Chương 49: Triệu trưởng bộ bắt lỗi

Trong văn phòng, Lý Nhất Phi đánh hai cái hắt xì, Thẩm Á Quyên lập tức cười to: “Tiểu Lý ah, sáng sớm đã có người nhớ thương rồi.”

Lý Nhất Phi bóp mũi, nói: “Quả thế, ai biểu em đẹp trai quá làm chi.”

Mễ Tuyết Nhi bật tiếng cười, nói: “ Anh Lý, anh thật là hài hước.”

Lý Nhất Phi nghiêm túc nói: “Anh đâu có hài hước đâu, em không biết chứ con người anh dù có điệu thấp cỡ nào cũng khó mà che đi được vầng hào quanh lóa mắt của mình được, chỉ cần vừa đứng đấy thôi đã có vô số mỹ nữ nhào vào ngực anh rồi đó.”

Làm việc trong một tuần ở bộ phận hậu cần, Lý Nhất Phi và tất cả mọi người đều đã thân quen với nhau, những người ở đây không ai thích lừa lọc làm gì, tất cả đều chỉ là những viên chức nhỏ bé, cho nên đều có thể chơi thân cùng, Lý Nhất Phi cũng thích theo chân họ đùa giỡn. Tuy rằng có Mễ Tuyết Nhi ở đây nên không thể đùa thái quá, nhưng giỡn chút cho vui cũng không ảnh hưởng gì mấy.

Mọi người có mặt trong văn phòng lúc này cười rộ lên, Lý Trí Sinh trỏ vào Lý Nhất Phi, buồn cười nói: “Anh nói này tiểu Lý, vậy chú em mang một người đến đây cho bọn anh xem xem nào, phải cho bọn anh mở rộng tầm mắt chứ.”

Thẩm Á Quyên liếc Mễ Tuyết Nhi cái, bèn hùa theo: “Em có thể bắt tiểu Mễ của chúng ta tới tay, chị đây phục em luôn, mà đừng có mà nói cái mỹ nữ gì khác, kẻo lại hủy hết hình tượng trước mặt tiểu Mễ đó.”

Mễ Tuyết Nhi đỏ bừng cả mặt, lắp bắp nói: “Thẩm tỷ . . . Chị đừng đem em ra nói giỡn mà.”

Lý Nhất Phi híp mắt nhìn Mễ Tuyết Nhi, lắc lắc đầu nói: “Tiểu Mễ à, em tuy rằng xinh xắn, nhưng không phải loại hình anh thích, anh thích chính là cái loại cuồng dã ấy. Tiểu Mễ em ôn nhu quá, tính cách vậy chỉ thích hợp trong sinh hoạt gia đình thôi, không phù hợp với một người đàn ông dã tâm như anh.”

Thẩm Á Quyên xùy tiếng, nói: “Mấy tên đàn ông các cậu làm quái gì có dã tâm trước khi kết hôn. Quan trọng nhất chính là phải thắt chặt trái tim các ngươi lại, không cho chúng cơ hội ra ngoài( hoa thiên tửu địa) ăn chơi đàng điếm, ở đó mà dã cái con khỉ( nguyên văn nhé), cứ đến tay lão nương này rồi thì bảo đảm làm cho cậu thành thật ngay.”

Lý Nhất Phi cười hắc hắc, nói: “Vậy xem ra anh rể nhất định sẽ bị chị thu gom dễ dàng rồi.”

Thẩm Á Quyên cười rất đắc ý, nói: “Chuyện, anh rể cậu còn dã( buông thả) hơn cậu nhiều, sau kết hôn còn không phải thành thật ở nhà sao, đến tối không được về nhà quá chín giờ. Không cần chị nói, em cứ nhìn Lý ca xem, trước kia cũng là một nhân vật phong lưu đó thôi, giờ thì chẳng phải thành thật như mèo đó sao. Đến cả khi trong công ty có tiệc, tên này còn phải xin nghỉ giữa chừng à, dám cá là do cô vợ ở nhà luôn.”

Lý Trí Sinh mắt trắng dã lên, nói: “Tự dưng lôi tôi vào làm gì, đó gọi là trách nhiệm, được hay không? Tôi sợ vợ tôi đau lòng đó, được chưa?”

