“Tôi cho cậu qua chỗ tôi ở, nhà thuê có hai phòng, một cho cậu và một cho tôi.” Trong điện thoại lần nữa truyền đến giọng Hứa Doanh Doanh.
“Ồ, vậy được, tôi còn tưởng là ở đó chỉ có một giường giống chỗ tôi đó.” Lý Nhất Phi thở hắt, bộ dạng như trút được một bầu gánh nặng.
Nghe giọng điệu nhu thế của Lý Nhất Phi, Hứa Doanh Doanh tâm lý ít nhiều có chút nóng nảy. Nếu thằng đàn ông nào khác mà được nghe những lời này thì kiểu gì cũng phải hét lên sung sướng, thế mà cái tên Lý Nhất Phi này lại cái dạng giọng điệu như trút được gánh nặng như vậy, đây chẳng phải nói làm bạn trai giả mạo của Hứa Doanh Doanh nàng là bôi nhọ hắn sao?
Nhưng chút cảm xúc đó chỉ vụt lóe qua, nhiều hơn hết chính là cảm giác nhẹ nhàng. Nếu Lý Nhất Phi thực sự có ý nghĩ vậy, chuyện ở chúng với cậu ta có lẽ sẽ khá an toàn, nếu không để một người đàn ông trong nhà mình, đó chính là một chuyện vô cùng nguy hiểm.
Lần này không phải là ở trong nhà bố mẹ, khi đó còn có người khác ở nữa, hai người dù có ở chung một phòng thì Lý Nhất Phi cũng không dám làm xằng bậy. Chỉ cần nàng hét một tiếng, cha mẹ sẽ vào ngay. Bây giờ trong nhà đã chỉ có mình nàng cùng Lý Nhất Phi, khi đấy có mà kêu trời trời không biết, kêu đất đất chẳng hay.
“Hiện tại cậu tới liền đi, miễn cho San San nó lại gọi.”
“Bây giờ đi luôn . . . cần thiết không?” Lý Nhất Phi cười khổ.
“ Bảo cậu qua thì cứ qua đây ngay, tôi cho cậu ít tiền sao?”
“Được rồi, xem ở phân lượng đồng tiền, tôi ắt sẽ không thèm đếm xỉa một lần vậy.”
Trong lòng Hứa Doanh có chút bực mình, rất muốn mắng Lý Nhất Phi mấy câu, còn không thèm đếm xỉa vậy, nàng đáng sợ vậy sao? Chẳng lẽ nàng còn có thể cường bạo hắn chắc?
Một giờ sau, Lý Nhất Phi đã tới nhà Hứa Doanh Doanh. Tiểu khu Hứa Doanh Doanh ở là Anh Luân Hoa Phủ, điều kiện ở đây nó tốt hơn nhiều so với cái chỗ Lý Nhất Phi ở. Bên trong có một số biệt thự, nhưng Hứa Doanh Doanh lại sống trên tầng mười hai của một tòa nhà nhỏ.
Lý Nhất Phi đã sớm nhớ rõ thông tin nên không cần thiết để Hứa Doanh Doanh nói, trực tiếp bắt xe qua. Nhưng đến trước cổng tiểu khu vẫn phải gọi Hứa Doanh Doanh báo cho bảo vệ thì mới cho phép Lý Nhất Phi tiến vào tiểu khu.
Tới trước cửa nhà Hứa Doanh Doanh, gõ hai tiếng, Hứa Doanh Doanh đã mở cửa phòng. Lúc này Hứa Doanh Doanh đang mặc một bộ quần áo ở nhà, không khác mấy khi ở nhà bố mẹ nàng, Lý Nhất Phi thấy nhiều rồi nên cũng chẳng có bao cảm giác đặc thù gì.
“Vào đi.” Hứa Doanh Doanh cho Lý Nhất Phi tiến vào, sau đó thuận tay đóng cửa lại.
