Lúc này, phòng làm việc của Phó trưởng bộ, cửa phòng đóng chặt, Mễ Tuyết Nhi đứng trước bàn mà khẩn trương nhìn vị Phó trưởng bộ Triệu Thanh Sinh, giọng run run: “Triệu Trưởng bộ, ông tìm tôi có chuyện gì vậy?”
Văn phòng Phó trưởng bộ chỉ có một phòng nhưng lại có ba bàn làm việc, Triệu Thanh Sinh đang ngồi đằng sau bàn làm việc của hắn, mắt híp lại nhìn Mễ Tuyết Nhi. Hắn là một người rất háo sắc, ngày thường rất thích chiếm đậu hũ của nữ nhân viên, Thẩm Á Quyên cũng là bị hắn chiếm rất nhiều tiện nghi. Cơ mà so sánh Thẩm Á Quyên cùng Mễ Tuyết Nhi, thì kém quá xa. Mễ Tuyết Nhi trẻ tuổi xinh tươi, lại còn ôn nhu thẹn thùng, nhát gan, đâu giống con Thẩm Á Quyên mạnh mẽ( đanh đá) kia, chiếm tý tiện nghi thì còn yên được, chứ mà làm hơi quá nó lại kêu toáng lên, cho nên Triệu Thanh Sinh hiện tại cũng chẳng thèm đi chọc Thẩm Á Quyên nữa, chuyển mục tiêu lên người Mễ Tuyết Nhi.
Nhưng ngày thường trong văn phòng cũng không phải chỉ mình Phó trưởng bộ hắn, hơn nữa Mễ Tuyết Nhi thường thường không cho hắn cơ hội, nhưng lần này cơ hội cuối cùng đã tới, hắn đương nhiên phải nắm chắc mà lợi dụng một chút chứ.
“Tiểu Mễ à, công việc gần đây hình như làm không được tốt lắm nhỉ?” Đẩy nhẹ chiếc ghế sếp, Triệu Thanh Sinh nghiêm nghị, trông bộ dạng giống như lãnh đạo đang nói chuyện công việc.
Mễ Tuyết Nhi lập tức hoảng hốt, vội nói: “Tôi có nơi nào không tốt, xin Triệu Trưởng bộ chỉ điểm, tôi sẽ nỗ lực sửa sai.”
Triệu Thanh Sinh biết quái gì chỗ nào Mễ Tuyết Nhi làm không tốt, đó chỉ là cố ý dọa Mễ Tuyết Nhi thôi, lắc lắc đầu, nói: “Hiện tại công tác trong bộ phận chúng ta xác thật là của chung, nên cô chắc chắn cũng có trách nhiệm trong đó.”
“Vâng vâng, tôi cũng có trách nhiệm.” Rốt cuộc Mễ Tuyết Nhi vẫn còn trẻ tuổi, hơn nữa tâm tư lại đơn thuần, bị Triệu Thanh Sinh nói hai câu đã hù chết nàng.
Phản ứng của Mễ Tuyết Nhi làm Triệu Thanh Sinh rất vừa lòng, gật gù nói: “Nhưng mà người trẻ tuổi phạm lỗi là chuyện bình thường, thân là lãnh đạo( sếp), tôi cũng cho phép nhân viên của mình mắc sai sót, cô cũng đừng quá khẩn trương. Hãy nói đến chuyện khác nào, cô có nghĩ sẽ tiếp tục làm việc bên trong công ty không?”
Mễ Tuyết Nhi lập tức nói: “Tôi cảm giác công ty Hoa Dương chúng ta rất tốt.”
“Công ty Hoa Dương bây giờ đúng là không tồi, nhưng rốt cuộc cũng chỉ là một công ty cấp dưới thôi, còn kém rất nhiều so với Tổng công ty. Ở đó đãi ngộ phúc lợi không nói, hơn nữa tương lai chỉ cần được phái tới công ty con, vậy chí ít cũng sẽ được làm một chức Trưởng bộ. Đây chẳng phải là cách tốt nhất để thăng chức sao?”
Mễ Tuyết Nhi nhìn Triệu Thanh Sinh vẫn luôn ngồi cách bàn với nàng, phòng bị với Triệu Thanh Sinh đã thả lỏng đi nhiều, nói: “Nhưng tôi chỉ là một nhân viên nhỏ, làm sao có thể tiến vào Tổng công ty được.”
