Chương 48: Hứa Doanh Doanh thăm dò

Đêm qua lúc giặt quần lót cho Lý Nhất Phi, Hứa Doanh Doanh vẫn luôn chửi thầm trong bụng. Nhưng đến tối hôm nay Lý Nhất Phi tắm rửa trước có đặt quần lót trên máy giặt, nàng một lần nữa đem đi giặt, trong lòng lại không có ác cảm nữa.

“Đó là vì gia hỏa này( người này) này giúp đỡ mình, còn nấu ăn cho mình nữa, mình mới giúp cậu ta giặt.” Hứa Doanh Doanh tự cấp cho mình cái cớ, nhưng lý trí lại rõ ràng cho nàng hay, nàng ít nhiều đã bị Lý Nhất Phi hấp dẫn.

Thế nhưng Hứa Doanh Doanh vẫn lắc lắc đầu, tuy ở một vài phương diện Lý Nhất Phi đã đủ tư cách trở thành bạn trai của của nàng. Thế nhưng yêu cầu để trở thành chồng của một nữ doanh nhân thành đạt như nàng cũng rất cao. Lý Nhất Phi hiển nhiên vẫn còn nhiều điểm mà nàng không quen nhìn, cho nên cái ý niệm kia vừa mới thổi qua thôi Hứa Doanh Doanh đã đập tan rồi.

Buổi sáng ngày hôm sau, Lý Nhất Phi dùng lại đồ ăn thừa ngày hôm qua để nấu lấy hai bát mì hải sản, Hứa Doanh Doanh có được một bữa sáng khó có được ở nhà.

Lý Nhất rời nhà trước, Hứa Doanh Doanh thì còn phải làm một bước nữa mới ra ngoài, đó là trực tiếp đến hầm gửi xe lấy xe. Khi nàng lái xe ra ngoài tiểu khu, theo bản năng ngó qua bến xe buýt, liền thấy được Lý Nhất Phi đang cùng một cô bé lưng đeo cặp sách nói chuyện, cô bé kia rôm rả nói không ngừng, còn thỉnh thoảnh cười khúc khích, trông rất thân thiết với Lý Nhất Phi.

Điều này không khỏi làm Hứa Doanh Doanh cau mày. Nàng cũng có một vài hiểu biết nhất định đối với tình huống của Lý Nhất Phi, biết được người này không có thân nhân ở quanh đây, bạn bè quen biết cũng không nhiều, giờ bỗng hôm nay từ đâu lại nói cười cùng một cô bé bộ dáng là học sinh, quan hệ hai người này thật làm người khác phải đặt câu hỏi.

Là một người hiện đại, trước khi kết hôn, Hứa Doanh Doanh không quan tâm người đàn ông đó đã từng có bao nhiêu cô bạn gái, nhưng Lý Nhất Phi thế mà dám đi thả thính cô bé nhỏ kia, thật đáng xem thường. Một chút hảo cảm vốn có trong nháy mắt tan tành mây khói.

Tuy vậy, Hứa Doanh Doanh vẫn tương đối bình tĩnh, chuyện này chính mình không thể chứng thực được, biết đâu cô bé đó là con của bạn bè nào đó mà Lý Nhất Phi quen biết trước đây thì sao.

Lúc này xe buýt đã tới, Lý Nhất Phi duỗi dài hai tay, che chở cô bé kia lên xe, mà cô bé đó khi lên xe còn quay đầu lại ríu rít gì đó với Lý Nhất Phi. Trông hai người quen biết hẳn đã lâu, quan hệ cũng rất gần gũi.

“Píp píp.” Tiếng còi xe ô tô chói tay vang lên, Hứa Doanh Doanh bấy giờ mới ngỡ lại mình còn chưa có khởi động xe, giờ đang chậm rãi trượt xuống. Cô vội vàng đạp chân ga, chiếc xe Buick dần dần gia tốc, hòa vào dòng xe cộ đông đúc trên đường.

Hôm nay hơi tắc đường nên Hứa Doanh Doanh đến công ty muộn hơn ngày thường. Nàng đỗ xe rồi bước đến trước cửa công ty. Ở đó cô lại thấy được Lý Nhất Phi, người này đang cũng cô bé kia xuống xe, lại nói đôi câu, sau đó cô bé kia liền dồi dào sức sống chạy đến trường cao trung bên cạnh.

