Chiều đến, các chú công an có gọi điện cho người thân của Việt Minh đến trình bày lại sự cố đáng tiếc đến người phụ nữ đã chết ở bệnh viện.
Người giám hộ cho cậu ta không ai khác chính là chú Trung Dũng đi cùng còn có cô Tuyết Ly cả hai người sẽ phụ trách giải quyết mọi chuyện giúp cho cậu ta.
Đối điện với người nhà của người phụ nữ đã chết đó, Việt Minh không một chút giấu giếm kể lại hết đầu đuôi mọi chuyện cho mọi người xung quanh nghe.
Các bác sỹ trưởng khoa có thâm niên trong ngành y cũng ở lại để xác định mức độ chính xác trong lời nói của Việt Minh, tất cả họ đều kiểm tra sức khỏe của người phụ nữ này khi mới nhập viện, ngoài tổn thương trên da thịt, nội tạng đã bị dập nát, cho dù có bỏ tiền tỷ cũng không thể cứu được, cho thở oxy chỉ là cố cầm cự được phút nào hay phút đó, đợi người nhà mang về làm lễ an táng.
Gia đình bệnh nhân cũng không phải là những người không hiểu chuyện, nhìn vết thương trên cánh tay nhỏ bé của Việt Minh cũng đủ thấy lỗi này bắt nguồn từ người phụ nữ đã chết gây ra trước, có lẽ trước khi chết bà ta ở trong tình trạng hồi quang phản chiếu, tỉnh dậy trong tính trạng hoảng sợ mà tấn công cậu ta, buộc cậu ta phải dãy dụa thoát thân không may làm rơi mất ống thở khiến cho bà ta tắc thở chết ngay sau đó.
Nếu đã không sống được, đi sớm một chút vừa hay lại có thể giảm bớt nỗi đau về thể xác.
Thì ra ngoài mẹ ruột và chồng ra, người phụ nữ này còn có một đứa con gái trông rất xinh xắn dễ thương, sự xuất hiện của cô bé này làm trái tim nhỏ bé của cậu ta đập loạn nhịp, ánh mắt không một giây phút nào rời khỏi người của cô bé làm cho cô bé có chút sợ hãi.
Đây rõ ràng là nhân duyên tiền định thường có trong các bối cảnh lãng mạng trong các bộ phim truyền hình mà cậu hay xem đây mà, nam chính gặp gỡ nữ chính và sau đó họ về chung một nhà, sống hạnh phúc với nhau đến già.
[ Túc chủ, tôi xác định tình trạng của ngài đang dính vào bùa yêu của cô bé kia, nhưng cô bé kia lại không thích ngài, tôi kiến nghị ngài nên học thao túng ý trí của người khác, để kích hoạt loại năng lực này cần 50 điểm thọ nguyên.]
Những lời của hệ thống vừa vang bên tai, Việt Minh đương nhiên không chấp nhận, tình yêu suy cho cùng vẫn nên dùng lòng chân thành để chinh phục như vậy mới làm con gái người ta động lòng, xem ra motip trong các bộ phim tình cảm mà cậu ta đã học được cũng đến lúc phải dùng đến rồi.
Cưa đổ con gái, giống như cưa đổ một cái cây vậy, muốn chạm được tới ngọn trước hết phải chặt gốc trước.
" Hu hu, bà ơi, bác trai ơi, liệu bác gái có tỉnh lại không ạ ? "
Viêm Minh làm bộ mặt đáng thương rơm rớm nước mắt ngước nhìn bà lão cao tuổi ở trước mặt, vừa khóc vừa nói.
" Cháu à, mau nín đi, bác gái chỉ ngủ một lát thôi, sẽ sớm tỉnh lại thôi mà."
Bà lão ở bên cạnh xoa đầu an ủi nói.
Bước đầu tiên chinh phục sự thiện cảm của người lớn tuổi phía gia đình nhà gái đã thành công, chắc những người lớn này trước giờ vẫn nghĩ đám trẻ con lớp 1 như cậu ta là những đứa trẻ không hiểu chuyện chỉ biết khóc nhè ăn vạ, nhưng họ đâu biết rằng cậu ta đã sớm có cái suy nghĩ không thua kém người lớn như một chút nào, cái trò dỗ ngọt xưa ơi là xưa này sao có thể lừa được cậu ta, chỉ có kẻ mù mới không phân biệt được giữa người đang sống và người đã người chết.
Liếc nhìn vào quấn áo cũ nát đính đầy bùn đất của bọn họ, Việt Minh có thể xác định được gia cảnh họ rất nghèo, đây cũng là tiền đề để cậu ta thực hiện bước tiếp theo trên con đường chinh phục người đẹp.