Lý Nhất Phi đánh giá một chút nhà Hứa Doanh Doanh, diện tích chừng một trăm mét vuông, bước qua cửa vào là một phòng khách ngăn nắp, treo trên tường là một chiếc TV LCD( màn hình tinh thể lỏng), một bộ ghế sofa, một bàn trà, trông không có gì đặc biệt, nhưng chỗ ban công thật ra lại khá là làm người ta thích thú.
Đối diện phòng khách là một nhà bếp mở, phòng ăn và nhà bếp cùng một chỗ, đối diện với cánh cửa chống trộm là toilet, ở đó có một cánh cửa trượt kính hoa nghệ thuật, hai bên hẳn là phòng ngủ. Cách cục này hẳn đại đa số các nhà chung cư đều dùng.
Hứa Doanh Doanh chỉ vào phòng ngủ phía Bắc, nói: “Đó là phòng của cậu.”
Lý Nhất Phi cười cười, bèn cởi giầy, nói: “Sớm biết được ở một chỗ thế này tôi đã không phải đóng tiền thuê.”
Hứa Doanh Doanh hơi nhíu mày, nói: “Cậu chỉ ở đây một đoạn thời gian thôi, đợi làm San San hết hi vọng thì cậu không được ở đây tiếp.”
“Như vậy tốn kém là hơi nhiều đó, tôi đâu có phải là lão tổng( bà phú) có tiền như cô đâu.”
Hứa Doanh Doanh thật có phần khó chịu với cái tên tham tài Lý Nhất Phi này, nhưng cô vẫn còn hiểu được, nhân viên bình thường xác thực không kiếm được nhiêu tiền lắm, với đồng lương không cao sống trong thành phố cái gì cũng cao này, tham tiền đúng là không phải khuyết điểm gì lớn.
Lý Nhất Phi đi vào phòng ngủ thuộc về mình, trong phòng có một cái giường, trên giường có đệm chăn, còn thêm một tủ quần áo. Tuy đơn giản là thế nhưng đã tốt hơn nhiều chỗ hắn sống rồi. Vứt cái túi lên giường, nói: “Không tồi.”
Hứa Doanh Doanh ôm ngực đứng ở cửa nói: “Tuy rằng tôi cho cậu ở đây, nhưng tôi vẫn còn vài yêu cầu quan trọng cần nói với cậu trước.”
Lý Nhất Phi xoay người nhìn Hứa Doanh Doanh nói: “Tôi nói này Giám đốc Hứa, cô là mời tôi đến ở đó có đúng không, giờ cô còn đề điều kiện với tôi nữa, đó có phải là có phần không hợp lý không?”
Hứa Doanh Doanh gật đầu, nói: “Tôi minh bạch, nhưng một số chuyện nên nói rõ vẫn tốt hơn, cũng đỡ cho đôi bên không thoải mái.”
“Được rồi, cô nói đi.” Lý Nhất Phi bất đắc dĩ đặt mông ngồi xuống giường.
“Điểm thứ nhất, không được tự ý vào phòng tôi khi không được cho phép.”
“Không vấn đề.”
“Điểm thứ hai, vui lòng giữ vệ sinh cá nhân của mình, tôi thật sự không có thói quen để một người đàn ông lôi thôi trong nhà.”
“Cái này cũng không thành vấn đề, với cả tôi không phải là người lôi thôi.”
“Vấn đề thứ ba, không được hút thuốc trong nhà.”
“Này không được lắm, tôi có thói quen này, hơn nữa trong nhà bố mẹ cô tôi cũng hút thuốc mà, bố cô cũng hút, đó không phải giống như cô đồng ý sao.”
“Đó khác nhau. Tôi không thể ngăn cản bố được, hơn nữa trước mặt bố tôi, tôi cũng không thể ước thúc cậu quá nhiều được. Còn giờ có mỗi hai người chúng ta, cậu không được hút thuốc.”
