Tối đến sau khi dùng bữa với chú Dũng và cô Ly, Việt Minh được hai người họ đưa về tận phòng, trước khi rời đi, họ có dặn dò cậu ta ở trong bệnh viện phải ngoan, đặc biệt vào ban đêm không được tự ý ra ngoài một mình, cho dù có buồn tiểu cũng nên gọi cho y tá đi theo cùng.
Những gì mà hai bọn họ nhắc nhở Việt Minh đều hiểu rõ, cũng đồng ý với yêu cầu họ để họ có thể yên tâm mà ra về.
Màn đêm buông xuống khắp nơi trong bệnh viện đều trở nên yên tĩnh không một tiếng động.
Trên giường ngủ của mình, Việt Minh đang ngủ ngon bỗng cảm thấy mắc tiểu trong người chỉ đành dụi mắt tỉnh dậy, ngoảnh đầu nhìn lại đồng hồ treo tường hiện giờ đã là 3 giờ sáng, cái giờ mà con người ta hay kiêng kị nhất, đồn đại rất nhiều chuyện tâm linh đáng sợ.
Những chuyện này Việt Minh không hề biết đến, chỉ biết rằng nếu buồn tiểu thì phải tự mình giải quyết, tránh để tè dầm lên giường của bệnh viện.
Ngáp một hơi dài, Việt Minh bật dậy khỏi giường cất bước ra khỏi phòng hướng đi về phòng vệ sinh cách đó không xa, trên quãng đường đi cậu ta cảm nhận không gian bỗng trở nên lạnh lẽo dị thường, ánh đèn neon cứ nhấp nháy giống như bị chập điện.
Việt Minh cũng không có nghĩ nhiều cho rằng đây là do cơ sở vật chất của bệnh viện quá kém, đợi sáng mai báo với các bác sỹ bảo thợ điện sửa lại là được.
Giải quyết được nỗi buồn, Việt Minh cảm thấy sáng khoái trong người tinh thần bỗng trở nên tỉnh táo hơn bao giờ hết.
Vừa bước ra khỏi phòng vệ sinh, cậu ta nghe được tiếng đập cửa rất mạnh, ngoảnh đầu nhìn lại đâu chỉ có cửa bị rung đập mà ngay cả bóng đèn cũng chập chờn liên tục.
Chuyện đường điện của bệnh viện có vấn đề thì thôi đi, trong phòng vệ sinh thì làm gì có gió mà làm cho cánh cửa đập đi đập lại được.
[ Túc chủ, tôi cảm nhận có sự dao động linh năng quanh đây.]
" Linh năng là gì vậy ?"
Việt Minh nghe không hiểu mở miệng hỏi lại.
[ Linh năng, chính là năng lượng tinh thần lực đặc biệt, mà loại linh năng mà tôi dò xét được là loại tinh thần lực khống vật, có thể tác động vào môi trường xung quanh.]
Nghe thấy hệ thống giải thích, Việt Minh đành phải tìm hiểu ngọn ngành mọi chuyện này mới được, không biết trong bệnh viện này còn có người nào gây ra năng lượng tinh thần lực lớn đến vậy.
Vừa bước ra khỏi phòng vệ sinh, ánh đèn điện lại càng chập chờn nhiều hơn lúc trước.
Toàn bộ ánh đèn vụt tắt, sau đó lại bật lên, lúc đèn sáng trở lại, từ xa cậu ta có thể thấy bóng một người phụ nữ áo trắng với mái tóc đen che phủ cả mặt trải dài đến tận gót chân, chân bà ta không chạm đất giống như đang lơ lửng giữa không trung vậy.
[ Túc chủ, dao động linh năng từ kẻ đó mà ra.]
Âm thanh hệ thống vừa kết thúc bóng đèn lại tắt, rồi lại sáng trở lại, người phụ nữ áo trắng kia đã xuất hiện ở gần vị trí cậu ta đứng.
Chỉ đến khi ánh đèn tắt sáng lần nữa, thì người phụ nữ này mới xuất hiện ở trước mặt của cậu ta.
Lúc này cậu ta mới có thể nhìn rõ khuôn mặt của bà ta, hóa ra bà ta lại chính là mẹ ruột đã mất của Khánh An, chỉ là cậu ta không hiểu, bà ta rõ ràng đã chết được bệnh viện trả về nhà rồi, sao còn có thể đi lại xuất hiện ở bệnh việc lúc này được.
" Hì, hì, con chào mẹ vợ."
Việt Minh vẫy tay mỉm cười thân thiện chào hỏi.
" Trả mạng lại cho tao."
Âm thanh tràn đầy phẫn nộ đến đáng sợ, mẹ Khánh An thò hai bàn tay gầy gộc trắng bệch vươn tới định bóp cổ của cậu ta, thì bị sức mạnh tinh thần lực công kích của cậu ta tấn công lại đẩy bà ta ra một khoảng rất xa.