“Cô nghĩ vậy là không đúng rồi, người hướng chỗ cao mà đi, nước hướng chỗ thấp mà chảy, luôn phải có lý tưởng hướng lên cao, đó không phải là sẽ tốt hơn sao.”
“Cảm ơn Triệu trưởng bộ cổ vũ, tôi sẽ cố gắng.”
“Dù sao vẫn là người trẻ tuổi, cô cho rằng dựa vào nỗ lực và cố gắng là có thể được lên làm Trưởng bộ sao? Đây là thời đại gì rồi, tất cả đều chú ý tới quan hệ và nhân tình, cô nếu không quen biết người trong Tổng công ty, muốn trèo cao, nào có dễ dàng như vậy.”
“Nhưng tôi không nhận thức ai ạ?”
“Cô không nhận thức, nhưng tôi nhận thức. Chỉ cần cô giúp tôi, tôi chắc chắn sẽ sớm cho cô tiến vào Tổng công ty.” Triệu Thanh Sinh khi nói chuyện cũng đã đứng dậy, giả bộ bước đến rót một chén nước, sau đó trở về đã đứng bên cạnh Mễ Tuyết Nhi.
“Triệu Trưởng bộ muốn giúp tôi?” Mễ Tuyết Nhi hơi kích động.
“Đúng vậy, tôi thấy cô là một người trẻ tuổi không tồi, chắc chắn có tương lai phát triển, tất nhiên tôi sẽ suy nghĩ giúp cô rồi.” Triệu Thanh Sinh nói, cánh tay bèn duỗi ra định chụp lên vai Mễ Tuyết Nhi, như thể sếp quan tâm đến cấp dưới vậy.
Mễ Tuyết Nhi trong lòng giật mình, vội vàng dịch sang bên cạnh một bước, để bàn tay Triệu Thanh Sinh chụp vào khoảng không, nói: “Cảm ơn Triệu Trưởng bộ.”
Triệu Thanh Sinh không có chụp được, cũng không tức giận, mà cười tủm tỉm nói: “Tiểu Mễ à, xã hội này, làm chuyện gì đều phải trả giá mới có được hồi báo, tôi giúp cô tiến vào Tổng công ty, lẽ nào cô không định báo đáp chút gì cho ta sao?”
Mễ Tuyết Nhi run rẩy, nói: “Triệu Trưởng bộ, thật xin lỗi, tôi nghĩ sẽ tốt hơn là tôi nên thành thật bước từng bước kiên định ở công ty con ạ.”
Nói xong liền muốn rời đi, bởi nàng cảm nhận được Triệu Thanh Sinh người này rất nguy hiểm.
Triệu Thanh Sinh sớm đã bị dung nhan xinh đẹp của Mễ Tuyết Nhi làm cho thần hồn điên đảo, có cơ hội tốt như vậy nào dễ dàng chịu buông tha. Chính yếu nhất là Mễ Tuyết Nhi nhát gan, dù có chịu thiệt cũng không dám nói ra, lập tức lấy thân mình ngăn cản Mễ Tuyết Nhi, hai tay duỗi rộng định ôm tới Mễ Tuyết Nhi, nói không biết ngượng: “Tiểu Mễ à, cô biết không, ta rất thích cô, cô nếu đáp ứng tôi, tôi có thể cho cô tiền, còn giúp cô trải bằng con đường thăng chức nữa.”
Mễ Tuyết Nhi giật nảy mình kêu lên, nàng không nghĩ tới Triệu Thanh Sinh lại có thể lớn mật như vậy, vội vàng lùi về sau, hai tay che chờ ngực, tránh né Triệu Thanh Sinh. Nhưng chính như Triệu Thanh Sinh phán đoán, nàng thật không dám kêu to, gần nhất là không muốn đắc tội quá sâu với Triệu Thanh Sinh, thứ hai nàng là một cô gái chưa từng nói chuyện luyến ái, nếu như để người khác biết nàng bị Triệu Thanh Sinh quấy rối, đối với thanh danh của nàng thật sự không tốt.