Trần Phi cười ha ha, nói: “ Anh Lý cũng đừng phét nữa. Mấy tháng trước, trên mặt anh có mấy vạch, còn nói cái gì mà đụng, rõ ràng là bị vợ cào mà. Vợ anh hung dữ bao nhiêu, chúng ta còn không biết sao?”

Lý Trí Sinh lập tức đỏ bừng mặt, thở hổn hển nói không ra lời, mà mọi người trong văn phòng thì cười ầm lên. Thẩm Á Quyên bước qua, cánh tay khoác lên vai Lý Trí Sinh, nói: “Tôi nói này anh Lý, đừng có làm cái bộ mặt mất mặt thế chứ. Chỉ có yêu mới sợ, chứ không yêu có thể sợ sao. Nếu anh mà dám không tốt với vợ của mình ấy, đó còn chẳng phải là bị ăn hai cái bạt tai cộng thêm một cú cào từ vợ mình sao.”

Lý Trí Sinh gật đầu lia lịa, nói: “Đúng đúng, chúng ta tình cảm rất tốt, ngẫu nhiên có chút xung đột thôi, cũng là điều hòa tình cảm sao.”

Mọi người lập tức mỉm cười lần nữa, nhưng một tiếng hét lớn chẹt tiếng cười cả đám lại.

“Đây là giờ làm việc, mấy cô cậu không có làm việc mà ở đó nói chuyện tào lao gì thế hả?”

Tiến vào chính là Triệu Thanh Sinh, cái tên này mặt mày âm trầm, ánh mắt hung dữ đảo qua mặt mọi người. Mọi người lập tức trở về vị trí của mình, tuy rằng ai cũng khinh thường tên Triệu Thanh Sinh này, nhưng hắn ta tốt xấu gì cũng là một Phó Trưởng bộ, nếu chân chính tới tìm phiền toái thì bọn họ cũng không thể ứng phó được. Mà mọi người cũng đều rõ ràng, tên Triệu Thanh Sinh này rất có thể chính là đến tìm phiền toái cho Lý Nhất Phi, không biết cái tên này sẽ mượn cái đề tài gì.

Triệu Thanh Sinh bày ra chút quan uy xong, còn cố tình liếc Lý Nhất Phi cái, ánh mắt kia mang theo ý vị trêu tức cùng trào phúng, sau đó liền xoay người ra ngoài.

Triệu Thanh Sinh vừa đi, Thẩm Á Quyên đã nhanh nhẹn đẩy ghế dựa ra, đến bên cạnh Lý Nhất Phi, nhỏ giọng nói: “Tiểu Lý này, cậu nhớ cẩn thận một chút, tên khốn kia rất thích ngấm ngầm giở trò, không biết sẽ xuống tay với cậu khi nào.”

Lý Nhất Phi nhếch mép, cảm kích nói: “Cảm ơn Thẩm tỷ, binh tới tướng ngăn, nước tới đất chặn, em cũng không có sợ hắn.”

Thẩm Á Quyên trừng mắt, nói: “Dù sao thì cũng nên chú tâm chút, không để hắn bắt được nhược điểm, hắn cũng chẳng làm gì được cậu, dù sao trong công ty còn có Giám đốc Hứa, hắn ta cũng chẳng thổi lên sóng to gì.”

Mễ Tuyết Nhi cũng đứng thẳng lên, hối lỗi quá mức: “ Anh Lý, đều tại em không tốt, làm hại anh đắc tội hắn.”

Lý Nhất Phi quay đầu lại cười với Mễ Tuyết Nhi, nói: “Anh chính là người như vậy đó, dù không có em, anh cũng nhất định sẽ đắc tội hắn. Anh không có quen nhìn cái thể loại đó.”

Lý Trí Sinh cũng mò theo, nói: “Mấy người không cần tự trách làm gì, bây giờ tốt nhất phải suy nghĩ xem tên Triệu Thanh Sinh đó sẽ đối phó thế nào với tiểu Lý, để chúng ta suy nghĩ biện pháp trước.”

Thẩm Á Quyên gật đầu lia lịa, nói: “Đúng đúng, đấy là chính yếu, chỉ cần chúng ta có chuẩn bị từ trước, đến lúc đó hắn ta cũng chẳng có cách gì bắt tiểu Lý cả.”

