúc trước , hiện tại ruộng lúa đã biến mất , thay vào đó toàn là gốc rạ của mấy cây lúa .

Lá Hoàng Nam hết sức kinh ngạc nhìn xem trước mặt , cánh đồng vàng ươm hiện tại không còn 1 hạt lúa .

Trong lúc hắn ngơ ngác đứng trên bờ nhìn cánh đồng , phía sau lưng đột nhiên xuất hiện âm thanh tiếng bước chân .

Cảnh tượng bị đánh choáng váng hiện lên trong đầu , dọa cho Lá Hoàng Nam toát mồ hôi hột nhảy thót lên hét lớn quay ra sau.

"AI...!!!"

Quay đầu cái rụp nhìn đằng sau lưng , trên bãi đất trống hiện tại lại có thêm 1 người đang đứng , đối phương nhìn thấy mặt hắn thì căng thẳng quay đầu bỏ đi .

Chuyện này làm ban đầu Lá Hoàng Nam có chút hoảng hốt bình tỉnh lại , đang định mở miệng hỏi chuyện đã thấy tên áo vàng lủi vô bụi cỏ biến mất .

Buồn bực nhìn hướng đối phương đi xa , lắc đầu bỏ đi ý định tiếp cận trò chuyện , mà quay người bước đi một hướng khác .

Đi gần 30 phút cũng đến nơi , nhìn xem từ trên xuống dưới không một trái chín , Lá Hoàng Nam chửi thề .

"Mấy đứa khốn nạn , ăn gì mà không chừa một chút cho người khác ."

Không cần nghĩ cũng biết ai làm , chắc chắn là thằng khốn khi nãy , hiện tại hắn đã rõ tại sau đối phương vừa thấy hắn thì sợ hãi quay đầu bỏ chạy , ăn cướp của người đến trước nên tâm loạn đây mà .

Tuy cây này không phải của hắn nhưng dẩu sau , hắn thấy trước , nên chừa chút cho người khác chứ .

mang theo cơn tức giận bừng bừng quay đầu đi tìm tên áo vàng , với tầm nhìn nhiệt của bản thân , bọn chúng làm sao có thể trốn thoát được hắn , chỉ 45 phút chạy chậm Lá Hoàng Nam đã đến nơi ở tạm của đội 399 .

Lá Hoàng Nam dừng đột ngột sau bụi cây , nhìn xem bóng lưng cô gái hết sức quen thuộc , lại xem 3 người khác 1 nam 2 nữ , đang ăn uống cười đùa vui vẻ , trên tấm bạc cao su tràn lan trái cây và nước uống , có cả osi đỏ đỏ mà hắn thích ăn nửa .

Trong lúc đó , Nguyễn Thiên kim Quyên vô tình quay đầu nhìn lại , nụ cười vui vẻ trên môi cứng đờ nhìn hắn .

Bốn mắt chạm nhau , nhìn xem cô gái cảnh giác tỏa ra hết sức xa lạ nhìn mình , Lá Hoàng Nam có chút hụt hẫng mất hết cả hứng .

Hắn muốn mở miệng trách móc tại sao , lúc đấy không cứu hắn mà quay đầu bỏ chạy , tại sao ... nhưng trong đầu 1 ý nghĩ khác hiện lên , cả 2 đâu là gì của nhau mà giúp làm .

Đối diện với ánh mắt phẫn nộ rồi đột ngột chuyển đổi thành phức tạp , đến khi đối phương quay người bỏ đi , Kim Quyên muốn mở miệng nhưng không biết nói gì .

Đợi đến thân ảnh đấy biến mất , một bên Trần Kim Hằng tò mò nhìn theo ánh mắt của Quyên đang ngẩn người , nhìn tới nhìn lui không thấy gì khác ngoài cây xanh , Kim Hằng tò mò nhìn cô bạn hỏi.

"Ê bà này , làm gì ngẩn người vậy ."

"A , Không có gì , chỉ là suy nghĩ chút chuyện ."

Giật mình , Nguyễn Thiên kim Quyên thuận miệng trả lời .

