Chương 29: Cô nàng ngoan độc

Sáng sớm, Trang Tất Phạm ở bên cạnh nói: "Phôi ca, ngươi rửa mặt đi, chăn màn ta giúp ngươi gấp. Trường học chúng ta quá phiền toái, xếp chăn còn phải vuông vắn mới được, về sau ta sẽ giúp ngươi xếp chăn."

Lâm Phôi bất đắc dĩ liếc mắt: "Loại chuyện này tự ta làm được, không cần ngươi hỗ trợ, nước rửa mặt cũng là ngươi lấy?"

Vương Hoành Vĩ ở bên cạnh cẩn thận từng li từng tí nói: "Nước rửa mặt là ta lấy, ngày hôm qua ngươi giúp ta, ta đương nhiên cần làm chút gì đó... ."

Lâm Phôi đi rửa mặt, một mình rời ký túc xá, trước đó hắn còn rất chờ mong, nhưng bây giờ Lâm Phôi thật sự không thích bầu không khí này.

Ngoài ký túc xá, Lưu Mỹ Kỳ cùng một nữ sinh đi ngang qua, người đi cùng Lưu Mỹ Kỳ đúng là nữ sinh bên cạnh nàng lần trước Lâm Phôi từng gặp khi hỏi đường.

Nhìn thấy Lâm Phôi đi ra, Lưu Mỹ Kỳ lập tức khoát tay áo, trong miệng còn chào hỏi: "Hi boy!"

Lưu Mỹ Kỳ hôm nay mặc váy ngắn hở rốn, phía dưới hầu như sắp lộ mông ra, thanh xuân gợi cảm, ánh mắt Lâm Phôi quét tới lui trên người nàng, cười hắc hắc nói: "Ta cũng không phải là boy, ta là nam tử hán, không tin thì ngươi tới thử ta dài ngắn, tiện thể để ta thử ngươi sâu cạn?"

Lưu Mỹ Kỳ không nghĩ tới Lâm Phôi ăn nói trực tiếp như vậy, khuôn mặt đỏ lên, thẹn thùng nói: "Trước kia giả bộ nghiêm trang, hôm nay sao lại xấu như vậy?"

Lâm Phôi cười nói: "Ta trước kia thật sự không giả bộ nghiêm trang a, ta không phải đã sớm nói với ngươi sao, ở trong rừng cây cũng có thể lập tức giải quyết, là chính ngươi sợ trươc mà?"

Nữ sinh đi cùng Lưu Mỹ Kỳ không nghĩ tới còn có loại chuyện quang vinh này, không khỏi mở to hai mắt, không thể tưởng tượng nổi nói: "Con mẹ nó, các ngươi trực tiếp chơi làm tình công khai trong khu rừng nhỏ? Mỹ Kỳ tỷ, không phải ngươi muốn câu dẫn hắn sao, lúc ấy sao ngươi lại không đồng ý?"

Lưu Mỹ Kỳ trợn mắt nhìn nữ sinh kia một cái, nữ sinh kia lập tức không nói gì nữa, chợt nghe thấy Lưu Mỹ Kỳ nói: "Ngươi có thể rời đi, ta lát nữa sẽ tới nhà ăn, không cho phép ăn nói luyên thuyên."

Nữ sinh kia thoạt nhìn có quan hệ rất tốt với Lưu Mỹ Kỳ, nếu không đã không dám mở miệng đùa giỡn, nhưng Lưu Mỹ Kỳ tức giận làm nàng rất sợ hãi, vội vàng đáp ứng, một mình chạy tới nhà ăn.

Nữ sinh kia rời đi, Lâm Phôi cười nói: "Ngươi bảo nàng rời đi là để cùng ta đi thuê phòng sao?"

Nếu tiểu yêu nữ này thực sự muốn thuê phòng, Lâm Phôi sẽ nhanh chóng đáp ứng, ép buộc gái nhà lành Lâm Phôi còn không làm được, nhưng bây giờ bản thân không có đối tượng, càng không có vợ, nam nữ mến nhau dắt tay vào nhà nghỉ đàm luận nhân sinh lại là chuyện hợp pháp, Lâm Phôi tự nhiên sẽ không gây khó xử cho tiểu đệ đệ... .

