Chương 66: Tính toán của Lâm Phôi

Dựa theo kế hoạch, Vạn Tử Đào sẽ đánh ngã hai tên lưu manh, sau đó làm anh hùng cứu mỹ nhân mang Ngụy Kỳ Miên rời đi, trên đường Vạn Tử Đào thổ lộ với Ngụy Kỳ Miên, mà Ngụy Kỳ Miên lại phát tác dược tính, hai người phát sinh quan hệ, gạo nấu thành cơm.

Vạn Tử Đào không nghĩ tới lúc này từ đằng xa lại xuất hiện bốn năm tên lưu manh, bọn hắn nhìn thấy Ngụy Kỳ Miên lập tức giống như một đám sói nhìn thấy dê non, nhanh chóng lao đến.

Vạn Tử Đào bối rối, tình tiết này không xuất hiện trong kịch bản a!

Vạn Tử Đào rất muốn đi vào trong hỏi Tuyên Vũ Trai xem chuyện gì xảy ra, bất quá thời điểm này khẳng định không tiện, bất quá hắn suy đoán khẳng định cũng là do Tuyên Vũ Trai an bài, vì vậy dù thấy đối phương kẻ nào cũng cao lớn vạm vỡ, nhưng hắn không kiêng kị, lập tức che Ngụy Kỳ Miên ở sau lưng, nổi giận nói: "Làm cái gì vậy? Ở giữa đường lớn mà muốn mạnh mẽ cướp đoạt mỹ nữ? Không muốn sống nữa sao!"

Bịch một tiếng, đáp lại Vạn Tử Đào là một cú đấm như trời giáng, sau đó đám lưu manh vây Vạn Tử Đào vào giữa, điên cuồng giẫm đạp.

"Con mẹ nó chứ, con mẹ nó chứ, nhẹ thôi! Các ngươi là ai? Người nào phái tới? Chưa từng nghe qua ta là ai sao? Ta là Vạn Tử Đào, cha ta là cục trưởng phân cục cảnh sát Đồng Thành!"

Những người này căn bản không thèm nghe lời hắn nói vào tai, lực đạo không nhẹ không nặng, nhưng lại làm Vạn Tử Đào đau muốn chết đi sống lại, đám người Lâm Phôi ở trong nhà hàng nhìn ra ngoài, ngoại trừ Lâm Phôi, ba người khác đều choáng váng.

Khóe miệng Lâm Phôi hiện lên một tia cười lạnh, nói: "Đều không nghĩ tới đúng không? Bọ ngựa bắt ve chim sẻ núp đằng sau, Vạn Tử Đào cho rằng hắn là người đánh cờ, lại không ngờ tới hắn chỉ là một con cờ trong tay Tuyên Vũ Trai, hắn đã bị Tuyên Vũ Trai tính toán không trượt phát nào, Tuyên Vũ Trai muốn chơi lớn một lần a!"

Ngô Mạnh Kiệt hỏi: "Phôi ca, vậy kế tiếp chúng ta sẽ làm như thế nào?"

Ngô Mạnh Kiệt lúc trước đi theo Đại Lôi, Ngô Quân lớn gan hớn hắn, nhưng Ngô Mạnh Kiệt lại có tính kỷ luật hơn.

Khóe miệng Lâm Phôi nở nụ cười, nói: "Hết thảy đều nằm trong dự liệu, chúng ta tiếp tục kiên nhẫn chờ đợi, chờ bọn hắn lộ ra nguyên hình."

Hai bảo tiêu của Ngụy Kỳ Miên đều bị đánh ngã, trong nhà ăn liên tiếp vang lên tiếng thét chói tai, thật nhiều người đều chạy mất, lúc này bọn hắn khẳng định không dám chậm trễ, đoán chừng không tới hai phút nữa sẽ có cảnh sát tới, quả nhiên, Tuyên Vũ Trai bỗng nhiên giống như chuyện gì cũng chưa từng xảy ra, bùng nổ sức mạnh cực lớn, vọt tới trước mặt Ngụy Kỳ Miên, bắt lấy bàn tay của Ngụy Kỳ Miên, thất kinh nói: "Miên Miên, ngươi mau lên xe!"