Lý Nhất Phi lập tức đứng lên, xách lên chiếc túi, nói: “Rất xin lỗi, bà chủ Hứa, tôi không thể giúp được.” Nói rồi cướp cửa rời đi.
Hứa Doanh Doanh kinh ngạc nhìn Lý Nhất Phi. Từ trước đến nay, nam nhân nào được nàng đưa ra yêu cầu đều sẽ không có chuyện phản đối. Nhưng chỉ một chuyện là không được hút thuốc, Lý Nhất Phi không những không đáp ứng mà còn đi luôn, đơn giản là quá không để nàng vào mắt.
Nếu là ngày thường, Hứa Doanh Doanh chắc chắn không chịu đựng được một nam nhân như vậy, nhưng lúc này lại không thể không cúi đầu, vội vàng xông lên trước cản Lý Nhất Phi, nói: “Được rồi, quên đi, cậu có thể hút thuốc trong nhà, nhưng bắt buộc phải hút trong nhà bếp, còn phải mở máy hút mùi lên nữa.”
Lý Nhất Phi trợn trắng mắt, nói: “Bà chủ, cô có nhiều quy củ quá.”
Hứa Doanh Doanh hiếm lấy một tia xin lỗi, nói: “Thật xin lỗi, tôi thực sự không thích mùi thuốc, đây đã là giới hạn chịu đựng lớn nhất tôi có thể rồi.”
“Ừ, ai bảo cô là bà chủ của tôi chứ, nếu tôi cứ không đồng ý, cô trở về lại làm khó dễ tôi.”
“Hừ, Hứa Doanh Doanh này trước đến nay đều công tư phân minh, mặc kệ ân oán cá nhân lớn ra sao, tôi cũng sẽ không mang nó đến công việc.”
Lý Nhất Phi nhếch mép, cười: “Tốt thôi, cô là bà chủ hiếm có trên thế giới mà, tôi vậy là an tâm rồi. À hỏi tý, trừ ba điểm này ra thì còn gì khác không?”
Hứa Doanh Doanh lắc đầu, nói: “Không có.”
“Vậy OK, tôi đi tắm rửa trước.”
“Từ từ.” Hứa Doanh Doanh vội vàng kêu Lý Nhất Phi, chân bước nhanh vào nhà tắm.
Lý Nhất Phi tuy không có vào theo, nhưng lưng thì dựa vào cửa cười ha hả: “Không cần phải vậy chứ, ở nhà bố mẹ cô, nội y của cô không phải là tôi không có nhìn qua.”
Hứa Doanh Doanh đúng là đang thu dọn nội y trong nhà tắm, nghe Lý Nhất Phi nói lập tức có chút buồn bực. Nội y của nàng Lý Nhất Phi không những đã thấy qua, nàng lại còn từng mua nội y( quần áo mặc bên trong) như quần lót cho hắn nữa, cũng không biết tên này có mặc cái nàng mua không.
Tuy vậy Hứa Doanh Doanh vẫn tiếp tục thu lại, nói: “Khi đó là bất đắc dĩ, còn bây giờ thì khác, chúng ta nên chú ý lấy. Tôi tuy rằng tin tưởng vào nhân phẩm của cậu, nhưng đàn ông sai lầm thường thường chỉ là nhất niệm, chỉ cần trong lòng lơ đãng bị kích thích thì sẽ sinh chuyện.”
Lý Nhất Phi khinh thường nói: “Con người tôi có sức chịu đựng rất lớn đó, trừ phi là cô cố tình câu dẫn tôi, còn không thì tôi sẽ chẳng làm gì cô cả. Điểm này cô nên rõ ràng, ở nhà ông cô, hai chúng ta ở cái tính huống đó mà tôi cũng có làm cái quái gì cô sao?”
Hứa Doanh Doanh lập tức nẩy lên một làn đỏ ửng, nhưng khuôn mặt sầm xuống, nói: “Tôi hi vọng cậu đem chuyện đó quên đi.”
