Lâm Phôi có chút buồn bực nhìn Ngụy Kỳ Miên một cái, sau đó cầm lấy chiếc đũa, vừa ăn cơm, vừa nói: "Các ngươi cũng mới bắt đầu ăn?"
"Đúng vậy." Ngưu Hải Kiều cười khanh khách nói, "Chúng ta vừa ngồi xuống được mấy phút mà thôi, ngươi có phải là thầm mến Miên Miên của chúng ta, cho nên theo dõi tới đây không?"
Tống Đình Đình cười nói: "Ta thấy hắn không phải thầm mến, mà là công khai yêu mến, nói đi, chừng nào thì bắt đầu thổ lộ?"
Tống Đình Đình cùng Ngưu Hải Kiều ở bên cạnh ồn ào, Chu Viên Viên thì cười tủm tỉm nhìn hết thảy, Ngụy Kỳ Miên đỏ ửng mặt mũi, Lâm Phôi có chút ngơ ngác, ta quá đẹp trai nên bị bức hôn sao?
Lâm Phôi đang do dự nên trả lời thế nào, dựa theo tình huống bình thường Ngụy Kỳ Miên muốn làm bạn gái Lâm Phôi, Lâm Phôi chắc sẽ không cự tuyệt, Ngụy Kỳ Miên là cô gái làm Lâm Phôi cảm thấy động tâm nhất trong nhiều năm qua, nhưng giới bảo tiêu có một cái quy củ, bảo tiêu không thể thông với đối tượng mình cần bảo hộ, tối thiểu trước khi nhiệm vụ hoàn thành tuyệt đối không thể, nếu không sẽ bị mọi người chế nhạo.
Lâm Phôi yên lặng thở dài, đang muốn nói chuyện, Tuyên Vũ Trai đã đi tới chỗ này, không biết bao nhiêu ánh mắt thiếu nữ đều sáng lên nhìn Tuyên Vũ Trai, dù là ba người bạn cùng phòng của Ngụy Kỳ Miên cũng không ngoại lệ, Lâm Phôi lập tức nhẹ nhàng thở ra, đồng thời ở trong nội tâm đoán được kế hoạch của Tuyên Vũ Trai chỉ sợ sắp bắt đầu áp dụng.
Tuyên Vũ Trai đi đến bên cạnh bàn ăn, trước tiên nhìn Lâm Phôi lễ phép gật đầu, tiếp theo nhìn về phía Ngụy Kỳ Miên, lộ vẻ mặt nho nhã lễ độ nói: "Ngụy Kỳ Miên, chủ nhật ta muốn hẹn ngươi đi ăn bữa cơm, ngươi có rảnh không?"
Lâm Phôi thầm nghĩ trong lòng, tới rồi, quả nhiên là muốn tới rồi.
Ngụy Kỳ Miên biết rõ đây là cạm bẫy, bất quá nàng đáp ứng muốn phối hợp với Lâm Phôi phá vỡ âm mưu của Tuyên Vũ Trai, nên vẫn gật đầu đáp ứng: "Sự tình lần trước còn chưa cảm tạ ngươi, không bằng để ta mời ngươi."
Tuyên Vũ Trai cười nói: "Lần thứ nhất mời nhau sao có thể để nữ nhân trả tiền, người khác sẽ nói ta thế nào đây, nếu quả thật muốn cảm tạ, vậy lần sau hẵng mời ta, lần này cứ để ta trả tiền, chủ nhật ta sẽ gọi điện thoại cho ngươi."
"Tốt, cứ như vậy đi."
Nghe được Ngụy Kỳ Miên trả lời, Tuyên Vũ Trai không nán lại chỗ này thêm nữa, cáo từ rồi quay người đi khỏi, so với đại đa số nam sinh khác thích quấn quít không rời, quả thực chính là nam thần bước ra từ cổ tích.
Dù là Tống Đình Đình cũng đỏ ửng mặt mày, bắt đầu lộ vẻ mê trai: "Tuyên Vũ Trai quá đẹp trai, khó trách nhiều cô gái ưa thích hắn như vậy, nếu như hắn có thể mời ta ăn một bữa cơm, muốn ta làm gì cũng được."
Lâm Phôi liếc mắt nhìn sang.
Ngưu Hải Kiều cười khanh khách nói: "Một bữa cơm đã có thể làm ngươi lấy thân báo đáp?"
Tống Đình Đình nói: "Vậy thì đã sao, ngươi nhìn hắn đẹp trai cỡ nào, hơn nữa còn có khí chất, trường học chúng ta không nam sinh nào giống hắn. A, Lâm Phôi, ta cũng không phải là nói ngươi không bằng hắn, ngươi kỳ thật so với hắn còn đẹp trai hơn, chỉ là khí chất... ."
Lâm Phôi: "Ha ha, ta hiểu được."
Ngưu Hải Kiều cười khanh khách nói: "Nói thẳng ra, khí chất chính là xem ăn mặc thế nào, nếu như Lâm Phôi cũng mặc một thân hàng hiệu, vậy Lâm Phôi rất có khí chất, đừng nhìn Lâm Phôi ăn mặc bần hàn, nhưng trong đám nam sinh ăn mặc ngang nhau, không ai bằng Lâm Phôi được."
Lâm Phôi nói: "Rốt cuộc có người nói thật."
Ngưu Hải Kiều nói tiếp: "Bất quá cho dù có nhiều lý do hơn nữa, người ta hiện tại đúng là có khí chất hơn ngươi."
Lâm Phôi: "... ."
Quá đả kích người rồi, Lâm Phôi quyết định không nói chuyện với các nàng nữa, may mắn mấy nữ sinh đều cảm thấy Lâm Phôi cùng Ngụy Kỳ Miên là một đôi, cũng không tiện đả kích Lâm Phôi trước mặt Ngụy Kỳ Miên thêm.
Lâm Phôi cúi đầu xuống ăn cơm, chợt phát hiện chung quanh đều an tĩnh lại, mấy người Ngưu Hải Kiều cũng không líu ríu nữa, Lâm Phôi kinh ngạc ngẩng đầu, chợt thấy Lưu Mỹ Kỳ đang đứng ở ngay cạnh, cười hỏi: "Có biết ta đến tìm ngươi làm gì không?"
Lâm Phôi bật thốt lên nói :”Rủ ta ra ngoài hẹn hò sao?"
Lâm Phôi lập tức cảm thấy chung quanh có vài ánh mắt không có thiện ý nhìn tới bản thân, bao gồm cả Ngụy Kỳ Miên.
Lưu Mỹ Kỳ cười khanh khách: "Ta tới đây để nói cho ngươi biết, nếu muốn ta làm bạn gái của ngươi, ngươi còn non lắm. Bất quá ta xem trọng ngươi, cố gắng lên!"
Con mẹ nó chứ, có ý tứ gì?
Lưu Mỹ Kỳ không đợi Lâm Phôi kịp phản ứng, trong nháy mắt liền đi ra khỏi nhà ăn.
Lâm Phôi thấy Ngưu Hải Kiều, Chu Viên Viên cùng Tống Đình Đình đều tràn ngập sát khí nhìn về phía bản thân, Ngụy Kỳ Miên tuy rằng không có sát khí, bất quá thoạt nhìn cũng có chút mất tự nhiên, ở trong nội tâm biết mình bị cô nàng kia chơi một vố rồi, không khỏi lộ ra nụ cười khổ: "Nếu ta nói ta thật ra chỉ là người bị hại, cô nàng kia toàn là ăn nói bậy bạ, thì các ngươi có tin không?"