Thấy đối phương không có gì , Trần Kim Hằng không để ý , quay đầu nhìn đứa con trai duy nhất trong đây .

"Ê Dũng , chút đi bắt cá nướng ăn không ."

"Có , mà Hằng có đem hột quẹt không ?."

Đang ngắm nhìn 2 cô gái , khi thấy đối phương hỏi , Đặng thanh Dũng không nghĩ ngợi gật đầu , hỏi ngược .

"Đương nhiên , tốn 2 nghìn của mình đấy ."

Nghe được đáp án , Kim Hằng đắc ý móc cái hột quẹt xanh dương nhựa trong quơ quơ trước mặt hắn.

...

Một bên khác , Lá Hoàng Nam chán nản buồn bực không có mục đích đi về phía trước , đợi đến ngừng bước , mọi thứ xung quanh thật lạ lẫm .

Xung quanh toàn những gốc cây già 2 ~3 người ôm , bên trên càng ngạc nhiên hơn , những tán cây che khuất tầm nhìn , chỉ có chút ánh sáng lọt qua khe lá cho biết trời vẩn còn nắng .

Hít một hơi dài hưởng thụ không khí mát mẽ , Lá Hoàng Nam tò mò với khu vực mới , nó thúc đẩy bước chân hắn đi về phía trước .

Đôi mắt biến đổi thành trạng thái tầm nhìn nhiệt , chim chóc , ếch nhái , rắn rết , và vô số những con vật hắn không biết xuất hiện trong đầu .

Dưới trạng thái này những con trốn dưới đất , trên cây , sau sau bụi cây cỏ không chỗ che thân , đột nhiên phía trước xuất hiện hình ảnh làm Lá Hoàng Nam kinh ngạc .

'Con gì mà to chà bá không biết , bắt được nó coi chừng ăn được vài ngày không chừng .'

Hắn không nhịn được nở nụ cười , nghĩ thầm trúng mánh rồi , do sợ bọn nó chạy Lá Hoàng Nam không dám lại quá gần hang ổ bọn chúng .

Tuy nhiên vấn đề đến rồi , không có vũ khí với công cụ làm sau bắt được bọn chúng , ước tính sơ thôi độ sâu cái hang sâu đến 2 lần cơ thể bản thân .

Lại thêm cơ thể bọn nó càng to khủng khiếp , ít nhất 3~40 kg , tổng số con mòi 8 con , may mắn trong đấy chỉ có 2 con to .

Núp sau góc cây cách hang con mồi gần 100m , nhìn những miếng thịt biết đi , Lá Hoàng Nam vò đầu bức tóc suy nghĩ nát óc không được cái ý tưởng nào để săn .

Cảm giác thịt đến miệng lại không biết ăn thật khó chịu .

Vài phút sau ...

Ánh mắt Lá Hoàng Nam lóe lên ánh sáng , một ý nghĩ hiện lên trong đầu , trách cho để lâu sinh sự có , hắn quyết định thật nhanh thoát thế giới tài nguyên .

Bật ngồi dậy từ trên giường , nhanh nhẹn chạy ra sau nhà lấy 7 ~ 8 cây chàm ra trước nhà , dùng dao vót nhọn 1 đầu cây .

...

Bận rộn một lúc , 8 cây giáo nhọn đã hoàn thành , hiện tại là lúc quyết định xem ý tưởng có đúng không .

Bàn tay vừa chạm vào bó chàm , trong đầu liền đọc "" dịch chuyển "" , đợi lần nửa mở mắt ra , nhìn xem dưới chân 8 cây nhọn , Lá Hoàng Nam không nhịn được nhếch mép cười .

Do sợ lớn tiếng dọa chạy bọn chúng , cậu bé chỉ dám cười nhỏ giọng , đợi mất vài phút chậm chạp vận chuyển bó chàm đến hang đọng dưới góc cây chết .

'Ọe... hôi thối quá , bọn quỷ lại là con gì mà ăn ở dơ dữ vậy .'