“Ha ha, tôi chỉ muốn chứng minh nhân phẩm của mình tuyệt đối không thành vấn đề mà thôi, miễn cho cô không tin tưởng.”
“Tôi đối với cậu rất tin tưởng, bằng không sao có thể cho cậu đến nhà tôi ở được.”
“Thế được rồi, bà chủ Hứa, nếu đã tin tưởng vậy, tôi cũng nên được tắm rửa.”
Hứa Doanh Doanh lúc này mới nghĩ tới mình vẫn đang đứng trước cửa nhà tắm, trong tay nàng còn đang cầm một đống nội y đấy, thế liền vội vàng chạy khỏi nhà tắm đi vào trong phòng ngủ.
Lý Nhất Phi cười ha ha chút rồi đi vào nhà tắm, không gian trong nhà tắm rất lớn, Lý Nhất Phi cũng rất vừa lòng. Đặc biệt là trong phòng còn có u hương nhàn nhạt, hẳn là mùi hương thường ngày của Hứa Doanh Doanh. Khá là thơm.
Tắm táp xong, Lý Nhất Phi thoải mái khoan khoái khắp người với bộ đồ ngủ, đây là đồ hắn cố ý mang tới. Lần này không giống như lần đến nhà bố mẹ Hứa Doanh Doanh nên hắn cũng có đủ thời gian chuẩn bị.
“Cậu có điện thoại.” Hứa Doanh Doanh chỉ chỉ điện thoại trên bàn trà, còn dùng ánh mắt quái dị nhìn Lý Nhất Phi.
Lý Nhất Phi cầm lấy điện thoại, ở đó có hai cuộc gọi nhỡ, mà dãy số đó là của Hà Phương Tình. Hắn cũng không có lưu số điện thoại của Hà Phương Tình vào, nhưng Hứa Doanh Doanh hiển nhiên là có biết, trách không được dùng ánh mắt như vậy nhìn hắn.
Lý Nhất Phi cũng không để ý Hứa Doanh Doanh thấy thế nào về mình, nhưng vẫn suy nghĩ một chút cho Hà Phương Tình, bèn cười cười, nói: “Giám đốc Hà chắc tìm tôi có việc, tôi lúc nãy không nghe điện thoại được.
Về đến phòng, Lý Nhất Phi trực tiếp đóng cửa phòng lại, lúc này mới gọi lại cho Hà Phương Tình, điện thoại chỉ reo lên một tiếng Hà Phương Tình đã nhận.
“Này, có phải là ở bên bạn gái không đó, cho nên mới không tiện tiếp điện thoại của tôi?” Vừa lên Hà Phương Tình đã bắt đầu chất vấn.
Lý Nhất Phi cười hắc hắc, nói: “Đúng là ở cùng một cô gái, cơ mà đó không phải bạn gái.”
“Hừ, cái tên lưu manh này, ở cùng với ai?” Hà Phương Tình mắng Lý Nhất Phi với giọng bất thiện.
“Cùng Giám đốc Hứa.”
“À? Ha ha . . . Cậu được đó, lại dám khoác lác, cậu nói ở cùng ai khác tôi đây còn tin, đã trễ thế này rồi mà cậu có thể ở bên Giám đốc Hứa sao? Cậu có biết vừa rồi tôi có gọi cho ai không, chính là Giám đốc Hứa đấy, cậu khoác lác thế không nổi được đâu. Thế nào? Để tôi vạch trần nhá?”
Nghe cái ngữ khí đắc ý kia của Hà Phương Tình, Lý Nhất Phi thật sự im lặng luôn, chẳng lẽ mình nói dối người ta mới tin tưởng sao, ngược lại thành thực thì chẳng ai tin?
Cơ mà Lý Nhất Phi để tâm nhất hiện tại là Hà tổng giám Hà Phương Tình gọi điện thoại tìm hắn làm cái gì?