“Tên khốn đó luôn dùng xe chúng ta, để trở về tôi thử dò từ trong miệng hắn xem có nói ra cái gì không.” Hà Đông cũng nhập cuộc.

Trần Phi đi theo: “ Đúng vậy, chỉ là một Phó Trưởng bộ mà còn phô trương như thế, thật là chướng mắt, hơn nữa tên này còn rất thích nịnh hót nữa, đến lúc đó khen đôi lời hắn, nói không chừng hắn còn để lộ ra, trở về tôi cùng Hà Đông sẽ về mật báo tiểu Lý.”

Lý Nhất Phi trước kia vẫn luôn nghe thấy rằng nhóm nhân viên văn phòng chung quy thường thích lục đục với nhau, đặc biệt là những người cùng thuộc một văn phòng, càng là mặt cùng tâm bất hòa. Nhưng giờ xem, chí ít những người đồng nghiệp này thật là không tồi, cười nói: “Mọi người đã giúp em như vậy, cuối cùng mặc kệ ra sao, em đều sẽ ghi tạc trong lòng, đợi đến lúc phát lương, em sẽ mời mọi người ra ngoài uống rượu.”

Có Lý Nhất Phi hứa hẹn như vậy, sức mạnh toàn dân tăng mạnh mười phần. Kỳ thực mọi người cũng không phải là ham hố một bữa cơm của Lý Nhất Phi, mà là tất cả đều khó chịu với Triệu Thanh Sinh. Tiểu mỹ nữ Mễ Tuyết Nhi chính là bảo bối trong nhóm mọi người, dù không định cùng nàng thế nào, nhưng xuất phát từ tâm đàn ông, ai có thể hi vọng nàng đáp trên người một tên khốn như Triệu Thanh Sinh chứ, cho nên chính là cùng chung kẻ thù đối phó – Triệu Thanh Sinh.

Buổi sáng, Lý Nhất Phi cùng Mễ Tuyết Nhi lại đi mua sắm hai chiếc máy tính, đây là yêu cầu đổi mới từ bộ phận tài vụ và kế toán. Chuẩn bị máy xong xuôi đã đến giờ ăn trưa, hai người ra ngoài ăn đơn giản một bữa, bây giờ mới trở lại công ty.

Vừa mới đến, một anh chàng từ trong bộ phận tài vụ đã hớt hải đến nhận máy tính.

Phát văn phòng phẩm đều luôn là do Mễ Tuyết Nhi phụ trách, trong công ty rất nhiều người đều nương lấy cớ này mà đến gần Mễ Tuyết Nhi, anh chàng tiến vào kia còn chưa có lập tức đi ngay mà đứng đó câu được câu không với Mễ Tuyết Nhi.

Mễ Tuyết Nhi cũng mỉm cười đáp lại. Nàng là một cô gái tốt tính, chỉ cần không động tay động chân với nàng, không trêu gẹo quá phận, nàng đều rất tốt đối với các đồng nghiệp.

Đang khi nói chuyện, Triệu Thanh Sinh lại đến, trực tiếp tới trước mặt Lý Nhất Phi, nói: “Nghe nói trong công ty mới nhập vào hai máy tính?”

Trong văn phòng lập tức an tĩnh lại, bấy giờ Triệu Thanh Sinh tới tìm Lý Nhất Phi rõ là muốn nhắm vào Lý Nhất Phi rồi, không biết tên Triệu Thanh Sinh này hỏi chuyện máy tính lại để làm gì.

Lý Nhất Phi cười nhạt, nói: “Đúng, là đơn từ bộ phận tài vụ, chúng tôi có nhập vào.”

Triệu Thanh Sinh lập tức sầm mặt, nói: “Vậy cậu giữ lại, máy tính này tôi đã đáp ứng cấp cho lão Lý bộ phận tiêu thụ rồi.”

Mễ Tuyết Nhi kinh ngạc, nói: “Triệu Trưởng bộ, đây là bộ phận tài vụ trực tiếp hạ đơn, Giám đốc Hứa cũng đã ký tên, chúng ta không có lý do gì phải thủ giữ không đưa được.”

Triệu Thanh Sinh trừng lớn mắt: “ Tôi là sếp của các người, lời tôi nói không tính sao?”