Nhân cơ hội này, Việt Minh tăng tốc chạy trốn, cái người đàn bà này thật không nói lý lẽ mà, lại vô duyên vô cớ tấn công người ta, thật là quá xấu xa.
Trốn ở góc tường cách đó không xa, Việt Minh ngó đầu ra thì đột nhiên bóng đèn lại tắt hẳn, sau khi sáng trở lại thì bà ta lại xuất hiện trước mặt cậu ta.
Tinh thần lực tấn công khiến cơ thể bà ta chịu không ít đau đớn, thân thể lại một lần nữa văng xa, tạo cơ hội cho cậu ta tiếp tục chạy trốn.
" Ngươi nói tinh thần lực của ta đủ giết được người bình thường, vậy tại sao lại không thể làm gì được bà ta ?"
Việt Minh vừa chạy vừa mở miệng hỏi.
[ Người phụ nữ này cơ thể tồn tại ở dạng linh hồn, điểm tinh thần lực đã lên đến 0.7 với điểm tinh thần lực 0.5 như túc chủ cùng lắm là khiến linh hồn này bị thương, không thể giết được.]
Cùng lúc âm thanh hệ thống tắt, ánh đèn hoàn toàn tắt hẳn, Việt Minh chỉ có thể phạm vi tinh thần lực của mình đã xác định khoảnh cách giữa mình và bà ta, người đàn bà này đuổi rất nhanh, nhưng Việt Minh cũng không chịu thua kém, mỗi bước nhảy của cậu ta dài đến tận 5 mét, tạm thời không bị bà ta đuổi kịp nhưng nếu đọ sức bền thì về lâu về dài chắc chắn sẽ không bằng bà ta được.
Hiện giờ mọi người đã ngủ rất say cho dù cậu ta có gào khản cổ thì cũng thể đánh thức họ dậy được, bắt buộc bản thân phải tự đối phó với người đàn bà điên này.
" Có cách nào đánh bại được bà ta không ?"
Việt Minh trốn trong một góc tường sắc mặt nghiêm túc mở miệng hỏi.
[ Túc chủ có thể dùng 10 điểm thọ nguyên để đổi lấy 0.1 điểm tinh thần lực.]
Lại phải dùng đến thọ nguyên điểm để đổi, nhưng nếu không đổi thì bản thân mình sẽ chết chắc, bất đắc dĩ Việt Minh phải nghe theo lời của hệ thống.
" Ba mươi điểm thọ nguyên đổi lấy 0.3 điểm tinh thần lực."
Việt Minh gật đầu truyền lệnh.
[ Chúng mừng túc chủ thành công nâng điểm tinh thần lực lên 0.8, thọ nguyện hiện tại của ngài là 110 điểm.]
Cảm nhận năng lượng tinh thần lực tăng lên không ít, phạm vi cảm nhận cũng đã lên đến 80 mét.
Đã có sức mạnh đủ để đối phó với người đàn bà điên này, Việt Minh không phải lo sợ chạy trốn, hôm nay nếu không diệt trừ bà ta thì sau này còn bị bà ta làm phiền gây hại đến những người thân của mình.
Đứng giữa hành lang u tối, Việt Minh bắt đầu tập trung tinh thần lực dò xét trong phạm vi bán kính 80 mét của mình để tìm kiếm tung tích của người đàn bà điên này.
Dù bị Việt Minh đánh trọng thương như tốc độ của bà ta vẫn rất nhanh, vừa nhìn thấy cậu ta xuất hiện trở lại, liền lao tới bóp chặt cổ của cậu khiến cậu ta cảm thấy ngạt thở mặt đỏ tía tai, như sắp chết đến nơi.
Bàn tay gầy gộc lạnh ngắt khiến cả người của Việt Minh nổi hết da gà, đây đâu giống bàn ta của con người đâu, giống như bị nhốt ở trong phòng đông đá rất lâu.
" Thằng ranh con, tao phải giết chết mày !"
Người đàn bà điên với khuôn mặt trắng bệch, đồng tử chảy rất nhiều máu, quát thẳng vào mặt của Việt Minh, tiếng quát uy mãnh tới mức làm nổ tung cả một dãy bóng đèn xung quanh, vô số tia điện phóng ra, phá hủy khu vực tường xung quanh, tạo nên một cảnh tượng ma quái đến đáng sợ.
" Mẹ vợ, xin lỗi nhé, yêu cầu của bà tôi không thể nào đồng ý được."
Việt Minh lời vừa nói ra, ngưng đọng một tia năng lượng tinh thần công kích cực mạnh bắn thẳng về phía trán của bà ta khiến thân thể bà ta văng xa chục mét khiến bà ta bị trọng thương nặng.