Ngụy Kỳ Miên lúc này cũng có chút không biết làm sao, dựa theo đạo lý mà nói, nàng không nên đi lên, nhưng mà luống cuống tay chân, cuối cùng bị đẩy lên ghế phụ cạnh tay lái, sau đó Tuyên Vũ Trai bắt đầu lái xe.

Trong mấy tên lưu manh đột nhiên có kẻ hô lớn một câu mỹ nữ chạy rồi, sau đó bọn hắn đều dừng tay, một tên còn nhổ một ngụm nước miếng vào Vạn Tử Hào đang nằm ôm đầu trên đất, mắng: "Mẹ nó, thực là mất hứng, đánh đấm cả buổi mà lại để mỹ nhân chạy mất, đi thôi, về nhà ngủ!"

Mấy người nhanh chóng rời đi.

Lâm Phôi thờ ơ lạnh nhạt nhìn hết cả buổi diễn xuất này, hiện tại Vạn Tử Đào khẳng định cho rằng chuyện này chỉ là ngoài ý muốn, sau này Tuyên Vũ Trai cũng có thể tìm cớ giải thích, bất quá Lâm Phôi lại không muốn hắn được như ý.

Lâm Phôi phân phó Ngô Quân cùng Ngô Mạnh Kiệt hai câu, sau đó liền mang theo Phác Thành Cát lên xe ngồi chờ trước, Ngô Quân cùng Ngô Mạnh Kiệt nghênh ngang đi tới gần Vạn Tử Đào, Vạn Tử Đào lúc này đã bị đánh sấp mặt luôn, chóng mặt không mở to được mắt, ánh mắt sưng híp, hắn loáng thoáng nhìn thấy có hai người đang ở gần đó, trong nội tâm sợ hãi muốn chết, sẽ không thật sự xảy ra chuyện gì nguy hiểm tính mạng chứ?

Kết quả hai người kia cũng không tiến về phía bản thân, mà là hút thuốc nói chuyện, Ngô Quân giảm thấp thanh âm nói : "Mẹ nó, bắt chúng ta diễn kịch cả buổi mà chỉ trả được chút tiền, Tuyên thiếu thật nhỏ mọn, chúng ta vì hắn mà đến cả con trai cục trưởng công an cũng dám đánh a!"

Vạn Tử Đào muốn nhớ kỹ mấy người đánh mình, bất quá hắn chóng mặt quá đỗi, mắt thì sưng híp không mở to được, chỉ đành tiếp tục lắng nghe.

"Đi thôi, nói nhiều như vậy làm gì, Tuyên thiếu bảo chúng ta làm gì thì làm cái đó, hơn nữa Tuyên thiếu đã nói, lần này hắn chỉ cần chiếm được nữ nhân kia, về sau sẽ kiếm được bộn tiền, cần gì phải quan tâm một cục trưởng phân cục? Chúng ta cũng có thể ăn ngon uống sướng. Hắc hắc!"

Hai người rời đi.

Vạn Tử Đào rốt cuộc hiểu được, tức giận đến mức toàn thân phát run, nghiến răng nghiến lợi, ở trong nội tâm nghĩ : "Hay lắm, ta còn đang tự hỏi tại sao lại có sự tình trùng hợp như vậy phát sinh, hóa ra đều là tính toán của ngươi, Tuyên Vũ Trai, bản thiếu gia sẽ không để ngươi yên đâu! ! !"

Ngô Quân cùng Ngô Mạnh Kiệt tiến vào trong xe Lâm Phôi, sau đó Lâm Phôi nhanh chóng lái xe đuổi theo phương hướng Tuyên Vũ Trai rời đi.

Ngô Quân hỏi: "Phôi ca, chúng ta cần ngăn cản hắn sao?"

"Không nóng nảy, trước tiên nhìn chằm chằm là được." Lâm Phôi lộ sắc mặt nghiêm túc, hắn cũng sợ Tuyên Vũ Trai ở bên trong xe làm ra sự tình cầm thú, bất quá dù thế nào, Tuyên Vũ Trai đều khó có khả năng vừa lái xe lại vừa làm chuyện xấu, vì vậy trước tiên nhìn chằm chằm là được, trọng yếu là không thể để mất dấu.