Đè nén thức ăn trong bụng đang nhộn nhạo muốn chui ra ngoài .

Nhìn xem cái hang to đến nỗi bản thân có thể chui vào , trong lòng Lá Hoàng Nam có chút hồi hộp , mất vài giây để bình tỉnh lại .

Xác nhận chỉ có 2 hang xung quanh đây , hắn liền bắt tay vào việc , chộp tới một gốc chàm , đưa cái mủi nhọn chỉa vào giữa , hang cắm xuống đất .

Lại lấy thêm 2 cây cắm 2 bên , như một cái hàng rào chặn lấy cửa hang , tiếp tục với hang còn lại , để bảo đảm bọn chúng tung không ngã , độ sâu cấm ít nhất4~50cm .

Trong lúc cắm , phải canh chừng ngó nhìn trách nó xông ra ủi , nhìn cái thân hình này nó mà ủi một cái có mà hộc máu .

Nhìn thành quả của mình , Lá Hoàng Nam hơi lo lắng , cái hang có vẻ còn khá rộng , nhìn bên trong hang bọn thú đã tụm lại với nhau vô 1 góc cảnh giác nhìn ra ngoài .

Không kịp nghĩ nhiều , chạy ra mấy mét ngoài xa lấy 2 cây chàm còn dư , 1 cây cắm xen kẽ vào hang số 1 , còn lại một cây lại chạy qua hang số 2 cắm xuống .

'Kịch..'

'Éc..éc...., hìi hộc ...'

Cây chàm vừa đưa xuống miệng hang , con thú lớn kêu chói tai bên trong hung hăng ủi bay ra ngoài .

May mắn có vẻ cái đầu nó hơi lớn hơn một chút so với cái lỗ hỏng .

Giật mình nhìn xem cái cây chàm bị đụng bay , hoảng hốt ở giữa Lá Hoàng Nam chỉ thấy cái đầu đen thui kèm 2 cái nanh .

Đợi lấy lại tinh thần , nó đã đụng 3 ~ 4 lần vào hàng cây chặn , làm nó lung lây như muốn gãy , hắn nào còn thời gian suy nghĩ .

"Đ..ĐI... CHẾT .....!"

Cầm chật cây giáo , canh chuẩn nhìn xuyên thấu vào hang , đợi con thú lạ vừa tung ra , bên trên hang Lá Hoàng Nam ngưng thở cả cơ thể nóng lên dùng sức đâm mạnh xuống đầu con thú .

'Kra'rt.. Cụpp....'

" E'ÉT...E.Ét..... "

Nhìn xem con thú bị cây chàm xuyên cổ con thú lại đinh vào đất , bên tai tiếng heo hét chói tai , hiện tại hắn mới biết cái con này là heo .

Bên kia 7 con thú lạ bên trong hang còn lại , không hiện tại không gọi là thú lạ nửa , phải gọi là heo đen đã phá rào chạy đi mất , lúc nảy chỉ nghe tiếng kêu dậy trời của bọn nó , đợi đâm xuyên cổ con lớn nhất quay đầu lại bọn chúng đã chạy xa .

Tuy có chút đáng tiếc 7 miếng thịt , nhưng trong lòng lại may mắn , con thú dẫn bầy con không tấn công mình .

Nhớ kĩ hướng nó chạy xong , Lá Hoàng Nam hưng phấn run rẩy nhìn con heo bên dưới đang in ỏi kêu to , nhìn nó kêu liền biết còn lâu mới chết , trong lúc đó Nam đi ra hang số một nhìn xem .

Cây giữa bị đụng gãy sát góc , bên dưới dính một ít máu , có lẻ con heo kia bị thương nhẹ .

Lá Hoàng Nam đưa đôi tay vẩn còn run rẩy cầm một cây dùng sức nhổ lên , từ lúc đâm xong 2 tay nó cứ run khó cầm nắm .

Ngồi trên hang vểnh mỏ nhếch miệng cười nhìn con heo dần dần đi chết , cảm giác hưng phấn thật khó tả .