Không để bà ta có cơ hội chạy trốn, Việt Minh sử dụng tinh thần công kích tấn công bà ta thêm hai lần nữa khiến cho cơ thể của bà ta nổ tung thành ngàn mảnh.
Sức mạnh tinh thần lực sau khi được nâng cấp uy lực thật quá mức khủng bố nhưng cũng chính vì vậy mà tiêu hao rất nhiều thể lực của Việt Minh khiến cậu ta rơi vào trạng thái mệt mỏi.
Sau khi linh hồn người đàn bà điên bị đánh chết, Việt Minh thu được một viên châu phát ra quang lục sắc quỷ dị.
" Nó là cái gì vậy ?"
Việt Minh hiếu kỳ lên tiếng hỏi.
[ Túc chủ thứ này gọi là Linh Năng Châu, xuất hiện khi một linh hồn ma quỷ bị đánh nát, bên trong chứa năng lượng tinh thần lực rất mạnh.]
" Thứ này có tác dụng gì với ta không ?"
Việt Minh cầm viên linh châu này trên tay lại mở miệng dò hỏi.
[ Sau khi thôn phệ loại châu này, túc chủ có thể nhận được một ít điểm tinh thần lực.]
" Không phải dùng đến thọ nguyên điểm vẫn có thể nâng được điểm tinh thần lực đây là một chuyện quá tốt, còn không mau giúp ta thôn phệ nó."
Việt Minh khuôn mặt vui sướng truyền lệnh nói.
Ngay sau đó viên linh châu trong tay cậu ta được hệ thống hút vào bên trong không gian lập phương bắt đầu quá trình thôn phệ.
[ Thời gian thôn phệ sẽ kết thúc sau 3 tiếng, sau khi quá trình kết thúc, tôi sẽ cộng điểm nhận được vào điểm tinh thần lực cho ngài.]
Mọi chuyện đã được giải quyết, nhưng bãi chiến trường này ngày mai phải làm sao ăn nói với người trong bệnh viện đây.
[ Túc chủ, có hai luồng dao động linh năng rất mạnh, yêu cầu ngài lập tức tìm chỗ trốn để đảm bảo an toàn tính mạng.]
Vẫn còn sự tồn tại mạnh hơn cả cái người đàn bà điên đó, Việt Minh chỉ có thể tìm cách chạy trốn ẩn nấp trước, nhưng phòng bệnh của mình còn quá xa, làm sao mà có thể chạy về kịp được.
Bất đắc dĩ cậu ta đành chọn bừa một phòng ngay gần đó để tạm trốn, trong phòng bệnh số 277 này, vẫn còn ba giường trống, xung quanh mọi người đang ngủ rất say, Việt Minh lựa chọn chiếc giường gần cửa nhất đắp chăn kín đầu chỉ hở cặp mắt tinh ranh để tiện quan sát mọi thứ diễn ra bên ngoài.
Không gian bên ngoài còn lạnh lẽo hơn trước giống đang phải chịu đợt không khí lạnh ùa về, chỉ thấy sau đó có hai bóng người một mặc đồ trắng một mặc đồ đen quái dị không giống trang phục hiện đại, chân không chạm đất lướt qua từng phòng.
Đến phòng của Việt Minh, cậu ta chỉ còn cách làm bộ lăn ra ngủ, đạp chăn lung tung ngáy khò khò, trông không khác gì đang ngủ thật.
Hai tên mặt quỷ này lướt qua từng giường một không thấy có dấu hiệu gì bất thường thì mới chịu rời đi kiểm tra các phòng khác.
Việt Minh lén rời khỏi giường ngó qua khe cửa thì phát hiện ra chuyện động trời, không ngờ được hai cái tên quỷ một trắng một đen này lại có năng lực thông thiên có thể sửa chữa toàn bộ không gian bên ngoài trở lại hiện trạng như cũ như chưa từng có chuyện gì xảy ra, chỉ khi mọi thứ trở lại bình thường thì hai tên mặt quỷ này mới chịu rời đi.
" Nguy hiểm quá, nếu chúng phát hiện mình có tinh thần lực mạnh hơn người thường nhất định sẽ không bỏ qua cho mình."
Việt Minh trán ướt đẫm mồ hôi thở phào nhẹ nhõm.
[ Túc chủ, chúng là quỷ câu hồn, vừa nãy vì trận chiến giữa ngài và linh hồn kia quá lớn tác động đến môi trường xung quanh khiến bọn chúng ở gần đó cảm nhận được mà tìm đến, nếu không phải tôi lén ẩn giấu toàn bộ tinh thần lực của cậu đi, thì cậu sẽ chết chắc với chúng.]
Việt Minh hiện giờ lại cảm thấy buồn ngủ, ngáp một hơi dài sau đó cất bước quay trở lại phòng của mình, trời cũng đã gần sáng nếu còn không ngủ đủ giấc sẽ tổn hại xấu đến tình trạng sức khỏe của bản thân.