Hứa Doanh Doanh nhíu nhíu mày, cũng không đợi Lý Nhất Phi mà vào thẳng công ty luôn, đi tới chỗ thang máy đứng chờ.

Thang máy còn chưa xuống tới, Lý Nhất Phi đã đến đằng sau cô, đánh tiếng chào: “Chào Giám đốc Hứa.”

“Hừ!” Hứa Doanh Doanh không khỏi đói với Lý Nhất Phi hừ lạnh một tiếng.

Lý Nhất Phi thoáng chút sửng sốt, chẳng rõ sáng sớm này có dây thần kinh nào của Hứa Doanh Doanh lệch không, chứ sao ở nhà thì không vấn đề gì, mà đến công ty như này, hắn đã đi làm đâu, hình như đâu có làm gì sai nhỉ?

“Chào Giám đốc Hứa.” Tiếng lộp cộp từ giày cao gót vang lên, Giám đốc Hà Phương Tình vừa hay cũng đến trước thang máy.

Hứa Doanh Doanh chào lại Hà Phương Tinh, đột nhiên nhớ tới buổi tối đêm đó Lý Nhất Phi và Hà Phương Tình có gọi điện thoại cho nhau, cô nàng lại theo bản năng chú tâm tới hai người. Thế nhưng lại phát hiện ngoại trừ Hà Phương Tình có chào hỏi xã giao với Lý Nhất Phi ra thì không nói một lời với cậu ta, thoạt trông như thể rất xa lạ.

Đây chính là thứ nàng thấy có phần không đúng, gọi điện thoại cho nhau buổi tối, vậy chứng minh rằng hai người có quan hệ không tồi. Nhưng tới công ty rồi, Hà Phương Tình lại chẳng biểu hiện chút gì quen thuộc với Lý Nhất Phi cả. Như thế nguyên nhân chỉ có một, đó chính là muốn lén gạt chuyện hai người có quen biết.

Hứa Doanh cũng bởi vì có mối quan hệ giả với Lý Nhất Phi cho nên đối với chuyện này đặc biệt mẫn cảm, hơn nữa bên Tổng công ty có truyền ra tin tức, quan hệ của Hà Phương Tình với chồng không được tốt, đang trên đà bước đến ly hôn, thế thì Hà Phương Tình có người ngoài sẽ khá là có lý.

Chẳng qua Hà Phương Tình tìm đến Lý Nhất Phi, đó thực sự khiến Hứa Doanh Doanh thấy không thể tin nổi. Rốt cuộc Lý Nhất Phi có năng lực gì mà có thể được một quản lý cao cấp như Hà Phương Tình thích chứ? Phải biết trước đây Hà Phương Tinh trong Tổng công ty là một nhân vật phong vân, bởi vì một ít nguyên nhân đặc thù mới đến đảm đương chức Giám đốc tài vụ ở công ty này.

Lúc này thang máy đã tới, mọi người dần bước vào trong, nhưng tuyệt đối không có chen chúc nhau như ngày hôm trước, giữa mọi người vẫn còn níu chút khoảng cách. Hà Phương Tình vẫn luôn đứng chung một chỗ nhẹ giọng nói chuyện với Hừa Doanh Doanh, căn bản không lấy một cái liếc nhìn Lý Nhất Phi.

Tối hôm đó chẳng hiểu ma xui quỷ khiến thế nào mà lại đi gọi điện thoại cho Lý Nhất Phi, Hà Phương Tình tự trách chính mình thật sâu. Cuộc sống hôn nhân với chồng đã đi đến điểm cuối, nhưng nàng không có suy nghĩ sẽ phóng túng bản thân, hôn nhân thất bại khiến nàng càng thêm thấu triệt với đàn ông. Những con người ngoài miệng đầy những lời ngon tiếng ngọt kia sẽ không nhất định là bạn cả đời người của bạn. Mà bây giờ, nàng càng không được phép phóng túng, bằng không khi làm thủ tục mà để tên chồng biết được, vậy khẳng định sẽ lôi đến một đống chuyện phiền toái, tên kia chắc chắn đang ước gì tìm được sai lầm của nàng.