" Chú à, lỗi này suy cho cùng cũng là do cháu mà ra, bác gái ngủ say như vậy chắc là bệnh rất nặng, cầu xin chú cho gia đình bác gái vài tỷ để chữa bệnh đi, sau này cháu lớn sẽ trả lại hết tiền cho chú."
Việt Minh vội ôm lấy chân của chú Trung Dũng vừa khóc vừa cầu xin.
Nghe thấy những lời này của cậu ta, tất cả mọi người ở trong phòng đều vô cùng kinh ngạc, trẻ con còn nhỏ mà hiểu chuyện tới mức này thật là quá hiếm có, những đứa trẻ như cậu ta sau này lớn lên ắt sẽ có tiền đồ rộng mở.
Lời này của cậu ta vô tình làm bố của cô bé đã nảy sinh động tâm xấu, gia cảnh đã nghèo tiền không đủ ăn, nay vì sự cố vợ mất mà gặp được thần tài đến cửa nếu không nhân cơ hội này mà bám lấy cho chắc thì đúng ngu ngốc không có thuốc chữa.
" Thành thật xin lỗi mọi người, thường ngày gia đình chúng tôi chiều hư nó, nên mới để nó ăn nói lung tung, mọi người cứ coi như là lời nói đùa của trẻ con, đừng nên để ý nhiều làm gì."
Trung Dũng khuôn mặt xấu hổ gượng cười nói.
" Con không có nói lung tung, con là một đứa trẻ ngoan, những gì con đã làm thì con sẽ chịu trách nhiệm, nếu bác gái mà không tỉnh dậy nữa, sau này con sẽ cưới con gái của bác ấy về làm vợ để trả nợ."
Việt Minh mở miệng hét to.
Lời nói này của cậu ta làm cho mọi người xung quanh phải phì cười, vì sự hài hước đáng yêu của cậu, còn cô bé kia làm chỉ biết núp sau lưng của bố mình vì quá xấu hổ, đối với Việt Minh lại càng không có nhiều thiện cảm.
Tuyết Ly bên cạnh nhận được lệnh từ trong ánh mắt của Trung Dũng, vội bế cậu bé ra ngoài, những chuyện sau này vẫn nên để người lớn giải quyết thì tốt hơn.
Bên ngoài cửa viện, Tuyết Ly đặt Việt Minh trên một chiếc ghế đá, lấy tay khẽ tét mông cậu ta vài cái, khiến cho cậu ta khóc càng to hơn trông rất thảm thương.
" Nhóc con, mới có tý tuổi mà đã học cách yêu đương, ở nhà xem phim tình cảm cho lắm vào rồi nhiễm những thói xấu của người lớn vào đầu, sau này cô sẽ bảo mẹ cháu không cho xem ti vi nữa, mà giao nhiều bài tập hơn cho cháu làm."
Tuyết Ly ở bên cạnh khẽ trách mắng.
Những lời của Tuyết Ly vừa nói Việt Minh không để vào tai, bối cảnh một bộ phim tình cảm đã được cậu ta thành công gây dựng lên thì chắc chắn sẽ diễn ra đúng theo kịch bản của cậu ta, nếu cậu ta đoán không nhầm thì không lâu sau đó nữ chính sẽ bị tách khỏi cuộc trò chuyện giữa những người lớn, khả năng cao sẽ ra ngoài đây chờ đợi cho đến khi cuộc nói chuyện này kết thúc.
Đúng như những gì mà Việt Minh suy đoán, chỉ khoảng độ 5 phút sau, cô bé đã được một chút công an, dắt tay ra khỏi bệnh viện hướng về ghế đá nơi cậu ta đang ngồi.
Những chuyện còn lại chú công an giao hết cho Tuyết Ly để cho cô ấy chăm sóc cho hai đứa trẻ tinh nghịch này.
Không để cho hai đứa trẻ này ngồi gần nhau, Tuyết Ly ngồi giữa tránh để cho Việt Minh lại ăn nói xằng bậy làm con gái người ta cảm thấy xấu hổ.
Có cô Tuyết Ly ngồi kè kè ở bên cạnh, Việt Minh cả người như bị hóa đá, đừng nói là mở miệng nói chuyện, cho liếc mắt nhìn con gái người ta cũng không dám nhìn.
Đúng lúc này quả nhạc điện thoại iphone huyền thoại trong túi quần của Tuyết Ly lại vang lên phá tan bầu không khí tĩnh lặng.
Nghe thấy tiếng chuông điện thoại rung, ngay sau đó Tuyết Ly nhấc mông rời ghế chạy ra chỗ khác để nghe điện thoại.