Mễ Tuyết Nhi không biết nên nói hay làm gì, nhưng Lý Nhất Phi không kiêu ngạo không siểm nịnh nói: “Triệu Trưởng bộ, ông nói đúng, nhưng chuyện này có đơn của Giám đốc, nếu chúng tôi thủ sẵn không phát, trách nhiệm kia là do ai phụ trách?”

Triệu Thanh Sinh hừ: “ Tôi sẽ lập lại đơn khi trở về, còn máy tính chỉ có thể cho họ một máy.”

Thẩm Á Quyên vội vàng đánh mắt cho Lý Nhất Phi, bảo hắn đáp ứng đi, nhưng Lý Nhất Phi lắc đầu nói: “Rất xin lỗi Triệu Trưởng bộ, tôi chỉ dựa theo trình tự công ty mà làm việc thôi. Ông tuy là lãnh đạo của chúng tôi, nhưng chuyện này phải thông qua Trịnh Trưởng bộ. Nếu chúng tôi không cấp máy tính cho bộ phận tài vụ, đến lúc đấy họ truy vấn xuống, chúng tôi không gánh vác được cái trách nhiệm này.”

Triệu Thanh Sinh phẫn nộ đập mạnh bàn, quát: “ Cậu thật đúng là vô lễ, lời của một Trưởng bộ tôi đây, một tên viên chức nhỏ bé như cậu cũng dám không nghe, cậu đến công ty này lẽ nào lại chưa có học qua, phải phục tùng lãnh đạo thượng cấp sao? Những chuyện cậu làm đều phải phụ trách trước lãnh đạo trực tiếp là tôi. Cậu không tuân theo lãnh đạo nói, có phải muốn cút đi ngay rồi phải không.”

“Ông là lãnh đạo của tôi, nhưng tôi càng muốn vâng theo quy định trong công ty. Quy định công ty là thế, ai đặt đơn, chúng tôi liền đem đồ cho người đó. Ông thân là Phó Trưởng bộ phận hậu cần chúng tôi, chẳng lẽ còn không biết đến chế độ và điều lệ bộ phận hậu cần chúng ta sao?”

Lý Nhất Phi vẫn luôn không nóng không lạnh, nhưng lại đối chọi gay gắt với Triệu Thanh Sinh, một chút cũng không nhường mặt mũi Triệu Thanh Sinh.

“Được được, tôi hôm nay phải lấy máy tính đi, tôi xem ai dám không cho tôi lấy.” Nói rồi Triệu Thanh Sinh đã vòng tới bên, trực tiếp xách lấy một chiếc máy tính trong hai chiếc trên bàn cạnh Mễ Tuyết Nhi.

Nhưng vừa quay người lại đã bị Lý Nhất Phi ngăn cản, Triệu Thanh Sinh khựng lại, mặt mày xanh mét, quát: “ Cậu tránh ra cho tôi.”

“Buông máy tính ra, ông có thể đi.”

“Tiểu Lý, mau tránh ra.” Thẩm Á Quyên và Lý Trí Sinh cùng lúc kêu lên đầy vội vã, Mễ Tuyết Nhi lại không biết làm thế nào cho phải. Nàng tới công ty này nhưng chưa từng gặp qua nan đề như vậy, căn bản không biết phải xử lý như nào.

Lý Nhất Phi cười nhè nhẹ, nói: “Triệu Trưởng bộ, không có đặt đơn, tôi sẽ không để ông lấy máy tính đi.”

“Cút ngay!” Triệu Thanh Sinh lúc này triệt để phát hỏa, hôm nay tới làm mất mặt Lý Nhất Phi, không ngờ được tên này lại không đặt một Phó Trưởng bộ là hắn vào trong mắt, hắn đâu có đủ sự nhẫn nại, rống lớn lên, một tay đã trực tiếp hướng về ngực Lý Nhất Phi.

Nhưng không biết thân thể Lý Nhất Phi nghiêng về bên nào, Triệu Thanh Sinh lần này không những đẩy không tới, hơn nữa vì dùng sức quá mạnh mà rướn lên phía trước, chân thì chẳng biết vấp phải đâu, cơ thể lập tức mất đi cân bằng, ngã chúi mặt xuống đất bò.

Cùng với một tiếng “Bịch” vang lên, trong văn phòng lặng ngắt như tờ . . .