"Con heo này ăn được có khi 3 4 ngày , không biết thịt nó ăn ngon không ."

Dùng cây chọt chọt vào cơ thể heo lớn xem chết chưa , Lá Hoàng Nam miên man lẩm bẩm một mình .

....

Mất một lúc lâu mới xác định nó chết , đi vòng xuống dưới hang , dùng sức rút cây chàm lên .

"Nặng quá , ít nhất 4 ~ 50kg , hahaha ngon cơm ."

Kéo con heo ra bãi đất trống , ước lượng thử , Lá Hoàng Nam cười toe toét , dùng tay chạm vào cơ thể heo lớn , trong lòng mặc niệm " Thoát " .

Cả cở thể con heo biến mất , xuất hiện lần nửa là khung cảnh quen thuộc , nhìn xuống dưới chân thấy con heo đen thui , Nụ Cười lại lần nửa hiện lên .

" MẸ ! Ra đây xem nè Hahaha...!"

Lá Hoàng Nam nghiêm túc hét lớn vào trong nhà , tuy nhiên chỉ vài giây lại không khống chế được nụ cười của mình .

" Làm gì mà la ó om xòm đấy , Trời ! Con thú gì ở đâu ra vậy ."

Vừa từ trong nhà bước ra , chưa nói được mấy lời Lá Mẹ hết hồn hoảng hốt kêu trời , nhìn xem con thú đen thui kế bên chân con mình .

"Con giết đó , thấy con giỏi không ."

Vừa thấy mẹ giật mình , Hắn liền cười híp mắt không kịp chờ đợi chạy qua kế bên người mẹ mình chỉ vào con heo tranh công kể lể .

Hắn không chút ý đến , càng nghe cơ thể mẹ hắn càng run rẩy , mặt bà trắng nhợt , chỉ nghe được một nửa quá trình , bà rớt nước mắt quay người , đưa tay chộp nhánh cây trên vách nhà hung hăng quất vào người Lá Hoàng Nam .

" - AI , AI CHO MÀY LÀM NHƯ VẬY , HẢ !

- AI CHO MÀY CÁI GAN DÁM CẦM CÂY ĐÂM NÓ HẢ , MÀY KHÔNG SỢ NÓ ỦI MÀY LÒI RUỘT À .!

- SAU MÀY NGU DỮ VẬY NAM . MÀY CÓ BIẾT LÀM VẬY NGUY HIỂM CỠ NÀO KHÔNG ."

Vừa đánh vừa chửi , bà hét lớn nhìn đứa con trước mặt .

"Aaaa Đau ....

H'huHu... ĐAU... Á... H'HỨC C...CON CÓ BỊ GÌ ĐÂU HƯA...HƯÂAAA.... ."

" - CÃI MÀY CÒN CÃI !

- HÔM NAY , MÀY CHẾT VỚI TAO .

- MÀY LÊN GIƯỜNG QUỲ GÓI CHO TAO NHANH , CHÚT CHA MẦY VỀ MÀY CHẾT ."

Tiếng cãi vã làm đang trên đường về Lá Cha gấp gáp , đợi về đến bến nhà , liền nghe tiếng vợ kể lể với giọng nức nỡ .

"Ông xem đứa con ngoan của ông làm gì nè , nó dám cầm cây giết chết heo rừng kìa ......."

"Cái gì ?"

Lá Cha giật mình chạy lên bờ liếc con heo , liền nhìn về vợ chộp cái cây về tay mình , đi vội vào nhà .

"Mày không nghĩ đến hậu quả à ."

'Quậ't...Bo'ps...'

"Ắ.aaa....Đ'ĐAU... QUÁ ... HUHU....ĐỪNG ĐÁNH NỬAAA... Hứccccc......!"

"ĐAU SAU , BIẾT ĐAU SAU ! HẢ NÓI , BIẾT ĐAU SAO . SAU NÀY CON DÁM NỬA HẾT , HẢ NÓI ?.

"H'HẾTTT...ahức....HẾT..."

Lá Hoàng Nam nức nỡ lớn tiếng trả lời .