Kịch bản này đúng là ứng nghiệm trên người cậu ta thật rồi, kẻ cản đường đã rời đi, tạo cơ hội cho nam chính và nữ chính có cơ hội tiếp xúc với nhau nhiều hơn.
Trông cô bé hiện giờ vẫn còn hoảng sợ, Việt Minh móc ra từ trong túi quần một chiếc kẹo mút đưa cho cô bé ăn.
Việt Minh có lòng tốt, cô bé cũng không thể nào từ chối được, miễn cưỡng đồng ý nhận cây kẹo mút này của cậu ta.
" Kẹo mút đó là vị xoài mà mình thích nhất đấy."
Việt Minh ngả lưng vào ghế đá, hai tay gác sau gáy dáng ngồi như ông cụ non, vừa ngậm kẹo mút vừa mở miệng nói.
" Cậu tên gì ?, học trường nào vậy ? "
Cô bé mở lời lên tiếng hỏi trước.
" Mình là Việt Minh đến từ trường tiểu học Nguyễn Du."
" Còn cậu, cậu tên gì ? học lớp mấy ? ở trường nào ?"
Việt Minh lên tiếng giới thiệu bản thân sau đó mở miệng hỏi ngược lại.
" Mình là Khánh An, học lớp 3A, cùng trường với cậu, nhưng trước giờ mình chưa nhìn thấy mặt cậu, cậu học lớp mấy vậy ?"
Khánh An mở miệng khẽ hỏi.
Nghe được câu hỏi này của Khánh An mà cả người Việt Minh lại cứng đơ như tượng đá, lần này chết thật rồi, không ngờ được nữ thần mà mình theo đuổi lại hơn mình tận 2 tuổi, nếu để cho cô ấy biết được cậu mới chỉ học lớp một chắc chắn sẽ bị cô ấy chọc quê đến không còn mặt mũi ra đường gặp ai.
" Việt Minh là mẹ cháu gọi kìa."
Đang trong lúc bối rối không biết phải trả lời người đẹp ra sao thì đúng lúc này tiếng của Tuyết Ly truyền đến gọi cậu ta, cũng may lần này mẹ của cậu ta gọi đến đúng lúc giúp cậu ta giải vây trong tình cảnh khó khăn.
" Chuyện này nói sau đi, mình có việc bận phải đi trước."
Sau khi chào tạm biệt Khánh An, Việt Minh vội chạy đến vị trí cô Tuyết Ly nghe điện thoại với mẹ của mình.
Cuộc trò chuyện không kéo dài quá lâu, chẳng qua mẹ cậu muốn hỏi thăm tình hình sức khỏe của cậu còn những chuyện khác liên quan đến cậu thì Tuyết Ly là giải thích cặn kẽ hết rồi, nên mẹ của cậu cũng cảm thấy bớt lo lắng được phần nào.
Về phần cuộc trò chuyện của Trung Dũng với người nhà của Khánh An, sau khi hai bên đã trao đổi kỹ càng, anh ta đã quyết định chi trả toàn bộ số tiền tổ chức tang lễ cho mẹ của cô bé, ngoài ra còn tặng riêng cho gia đình của cô bé số tiền 300 triệu đồng giúp họ vượt qua hoàn cảnh khó khăn, không chỉ có vậy anh ta còn có một lời hứa với gia đình nếu trong 12 năm học của cô bé đạt được thành tích học sinh giỏi, sẽ tài trợ học bổng giúp cô bé có được một môi trường học tập tốt nhất khi lên tới bậc đại học.
Gia đình của Khánh An cảm thấy rất biết ơn vì sự giúp đỡ này của Trung Dũng, bình thường bố cô bé làm nông cũng không có nhiều tiền để lo cho cô bé một bữa ăn ngon, còn bắt cô bé phải đi nhặt đồng nát cùng mẹ mình, nay mẹ cô bé đã mất, ông ta cũng không thể nào để cô bé làm công việc nặng nhọc đó được, có được số tiền lớn từ nay cuộc sống gia đình sẽ đỡ vất vả hơn.
Sau khi gia đình của Khánh An nhận lại xác của mẹ mình, sẽ tổ chức tang lễ vào hai ngày nữa, hy vọng có được sự góp mặt của gia đình Việt Minh, để được gặp lại nữ thần của mình, cậu ta đã phải năn nỉ mãi thì mới có thể làm chú của cậu đồng ý cho cậu đi theo, với một điều kiện là cậu không được làm loạn.
Yêu cầu này đối với cậu là một chuyện quá đơn giản, một đứa trẻ lớp một như cậu thì có thể làm loạn được chuyện gì.