Nhưng nàng mới lùi lại hai bước đã đụng vào bàn làm việc, muốn chạy sang bên cạnh, Triệu Thanh Sinh đã vươn tay chặn đường nàng đi, cười bỉ ổi: “Tiểu Mễ, cô theo ta đi, tôi đảm bảo nhất định sẽ không khiến cô thiệt thòi đâu.”
Mẽ Tuyết Nhi bị dọa cho khuôn mặt trắng bệch, lắp bắp nói: “Không được . . . Không được, ông làm xằng bậy, tôi sẽ gọi người đó.”
Triệu Thanh Sinh cười khà khà, nói: “Cô kêu đi, cô có hét lớn hơn nữa, tôi một người đàn ông sợ gì. Cô là con gái, còn chưa có bạn trai, nếu chuyện này truyền ra ngoài, thanh danh của cô sẽ bị bủy, đến lúc đó tôi sẽ nói cô lên giường hay gì đó, bảo đảm người khác sẽ khinh thường chết cô, bạn trai cũng đừng mong tìm được.”
“Ông . . . Ông vô sỉ!” Lúc này Mễ Tuyết Nhi thật sự chân chính chứng kiến sự vô sỉ của Triệu Thanh Sinh, nhưng cô lại không biết phải xử lý thế nào.
Triệu Thanh Sinh cười lớn, nói: “Ta vô sỉ đó, nhưng nếu cô theo tôi, tôi nhất định sẽ đối tốt với cô, còn giúp cô đi vào Tổng công ty nữa. Chỗ tốt như vậy, chẳng lẽ cô cho rằng không đáng trả giá sao? Tơi đây, để tôi ôm cái nào.” Nói rồi nhào đến ôm Mễ Tuyết Nhi.
Mà đúng lúc này, cánh cửa văn phòng chợt bị bật tung, dọa cho Triệu Thanh Sinh vội vội vàng vàng rụt tay về, mà Mễ Tuyết Nhi nắm chặt cơ hội vội vã đẩy Triệu Thanh Sinh ra, hoảng loạn chạy tới cửa.
“Ồ, xin lỗi, xin lỗi, tôi vào nhầm cửa.” Bước vào đúng là Lý Nhất Phi, lập tức cười nịnh nọt liên tục xin lỗi Triệu Thanh Sinh, rồi lui ra ngoài rất nhanh, còn không quên thuận tay đóng cửa phòng lại.
Triệu Thanh Sinh sửng sốt một lúc, lập tức nổi trận lôi đình, sắp đắc thủ rồi lại bị Lý Nhất Phi phá hoại, gì mà vào nhầm cửa, ( gia hỏa) thằng cha đó rõ ràng là cố ý.
“ Tiểu tử này có gan, mày dám phá hỏng chuyện tốt của ta, để xem ta thu thập ngươi như nào.” Triệu Thanh Sinh tức tối đập bàn, hắn biết Lý Nhất Phi là nhân viên mới đến bộ phận hậu cần, mà hắn thân là Phó trưởng bộ, muốn thu thập Lý Nhất Phi chẳng phải quá dễ dàng sao.
Lý Nhất Phi bấy giờ đã trở về văn phòng, Mễ Tuyết Nhi lúc này đang gục xuống bàn làm việc, bả vai không ngừng run rẩy, Thẩm Á Quyên đang ngồi bên cạnh an ủi Mễ Tuyết Nhi.
Thẩm Á Quyên ngẩng đầu lên nhìn Lý Nhất Phi, lắc lắc đầu nói: “Tiểu Lý, về sau cậu cẩn thận một chút. Cậu phá hỏng chuyện tốt của hắn, hắn nhất định sẽ đối phó cậu đấy.”
Lý Nhất Phi nhún vay, không để bụng: “Không có sao, tôi chỉ không thể trơ mắt nhìn tiểu Mễ bị hắn khi dễ thôi.”
Thẩm Á Quyên nhỏ giọng hỏi: “Tiểu Mễ không ăn thiệt thòi gì chứ?”
“Hẳn là không, em ở cửa nghe được Triệu Thanh Sinh động thủ, liền xông vào.”
Thẩm Á Quyên thở dài nhẹ nhõm, vỗ vỗ bả vai Mễ Tuyết Nhi, dịu dàng nói: “Cũng chưa chịu thiệt, em còn khóc cái gì. Đấy là vì em quá mềm yếu đó, cho nên Triệu Thanh Sinh kia mới có lá gan lớn như vậy, em xem hắn dám chọc lão nương sao? Lão nương đem nặn trứng hắn ra.”