Đáng tiếc Lưu Mỹ Kỳ hình như căn bản không có dự định đi thuê phòng, ánh mắt nàng lộ vẻ trốn tránh, ngượng ngập vừa cười vừa nói: "Ta thích chinh phục trái tim trước, sau đó mới chinh phục thân thể, ngươi và ta đến cả một ngày yêu đương cũng chưa có, giờ lại lên giường thì có phải là tiến triển quá nhanh không?"

"Vậy là ngươi bắt ta ăn chay sao?" Lâm Phôi trực tiếp nói, "Không có hứng thú."

Lưu Mỹ Kỳ đã bị chọc giận, bất kể thế nào, nàng cũng coi như là một mỹ nữ tiêu chuẩn, sao ở trong miệng Lâm Phôi lại kém cỏi như vậy, bản thân chủ động đưa tới cửa, lại còn kén cá chọn canh, chẳng lẽ hắn cảm thấy có nàng làm bạn gái là chuyện rất mất mặt?

Lâm Phôi hỏi: "Không thuê nhà nghỉ thì ta đi nhé? Cơ hội đã qua thì không trở lại nữa đâu."

Vô sỉ, thật sự là vô sỉ.

Thấy Lâm Phôi muốn đi, Lưu Mỹ Kỳ nhịn không được hổn hển nói: "Ngươi sao lại xấu xa như vậy, hai bên còn chưa quen thuộc bao nhiêu mà đã muốn thân thể ta?"

Lâm Phôi cũng hổn hển nói: "Ngươi sao lại xấu xa như vậy? Hai bên còn chưa quen thuộc bao nhiêu, đã muốn thân thể ta, còn muốn cả trái tim ta? Chỉ là quan hệ thân thể đơn thuần mà thôi, khó như vậy sao?"

"... ." Lưu Mỹ Kỳ thật sự không biết nên nói cái gì nữa, chỉ có thể trơ mắt nhìn lưu manh này rời đi, sau đó nàng bỗng nhiên nghĩ đến mình cũng muốn đến nhà ăn, vì vậy vội vội vàng vàng đuổi theo.

Lâm Phôi đi tới nhà ăn, nhìn thấy Ngụy Kỳ Miên cùng mấy người bạn cùng phòng còn chưa bắt đầu động đũa, mấy người bạn cùng phòng này tên là Chu Viên Viên, Ngưu Hải Kiều cùng Tống Đình Đình, không đơn thuần là bạn cùng phòng, hơn nữa còn là học sinh cùng lớp Lâm Phôi cùng Ngụy Kỳ Miên.

Tống Đình Đình là người đầu tiên nhìn thấy Lâm Phôi đi tới, lập tức khoát tay áo, la lớn: "Lâm Phôi, mau đi mua cơm a, Ngụy Kỳ Miên ở chỗ này!"

Vô số con mắt nhìn qua, không có biện pháp, ba chữ Ngụy Kỳ Miên rất có lực hấp dẫn, người đứng đầu trong tứ đại nữ thần tân sinh a, lúc đầu vốn có một ít nam sinh như lang như hổ nhìn chằm chằm vào Ngụy Kỳ Miên, hiện tại càng là xuất hiện không biết bao nhiêu nam sinh nhìn sang.

Ngụy Kỳ Miên nhíu mày một cái, cáu giận nói: "Tống Đình Đình, ngươi không thể quản tốt miệng mình sao?"

Tống Đình Đình cười nói: "Ta như vậy còn không phải vì nhìn thấy nam nhân của ngươi, cho nên muốn giúp ngươi gọi tới sao?"

Ngụy Kỳ Miên tức giận nói: "Ai nói Lâm Phôi là nam nhân của ta."