Cho nên Hà Phương Tình trong lòng quyết định, bất luận làm thế nào cũng phải phủi sạch hoàn toàn quan hệ với Lý Nhất Phi, không bao giờ liên quan đến cậu ta nữa.

Hứa Doanh Doanh và Hà Phương Tình đều là những con người vô cùng nghiêm túc trong công việc, sáng nay, hai người có công việc gặp nhau. Hà Phương Tình đang thu gom giấy tờ chuẩn bị rời đi, Hứa Doanh Doanh nhìn như tùy ý hỏi: “Giám đốc Hà, bố trí nhân viên trong công ty bây giờ, cô có ý tưởng gì không?”

“Bố trí nhân viên, Giám đốc Hứa, tôi là quản lý tài vụ, chuyện bố trí nhân viên hình như không thuộc quyền của tôi mà?” Hà Phương Tình không rõ sao Hứa Doanh Doanh lại đề xuất vấn đề này.

“Ý tôi không phải bảo cô bố trí, chẳng qua trong công ty chúng ta mặt bằng nhân viên có phần quá nhiều, một số có quan hệ cùng Tổng công ty, số khác thì có quan hệ trong phòng ban. Họ trong này chẳng những không làm việc bình thường, lại còn ảnh hưởng tới những nhân viên làm việc tích cực. Điểm này tôi đang rất đau đầu, không biết Giám đốc có biện pháp gì tốt không?”

Đây cũng không phải là nghiên cứu cụ thể, chỉ là một cuộc đàm luận, hay là tham khảo, cho nên Hà Phương Tình nghĩ nghĩ chút, nói: “Chuyện này xác thật làm người ta phải đau đầu, chẳng những là công ty con, mà trong Tổng công ty cũng phát sinh những tình huống như vậy. Những người đó không thể đắc tội, động đến họ là sẽ đắc tội những người đằng sau, nhưng không quản lý tốt họ thì sẽ gây ảnh hưởng mặt trái với các nhân viên khác, đặc biệt là những nhân viên làm việc cẩn trọng. Để bọn họ cầm đồng lương bằng với những người không làm, đó tuyệt đối là không công bằng. Nhưng vẫn phải tăng lương cho họ thì những người lười biếng đó chắc chắn lại không làm, đây cũng là một nan đề đối với chế độ tài vụ của công ty.”

Hứa Doanh Doanh thở dài một hơi, nói: “Đúng vậy, nửa năm trước công ty chưa từng gặp quang tình huống như vậy. Chỉ đến sáu tháng cuối năm, người tới công ty chúng ta càng ngày càng nhiều, còn toàn là những người lấy tiền không làm nữa, tựa như là ngày đó tôi bố trí Lý Nhất Phi tiến vào công ty vậy, tôi biết rất nhiều người trong công ty đều cho rằng đó lại là một tên không làm mà đòi có lương.”

Hà Phương Tình nghe thấy tên Lý Nhất Phi, lập tức tim đập nhanh hơn, hỏi dò: “Lý Nhất Phi thế mà là Giám đốc Hứa bố trí vào sao, chẳng lẽ cậu ta cũng có người ở trên?”

Hứa Doanh Doanh cảm giác được sự thay đổi rất nhỏ trên mặt Hà Phương Tình, càng cảm thấy hứng thú hơn. Lắc đầu, nói: “Không phải, cậu ta vốn là bảo vệ tòa nhà chúng ta, tôi thấy cậu ta làm việc nghiêm túc, cũng có chút năng lực, mà công ty chúng ta người rảnh thì nhiều mà nhân tài thì ít, tôi liền động ái tài chi niệm, chiêu mời cậu ta vào công ty.”

“Ồ, thì ra là thế, Giám đốc Hứa thật đúng là cầu tài như khát nước nhỉ.”

“Cũng không thể nói cậu ta là nhân tài được, chỉ có thể dùng thôi. Thế nào, Giám đốc Hà hẳn rất quen thuộc cậu ta nhỉ?”

“Không . . . không thân, tôi làm sao biết cậu ta được? Tôi cũng chỉ mới biết được người như vậy từ hồi tôi chuyển đến công ty con thôi, ngày đó có giúp tôi đặt mua đồ dùng văn phòng, tôi mới quen biết cậu ta.”