Lý Nhất Phi đầu đầy hắc tuyến, Thẩm Á Quyên này thật đúng là đủ mãnh, ngay trước mặt hắn còn nói được như vậy.
Mễ Tuyết Nhi bị lời Thẩm Á Quyên nói như sấm rền ngang tai, tiếng khóc ngừng lại. Ngẩng đầu lau đi nước mắt, đôi mắt đỏ hồng nói với Lý Nhất Phi: “ Anh Lý, cảm ơn anh.”
“Còn khách khí với anh cái gì, em còn phải mang theo anh trong công ty đó, với cả đến giờ anh còn chưa mời em ăn cơm đâu.”
Mễ Tuyết Nhi quệt mắt lần nữa, quay đầu hỏi Thẩm Á Quyên: “Thẩm tỷ, chị nói Triệu Trưởng bộ thật sự sẽ làm khó Lý Nhất Phi sao?”
Lý Nhất Phi thấy Thẩm Á Quyên gật nhẹ đầu, nói ngay: “Em đừng sợ, anh chính là được Giám đốc Hứa bố trí tới, tên Triệu Trưởng bộ kia có trâu đến mấy thì sao trâu bằng Giám đốc Hứa được. Hắn dám đối phó anh, anh liền đi tìm Giám đốc Hứa, để xem hắn làm gì được anh.”
Chuyện Lý Nhất Phi được Hứa Doanh Doanh bố trí vào, tất cả mọi người đều rõ, cũng làm ai cũng bất ngờ. Họ không hiểu một giám đốc không nói chuyện nhân tình như Hứa Doanh Doanh, làm sao lại bố trí Lý Nhất Phi vào được. Giờ nghe được ý tứ trong lời Lý Nhất Phi, thể hiện quan hệ với Hứa Doanh Doanh là không bình thường.
Thẩm Á Quyên khó hiểu nhìn Lý Nhất Phi, hỏi: “Tiểu Lý, cậu thật sự có quan hệ cùng Giám đốc Hứa sao?”
“Đúng vậy đó, chúng ta đương nhiên là có quan hệ, bằng không sao tôi có thể vào làm trong công ty này được.”
Đang nói, Lý Nhất Phi lại phát hiện sắc mặt Thẩm Á Quyên và Mễ Tuyết Nhi có phần cổ quái, đều nhìn về dằng sau hắn. Lý Nhất Phi quay phắt đầu lại, thấy ngay Hứa Doanh Doanh. Mà Hứa Doanh Doanh thì đang dùng ánh mắt như muốn giết người nhìn, làm hắn lạnh hết cả sống lưng.
“Chào Giám đốc Hứa.” Lý Nhất Phi lật mặt cực nhanh, lập tức mỉm cười chào Giám đốc Hứa.
Hứa Doanh Doanh hừ lạnh một tiếng, nói: “Lý Nhất Phi, tôi cảnh cáo cậu, dù cậu được tôi bố trí vào, tôi cùng cậu không có bất kỳ quan hệ gì, nếu cậu còn tiếp tục nói láo trong công ty nữa, tôi lập tức khai trừ cậu ngay.”
Hứa Doanh Doanh tức giận như vậy chính bởi vì ngay lúc tiến vào, vừa lúc nghe được Lý Nhất Phi nói hai người mình có quan hệ. Mà cái chuyện quan hệ bây giờ, nó liên tưởng đến gì đó rất sâu, nếu để cho người khác cho rằng hai người là cái loại quan hệ nam nữ ấy, chính Hứa Doanh Doanh tuyệt đối không thể chịu đựng nổi.
Nhưng đấy là trong lòng Hứa Doanh Doanh có quỷ, kỳ thật Thẩm Á Quyên không có hướng suy nghĩ đến phương diện kia, chỉ nghĩ hai người ở có quan hệ thân thích hoặc là quan hệ nào khác. Thoạt nhìn thì Lý Nhất Phi cũng không tồi đó, nhưng trong lòng nàng, Lý Nhất Phi sao có thể so bì so với giám đốc Hứa Doanh Doanh được, càng không có khả năng có quan hệ nam nữ gì với Hứa Doanh Doanh cả.