Tống Đình Đình lộ vẻ mặt mập mờ cười nói: "Người nào mà không nhìn ra? Suốt ngày dính lấy nhau, trước kia ngươi đã bao giờ có quan hệ tốt như vậy với những nam sinh khác?"

Ngụy Kỳ Miên hổn hển nói: "Đó là bạn ngồi cùng bàn của ta, hơn nữa chúng ta vừa tiếp xúc hai ngày mà thôi, nào có chuyện nhanh như vậy đã yêu đương?"

Ngưu Hải Kiều là một tiểu cô nương đáng yêu, tuy rằng lớn lên không tính là quá đẹp, bất quá cũng khá hấp dẫn, nàng nhìn Ngụy Kỳ Miên, nhịn không được trêu ghẹo: "Miên Miên, ta thấy Đình Đình nói rất có đạo lý, đều chung phòng ngủ, sao có thể không rõ ràng nhau? Kỳ thật Lâm Phôi rất tốt, tuy rằng nghe nói trong nhà không có nhiều tiền, nhưng mà hiện tại đang học đại học nha, vui đùa một chút cũng không tệ, hắn đẹp trai, còn có cá tính, nam sinh như vậy biết tìm ở đâu ra."

Ngụy Kỳ Miên hỏi: "Vui đùa một chút cũng rất không tệ? Vậy sau đại học thì sao?"

Ngưu Hải Kiều cười khanh khách nói: "Sau đại học đương nhiên là phải tìm người có tiền, ngươi có điều kiện tốt như vậy, sợ gì không tìm được anh đẹp trai nhà mặt phố bố làm to?"

Tống Đình Đình lớn giọng nói: "Dừng, Ngưu Hải Kiều, ngươi quá hám lợi."

Ngụy Kỳ Miên lắc đầu, Ngưu Hải Kiều lại ra vẻ đương nhiên nói: "Hiện tại ở trong xã hội này, ai mà không hám lợi? Không có tiền thì ăn gì uống gì, tình yêu có thể mài ra ăn sao?"

Chu Viên Viên là một cô gái thoạt nhìn rất đoan trang, bộ dáng không xinh đẹp, nhưng cũng khá dễ thương, nhìn thấy mấy người này biện luận, Chu Viên Viên dùng ngữ khí bình tĩnh làm ra tổng kết: "Đình Đình nói không sai, Ngưu Hải Kiều nói cũng không sai, mỗi người đều có lựa chọn riêng của mình, bất quá Miên Miên a, ngươi nói ngươi cùng Lâm Phôi không có chút quan hệ nào, ta đúng thật là không tin, tối thiểu ngươi khẳng định rất có hảo cảm với hắn, chỉ cần hắn bỏ thêm chút sức lực, hai người các ngươi sớm muộn gì cũng sẽ ở cùng với nhau."

Ngụy Kỳ Miên gắt giọng: "Viên Viên tỷ, đến cả ngươi cũng nói bậy."

Chu Viên Viên mỉm cười lắc đầu nói: "Kẻ trong cuộc thì u mê, người ngoài cuộc thì tỉnh táo."

Chu Viên Viên là người ổn trọng nhất trong bốn người, nghe được Chu Viên Viên cũng nói như vậy, Ngụy Kỳ Miên ở trong nội tâm không khỏi suy tư, có chút mờ mịt, mình và Lâm Phôi bất quá mới quen hai ba ngày, chẳng lẽ mình đã có tình cảm với hắn? Còn để nhiều người nhìn ra như vậy? Không đúng, nhất định là những người này suy nghĩ nhiều.

Ngụy Kỳ Miên đang nghĩ ngợi, Lâm Phôi đã bưng một suất cơm ngồi xuống bên cạnh, nhìn Ngụy Kỳ Miên đang ngẩn người, hiếu kỳ cười nói: "Miên Miên, đang suy nghĩ gì vậy?"

"A? Không có gì... ." Phát hiện đối tượng bản thân đang suy nghĩ ngồi ngay bên cạnh mình, trái tim Ngụy Kỳ Miên bắt đầu loạn cả lên.