Hứa Doanh Doanh đột nhiên đặt câu hỏi lập tấc lòng xáo trộn Hà Phương Tình, giải thích nghe rõ ràng, nhưng lại có một hương vị giấu đầu lòi đuôi. Hứa Doanh Doanh thân là một Giám đốc, sức quan sát rất mạnh, sao có thể không nhìn ra được Hà Phương Tình đang nói dối, nhưng nàng đương nhiên không định vạch trần lúc này. Hơi hơi cười mỉm, nói: “Tôi chỉ trò chuyện đôi câu thôi, Giám đốc Hà cũng không cần phải suy nghĩ nhiều. Ở trong công ty này, có thể trò chuyện với tôi chỉ sợ cũng chỉ có Giám đốc cô.”

“Cảm ơn Giám đốc Hứa đã tín nhiệm. Thế nếu đã không có chuyện gì, tôi liền trở về làm việc trước.”

“Ừ, cô đi.” Hứa Doanh Doanh gật gật đầu.

Đợi khi Hà Phương Tình đã ra ngoài, Hứa Doanh Doanh gõ nhẹ nhàng ngón tay trên mặt bàn. Bây giờ vẫn chưa làm rõ được quan hệ của Lý Nhất Phi và Hà Phương Tình, nếu Hà Phương Tình không che dấu như vậy, nàng thật đúng là sẽ không cho rằng Hà Phương Tình – một Giám đốc sẽ có giao thoa gì với Lý Nhất Phi, nhiều lắm sẽ chỉ cho rằng lâm thời có việc tìm Lý Nhất Phi hỗ trợ thôi. Nhưng Hà Phương Tình lại che dấu, vậy ý nghĩa rằng quan hệ hai người không bình thường, một đại Giám đốc có quan hệ không tầm thường với một người vốn dĩ là bảo vệ, thật làm Hứa Doanh Doanh cảm giác không thể tưởng tượng nổi.

Nhưng rất nhanh nàng lại nở nụ cười tự giễu, nói Hà Phương Tình người ta không thể tưởng tượng nổi, thế thì mình càng ghê hơn, bây giờ còn đang chung sống dưới một mái nhà với Lý Nhất Phi kia, đều có cảm giác tư vị cuộc sống thật nhỏ bé. Nếu để Hà Phương Tình biết, không biết người ta sẽ nghĩ như thế nào.

Hà Phương Tình về tới văn mình của mình, trong lòng thấp thỏm bất an. Cẩn thận nghĩ tới lời Hứa Doanh Doanh nói với nàng, đột nhiên cảm giác được Hứa Doanh Doanh có ý thăm dò mình. Chẳng lẽ Hứa Doanh Doanh nhìn ra được mình có quan hệ với Lý Nhất Phi?

Điều này không có khả năng chứ, giữa mình và là Lý Nhất Phi trừ tình một đêm bên ngoài ra, ở trong công ty cũng chỉ có ngày đầu tiên tiếp xúc, cộng thêm hai lần trong thang máy, hơn nữa mình vẫn cố tình duy trì khoảng cách với Lý Nhất Phi cơ mà, Hứa Doanh Doanh làm sao có thể nhìn ra mình và Lý Nhất Phi có quan hệ chứ?

Chẳng lẽ là cái ngày trong thang máy đó, mình chen cùng với Lý Nhất Phi, rồi tên kia giở trò quỷ lại bị Hứa Doanh Doanh trông thấy?

“Trời ơi . . .” Tưởng tượng đến đó, Hà Phương Tình hận không tìm thấy cái hố nào để chui vào. Nếu Hứa Doanh Doanh thật sự phát hiện chuyện ngày đó của hai người, vậy mặt mũi mình mất sạch rồi.

“Lý Nhất Phi chết tiệt, cậu hại chết tôi rồi.” Hà Phương Tình thật sự muốn kêu tên Lý Nhất Phi đó lên văn phòng mà cắn cho mấy cái, nhưng bây giờ nàng đào đâu ra gan mà kêu Lý Nhất Phi đến văn phòng chứ, chỉ có thể không ngừng mắng Lý nhất Phi trong phòng.